Hý hoáy trong mạng đặt vé chơi Sài Gòn, không như mọi lần – mềnh thử đặt Vietjet Air sau khi đọc được review tốt đẹp từ cộng đồng mạng: nào là hàng không giá rẻ, nào là thủ tục bay nhanh, máy bay sạch, tiếp viên xinh đẹp bla bla. Vậy là chốt luôn 2 chiều nhanh gọn lẹ. Nhanh đến mức check nhầm gói baggage package chiều đi và chiều về (Định bụng sẽ mua nhiều đồ + quà về cho người thân nên chọn gói 15 kg cho chiều đi và 30 kg cho chiều về, nhưng lại check nhầm ngược lại 30 kg chiều đi). Khăn gói quả mướp, hai vợ chồng hành lý nhẹ tênh mà vẫn thừa mứa cân, check in mặc cả vui với em làm thủ tục đổi ngược gói cân 2 chiều cho anh vì anh chót đăng ký online nhầm gói hành hai chiều, em ý chỉ cười duyên và nói vé fix rồi em không giúp được gì anh, có gì đến khi về anh thử xin tại quầy trong đó xem sao. Dù không biết được không nhưng nghĩ bụng sẽ trả thêm phí quá cân nếu không xin xỏ được (Các bác thông cảm, ở VN vẫn quen giữ thói xin xỏ, mặc dù biết mình đáng được sự chiếu cố trong hoàn cảnh này). Lần đầu đi VietJet air nhưng thấy nhiều thứ khác biệt với các hãng khác:
1. Hý hoáy check-in trước tại bốt tự động làm thủ tục gọn và nhanh hơn.
2. Khách hàng xếp hàng trật tự 2 hàng căn cứ theo số ghế, nửa dưới máy bay theo 1 hàng vào trước, hàng còn lại nửa trên sẽ vào sau, thế là sẽ đỡ cảnh chen chúc khi xếp hành lý.
3-2 lần bay đi về đều được đi thẳng vào ống – giá rẻ mà service cũng vip thế này là hơn đứt ông jetstar cứ phải đi bằng bus rồi.
4-Lên máy bay thấy mới và sạch, ghế da, thảm đỏ và mọi thứ ngăn nắp, không có mùi hôi của ghế, thấy man mát khoan khoái…
5-Tiếp viên mặc trang phục bắt mắt, gọn gàng và cũng tương đối … xinh .
6-Dù không được phục vụ chăn, bữa ăn miễn phí nhưng mua đồ ăn của hãng thì có thể chọn lựa theo ý thích, giá mặc dù cao hơn ngoài nhưng cũng không quá mắc. Nói chung chiều đi HN-SG của 2 vc mềnh đúng là một sự trải nghiệm mới vẻ, thú vị. Mình hoàn toàn hài lòng và định bụng chắc sẽ còn bay vietjet air nữa.
Sau chuyến đi chơi vui tận ngọn của 2vc vì vào trong đó được sự chăm sóc đưa đón tận tình của đôi cô chú trẻ mới chuyển vào được vài tháng, cũng đến ngày mình phải rời SG mặc dù còn nhiều tiếc nuối . Trước khi ra sân bay, ông chú đã cảnh báo một vài điều về vấn đề thủ tục, nhân viên check-in, rồi hành lý quá cước của các staff vietjet air ở Tân Sơn Nhất, mình tạm gạt đi vì nghĩ ở ngoài HN làm niềm nở, nhanh gọn thế thì ở đây chắc mọi việc suôn sẻ thôi – nhất là tại đất SG này khi mà dịch vụ luôn được đánh giá là rất chiều lòng khách hàng. Nhưng không biết có phải dạo này SG nắng mưa thất thường hay không mà hôm đấy mình lại ôm nhiều cái bực mình đến thế. Bước vào quầy check-in, cảnh tượng đầu tiên mình thấy đó là một anh chàng cao to trong đoàn 4 người đang loay hoay đưa cái va ly xách tay xoay ngang tìm cách đưa lọt vào ô hành lý. Theo mắt thường của mình thì bề dầy của cái va ly chỉ nhỉnh hơn cái khung đó khoảng 5 phân vì hơi phồng, nhưng ngoài HN lần trước mình cũng đâu có thấy ai kiểm tra kiểu đó và nhân viên cũng cho qua ngay. Cô nhân viên check-in dõi theo và lắc đầu quầy quậy. Cực chẳng đã, anh đành phải gửi. Nhưng khi gửi thì lại phải cân, cái vòng luẩn quẩn thế đấy. Đến mục cân lại không may tổng hành lý 4 khách quá 4 cân, tức là chia ra mỗi người khoảng 1 kg quá cân. Đến màn trao đổi như sau: Check-in Staff: Của cô quá 4 cân so với giới hạn cho phép, cô phải mua thêm cước. Bà trung niên (trưởng đoàn): Hôm trước tôi đi cũng vượt quá một chút nhưng vẫn được qua mà. Check-in Staff: Chúng cháu chỉ linh động được 1, 2 kg là cùng, bác xem trong hành lý có gì nặng không bỏ bớt ra xách tay được không. Nghĩ một lúc, bà trung niên nói: À, có chút nước đá (Nói giọng miền nam lại nhanh nên mình không hiểu là đá lạnh hay là cái thể loại nào khác), nói rồi đi ra đâu lấy cái gì ra đó để bớt chút cân … Đến đây nghĩ bụng hôm nay kế hoạch xin cước chắc phá sản rồi, gặp phải cô check-in nguyên tắc thế này chắc phải sang land khác mất. Nhưng kệ, vì ngại xếp hàng nên tự tin với khả năng thuyết phục (nhứt là đối với lady), mình nhẹ nhàng tiến lên quầy tranh thủ trường hợp khia đang loay hoay với kiện hành lý cuối và được cô ý gọi lên. Mình có 2 kiện: một kiện hoa quả và một cái va li tương đối bự vì cũng nhồi nhét cả quần áo vừa đi shopping về. Đưa thùng hoa quả lên trước, rồi đưa luôn cái va li lên luôn. Như đoán được ý đồ, cô staff nhanh nhẩu: Anh để từng kiện một, bỏ cái va ly xuống. Mình hơi sock vì cái kiểu ăn nói trống không như ra lệnh thời bao cấp nhưng tạm thời nín nhịn chút xem cô ý có định yêu sách gì tiếp. Tiếp theo chìa chứng minh ra, rồi tờ in vừa lấy từ quầy check-in tự động, sau đó thì hỏi mình có mang sầu riêng không, có mang chất lỏng quá 100ml hay không v.v….. Rồi như không yên tâm, cô ý bắt mình đọc tiếp mấy quy định dán ở giấy cho nó rõ. Nghĩ bụng chắc là nhân viên mới nên mới “cố tỏ ra nguy hiểm như vậy”, mình cũng kịp đáp câu: “Anh bay nhiều rồi, và cũng biết chữ mà, nên em làm nhanh cho anh, hàng hóa tội vạ đâu anh chịu”. Tiếp viên tiếp lời: “Của anh giờ đang là 11.5 kg rồi nhé. Anh chú ý gói hành lý của anh là 15 kg”. Không đợi giải thích thêm, tôi đưa luôn vali lên cân. Kết quả tổng: 22.5 kg, tức là mình vượt 7.5 kg so với quy định trong vé. Phân bua một hồi giải thích nhẹ nhàng về việc mua nhầm gói cước hành lý hai chiều, rồi năn nỉ xin chiếu cố không được. Nhìn cái mẹt cô ý thì nặng như cái bơm, mềnh hỏi “Cho anh gặp quản lý của em”, cô ý chỉ ra chỗ của người đại diện – là một anh chàng trẻ ngồi ở góc ngoài. Ra đó, trình bày nhẹ nhàng về trường hợp của mềnh, được cái ông ni chắc cũng học qua đại học lại thêm mấy khóa kĩ năng mềm nên xử lý cũng tương đối “mềm” và hiểu nhanh – đồng ý luôn và ra luôn quầy chỉ thị cho cô staff cho hành lý mình qua. Phi đội 4 người kia cũng ăn theo được qua luôn. Thở phào vào phòng chờ…
Lên máy bay: Vẫn như lần trước, máy bay vẫn sạch, vẫn thơm, nhưng mình có cảm giác gì khang khác. Có lẽ vì thấy 2 cô tiếp viên ít cười hơn thường lệ, thậm chí có một cô thỉnh thoảng mặt hơi sưng (chắc vừa bị bồ đá chăng). Thôi kệ, hôm nay mệt thế làm một giấc là về nhà hơi đâu mà quan tâm tới tiếp viên. Bay được khoảng 30 phút, máy bay qua vùng thời tiết xấu. Phi công yêu cầu mọi người cài dây an toàn và không rời khỏi chỗ. Cứ như thế khoảng 10 phút mà vẫn chưa thấy đèn hiệu bật tắt mặc dù máy bay đã êm ru không còn chao đảo nữa, gấu nhà mềnh sẵn đang bứt rứt về khoản “đầu ra”, đánh liều ra phía William Cường (Ghế mình hàng 6 nên cũng khá gần WC), đang chực mở cửa thì có tiếng ngăn đâu đó của cô tiếp viên trưởng rồi vài câu trao đổi, vợ mềnh tạm giải quyết xong vấn đề đầu ra. Ra khỏi WC, theo hiệu lệnh ngồi ngay ghế trống gần nhất rồi chờ đến khi đèn thắt dây an toàn báo đỏ, gấu mềnh mới dám quay lại chỗ ngồi. Xong đầu ra, giờ đến đầu vào. Vừa order xong 2 phần ăn nhẹ, cô tiếp viên trưởng đột nhiên nạt nọa (Hơi sock vì chưa thấy cảnh này bao giờ): “Chị đã ra khỏi chỗ trong khi máy bay bay vào khu vực có thời tiết xấu. Chị còn vi phạm nữa tôi sẽ lập biên bản”. Ối Ồi, cô này nhìn hai vc mềnh nhếch nhác chắc tưởng mới ở wee lên nên “oánh phủ đầu”. Gấu mình cũng chẳng vừa, vì bị oánh trực diện thô lỗ nên cũng “tự vệ” luôn: “OK, chị vi phạm nữa em cứ lập biên bản vô tư, chị ký”. Nói rồi vừa ăn vừa hậm hực vì không những bị quả chọc wee mà còn ăn phải cái hộp bánh cuốn dai nhắc (Hic, chắc là để tủ lạnh mấy hôm). Thôi đek them khiếu nại với gây sự với cái cô mặt sưng kia nữa, không ôm thêm bực – nghĩ thế 2 vc cố ăn nốt 2 cái phần ăn nhẹ cho tạm qua bữa.
Thời tiết không ủng hộ nhưng máy bay vẫn về Nội Bài đúng giờ. Gỡ hành lý xách tay xuống, hai vc lụi khụi đi ra cửa ống. Mềnh đi trước, vợ mềnh đi sau 5 mét. Qua cửa ống, tự nhiên không thấy vợ đằng sau, quay lại thấy đang “communicate” gì đó với cô tiếp viên, lại gần hơn chút cái communication nó như thế này (Mềnh không được quay trở lại trong mà chỉ được đứng ngoài vì đã có cô khác ngăn mình từ của):
- Tiếp viên: Đề nghị chị ký vào biên bản vì chị đã vi phạm quy định của chuyến bay, biên bản đã có chữ ký xác nhận của cơ trường
- Gấu: Biên bản nào, sao chị lại phải ký?
- Tiếp viên: Chị đã không chấp hành quy định của chuyến bay khi máy bay đi vào vùng có thời tiết xấu (Có lẽ vẫn cú gấu mình vì màn trao đổi trước nên âm thầm “xì” cơ trưởng kí nháp vào trước)
- Gấu: Ồ, em chẳng có lý do gì mà bắt chị ký vào cái này cả. Em đã nói và chị cũng đã đồng ý là nếu vi phạm lần 2, chị sẽ chịu trách nhiệm và sẵn sàng ký biên bản vi phạm. Tụi em làm ăn kiểu gì vậy, coi thường hành khách …. Bla bla.
Sau một hồi “khẩu chiến”, vợ mềnh đòi gặp cơ trưởng. Cô tiếp viên nhanh nhẩu chọc wee vợ mềnh tiếp: “Nhưng anh ý chỉ nói được tiếng Anh” (Mềnh biết cái tiếng Anh kiểu Ấn của chú này qua giọng đọc trên mb). Gấu nhà mềnh: “Em cứ gọi ra đây, chị nói trực tiếp với anh ý được” (Không biết sau bài ngôn ngữ, cô tiếp viên sẽ ra oai tiếp thế lào). Một lúc sau cơ trưởng đi ra. Vợ mình trình bày đại ý như sau: Thực sự là hôm nay tôi có vấn đề về đường tiêu hóa, nên không thể chờ hết lệnh bỏ dây an toàn và đã chạy vào phòng vệ sinh lúc mb đi vào khu vực thời tiết xấu. Lúc tôi đang gọi đồ ăn thì cô tiếp viên trưởng chạy vào và nói với tôi với cái dọng dọa nạt và yêu cầu tôi không được vi phạm nữa nếu không sẽ lập biên bản. Tôi đồng ý và cũng nói với cô ấy nếu tôi vi phạm thì cô ý có thể “xử phạt” tôi. Nhưng tôi không biết là cô ý đã phức tạp hóa vấn đề rất đơn giản thành một vấn đề cực kỳ phức tạp khi yêu cầu tôi ký vào biên bản mà tôi nghĩ là cái “stupid paper” nhất mà tôi từng gặp. Cách cô ý giao tiếp cũng cực kỳ thiếu tôn trọng khách hàng blab la….
Cơ trưởng: “Vấn đề an toàn của hành khách là ưu tiên hàng đầu và chúng tôi cũng đã có hướng dẫn chi tiết cho việc đó”. Gấu nhà mềnh cũng chẳng vừa: “ Thế các anh có hướng dẫn tôi là nếu lúc nào tôi muốn ị hoặc tè thì tôi có thể vệ sinh tại chỗ và tiếp viên có thể đến tận nơi phục vụ mà không cần rời vị trí không, mặc cho thời tiết xấu”? Nói đến đây, cơ trưởng cứng họng và “né hạ”: “Vấn đề cuộc trao đổi của chị với tiếp viên tôi không trực tiếp chứng kiến, xin mời chị gặp nhân viên an ninh để giải quyết”. Gấu mềnh: “OK, các anh đã làm mất quá nhiều thời gian của tôi, nhưng nếu cần tôi cũng có thể bỏ thời gian để làm rõ chuyện này”. Nói rồi quay sang 2 cô tiếp viên đề nghị gọi nhân viên an ninh lên. Đến lúc này, sự việc bắt đầu “hơi” phức tạp chút xíu, chưa kể tốp khách đã ra hết và tốp khách chiều HN – SG đang phải chờ ngoài để vào chuyến luôn. Còn một chi tiết thú vị nữa, làm mình liên tưởng đến "công an giao thông", đó là khi đang gọi security lên, cô ý đứng chắn lưng quay mặt vào vợ mình dơ hai tay lên như thể ngăn không cho ra ống, gấu mình làm một câu: "Em đứng sang một bên đi, sao lại quay lưng vào mặt chị thế này, chị có phải là tội phạm chạy trốn đâu mà em làm thế", thế là cô ấy đứng dẹp sang. Nói chung là potay con gà quay. Một lúc sau có khoảng 3 chú security mặc bộ đồ xám ngoét (Chắc cũng trên 40 t) cùng với “team manager” của vietjet air từ “mặt đất” lên giải quyết. Sau một hồi phân bua (Mềnh để ý mặt em tiếp viên trưởng – tuổi còn teen đã chuyển từ trạng thái hồng sang tái . Nhân viên an ninh cũng thấy sự vô lý của cô tiếp viên tuổi teen, cũng với manager đưa ra giải pháp “Đưa tiếp viên và 2 vc mềnh xuống sân bay đối chất và giải quyết tiếp”. VC mình cuối cùng cũng xuống dưới và tranh thủ nhận luôn 2 kiện hành lý nằm trơ khấc một mình ở khu vực nhận hành lý. Có vẻ như phi hành đoàn đang bối rối xử lý nội bộ vì mãi không thấy cô tiếp viên xuống. Tranh thủ nói chuyện vui vẻ với mấy anh An Ninh, mấy anh cũng nói luôn là 2 tụi mình chẳng có hành động gì đe dọa đến an ninh máy bay hay gây rối trật tự cả (Phù, may thật vì khi check in mình tí thì dọa trong hành lý có mìn), nên việc của các anh ý chỉ là nói chuyện với tụi mình cho hạ nhiệt thôi (Đến đây rõ ràng là cả lý và tình tụi mình đều ko sai rồi). Anh ý cũng nói luôn nhẽ ra cách cô ý nhắc nhở mềm mỏng hơn, kèm theo hướng dẫn chi tiết và tận tình, thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Nói chuyện một hồi thì anh quản lý cũng xuống cầm theo tờ biên bản, tuyên bố: “Nếu giờ đối chất thì chuyến bay tới sẽ bị delay và cô tiếp viên cùng phi hành đoàn sẽ bị kỉ luật vì lỗi trễ giờ, nên vietjet air chỉ cảnh cáo hai anh chị vì hành vi vi phạm điều lệ bay, biên bản này sẽ bị hủy”. Gấu mình mặc dù “thoát tội kiểu như gặp công an giao thông được tha”, nhưng không quyên “reply” anh ý cho phải phép: “Xin lỗi anh, nếu giờ các anh mà quỳ xuống đây bắt tôi ký tôi cũng không ký. Các anh làm tôi mất quá nhiều thời gian”. Mềnh tiếp thêm: “Tóm lại, anh chuyển cho tôi thông điệp đến em tiếp viên trưởng chuyến bay vừa rồi là: Trong vòng 24 h, nếu em ý không gọi điện xin lỗi chúng tôi vì sự việc vừa rồi, tôi sẽ phản ánh lại với hãng về thái độ và cả kỹ năng yếu kém của em ý thế nào”.
Tạm thời không đưa tên em ý vào đây, nhưng xem ra phải suy nghĩ lại về việc bay Vietjet Air.
P/S: Có bác nào gặp trường hợp nào như em không? Em vào cafe otofun vừa là chia sẻ và xả stress luôn. Bác nào mà thấy cũng stress như vậy thì xả cùng em cho vui, còn bác nào mà thấy tụi em rảnh hơi đi spam các bác thì ném nhẹ thôi nhá . May mà bay vietjet air, chứ nếu VNA chắc em bị chui vô "black list" rồi
1. Hý hoáy check-in trước tại bốt tự động làm thủ tục gọn và nhanh hơn.
2. Khách hàng xếp hàng trật tự 2 hàng căn cứ theo số ghế, nửa dưới máy bay theo 1 hàng vào trước, hàng còn lại nửa trên sẽ vào sau, thế là sẽ đỡ cảnh chen chúc khi xếp hành lý.
3-2 lần bay đi về đều được đi thẳng vào ống – giá rẻ mà service cũng vip thế này là hơn đứt ông jetstar cứ phải đi bằng bus rồi.
4-Lên máy bay thấy mới và sạch, ghế da, thảm đỏ và mọi thứ ngăn nắp, không có mùi hôi của ghế, thấy man mát khoan khoái…
5-Tiếp viên mặc trang phục bắt mắt, gọn gàng và cũng tương đối … xinh .
6-Dù không được phục vụ chăn, bữa ăn miễn phí nhưng mua đồ ăn của hãng thì có thể chọn lựa theo ý thích, giá mặc dù cao hơn ngoài nhưng cũng không quá mắc. Nói chung chiều đi HN-SG của 2 vc mềnh đúng là một sự trải nghiệm mới vẻ, thú vị. Mình hoàn toàn hài lòng và định bụng chắc sẽ còn bay vietjet air nữa.
Sau chuyến đi chơi vui tận ngọn của 2vc vì vào trong đó được sự chăm sóc đưa đón tận tình của đôi cô chú trẻ mới chuyển vào được vài tháng, cũng đến ngày mình phải rời SG mặc dù còn nhiều tiếc nuối . Trước khi ra sân bay, ông chú đã cảnh báo một vài điều về vấn đề thủ tục, nhân viên check-in, rồi hành lý quá cước của các staff vietjet air ở Tân Sơn Nhất, mình tạm gạt đi vì nghĩ ở ngoài HN làm niềm nở, nhanh gọn thế thì ở đây chắc mọi việc suôn sẻ thôi – nhất là tại đất SG này khi mà dịch vụ luôn được đánh giá là rất chiều lòng khách hàng. Nhưng không biết có phải dạo này SG nắng mưa thất thường hay không mà hôm đấy mình lại ôm nhiều cái bực mình đến thế. Bước vào quầy check-in, cảnh tượng đầu tiên mình thấy đó là một anh chàng cao to trong đoàn 4 người đang loay hoay đưa cái va ly xách tay xoay ngang tìm cách đưa lọt vào ô hành lý. Theo mắt thường của mình thì bề dầy của cái va ly chỉ nhỉnh hơn cái khung đó khoảng 5 phân vì hơi phồng, nhưng ngoài HN lần trước mình cũng đâu có thấy ai kiểm tra kiểu đó và nhân viên cũng cho qua ngay. Cô nhân viên check-in dõi theo và lắc đầu quầy quậy. Cực chẳng đã, anh đành phải gửi. Nhưng khi gửi thì lại phải cân, cái vòng luẩn quẩn thế đấy. Đến mục cân lại không may tổng hành lý 4 khách quá 4 cân, tức là chia ra mỗi người khoảng 1 kg quá cân. Đến màn trao đổi như sau: Check-in Staff: Của cô quá 4 cân so với giới hạn cho phép, cô phải mua thêm cước. Bà trung niên (trưởng đoàn): Hôm trước tôi đi cũng vượt quá một chút nhưng vẫn được qua mà. Check-in Staff: Chúng cháu chỉ linh động được 1, 2 kg là cùng, bác xem trong hành lý có gì nặng không bỏ bớt ra xách tay được không. Nghĩ một lúc, bà trung niên nói: À, có chút nước đá (Nói giọng miền nam lại nhanh nên mình không hiểu là đá lạnh hay là cái thể loại nào khác), nói rồi đi ra đâu lấy cái gì ra đó để bớt chút cân … Đến đây nghĩ bụng hôm nay kế hoạch xin cước chắc phá sản rồi, gặp phải cô check-in nguyên tắc thế này chắc phải sang land khác mất. Nhưng kệ, vì ngại xếp hàng nên tự tin với khả năng thuyết phục (nhứt là đối với lady), mình nhẹ nhàng tiến lên quầy tranh thủ trường hợp khia đang loay hoay với kiện hành lý cuối và được cô ý gọi lên. Mình có 2 kiện: một kiện hoa quả và một cái va li tương đối bự vì cũng nhồi nhét cả quần áo vừa đi shopping về. Đưa thùng hoa quả lên trước, rồi đưa luôn cái va li lên luôn. Như đoán được ý đồ, cô staff nhanh nhẩu: Anh để từng kiện một, bỏ cái va ly xuống. Mình hơi sock vì cái kiểu ăn nói trống không như ra lệnh thời bao cấp nhưng tạm thời nín nhịn chút xem cô ý có định yêu sách gì tiếp. Tiếp theo chìa chứng minh ra, rồi tờ in vừa lấy từ quầy check-in tự động, sau đó thì hỏi mình có mang sầu riêng không, có mang chất lỏng quá 100ml hay không v.v….. Rồi như không yên tâm, cô ý bắt mình đọc tiếp mấy quy định dán ở giấy cho nó rõ. Nghĩ bụng chắc là nhân viên mới nên mới “cố tỏ ra nguy hiểm như vậy”, mình cũng kịp đáp câu: “Anh bay nhiều rồi, và cũng biết chữ mà, nên em làm nhanh cho anh, hàng hóa tội vạ đâu anh chịu”. Tiếp viên tiếp lời: “Của anh giờ đang là 11.5 kg rồi nhé. Anh chú ý gói hành lý của anh là 15 kg”. Không đợi giải thích thêm, tôi đưa luôn vali lên cân. Kết quả tổng: 22.5 kg, tức là mình vượt 7.5 kg so với quy định trong vé. Phân bua một hồi giải thích nhẹ nhàng về việc mua nhầm gói cước hành lý hai chiều, rồi năn nỉ xin chiếu cố không được. Nhìn cái mẹt cô ý thì nặng như cái bơm, mềnh hỏi “Cho anh gặp quản lý của em”, cô ý chỉ ra chỗ của người đại diện – là một anh chàng trẻ ngồi ở góc ngoài. Ra đó, trình bày nhẹ nhàng về trường hợp của mềnh, được cái ông ni chắc cũng học qua đại học lại thêm mấy khóa kĩ năng mềm nên xử lý cũng tương đối “mềm” và hiểu nhanh – đồng ý luôn và ra luôn quầy chỉ thị cho cô staff cho hành lý mình qua. Phi đội 4 người kia cũng ăn theo được qua luôn. Thở phào vào phòng chờ…
Lên máy bay: Vẫn như lần trước, máy bay vẫn sạch, vẫn thơm, nhưng mình có cảm giác gì khang khác. Có lẽ vì thấy 2 cô tiếp viên ít cười hơn thường lệ, thậm chí có một cô thỉnh thoảng mặt hơi sưng (chắc vừa bị bồ đá chăng). Thôi kệ, hôm nay mệt thế làm một giấc là về nhà hơi đâu mà quan tâm tới tiếp viên. Bay được khoảng 30 phút, máy bay qua vùng thời tiết xấu. Phi công yêu cầu mọi người cài dây an toàn và không rời khỏi chỗ. Cứ như thế khoảng 10 phút mà vẫn chưa thấy đèn hiệu bật tắt mặc dù máy bay đã êm ru không còn chao đảo nữa, gấu nhà mềnh sẵn đang bứt rứt về khoản “đầu ra”, đánh liều ra phía William Cường (Ghế mình hàng 6 nên cũng khá gần WC), đang chực mở cửa thì có tiếng ngăn đâu đó của cô tiếp viên trưởng rồi vài câu trao đổi, vợ mềnh tạm giải quyết xong vấn đề đầu ra. Ra khỏi WC, theo hiệu lệnh ngồi ngay ghế trống gần nhất rồi chờ đến khi đèn thắt dây an toàn báo đỏ, gấu mềnh mới dám quay lại chỗ ngồi. Xong đầu ra, giờ đến đầu vào. Vừa order xong 2 phần ăn nhẹ, cô tiếp viên trưởng đột nhiên nạt nọa (Hơi sock vì chưa thấy cảnh này bao giờ): “Chị đã ra khỏi chỗ trong khi máy bay bay vào khu vực có thời tiết xấu. Chị còn vi phạm nữa tôi sẽ lập biên bản”. Ối Ồi, cô này nhìn hai vc mềnh nhếch nhác chắc tưởng mới ở wee lên nên “oánh phủ đầu”. Gấu mình cũng chẳng vừa, vì bị oánh trực diện thô lỗ nên cũng “tự vệ” luôn: “OK, chị vi phạm nữa em cứ lập biên bản vô tư, chị ký”. Nói rồi vừa ăn vừa hậm hực vì không những bị quả chọc wee mà còn ăn phải cái hộp bánh cuốn dai nhắc (Hic, chắc là để tủ lạnh mấy hôm). Thôi đek them khiếu nại với gây sự với cái cô mặt sưng kia nữa, không ôm thêm bực – nghĩ thế 2 vc cố ăn nốt 2 cái phần ăn nhẹ cho tạm qua bữa.
Thời tiết không ủng hộ nhưng máy bay vẫn về Nội Bài đúng giờ. Gỡ hành lý xách tay xuống, hai vc lụi khụi đi ra cửa ống. Mềnh đi trước, vợ mềnh đi sau 5 mét. Qua cửa ống, tự nhiên không thấy vợ đằng sau, quay lại thấy đang “communicate” gì đó với cô tiếp viên, lại gần hơn chút cái communication nó như thế này (Mềnh không được quay trở lại trong mà chỉ được đứng ngoài vì đã có cô khác ngăn mình từ của):
- Tiếp viên: Đề nghị chị ký vào biên bản vì chị đã vi phạm quy định của chuyến bay, biên bản đã có chữ ký xác nhận của cơ trường
- Gấu: Biên bản nào, sao chị lại phải ký?
- Tiếp viên: Chị đã không chấp hành quy định của chuyến bay khi máy bay đi vào vùng có thời tiết xấu (Có lẽ vẫn cú gấu mình vì màn trao đổi trước nên âm thầm “xì” cơ trưởng kí nháp vào trước)
- Gấu: Ồ, em chẳng có lý do gì mà bắt chị ký vào cái này cả. Em đã nói và chị cũng đã đồng ý là nếu vi phạm lần 2, chị sẽ chịu trách nhiệm và sẵn sàng ký biên bản vi phạm. Tụi em làm ăn kiểu gì vậy, coi thường hành khách …. Bla bla.
Sau một hồi “khẩu chiến”, vợ mềnh đòi gặp cơ trưởng. Cô tiếp viên nhanh nhẩu chọc wee vợ mềnh tiếp: “Nhưng anh ý chỉ nói được tiếng Anh” (Mềnh biết cái tiếng Anh kiểu Ấn của chú này qua giọng đọc trên mb). Gấu nhà mềnh: “Em cứ gọi ra đây, chị nói trực tiếp với anh ý được” (Không biết sau bài ngôn ngữ, cô tiếp viên sẽ ra oai tiếp thế lào). Một lúc sau cơ trưởng đi ra. Vợ mình trình bày đại ý như sau: Thực sự là hôm nay tôi có vấn đề về đường tiêu hóa, nên không thể chờ hết lệnh bỏ dây an toàn và đã chạy vào phòng vệ sinh lúc mb đi vào khu vực thời tiết xấu. Lúc tôi đang gọi đồ ăn thì cô tiếp viên trưởng chạy vào và nói với tôi với cái dọng dọa nạt và yêu cầu tôi không được vi phạm nữa nếu không sẽ lập biên bản. Tôi đồng ý và cũng nói với cô ấy nếu tôi vi phạm thì cô ý có thể “xử phạt” tôi. Nhưng tôi không biết là cô ý đã phức tạp hóa vấn đề rất đơn giản thành một vấn đề cực kỳ phức tạp khi yêu cầu tôi ký vào biên bản mà tôi nghĩ là cái “stupid paper” nhất mà tôi từng gặp. Cách cô ý giao tiếp cũng cực kỳ thiếu tôn trọng khách hàng blab la….
Cơ trưởng: “Vấn đề an toàn của hành khách là ưu tiên hàng đầu và chúng tôi cũng đã có hướng dẫn chi tiết cho việc đó”. Gấu nhà mềnh cũng chẳng vừa: “ Thế các anh có hướng dẫn tôi là nếu lúc nào tôi muốn ị hoặc tè thì tôi có thể vệ sinh tại chỗ và tiếp viên có thể đến tận nơi phục vụ mà không cần rời vị trí không, mặc cho thời tiết xấu”? Nói đến đây, cơ trưởng cứng họng và “né hạ”: “Vấn đề cuộc trao đổi của chị với tiếp viên tôi không trực tiếp chứng kiến, xin mời chị gặp nhân viên an ninh để giải quyết”. Gấu mềnh: “OK, các anh đã làm mất quá nhiều thời gian của tôi, nhưng nếu cần tôi cũng có thể bỏ thời gian để làm rõ chuyện này”. Nói rồi quay sang 2 cô tiếp viên đề nghị gọi nhân viên an ninh lên. Đến lúc này, sự việc bắt đầu “hơi” phức tạp chút xíu, chưa kể tốp khách đã ra hết và tốp khách chiều HN – SG đang phải chờ ngoài để vào chuyến luôn. Còn một chi tiết thú vị nữa, làm mình liên tưởng đến "công an giao thông", đó là khi đang gọi security lên, cô ý đứng chắn lưng quay mặt vào vợ mình dơ hai tay lên như thể ngăn không cho ra ống, gấu mình làm một câu: "Em đứng sang một bên đi, sao lại quay lưng vào mặt chị thế này, chị có phải là tội phạm chạy trốn đâu mà em làm thế", thế là cô ấy đứng dẹp sang. Nói chung là potay con gà quay. Một lúc sau có khoảng 3 chú security mặc bộ đồ xám ngoét (Chắc cũng trên 40 t) cùng với “team manager” của vietjet air từ “mặt đất” lên giải quyết. Sau một hồi phân bua (Mềnh để ý mặt em tiếp viên trưởng – tuổi còn teen đã chuyển từ trạng thái hồng sang tái . Nhân viên an ninh cũng thấy sự vô lý của cô tiếp viên tuổi teen, cũng với manager đưa ra giải pháp “Đưa tiếp viên và 2 vc mềnh xuống sân bay đối chất và giải quyết tiếp”. VC mình cuối cùng cũng xuống dưới và tranh thủ nhận luôn 2 kiện hành lý nằm trơ khấc một mình ở khu vực nhận hành lý. Có vẻ như phi hành đoàn đang bối rối xử lý nội bộ vì mãi không thấy cô tiếp viên xuống. Tranh thủ nói chuyện vui vẻ với mấy anh An Ninh, mấy anh cũng nói luôn là 2 tụi mình chẳng có hành động gì đe dọa đến an ninh máy bay hay gây rối trật tự cả (Phù, may thật vì khi check in mình tí thì dọa trong hành lý có mìn), nên việc của các anh ý chỉ là nói chuyện với tụi mình cho hạ nhiệt thôi (Đến đây rõ ràng là cả lý và tình tụi mình đều ko sai rồi). Anh ý cũng nói luôn nhẽ ra cách cô ý nhắc nhở mềm mỏng hơn, kèm theo hướng dẫn chi tiết và tận tình, thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Nói chuyện một hồi thì anh quản lý cũng xuống cầm theo tờ biên bản, tuyên bố: “Nếu giờ đối chất thì chuyến bay tới sẽ bị delay và cô tiếp viên cùng phi hành đoàn sẽ bị kỉ luật vì lỗi trễ giờ, nên vietjet air chỉ cảnh cáo hai anh chị vì hành vi vi phạm điều lệ bay, biên bản này sẽ bị hủy”. Gấu mình mặc dù “thoát tội kiểu như gặp công an giao thông được tha”, nhưng không quyên “reply” anh ý cho phải phép: “Xin lỗi anh, nếu giờ các anh mà quỳ xuống đây bắt tôi ký tôi cũng không ký. Các anh làm tôi mất quá nhiều thời gian”. Mềnh tiếp thêm: “Tóm lại, anh chuyển cho tôi thông điệp đến em tiếp viên trưởng chuyến bay vừa rồi là: Trong vòng 24 h, nếu em ý không gọi điện xin lỗi chúng tôi vì sự việc vừa rồi, tôi sẽ phản ánh lại với hãng về thái độ và cả kỹ năng yếu kém của em ý thế nào”.
Tạm thời không đưa tên em ý vào đây, nhưng xem ra phải suy nghĩ lại về việc bay Vietjet Air.
P/S: Có bác nào gặp trường hợp nào như em không? Em vào cafe otofun vừa là chia sẻ và xả stress luôn. Bác nào mà thấy cũng stress như vậy thì xả cùng em cho vui, còn bác nào mà thấy tụi em rảnh hơi đi spam các bác thì ném nhẹ thôi nhá . May mà bay vietjet air, chứ nếu VNA chắc em bị chui vô "black list" rồi
Chỉnh sửa cuối: