[Funland] Viết cho những người không đến được với nhau

meavionah

Xe hơi
Biển số
OF-821785
Ngày cấp bằng
31/10/22
Số km
102
Động cơ
1,056 Mã lực
Tuổi
53
Cụ lại khơi gợi lại miền kỷ ức của chúng ta, cuộc sống những người ko đến đc với nhau nhiều lắm ạ
 

Đầu xù

Xe buýt
Biển số
OF-817273
Ngày cấp bằng
9/8/22
Số km
580
Động cơ
110,065 Mã lực
Tuổi
51
Em đặt dép hóng nghe tâm sự của mọi người vì Thu nhẹ nhàng nhưng cũng mỏng manh đến thế. Gió dịu dàng kể chuyện ngày xưa :)
 

sunrise123

Xe đạp
Biển số
OF-181810
Ngày cấp bằng
23/2/13
Số km
12
Động cơ
336,087 Mã lực
Có một người vẫn đang ở trong tim
Chẳng thể nói yêu …chẳng thể tìm gặp mặt
Chuyện nợ duyên do ông trời sắp đặt
Duyên không tròn nên đành phải chia xa

Có một người đã là của người ta
Mà mắt vẫn lệ nhòa khi nhớ đến
Chuyện tình yêu dở dang không trọn vẹn
Nên trở thành kỷ niệm không phai



Có một người mãi mãi chẳng xóa nhòa
Chỉ nhắc con tim thôi đừng nhung nhớ
Ai bước vào yêu mà chưa từng dang dở
Ai chưa từng khổ sở vì yêu ?

Có một người vẫn yêu biết bao nhiêu
Dù đến với nhau là một điều không thể
Quên người mình yêu phải đâu là chuyện dễ
Nên cứ âm thầm lặng lẽ nhớ người thôi

Yêu rất nhiều … vẫn đành phải chia phôi
 
Chỉnh sửa cuối:

sunrise123

Xe đạp
Biển số
OF-181810
Ngày cấp bằng
23/2/13
Số km
12
Động cơ
336,087 Mã lực
Khô khan ...
Votrungh
( Riêng tặng ... )
Chợt một ngày em bảo anh khô khan
Không nói nổi lời dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng

Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng , buồn thay , em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ

Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?
Anh không nói , vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già

Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối ?
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời

Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc , suy tư

Em vẫn còn thao thức đấy ư ?
Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói , và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em .
 

sunrise123

Xe đạp
Biển số
OF-181810
Ngày cấp bằng
23/2/13
Số km
12
Động cơ
336,087 Mã lực
Thôi thì hẹn nhau kiếp khác
Đưa nhau đến cuối cuộc đời
Kiếp này có duyên không nợ
Thương mấy cũng là người dưng.

Thôi thì tạm biệt nhau nhé
Người đi nhớ giữ nụ cười
Nếu lỡ mai này gặp lại
Ta còn muốn thấy người vui

Thôi thì hẹn nhau kiếp khác
Đi cùng nhau trọn cuộc đời
Ta - người gặp không đúng lúc
Duyên này chỉ đến thế thôi.

(HẸN - Vân Jenny)
 

sunrise123

Xe đạp
Biển số
OF-181810
Ngày cấp bằng
23/2/13
Số km
12
Động cơ
336,087 Mã lực
GẶP NHAU TỪ NHỮNG SÂU ĐẬM

Tận sâu trong tâm khảm mỗi người luôn có sẵn các hình ảnh, ký ức về những con người đã quen biết và gắn bó, dù cho có trải qua thời gian bao lâu đi nữa. Để khi đủ duyên gặp lại, tưởng như không còn chút ký ức nào sót lại qua bao kiếp sống, nhưng trong lòng bỗng có cảm giác đang tái hiện những gì đó xa xăm dịu vợi. Mới biết hoá ra người ta không dễ quên nhau như đã nghĩ, nhất là đối với những gì đã trở nên thân thuộc, sâu đậm trong một quãng đời nào đó. Mà rồi khổ đau hay hạnh phúc cũng tự nhiên được lưu lại nơi chiều thức của tâm hồn.

Vì đã trải qua những kinh nghiệm vui buồn khác nhau nên dù không nghĩ ngợi gì, nhưng ấn tượng ban đầu với một ai đó cũng nhắc nhớ một phần về những gì từng gieo tạo cho nhau. Nên có người cảm tình ngay, có người thấy xa cách, có người thấy thiện cảm và có người chỉ muốn tránh bớt. Hay bước ra đường, giữa dòng người ngược xuôi, chẳng ai làm gì mình, vậy mà thử đứng nhìn chừng vài người bất chợt cũng gợi lên những cảm giác không hề tương đồng về thương ghét, dễ chịu hay khó ưa... Thế mới ngẫm, nhân duyên không hình, không tướng mà vẫn âm thầm tồn tại, nương theo sự nối kết của một quá trình liên tục nơi tâm thức từ đời này sang đời khác. Như khi đi học, những bài học thuộc lòng muốn cho nhớ phải đọc đi đọc lại nhiều lần. Bất kỳ điều gì trong đời đã đưa vào tâm trí thường xuyên sẽ trở thành một phần tập khí của bản thân. Đưa nhiều những gì bất an sẽ trở nên bất an theo, đưa nhiều những gì bình an, bình an cũng sẽ hiện hữu. Nhìn ở khía cạnh đó mà biết chọn lựa điều hữu ích và khắc chế điều tổn hại đến đời sống tinh thần.

Ở mặt cảm quan là biết thanh lọc những gì còn chưa hay, chưa đẹp nơi tâm tính, sao cho không để đánh mất chính mình trước những va chạm, tiếp xúc ở trong đời. Bớt giao cảm xúc vào tay người khác để rồi cứ chạy theo buồn giận bên ngoài. Nên nhìn người, nhìn cảnh biết đó, thấy đó, nhưng hãy nhắc mình làm chủ được nội tâm. Nhận diện được người đối xử tốt và chưa tốt không phải để làm hài lòng sự phân biệt trong lòng, mà để từ đó dành thêm thời gian điều chỉnh bản thân hoàn thiện hơn, giúp bớt đi những oan trái, nảy sinh những mối quan hệ tốt lành.

Đã hướng đến sự an nhiên, nhất định cố gắng không đặt tâm quá nhiều ở lời nói, hành động chưa dễ thương nơi người. Mà tìm tòi, phát hiện ra những chất liệu giúp bình ổn thân tâm từ những người có phẩm chất đạo đức và hướng thượng. Cũng như, soi chiếu hình ảnh bản thân đến những người có dịp tiếp xúc. Với người nhỏ hơn, người chưa có những trải nghiệm như mình hiện tại cũng thấy quý, thấy thương, vì bắt gặp lại những "phiên bản" ngày xưa của mình. Với người có những bước tiến xa và hiểu biết sâu rộng hơn trong việc thấu hiểu nhân sinh, càng trọng, càng lấy đó là động lực để vững bước để sớm ngày bản thân ở tương lai cũng đạt được đến tầng mức cao đẹp như thế.

Ở mặt đời thường, rèn dưỡng nơi ý nghĩ, lời nói, hành động để mang đến nhiều lợi lạc nhất có thể. Làm được gì tươi sáng, hữu ích cho bản thân và cho mọi người thì sẽ làm. Còn nếu chưa đủ điều kiện thì vui cùng với người có khả năng làm được điều tốt. Đợi khi nào đủ lực, đủ tầm như vậy rồi sẽ làm sau, không có gì phải buồn phiền hay cảm thấy tự ti. Mỗi người đều có thế mạnh và thời điểm riêng, miễn là xuất hiện ở đâu đều cống hiến được giá trị đang có thì sẽ có được sự quý trọng, tin tưởng từ mọi người.

Sống sâu đậm như vậy, sẽ khắc ghi rất nhiều những hạt mầm an vui nơi những người gặp gỡ, mà về sau biết đâu trong nhân duyên đời mình có đầy những sợi dây tình người đầy ấm áp và thiện lành. Gần hơn là đời này, đến tuổi phong sương, khi ngồi tĩnh tại nơi góc vườn thân thương, nhìn lại những năm tháng đã trải qua cũng mỉm cười nhẹ nhàng cho bao nhiêu hoài niệm đẹp. Thời trẻ hãy chân thành, bản lĩnh, đến khi về già lại an nhàn, bình lặng. Giữ cho lòng ít xáo trộn nhất để luôn là một người làm vườn chân chất, nhiệt thành vun bón vườn tâm cuộc đời nở rộ, ngát hương.

Nhân duyên của mỗi người khó bàn, khó nghĩ, có thể vô tình quen biết nhưng lại gắn kết lâu dài. Có thể tận tâm gìn giữ mà lại chẳng vấn vương. Không cố ý thắt chặt lại có thể bền lâu. Lại có những sự gặp gỡ suốt đời không quên, những cuộc gặp lại hằn lên những vết thương lòng... Cuộc sống bây giờ cũng chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Những tạo tác của quá khứ làm sao có thể thay đổi, nên bình tĩnh đón nhận có nông, có cạn, có mỏng, có dày. Nhưng nguồn cội của nhân duyên sau này lại nằm nơi chính thái độ và cách hành xử ở hiện tại. Vậy hãy sống với nhau cho trọn nghĩa, trọn tình, trân trọng, đậm sâu nhiều nhất có thể. Rồi nhất định trong dòng chảy sự sống, sẽ đưa đến những con người cũng đậm sâu ân tình như vậy.
 

Heliosii

Xe tải
Biển số
OF-810306
Ngày cấp bằng
6/4/22
Số km
272
Động cơ
111,468 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Post của cụ làm em nhớ lại mối tình đầu thời áo trắng quá, đã từng yêu rất nhiều, bâng khuâng hy vọng cũng rất nhiều, nhưng rồi chẳng đến đâu chỉ còn lại những kỉ niệm trong nhau

"Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác
Gom những mảnh tình yêu vỡ nát
Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm

Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình
Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ
Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế
Người vợ nào cũng đáng được yêu thương

Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường
Chọn cho mình một người đàn ông khác
Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc
Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa

Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha
Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích
Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch...
Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh

Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh
Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ?
Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở
Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu

Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau
Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng
Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống
Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương

Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường
Liệu ta có thản nhiên quay mặt
Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt
Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau.”

- Vũ Ngọc Anh
 
Biển số
OF-814996
Ngày cấp bằng
29/6/22
Số km
1,725
Động cơ
72,334 Mã lực
cũng muốn kể chuyện 2 đưa iu nhau nhưng chả đến được với nhau nhưng ... thôi/ chuyện của e trần trụi quá sợ các cụ tâm tư :)
 

cadilac30

Xe tăng
Biển số
OF-25723
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
1,602
Động cơ
507,043 Mã lực
Yêu nhau mà không đến được với nhau thì đau khổ lắm
Ngày xưa em cũng vậy , không đến với nhau được vì hoàn cảnh








Vợ em nó cấm hahaha 🤣
 

tran_aquan

Xe buýt
Biển số
OF-55805
Ngày cấp bằng
25/1/10
Số km
638
Động cơ
-62,139 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội - Không vội được đâu!
Lại nhớ có bài thơ em vẫn cóp nhặt và lưu trong draft 15 năm nay :D Thi thoảng đọc vẫn hoài niệm phết :(

Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.

Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa

Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác…

Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em

Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.

Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…

Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.

Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…

Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?
 

sunrise123

Xe đạp
Biển số
OF-181810
Ngày cấp bằng
23/2/13
Số km
12
Động cơ
336,087 Mã lực
Em muốn kể anh nghe thật nhiều về những chuyện đã qua
Về bao sóng gió tưởng chừng như làm em gục ngã
Bờ vai gầy khẽ run lên trong chiều đông lạnh giá
Nhìn lại những năm tháng nhạt nhòa với ký ức không tên

Muốn kể anh nghe thật nhiều về những muộn phiền
Giữa dòng đời bon chen chỉ một mình em bước
Đã bao lần tổn thương để trái tim có trăm ngàn vết xước
Cũng chỉ biết lặng thầm để nước mắt tuôn rơi

Muốn kể anh nghe thật nhiều về những đêm dài
Em lặng lẽ đếm chơi vơi qua từng canh vắng
Khi nỗi nhớ cứ chênh chao nơi tận cùng sâu thẳm
Khi những giấc mơ cũng mang vị đắng nghẹn ngào

Muốn kể anh nghe thật nhiều về những khát khao
Về những yêu thương em cố giấu vào trong quên lãng
Để những ngang trái giận hờn sẽ trở thành dĩ vãng
Dẫu vạn lần em biết chẳng thể nào quên

Muốn kể anh nghe thật nhiều về những lúc nắng lên
Em ước sẽ cùng người mình thương đón bình minh thức dậy
Ngôi nhà hoa hồng chứng minh cho tình yêu bỏng cháy
Nhẫn nại chờ em ở nơi ấy- cuối con đường

Muốn nói anh nghe thật nhiều về trái tim em
Lúc mạnh mẽ, lúc lại yếu mềm đến lạ
Cần lắm bình yên sau phong ba bão tố
Bàn tay nắm chặt bàn tay chẳng buông bỏ chia lìa

Có thật nhiều điều muốn nói anh nghe..!

#NguyễnHuệ
 

Bang lang

Xe điện
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
4,962
Động cơ
116,995 Mã lực
Em nghĩ ko đến được với nhau chứng tỏ ko yêu nhau nữa, kiểu tình yêu ko đủ lớn nên thấy nhiều người tiếc nuối em cũng thấy tiếc. Em chả bao h tiếc người khác khi ko có được người đó. Em chỉ tiếc mình ngu khi đã yêu nhầm người thôi.
 

sunrise123

Xe đạp
Biển số
OF-181810
Ngày cấp bằng
23/2/13
Số km
12
Động cơ
336,087 Mã lực
CUỘC TÌNH NÀY ĐÃ SAI
Tác giả: Lật Đật

Đến cuối cùng em chọn cách lặng im
Trả anh về những ngày xa xưa ấy
Đã biết trước hôm nay, mà sao vẫn xót xa đến vậy
Em ngơ ngác dắt tay mình, đi về phía không anh

Chẳng ai có lỗi đâu
chỉ là trời quên buộc duyên mình
Gặp được nhau là duyên, nhưng bên nhau phải là phận số
Kiếp trước ta nợ nhau thì kiếp này mới được là chồng vợ
Em chỉ đắm đuối yêu thôi nên bây giờ có dám trách ai đâu

Bao nhiêu buồn xin trút vào đôi mắt em sâu
Bao nhiêu đắng cay để em chắt ra thành nước mắt
Anh cứ đi đi, đừng ngoảnh lại mà nhìn em bật khóc
Đã có đêm
nỗi trái ngang
và đớn đau ở lại với em rồi…

Em chọn cách lặng im vì muốn thấy anh vui
Muốn anh trở về những tháng ngày bình yên khi em chưa tới
Lời hứa sẽ mãi yêu anh…vậy mà…
em xin lỗi…

Cuộc tình này đã sai ngay từ khi nó mới bắt đầu
Đêm lặng im
đủ để em nghe thấy tim mình bất giác nhói đau…

-Lật Đật-
 

dpl

Xe lăn
Biển số
OF-85127
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
12,205
Động cơ
408,338 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hôm nay là một ngày vừa cuối năm cũ lại vừa đầu năm mới, có chút tâm trạng nên cháu viết về một kỷ niệm về một thời đã qua, các cụ đọc và chiêm nghiệm về một cuộc đời, lời đầu cháu xin viết tặng em hai câu thơ:


Hôm nay một ngày buốt giá của nước Đức khi mà băng tuyết đã cô lập một số "Verbandsgemeinde"
đơn vị hành chính cấp phường, cháu xin viết nên tâm sự của một người con xa xứ:

Tâm sự này tôi viết cho em, và hy vọng sẽ đến được tay em...
Lại một mùa Giáng Sinh qua rồi.Mỗi mùa giáng sinh đều gợi lại những kỷ niệm dù vui hay buồn.Vui thì nhiều nhưng có lẽ vui là tặng lũ trẻ chút quà,năm ngoái thì anh cũng ở nhà đốt lò sưởi tự giam mình trong căn phòng nhỏ và mua cái chăn bông mới về đắp nhớ lại những ngày cuối hạ,nhớ ánh mắt em hiền hòa,bàn tay em mềm mại vài nét buồn phảng phất nơi đôi mắt .Nhớ tới đó anh chợt thấy thương em đến lạ, nhớ tới cái lạnh gần như thấu xương giữa mùa hè trên Fulda nơi anh tới đón em,nhớ nụ cười dịu dàng và tâm sự của em một người con viễn xứ.
Anh nhớ những lá Mail của em và những SMS hàng ngày em vẫn gửi.Phương tây có câu chuyện cổ mỗi khi thấy sao băng chạy ngang bầu trời người ta thường chắp tay cầu nguyện một ước mơ,còn tôi ngày đó có cả một bầu trời sao băng. Giọng nói rất Hà Nội của em len lỏi theo tôi vào trong giấc ngủ nơi đó như trong chuyện cổ tích là nỗi nhớ là bâng khuâng anh như một cậu thanh niên mới biết yêu lần đầu,và nơi đó có em có tôi dắt tay nhau đi trên con đường đầy nắng gió.Cổ tích thường không có thật phải không em?Tôi vẫn thường hỏi em câu hỏi ấy và sợ một ngày tất cả sẽ hóa thành bọt biển hòa vào đại dương sâu thẳm.Em có cuộc sống của em và tôi cũng vậy,có bạn bè,có những niềm vui và có cả thêm em nữa.Thiên thần nhỏ của tôi giờ đây đã bay về một nơi phương trời xa xôi!Nơi phương trời nào hở em?Lòng tôi giờ đây lại chai hơn mà sao đôi khi nhớ em đến thắt lại.Nhớ thiên thần đã đem đến cho tôi tình yêu và khái niệm của tình yêu,anh thật ngốc ngếch khi vẫn không thể quên hết chuyện xưa không quên được hay không muốn quên?Tôi vẫn luôn nhớ em như một thiên thần nhỏ trong tôi còn thiên thần thì nói với tôi rằng „Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau“.
Em giờ không còn là của tôi nữa và cũng chưa bao giờ là của riêng tôi.Nhưng anh vẫn muốn nói cảm ơn em cảm ơn một quãng đời có tôi có em và có một "điều giản dị”.
Một mùa Giáng Sinh còn mãi,chúc em luôn mạnh khỏe và nụ cười rạng rỡ trên môi.
Anh.


Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử
Ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang...

PS: Nếu em có đọc những dòng chữ này em sẽ biết ai viết tặng em
E có 1 bé mà ko đến đc :(
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,037
Động cơ
317,214 Mã lực
GẶP NHAU TỪ NHỮNG SÂU ĐẬM

Tận sâu trong tâm khảm mỗi người luôn có sẵn các hình ảnh, ký ức về những con người đã quen biết và gắn bó, dù cho có trải qua thời gian bao lâu đi nữa. Để khi đủ duyên gặp lại, tưởng như không còn chút ký ức nào sót lại qua bao kiếp sống, nhưng trong lòng bỗng có cảm giác đang tái hiện những gì đó xa xăm dịu vợi. Mới biết hoá ra người ta không dễ quên nhau như đã nghĩ, nhất là đối với những gì đã trở nên thân thuộc, sâu đậm trong một quãng đời nào đó. Mà rồi khổ đau hay hạnh phúc cũng tự nhiên được lưu lại nơi chiều thức của tâm hồn.

Vì đã trải qua những kinh nghiệm vui buồn khác nhau nên dù không nghĩ ngợi gì, nhưng ấn tượng ban đầu với một ai đó cũng nhắc nhớ một phần về những gì từng gieo tạo cho nhau. Nên có người cảm tình ngay, có người thấy xa cách, có người thấy thiện cảm và có người chỉ muốn tránh bớt. Hay bước ra đường, giữa dòng người ngược xuôi, chẳng ai làm gì mình, vậy mà thử đứng nhìn chừng vài người bất chợt cũng gợi lên những cảm giác không hề tương đồng về thương ghét, dễ chịu hay khó ưa... Thế mới ngẫm, nhân duyên không hình, không tướng mà vẫn âm thầm tồn tại, nương theo sự nối kết của một quá trình liên tục nơi tâm thức từ đời này sang đời khác. Như khi đi học, những bài học thuộc lòng muốn cho nhớ phải đọc đi đọc lại nhiều lần. Bất kỳ điều gì trong đời đã đưa vào tâm trí thường xuyên sẽ trở thành một phần tập khí của bản thân. Đưa nhiều những gì bất an sẽ trở nên bất an theo, đưa nhiều những gì bình an, bình an cũng sẽ hiện hữu. Nhìn ở khía cạnh đó mà biết chọn lựa điều hữu ích và khắc chế điều tổn hại đến đời sống tinh thần.

Ở mặt cảm quan là biết thanh lọc những gì còn chưa hay, chưa đẹp nơi tâm tính, sao cho không để đánh mất chính mình trước những va chạm, tiếp xúc ở trong đời. Bớt giao cảm xúc vào tay người khác để rồi cứ chạy theo buồn giận bên ngoài. Nên nhìn người, nhìn cảnh biết đó, thấy đó, nhưng hãy nhắc mình làm chủ được nội tâm. Nhận diện được người đối xử tốt và chưa tốt không phải để làm hài lòng sự phân biệt trong lòng, mà để từ đó dành thêm thời gian điều chỉnh bản thân hoàn thiện hơn, giúp bớt đi những oan trái, nảy sinh những mối quan hệ tốt lành.

Đã hướng đến sự an nhiên, nhất định cố gắng không đặt tâm quá nhiều ở lời nói, hành động chưa dễ thương nơi người. Mà tìm tòi, phát hiện ra những chất liệu giúp bình ổn thân tâm từ những người có phẩm chất đạo đức và hướng thượng. Cũng như, soi chiếu hình ảnh bản thân đến những người có dịp tiếp xúc. Với người nhỏ hơn, người chưa có những trải nghiệm như mình hiện tại cũng thấy quý, thấy thương, vì bắt gặp lại những "phiên bản" ngày xưa của mình. Với người có những bước tiến xa và hiểu biết sâu rộng hơn trong việc thấu hiểu nhân sinh, càng trọng, càng lấy đó là động lực để vững bước để sớm ngày bản thân ở tương lai cũng đạt được đến tầng mức cao đẹp như thế.

Ở mặt đời thường, rèn dưỡng nơi ý nghĩ, lời nói, hành động để mang đến nhiều lợi lạc nhất có thể. Làm được gì tươi sáng, hữu ích cho bản thân và cho mọi người thì sẽ làm. Còn nếu chưa đủ điều kiện thì vui cùng với người có khả năng làm được điều tốt. Đợi khi nào đủ lực, đủ tầm như vậy rồi sẽ làm sau, không có gì phải buồn phiền hay cảm thấy tự ti. Mỗi người đều có thế mạnh và thời điểm riêng, miễn là xuất hiện ở đâu đều cống hiến được giá trị đang có thì sẽ có được sự quý trọng, tin tưởng từ mọi người.

Sống sâu đậm như vậy, sẽ khắc ghi rất nhiều những hạt mầm an vui nơi những người gặp gỡ, mà về sau biết đâu trong nhân duyên đời mình có đầy những sợi dây tình người đầy ấm áp và thiện lành. Gần hơn là đời này, đến tuổi phong sương, khi ngồi tĩnh tại nơi góc vườn thân thương, nhìn lại những năm tháng đã trải qua cũng mỉm cười nhẹ nhàng cho bao nhiêu hoài niệm đẹp. Thời trẻ hãy chân thành, bản lĩnh, đến khi về già lại an nhàn, bình lặng. Giữ cho lòng ít xáo trộn nhất để luôn là một người làm vườn chân chất, nhiệt thành vun bón vườn tâm cuộc đời nở rộ, ngát hương.

Nhân duyên của mỗi người khó bàn, khó nghĩ, có thể vô tình quen biết nhưng lại gắn kết lâu dài. Có thể tận tâm gìn giữ mà lại chẳng vấn vương. Không cố ý thắt chặt lại có thể bền lâu. Lại có những sự gặp gỡ suốt đời không quên, những cuộc gặp lại hằn lên những vết thương lòng... Cuộc sống bây giờ cũng chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Những tạo tác của quá khứ làm sao có thể thay đổi, nên bình tĩnh đón nhận có nông, có cạn, có mỏng, có dày. Nhưng nguồn cội của nhân duyên sau này lại nằm nơi chính thái độ và cách hành xử ở hiện tại. Vậy hãy sống với nhau cho trọn nghĩa, trọn tình, trân trọng, đậm sâu nhiều nhất có thể. Rồi nhất định trong dòng chảy sự sống, sẽ đưa đến những con người cũng đậm sâu ân tình như vậy.
thế nào mà ông viết dài thế? có ng yêu chửa? tôi viết ít thôi vì ko có thời gian
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top