Năm nhất đại học, em đang vòng xe máy ở chỗ ĐH Thủy lợi thì bị 1 anh tổ lái binh vào xe em. Em ngã đập đầu xuống đường, ngất luôn. Tỉnh dậy còn chưa mở mắt đã nghe lao xao tiếng khóc lóc rên la, nào là "bố ơi bố đau lắm ko" "cả cái oto nó đâm vào thì sao ko đau hả con". Hóa ra em đc đưa vào cấp cứu trong viện Bạch Mai, đúng phòng cấp cứu tai nạn, toàn ca nặng.
Em mở mắt nghiêng đầu soi cái mẹt em trong cái tủ inox đầu giường bệnh, thấy có 1 vệt máu từ miệng chảy xuống má, nhìn kinh dị vãi, sau em mới biết là do đập má xuống đường thì răng va vào môi, may mà răng em ko vâu, ko thì hồi í đi nguyên cái mỏ
.
Cú ngã của em ko để lại sẹo, nhưng vết đập đầu xuống đường bị tụ máu dưới da đầu, tới giờ đúng 20 năm mà cái chỗ tụ máu đó nó vẫn hơi phồng và mềm mềm, em ngồi buồn toàn giơ tay lên ấn ấn kiểu giải trí