- Biển số
- OF-33186
- Ngày cấp bằng
- 8/4/09
- Số km
- 594
- Động cơ
- 483,510 Mã lực
Câu chuyện thứ nhất:
Chẳng là sáng nay, cũng như rất nhiều buổi sáng khác, nhà cháu len lỏi trên đường La Thành để tìm từng cm trống. Đường đang tắc cứng, bỗng có 1 bác đứng tuổi đi 2 bánh vượt lấn sang làn đối diễn, tay thúc vào gương bên lái của em, khiến nó bật ngửa ra, làm em phải dừng xe, thò tay ra bẻ lại. Gương không sao, xe không sao. Nhưng điều đáng nói ở đây là ý thức của bác đi 2B kia. Bác ấy đi sai luật, quệt vào xe người khác, dừng lại, lườm 1 cái rồi đi thẳng.
"Thưa bác, giá như bác chỉ cần quay lại gật gật đầu với cháu 1 cái... (chỉ cần thế thôi bác ạ)..."
Câu chuyện thứ 2:
Cách đây cũng khá lâu, khi đang nhích từng tý trên phố Núi Trúc, bỗng rầm một cái. Xe em bị một bác chạy Kia Morning húc cho móp hết cả phần đuôi. Người húc phải em từ tốn xuống xe, nhận lỗi và mời em ra quán cafe giải quyết. Nguyên nhân do F1 nhà bác ấy nghịch trên xe, khiến bác ấy không làm chủ được chân phanh. Cuộc nói chuyện sau đó rất nhẹ nhàng, thoải mái. Người lái chiếc Morning đó là 1 bác tên Cường, Hoạ sỹ. Bác ấy chấp nhận đền bù đầy đủ khi em mang hoá đơn sửa chữa về.
Về sau em đem đi sửa, cũng không đáng là mấy nên cũng chẳng cần thiết gọi lại cho bác ấy nữa.
Thiết nghĩ, nếu con người ta ai cũng hành xử một cách đàng hoàng, có học thức thì cuộc đời này sẽ đẹp biết bao các cụ nhỉ?!
Ps: Nếu bác Cường có lướt qua đây thì vào điểm danh nhé!
Chẳng là sáng nay, cũng như rất nhiều buổi sáng khác, nhà cháu len lỏi trên đường La Thành để tìm từng cm trống. Đường đang tắc cứng, bỗng có 1 bác đứng tuổi đi 2 bánh vượt lấn sang làn đối diễn, tay thúc vào gương bên lái của em, khiến nó bật ngửa ra, làm em phải dừng xe, thò tay ra bẻ lại. Gương không sao, xe không sao. Nhưng điều đáng nói ở đây là ý thức của bác đi 2B kia. Bác ấy đi sai luật, quệt vào xe người khác, dừng lại, lườm 1 cái rồi đi thẳng.
"Thưa bác, giá như bác chỉ cần quay lại gật gật đầu với cháu 1 cái... (chỉ cần thế thôi bác ạ)..."
Câu chuyện thứ 2:
Cách đây cũng khá lâu, khi đang nhích từng tý trên phố Núi Trúc, bỗng rầm một cái. Xe em bị một bác chạy Kia Morning húc cho móp hết cả phần đuôi. Người húc phải em từ tốn xuống xe, nhận lỗi và mời em ra quán cafe giải quyết. Nguyên nhân do F1 nhà bác ấy nghịch trên xe, khiến bác ấy không làm chủ được chân phanh. Cuộc nói chuyện sau đó rất nhẹ nhàng, thoải mái. Người lái chiếc Morning đó là 1 bác tên Cường, Hoạ sỹ. Bác ấy chấp nhận đền bù đầy đủ khi em mang hoá đơn sửa chữa về.
Về sau em đem đi sửa, cũng không đáng là mấy nên cũng chẳng cần thiết gọi lại cho bác ấy nữa.
Thiết nghĩ, nếu con người ta ai cũng hành xử một cách đàng hoàng, có học thức thì cuộc đời này sẽ đẹp biết bao các cụ nhỉ?!
Ps: Nếu bác Cường có lướt qua đây thì vào điểm danh nhé!