Yes. Cháu ngoại tỉnh nhưng vẫn đọc và snghiDành cho những cụ nào người HN đọc và suy ngẫm rất hay.
Yes. Cháu ngoại tỉnh nhưng vẫn đọc và snghiDành cho những cụ nào người HN đọc và suy ngẫm rất hay.
Cái này tự cụ nhận xét. Nếu thấy đúng thì cứ cho là đúng. Còn ko đúng thì cứ cố giả vờ cho nó đúngem đọi nửa ngày mới có đứa đánh xe khỏi cửa để mình cho xe ra. vậy có phải là đợi tử tế k nhỉ
Vâng. Đối nhân xử thế của những con người tử tếthời nay cũng chỉ cần cái tử tế với nhau như thế là ấm lòng lắm rồi cụ ạ
Thế cụ là người tử tế rồi đóE vẫn làm thế mặc dù chả phải công tử, đó là cách sống văn hóa thôi
Chuyện cổ tích, và dành cho những người lãng mạn, em hơi thực tế! Xã hội muốn tốt cần 2 yếu tố căn bản nòng cốt, giáo dục tốt và pháp luật nghiêm lúc đó tất yếu xã hội sẽ tốt, còn như đợi chờ vào câu chuyện cổ tích kia sẽ bị kẻ xấu lợi dụng vào lòng tốt và từ đó người tốt sẽ ko còn muốn tốt nữa!
Ảnh mạng đó cụ. Cụ cứ việc ngủ ngon điNhìn hình mợ đứng đó đợi, em nàm xao ngụ được
Đầu ngõ có quán cà phê mới mở thấy toàn xế sang choảnh đậu, iem éo dám vào bao giờ. Sáng mặc quần đùi, áo thủng 3 lỗ với quả dép tổ ong, phi con xe đạp điện đời Tống đi mua rau cho mụ vợ, tranh thủ ăn vụng bát cháo lòng, chắc hôm qua hàng cháo ế, được khuyến mại thêm đĩa lòng già chen chúc mỡ. Về đến đúng quán cà phê thì tắc đường, bác Mec đằng trước thì cứ ngây ra tận hưởng không khí buổi sáng trong lành, còn em éo dám thở mạnh sợ nó ... phụt ra thì toi. Chừng hết 3 xịch thuốc lào thì bác ấy lách mông vào nhương đường cho em vìa nhà. Ôi, chưa bao giờ em biết sau chờ đợi là hạnh phúc thế!Đợi
-----
Ngồi cà phê sáng với mấy ông anh. Một ông đi Mẹc đến sau, trước cửa quán có đúng chỗ trống đủ đỗ xe, nhưng một bác đi Cub đang tấp vào nghe điện thoại. Ông Mẹc đỗ sau đít bác Cub, cứ thế đợi. Một lúc, bác Cub gọi điện xong, nổ máy đi tiếp, ông anh mới từ từ đỗ xe, vào quán.
- Sao anh không bấm còi?
- Người ta đến trước, mình đến sau mà, thì phải đợi thôi. Đâu phải mình đi ô tô thì có quyền đuổi người ta?
Tay Mẹc này công tử Hà Thành, ăn chơi ngất giời chưa thấy kém phân ai về khí chất. Khen hắn ở cái khí chất, chính là từ những thứ tưởng nhỏ nhặt như thế, chứ không phải cái đồng hồ tiền tỉ hay những chiếc sơ mi nghìn đô.
Vẫn ông Mẹc, kể chuyện đợi chờ tử tế ở Hà thành. Hôm ấy hắn ngồi nhậu ở ngõ Hàng Hương, cái ngõ tên thì thơm nhưng chục năm nay nổi danh mắm tôm ăn với lòng dồi. Xế trưa nắng quái, mệt mỏi nhìn sang đối diện thấy một ông đi SH phóng về, đến cửa nhà thì khựng lại. Dưới mái hiên có chút bóng râm nhà ông SH, mấy chị hàng rong, đồng nát, đang che nón ngả lưng. Ông SH khẽ khàng dựng chân chống xe đấy, sang quán trà đá bên cạnh ngồi hút thuốc lào vặt. Chừng nửa tiếng sau, mấy chị quang gánh lục tục gọi nhau dậy, lại quảy quả mà đi. Lúc ấy ông SH mới mở cửa dắt xe vào nhà.
Chuyện này ông Mẹc kể nhiều lần, lần nào nghe cũng xúc động - thứ xúc động vặt của mấy thằng cớm nắng Hà Nội thương cần lao kiếm ăn vất vả ngoài kia.
Hà Nội giờ còn gì? Hỏi câu này khó. Đến Tháp Rùa cũng chói mắt vì đèn, đến kem Tràng Tiền cũng bứ họng vì sữa, đến cá hồ Tây cũng tự tử hàng loạt vì bao cao su.
May ra thì còn một ít hoa sưa độ tháng ba đợi loa kèn tháng tư, ít xôi lúa bán vội đợi người dậy sớm, vài bà cụ già gội đầu bồ kết đợi ấm nước sôi, vài ông cụ đánh cờ mạn Bờ Hồ đợi đối thủ nghĩ cho hết nước, và dăm hàng phở ninh xương bò bán lầm lụi lúc giờ Tí canh Ba đợi những khách quen mồm... Đều là những thứ đang đợi ngày biến mất.
Sống càng gấp, thì sự chờ đợi càng hiếm, càng quý.
Đợi nhau, là thứ cuối cùng mà đất này còn có thể làm, dẫu nhiều khi không biết đợi ai và đợi để làm gì.
Mỗi tuần, anh đợi con đi học 2 tiếng đồng hồ. Hoàn toàn không nóng vội. Bởi vì 2 tiếng sau, thằng bé bước ra đã trưởng thành hơn một chút. Nhiều tuần một chút như thế, anh không còn cơ hội đợi để dắt tay nó nữa, đơn giản vì nó đã lớn rồi.
Cho nên đợi, là thứ đẹp và tử tế. Đợi không hẳn phải vì Người, mà chính là vì Mình. Đợi - để giữ được cái bình ổn, cái tín nghĩa của mình. Anh tin là thế.
Nguồn: KSC
hay đấy cơ mà cái ảnh cuối ko hợp lý nắm. em cũng đợi chờ nhiều như thế rồi thúc vị mà. được có khaongr thời gian tĩnh lặng và thư giãn hơn bất cứ cách thư giãn nào.
Cám ơn cụCâu chuyện rất nhân văn
Vâng. Cụ cứ tự nhiênXin phép được copy sang facebook.
Thôi. Nốt cái thanh xuân chắc xây miếu quá. HuhuNốt cái thanh xuân vậy, mợ nhỉ
Bây giờ mới biết à????
Mợ đợi chờ bao nhiêu năm???
Em đợi chờ 32 năm mà chả thấy HP, giờ lại đang đợi chờ....
Bây giờ mới biết à????
Mợ đợi chờ bao nhiêu năm???
Em đợi chờ 32 năm mà chả thấy HP, giờ lại đang đợi chờ....
Muộn giề? 32 năm em cập bến, bến trôi mất em lại thêm 10năm rồi vẫn chửa thấy...Hạnh phúc tắc đường nên đến muộn chút thôi.
Em kia về mất rồi. Cụ vodka hơi chậmem vodka rồi, đang đợi em kia quay mặt lại cái
Thế cụ sắp U50 rồi. Cụ phải nhanh cập bến thôiMuộn giề? 32 năm em cập bến, bến trôi mất em lại thêm 10năm rồi vẫn chửa thấy...
Em chửa thấy bến nào, vẫn một mình trên đại dương bao la đây...Thế cụ sắp U50 rồi. Cụ phải nhanh cập bến thôi
E cũng mong đc đánh giá vậyThế cụ là người tử tế rồi đó
Có 3 loại người. 1 vượt đèn đỏ, hai thi thoảng và 3 là ko bio. HeheEm có thói quen không vượt đèn từ thời học sinh. Nên cực kỳ khó chịu khi mình đi mà bị đám vượt đèn cản trở.