Vào bệnh viện K thăm người thân mà em choáng. Nhìn những người bệnh vật vờ như bị hút cạn sức sống bởi các loại hoá trị xạ.. thì em cũng nghĩ như cụ. Thế đâu thể gọi là sống!
Câu Còn nước còn tát.. câu này bản chất của nó là nhân văn, nhưng mà nghe từ bác sĩ K là em sợ
Yeuyenthanh ơi: Em đang ở Nhật đây. Bảo hiểm y tế các kiểu em đều có. Nghĩa là chi phí thăm khám trị liệu các kiểu sẽ chỉ bằng 1/3 các bác ko có bảo hiểm, nhưng nếu mà bị phát hiện mắc K thì chắc chắn là em thu xếp tìm đường về. K thì ở đâu cũng như nhau thôi bác ạ.
Lời nói thật nhiều khi khó nghe. Nhưng em cứ xin phép có lời như thế. Tâm lý của bác lúc này em hiểu. Nhưng phải thật bình tĩnh bác nhé. Quan trọng nhất lúc này là công tác tư tưởng cho ông