- Biển số
- OF-814644
- Ngày cấp bằng
- 22/6/22
- Số km
- 10,241
- Động cơ
- 109,347 Mã lực
- Tuổi
- 40
Không có hình cụ ơiỞ Việt mình có cái bánh xe dạng này chưa ta?
Không có hình cụ ơiỞ Việt mình có cái bánh xe dạng này chưa ta?
Em thấy bảo đi Kalinmantan mùa này đẹp đấy ạ.Tính mai mốt tìm đường đi Indo hay Kalinmantan..
về cơ bản bão đi cũng loanh quanh tốc độ của cụ VinhViet, mỗi tội nó đi ko ăn ko ngủ thôi!
Lốp không xăm đây mà.
Em gặp xe có bánh lốp kiểu này một lần của một bạn gái Việt kiều đạp xe ở hồ Tây rồi, em nghĩ là ổn.Nếu Cụ Mợ nào đã trải nghiệm qua cho cái đánh giá chất lượng . Ace đi phụơt dùng thì an tâm..
Cụ đang ở bên đấy thì mua luôn lấy 1 cái trải nghiệm, rồi review cho ae biết. Ở bên đo chắc dễ mua hơn.Nếu Cụ Mợ nào đã trải nghiệm qua cho cái đánh giá chất lượng . Ace đi phụơt dùng thì an tâm..
Ít thấy mọi người cúng lễ ( có khi vô chùa nhà cháu không thấy) .Em tò mò vào ngó xem đêm qua cụ vinhviet ngủ ở đâu?
Xin cụ chia sẻ cho biết bên Singapore vào ngày mồng 1 âm lịch người dân có đi cúng lễ hay không?
Cũng muốn thử a Cụ, mà tiết kiệm hết mức, để đủ tiền cho hành trinh đi đảo Borneo ( Kalinmantan )Cụ đang ở bên đấy thì mua luôn lấy 1 cái trải nghiệm, rồi review cho ae biết. Ở bên đo chắc dễ mua hơn.
Vâng Cụ, ô bạn cảnh sát Mã ở Johor cũng nói vậy.Em thấy bảo đi Kalinmantan mùa này đẹp đấy ạ.
Mong cụ viết chi tiết hơn về việc khó tiếp cận.Sinhgapore tươi đẹp hoàn hảo. Một đất nước cực kỳ phù hợp cho việc đạp xe. nhưng với những người du lịch tiết kiệm thì không tốt cho lắm. Mục đích là khám phá , tìm hiểu nét văn hóa độc đáo bình dân. nhưng ở Sing thì hơi khó tiếp cận. Mọi người ai cũng hối hả, ít giao tiếp. Ai cũng chăm chú tập trung để làm tốt công việc của mình.
Tối ở sân bay vào phòng chờ, không cần camping chỉ cần bộ quần áo ấm vì máy lạnh để thấp, tối ít người nên lạnh lắm.
Cụ để râu nữa là giống người Ấn rồi đó.Lúc chưa rút được tiền, đạp xe lòng vòng trên phố . Ngang công trình xây dựng, thấy mấy người có lẽ Mã Lai , Ấn Độ gì đó dừng lại xin nước. Rất may, mấy bạn rất nhiệt tình, rót cho mình hai chai..
tiếc là không chụp hình cùng mấy bạn đó được vì đt hết pin. Thật là hoạ vô đơn chí…
Nghỉ mệt kiếm chỗ sạc ké đt rồi đi tiếp.
Sau lại gặp một bạn , người Ấn, đang dắt xe, nghĩ: có lẽ hư xe hay hết tiền giống mình thì sao. Dừng lại hỏi thì đúng hư xe, cái bàn đạp trái lỏng ra, lắp lại không được vì không có đồ, hết tiền , mới sang nên không dám nhờ vả, tiếng anh cũng bập bẹ..
hai phút là sửa xong, anh bạn Ấn mừng muốn khóc, kể lể tiếng Anh, tiếng Ấn ( đoán thế..) lẫn lộn nói : mới qua, chưa biết đường, từ phòng trọ đạp tới chỗ công trình để làm. Không dám quẹo lung tung sợ lạc nên cứ thế đi một đường ..
Một việc thực sự không có đáng là gì với người này nhiều khi lại là một điều quá to lớn với người khác trong một hoàn cảnh nào đó.
để chắc ăn, kiểm tra và siết lại cái bàn đạp bên kia luôn, chia cho a bạn một chai nước mới xin lúc nãy..
chụp hình kỷ niệm, mới biết tên bạn là Halan..
chúc a bạn may mắn ở miền đất hứa của mình!
Chỉ xách cái ba lô có giấy tờ và laptop theo. Tất cả để lại trên xe, lấy cái áo trùm chống mưa trùm lại, khoá xe lại là xong.Mong cụ viết chi tiết hơn về việc khó tiếp cận.
Em chưa hình dung ra làm thế nào mà cụ ngủ nghỉ, tắm được ở sân bay Changi? Khi đó xe đạp và đồ dùng dụng cụ mang theo để gửi ở đâu?