Trường Sa, vài góc nhìn sau một chuyến đi

hoangminhtnvn

Xe điện
Biển số
OF-14439
Ngày cấp bằng
1/4/08
Số km
2,127
Động cơ
535,940 Mã lực
Nơi ở
58 Quán Sứ
Chúng tôi đến thăm DK 1 vào một ngày biển động, “cái đuôi” của cơn gió mùa đông bắc tháng 3 làm cho sóng biển ngả một màu ghi sẫm, cuộn lên không ngừng. Dù đã neo tàu cả một đêm chờ đợi nhưng thời tiết có vẻ ngày càng xấu đi, việc ‘tăng bo” đoàn công tác từ tàu lên thăm nhà dàn trở nên bất khả thi. Sự háo hức chờ đợi của đoàn trở thành sự nuối tiếc và buồn khi trưởng tàu thông báo “Sóng cấp 8, không thể lên nhà dàn, cách duy nhất để thăm hỏi cán bộ chiến sỹ là qua bộ đàm”. Khoang chỉ huy chật ních người, yên lặng đứng bên máy bộ đàm chờ trưởng tàu kết nối máy để giao lưu cùng chiến sỹ. Buổi giao lưu thăm hỏi động viên chiến sỹ đặc biệt nhất trong suốt cuộc hải trình diễn ra thật xúc động. Không có những cái bắt tay thật chặt, không có những món quà ấm áp từ đất liền trao tay, không cả được nhìn thấy mặt. Chỉ có những lời chia sẻ chân tình và tiếng hát lào xào qua máy bộ đàm cầm tay. Nhưng tất cả chúng tôi đã hát. Một lần nữa chúng tôi lại hát, hòa cùng một nhịp cất tiếng ca tự đáy lòng bài hát “Nơi ấy là Trường Sa”.
“Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió,
có những con người thay chúng ta đang vượt qua ngọn sóng vươn tới chân trời
giữ lấy nơi biên cương chưa bình yên của mọi người…”
“ngoài kia không có ngọc lan, không tiếng chim hót ngày nắng hồng
Không hẹn hò và không đón đưa, những trưa chiều về không tiếng hát
Chỉ có gió sương trên cánh tay những người tuổi trẻ đang kề bên nhau vì non sông mãi yên bình…”
Những câu hát giản dị thay cho ngàn lời muốn nói của chúng tôi vang lên giữa những cơn sóng đang gầm gào.

[video=youtube;zDwvUDi0aEg]http://www.youtube.com/watch?v=zDwvUDi0aEg[/video]
 

hoangminhtnvn

Xe điện
Biển số
OF-14439
Ngày cấp bằng
1/4/08
Số km
2,127
Động cơ
535,940 Mã lực
Nơi ở
58 Quán Sứ
nếu ai tinh mắt để ý cái đường chân trời sau tấm rèm xanh thì sẽ hiểu tình trạng của tàu lúc đấy, em quay mà tay bám cột, chân đứng tấn vẫn rung rinh
 

safenoodles

Xe cút kít
Biển số
OF-15150
Ngày cấp bằng
26/4/08
Số km
16,372
Động cơ
640,504 Mã lực
Nơi ở
Phố cổ
Phóng sự của bác chủ thớt hay và cảm động quá!

Chả biết đến bao giờ em mới được đến Trường Sa.
 

taivan

Xe buýt
Biển số
OF-48915
Ngày cấp bằng
17/10/09
Số km
505
Động cơ
463,220 Mã lực
Nơi ở
Ở Cạnh nhà bác
Cảm động quá ,em suyt khóc.

8->8->
Có một câu chuyện nhỏ khi em đến đảo Cô Lin, đảo chìm với diện tích nhỏ, chính xác thì nó là một cái lô cốt trấn giữ ở vùng được coi là nguy hiểm và nhậy cảm nhất, chiến sỹ trên đảo đa phần là quân nhân chuyên nghiệp, khá thiện chiến, khác xa so với tân binh trên đảo nổi, điều kiện sống ở đây cực khó khăn nhưng lính đảo sống rất tình cảm. Sau khi công việc trên đảo kết thúc, cả đoàn công tác xuống xuồng về tàu mẹ, lính đảo ra hết cầu cảng tiễn



Trong không khí chia tay bịn rịn, Bỗng một ai đó cất lên tiếng hát bài "Vì nhân dân quên mình" và cả đoàn công tác lẫn anh em lính đảo đồng thanh hát theo, hát rất to và xúc động, lần đầu tiên trong đời phóng viên, em rơi nước mắt khi đang cầm máy ảnh, trước sự khó khăn gian khổ và cả hiểm nguy đang thường trực hằng ngày với lính đảo mà những câu thăm hỏi, những cái bắt tay của những người lần đầu ra Trường Sa không thể nói hết, nay được cất lên bằng câu hát tự đáy lòng

Khi tiếng hát cất lên từ trái tim, nó thật sự truyền cảm, lính đảo và đoàn công tác cùng hát, hát cho đến khi tiếng sóng biển ngăn cách hai bên, chỉ còn lại hình ảnh những cánh tay vẫy chào tạm biệt qua những đôi mắt nhòe lệ.

từ trên nóc nhà, cậu lính trực canh quê Ninh Bình mà em vừa trò chuyện làm thân vẫn vẫy tay không ngừng
 

hoangminhtnvn

Xe điện
Biển số
OF-14439
Ngày cấp bằng
1/4/08
Số km
2,127
Động cơ
535,940 Mã lực
Nơi ở
58 Quán Sứ
Đây là bài viét đăng trên báo em hôm qua, hơi nhiều chữ, các bác chịu khó đọc nhé

Nơi ấy, Trường Sa...

Chỉ còn đêm nay nữa thôi, ngày mai (29/3/2011), chúng tôi sẽ rời Trường Sa. Sẽ không còn cảm giác háo hức của hôm ra đảo trên con tàu có trọng lượng giãn nước hơn 1.000 tấn, trở về đất liền lần này lòng chúng tôi trĩu nặng tình cảm với những “người con của Mẹ Âu Cơ” đang hiên ngang sống trên đảo chìm, đảo nổi giữa trùng khơi. Biết bao giờ mới được sống những giây phút tình biển, tình người mênh mang đến vậy? Những giây phút xoáy vào chúng tôi cảm nhận, giữa trùng dương lớp lớp, những người lính đảo chính là tai, là mắt, là hồn của đảo thân yêu, là sức mạnh nơi tiền đồn của đất nước...

Đảo Sinh tồn, ngày 21/3…

Buổi giao lưu văn nghệ giữa các đoàn công tác và lính đảo diễn ra đúng như kế hoạch, những món quà tinh thần từ đất liền đang được các ca sỹ cả chuyên nghiệp và không chuyên thể hiện say sưa trong tiếng vỗ tay của những khán giả mặc quân phục hòa trong tiếng sóng biển ầm ào. Và rồi, gây bất ngờ và xúc động nhất, lại là “tiết mục” của tốp “ca sỹ nhí” - những cư dân của đảo Sinh Tồn - đứng trên sân khấu mà vẫn mặc áo may ô, quần đùi. “Chúng tôi đứng đây, gìn giữ biển đảo quê hương…”, “mãi mãi Trường Sa, mãi mãi bài ca, người lính đảo biên cương…”.

Ngay giây phút đó, tôi đã hiểu rằng, hình ảnh những “người lính nhỏ” trên đảo Sinh Tồn sẽ là sợi dây rung cảm ngân vang trong tôi cảm xúc thiêng liêng trong chuyến ra đảo lần đầu tiên này. Chính các em sẽ là những người tiếp bước cha anh vững vàng nơi biên cương sóng gió điệp trùng, tiếp nối ý chí bảo vệ chủ quyền đất nước. Sẽ là hơi quá nếu nói rằng, từ trong câu hát, những cậu bé, cô bé 7 - 8 tuổi đã ý thức được trách nhiệm tương lai của mình. Nhưng tôi tin rằng, từ những gương mặt trẻ thơ sớm rắn rỏi vì nắng gió Trường Sa ấy, đã sớm hiểu được rằng “Đảo này là của ta, biển này là của ta, ta đứng đây canh giữ nước non nhà…”.

Đảo Cô Lin, ngày 22/3…

Sau một đêm thức khuya câu cá, mọi người tỉnh ngủ khi nghe Trưởng đoàn thông báo qua loa: Sáng nay, đoàn sẽ lên đảo Cô Lin. Là một đảo chìm, nằm trong trọng điểm phòng thủ chiến lược nên Cô Lin như một pháo đài nhỏ giữa biển khơi. Do hạn chế về diện tích nên đoàn công tác lên đảo Cô Lin chỉ có 20 người. Từ xa, chúng tôi đã thấy lính đảo quân phục xanh trắng đứng thành hàng dài, vẫy vẫy tay chào. Lính đảo chìm ai nấy đều đen sạm, rắn rỏi, to cao. Đảo chìm thật xứng là nơi thử thách sức chịu đựng của con người trước thiên nhiên khắc nghiệt, trước hiểm nguy luôn rình rập bốn bề, trước khó khăn thường nhật: nước ngọt, thực phẩm, rau xanh, nỗi cô đơn…

Trên hòn đảo rộng mấy trăm mét vuông ấy, nước ngọt chủ yếu “đợi” những con mưa hiếm hoi; gạo và thực phẩm đóng hộp; còn rau được trồng đan xen mọi nơi có thể nhưng cũng chỉ đủ cho các anh bớt đi cái cảm giác thèm ăn món “đặc sản” này. “Cô đơn” là từ mà đoàn công tác không ai bảo ai nhưng đều cố tránh trong khi chuyện trò, thăm hỏi lính đảo. Dẫu biết rằng các anh vẫn hằng giây, hằng phút, hằng giờ, hằng ngày, hằng đêm… gan góc đối chọi, nhưng chúng tôi không thể không chạnh lòng.

Thời gian trôi đi, đã có hiệu lệnh hồi tàu khi câu chuyện với lính đảo vẫn còn dang dở. Đoàn công tác bịn rịn xuống xuồng về tàu mẹ; lính đảo lưu luyến ra tận cầu cảng tiễn đưa. Bỗng một ai đó cất lên “Vì nhân dân quên mình”, lập tức, cả đoàn công tác cùng anh em lính đảo, người dưới xuồng, người trên đảo, đồng thanh hát, hát rất to, hát rất xúc động, hát cho đến khi tiếng sóng biển ngăn cách hai bên, chỉ còn lại hình ảnh những cánh tay vẫy chào tạm biệt qua những đôi mắt nhòe lệ.

Lần đầu tiên trong đời phóng viên, tôi giương máy ảnh mà mắt nhòe ướt.

Nhà giàn DK 1, ngày 26/3…

Nhà giàn DK 1, cái tên nghe thật “lành”, nhưng đã đến đây rồi thì không thể nói như thế. Ai đã từng một thời mặc áo lính hẳn sẽ hiểu đơn vị trong tình trạng báo động chiến đấu cao là như thế nào. Đối với lính bộ binh, nâng cấp sẵn sàng chiến đấu cũng chỉ trong vài ngày, cùng lắm là 1 tuần... rồi hạ cấp dần. Nhưng với người lính DK 1 thì khác, họ trực chiến trong suốt cả năm. Vâng, đứng gác trên nhà giàn DK 1 vỏn vẹn hơn 100m2, chông chênh lắm giữa biển khơi vô tận, những người lính nơi đây lại không được phép “chông chênh”, dù trong một phút trước sự nhòm ngó, rình rập, bất thần xuất hiện của “tàu lạ”...

Hôm chúng tôi đến DK 1, biển động. “Cái đuôi” của cơn gió mùa đông bắc tháng 3 làm cho biển ngả màu ghi sẫm, sóng cuộn lên không ngừng. Dù đã neo tàu cả một đêm chờ đợi nhưng thời tiết mỗi lúc mỗi xấu đi, việc “tăng bo” cả đoàn công tác từ tàu lên nhà giàn trở nên bất khả thi. Trưởng tàu thông báo: “Sóng cấp 8, không thể lên nhà giàn, cách duy nhất để thăm hỏi cán bộ chiến sỹ là qua bộ đàm”. Khoang chỉ huy chật ních người, yên lặng đứng bên máy bộ đàm chờ trưởng tàu kết nối máy để giao lưu cùng chiến sỹ. Một buổi “giao lưu đặc biệt” nhất trong chuyến công tác và cũng chỉ có ở nhà giàn. Không có những cái bắt tay thật chặt, không có những món quà ấm áp trao tay từ đất liền, không được nhìn thấy mặt nhau. Chỉ có những lời chia sẻ chân tình và tiếng hát lào xào qua máy bộ đàm cầm tay. Và tất cả chúng tôi đều hát, hát tự đáy lòng, hát trong tâm trạng chưa bao giờ xúc động đến thế bài hát: “Nơi ấy là Trường Sa”.

“Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió, có những con người thay chúng ta đang vượt qua ngọn sóng…”
“Ngoài kia không có ngọc lan, không tiếng chim hót ngày nắng hồng. Không hẹn hò và không đón đưa, những trưa chiều về không tiếng hát
Chỉ có gió sương trên cánh tay những người tuổi trẻ đang kề bên nhau vì non sông mãi yên bình…”.

Những câu hát thay cho ngàn lời muốn nói của chúng tôi vang lên lướt sóng gửi tới nhà giàn DK1. Những giọt nước mắt lăn trên đôi má của anh ca sỹ trẻ tuổi đang hát và cả trên khuôn mặt đồi mồi nhăn nheo của bác Thái, cựu chiến binh Quân đoàn I. Ông Phạm Quang Thao, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Phú Thọ, đứng cầm bộ đàm đã mở, vì quá xúc động nên mãi mới nói nên lời: “Từ quê hương Phú Thọ, thay mặt những người con đất Tổ, xin được gửi tới các anh, những người đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió, những lời tri ân. Trước chuyến đi, chúng tôi nghĩ rằng đến đây là để thăm hỏi, tặng quà và động viên các anh. Nhưng hôm nay đứng đây, giữa biển khơi mênh mông, chúng tôi mới hiểu rằng, chúng tôi ra đây là để được “soi mình”, để sống cho tốt hơn, sống có ý nghĩa hơn…”.

… Và chúng tôi đã lên tàu rời Trường Sa với muôn vàn cảm xúc dâng trào. Tàu rẽ sóng lao đi, biển cuộn mình đưa tiễn, phủ lên mặt boong những con sóng bạc đầu. Đêm đầu tiên xa Trường Sa, xa những người lính đảo, mở trang nhật ký, không thể nào khác được, tôi ghi: “Nơi ấy, giữa mịt mù sóng gió, có những con người suốt một thời trai trẻ đang sống vì Trường Sa. Ơi Trường Sa!..”/.
 
Chỉnh sửa cuối:

buffalo car

Xe điện
Biển số
OF-48536
Ngày cấp bằng
12/10/09
Số km
2,497
Động cơ
483,435 Mã lực
Cảm động thật! Cụ Hoàng Minh tiếp tục đê!!!
 

Bourne

Xe tải
Biển số
OF-22830
Ngày cấp bằng
23/10/08
Số km
248
Động cơ
496,668 Mã lực
Phóng sự ảnh của cụ về Trường Sa thật hay và cảm động, thank cụ
Mỗi người chúng ta ai cũng có trách nhiệm đối với tổ quốc, và sẵn sàng khi cần
 

Boeing7777

Xe hơi
Biển số
OF-73164
Ngày cấp bằng
17/9/10
Số km
117
Động cơ
425,920 Mã lực
Nơi ở
Hoàng Sa - Trường Sa
Thật sự rất cảm động và rất thương Trường Sa. Mong các anh luôn chân cứng đá mềm, vững chắc tay súng.
 

MR_JAY

Xe tải
Biển số
OF-35791
Ngày cấp bằng
22/5/09
Số km
415
Động cơ
477,230 Mã lực
Nơi ở
Nha Trang
Các bác thấy có nên lập hội tham quan đảo Trường Sa đi nhỉ ? Em cũng rất đi 1 chuyến mạo hiểm ra đảo 1 lần để biết cảm giác nguy hiểm như thế nào
vote cụ. tổ quốc ơi:x
 

hungbinh3b

Xe tải
Biển số
OF-78369
Ngày cấp bằng
19/11/10
Số km
206
Động cơ
420,281 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Nơi đảo xa - Thế Song
Nơi anh đến là biển xa, nơi anh tới ngoài đảo xa
Từ mảnh đất quê ta giữa đại dươ­ng mang tình thươ­ng quê nhà
Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Ngàn bão tố phong ba đã vượt qua v­ượt qua

Lướt sóng con tầu mang tín hiệu trong đất liền
Mắt em nhìn theo con tầu đi xa mãi
Giữa nơi biển khơi đang nở rộ ngàn bông hoa san hô
Cánh hoa đỏ thắm bao hy vọng anh gửi về tặng em
Ơi ánh mắt em yêu như­ biển xanh như­ trời xanh trong nắng mới
Nhớ cả dáng hình em mùa gặt nặng đôi vai
Sóng ru mối tình đời thủy thủ càng thêm vui
Đây con tầu xa khơi, đây con tầu xa khơi

Vầng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng sáng ngoài đảo xa
Vẳng nghe tiếng ngân nga ru lòng ta bao lời ca quê nhà
Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Quần đảo đứng hiên ngang thiên hùng ca ngời sáng

Tháng năm con tầu quen sóng cả quen gió biển
Nước da màu nắng tươi giòn thêm ánh thép
Cánh chim hải âu bốn mùa về cùng anh vui ra khơi
Cánh hoa biển trắng là kỷ niệm anh gửi về tặng em
Đây súng khoác trên vai trăng đầu núi soi hình anh đang đứng đó
Nhắn về đất liền cánh buồm chở đầy tin yêu
Sóng ru mối tình đời thủy thủ càng thêm yêu
Đây con tầu xa khơi, đây con tầu xa khơi.

Bài hát " Nơi đảo xa" như một thiên anh hùng ca nói lên tất cả tình yêu con người, quê hương, đất nước, niềm tự hào dân tộc, khẳng định chủ quyền, hy sinh, gian khổ của dân tộc Việt Nam nói chung và người lính đảo Trường Sa- Hoàng Sa nói riêng. Trường Sa- Hoàng Sa sẽ mãi mãi và luôn khắc sâu trong mỗi trái tim con người Việt Nam !
 
Chỉnh sửa cuối:

hoangminhtnvn

Xe điện
Biển số
OF-14439
Ngày cấp bằng
1/4/08
Số km
2,127
Động cơ
535,940 Mã lực
Nơi ở
58 Quán Sứ
Bác có thể cho e biết về những người chiến sĩ mới hy sinh trên đảo ko ?thanh Pác
vấn đề này e không được phép nói ạ, bác thông cảm, những gì các bác xem qua ảnh chỉ là một phần rất nhỏ trong những gì em được thấy, có những cái em chụp nhưng không được pót, có những cái e được thấy nhưng cũng không được chụp, cái này nó là quy định nghề nghiệp. Chúng ta có lẽ nên quan tâm đến tinh thần yêu nước thôi. thank bác
 

Lái xe nâng

Xe buýt
Biển số
OF-28341
Ngày cấp bằng
4/2/09
Số km
694
Động cơ
490,740 Mã lực
Bài viết của cụ hay quá, vodka cụ :)

E có thằng e cọc chèo đang là chính trị viên trên một hòn đảo nhỏ, nó cũng kín tiếng lắm, hỏi nhất quyết không nói chuyện gì :)
 

Tomken

Đi bộ
Biển số
OF-89138
Ngày cấp bằng
20/3/11
Số km
4
Động cơ
406,440 Mã lực
Bác chủ ơi, hay quá, em khóc rồi nè. Cám ơn Bác
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top