Rất cám ơn cụ đã quan tâm đến thắc mắc của em.
Em xin phản biện chút ạ:
Gạch đầi dòng 1: đúng là việc di chuyển bn là bất đâc dĩ, rồi chi phí tốn kém..cho cho là ko thuyết phục bởi, sinh mạng com người lag quan cái vô giá, ko thể vì lý do đó mà ko làm, chi phí thì đã có bảo hiểm...còn chuyện thương hiệu..với bn này thì thuơng hiệu lớn nhất là hình ảnh đất nước VN chứ ko phải chỉ là cái bv N Đ ấy đâu.
Gạch đầu dòng 2 của cụ: đúng là hội chẩn từ xa cũng chỉ là 1 phần, ko thể bằng điều trị trực tiếp, vậy câu hỏi ở đây là tại sao sở YT HCM không y/c bs ở CR sang thăm khám, hội chẩn trực tiếp với bv N Đ để điều trị tại chỗ hoặc để nghị chuyển sang CR điều trị, để đến mức là bv N Đ bó tay rồi mới chuyển.? Em cho là ở đây trách nhiệm của các cơ quan liên quan đã không làm đỉ tốt trách nhiệm của mình. Em xin nhắc lại là ca này ko đơn giản là bn bình thường mà đây là thương hiệu, uy tín quốc gia mà CP và toàn dân đamg cố gắng phát triển trong đợt dịch vừa rồi.
Thân,
Theo em k ai biết được anh phi công lại trở nặng như vậy để đưa sang Chợ Rẫy từ đầu. Mấy ngày mới vào ND anh ấy vẫn đi lại hình thường, nhưng đến khi khó thở phải hỗ trợ oxy, rồi lắp máy thở xong sang ecmo em nhớ có 1 hay 2 ngày thôi. Mà đã nằm một đống ecmo máy thở lọc thận lằng nhằng như thế thì cũng khó cho các sếp ngành y khi đòi chuyển viện, ai dám quyết và chịu trách nhiệm chuyện này? Lúc anh phi công được chuyển sang CR thì tuy đã hết covid, nhưng vẫn nặng, vẫn nằm một đống, các bác trên dám quyết cho chuyển viện theo em là rất dũng cảm và sáng suốt. Thực tế cho thấy CR vẫn ngon hơn Nhiệt đới (lý thuyết thì ngon hơn rồi, nhưng sau ca này thì chứng minh bằng thực tế
). Tóm lại, theo em anh phi công này đúng là số to mạng lớn, anh ấy mới bay chuyến đầu cho VNA, mắc covid và đc bác sĩ Vn lượm về được cho anh ấy cái mạng, chứ nếu k phải sang Vn mà bay nội địa Anh thì bg đúng là mồ anh ấy cỏ lên xanh um luôn rồi. Phúc nhà anh ấy thật đúng là to như cái đình.
À, em cũng đồng ý là bs Vn giỏi, nhưng tố chất dịch vụ còn kém lắm. Các anh chị bs cứ nghĩ mình là cha mẹ bệnh nhân, con cái dốt nát nên giải thích cho chúng nó chỉ phí thời gian, Nên bệnh nhân vào gặp bs thì cứ im miệng mà đợi thôi, lúc nào bs mở miệng bảo gì thì dạ rối rít lắng nghe, xong rồi lại tiếp tục chờ tới lần mở miệng kế tiếp.
Chả cần đi đâu ra nước ngoài, đi vào bv có vốn nước ngoài mà xem người ta làm dịch vụ. Vào thì bs giải thích qua tình huống hiện tại, những việc và phương án Chẩn đoán, điều trị sẽ làm tiếp theo và lý do của chúng, Ngay khi có kết quả xét nghiệm chụp chiếu thì hộ lý y tá báo cho gia đình biết để yên tâm, ngay khi có kết quả chẩn đoán bs lại đến trao đổi với gia đình và bệnh nhân về phương án kế tiếp. Còn bv Vn à, muốn biết tình hình ra sao, cần làm gì tiếp theo thì lên canh ngay cửa khoa để chờ bs. Mỗi ngày Lý thuyết bs phải đi Trại 1-2 lượt, nhưng thực tế chả bg thấy mặt bs, y tá chả biết gì, chỉ còn cách lên cửa khoa mà chực. Dù là khoa dịch vụ thì so với khoa thường chỉ khác nhau cái phòng tốt hơn chút, còn mọi thứ y xì. Mỗi lần vào bv Vn là em lại ức chế.
Cho nên, bs vn giỏi, nhưng làm dịch vụ thì vứt đi, còn lâu mới bán dịch vụ y tế ra khắp thế giới đc như Sing. Muốn làm dịch vụ y tế à, chỉ khi tất cả bs trc khi ra trường buộc p đi vào bv có vốn nc ngoài thực tập 6 tháng để học cách giao tiếp.