Câu chuyện có thực của 1 người bạn.
Em đưa ra đây để các bố mẹ biết và tham khảo.
Không lại tiền một đi không quay về, ôm nỗi bực tức.
Mà phải công nhận chị bạn chửi hay dã man con ngan luôn, các bố mẹ đọc nhé
Hà Nội một ngày tháng bẩy mưa gió dầm dề, thối đất thối cát, vợ chồng em đi nhận cái nhà chung cư như cức, em nhầm, chung cư cao cấp, với tâm trạng cũng ướt sũng như mưa, chả có tí háo hức, mong đợi nào.Vì đã xác định từ trước là quyết không kí vào BBBG.
Hẹn bàn giao là em nhân viên tên Hà nào đấy, nghe giọng qua đt rất chi là đi vào lòng người, làm chồng em nghe đt xong, bần hết cả thần, nhũn hết cả người. Nhưng đến sảnh T5 thì máu bắt đầu sôi, người bắt đầu cương cứng khi bóng đã được đá từ chân em Hà sang cho bóng dáng thiên thần nức tiếng muôn nơi, nàng mang tên Thu LàiNhà em tự nhủ: hôm nay không cho Lài thịt nát xương tan thì cũng phải rũ rượi khi ra về, quyết không cho chúng nó thoát)) ( có tí chém)
Nghe lời bác Tuấn dặn trước lúc ra đi, vc em quán triệt tư tưởng: nói ít, làm nhiều, không đoi co với thị Lài, mệt người. Nhưng thị không được nói, thị sợ có lỗi với sếp thị, thị sợ khách hàng nghĩ thị câm nên thị hót từ tầng 1 lên đến tầng 24, từ nhà bếp sang đến phòng ngủ, từ phòng khách đến phòng vs. Nghĩ cũng mừng cho Vin, có những con tốt trung thành vcd.
Bước vào nhà là chồng em sắn quần đi kiểm tra lỗi. Tuyên bố với thị ấy luôn là "chị không cần nói nhiều, cứ lỗi nào sai em ghi vào BB, rồi làm việc tiếp". Chả cần phải săm soi, bới vết tìm sâu, đập ngay vào đôi mắt long lanh thơ ngây mơ màng loạn thị 4,5d của em là 1 đống lỗi k thể chấp nhận được với cái giá hơn 4 tỉ nhà em bỏ ra
*Phòng bếp:
- tủ bếp lởm ai cũng biết rồi nhưng chưa dùng ngày nào mà đã nứt toác to bằng cái bát ăn cơm thì đúng là e chỉ muốn đánh nhau luôn lúc ấy
- chỗ để lò vi sóng k có ổ cắm e cũng k lạ gì rồi nhưng nghe "nó" giải thích kiểu mất dạy là em có thể đục tủ ra lắp ổ cắm vào, thì tính bọ chó trong người em lại nổi lên, quyết chiến luôn, k nể nang gì sất. Thấy nhà e bắt đầu phẫn nộ thì a hỗ trợ kĩ thuật đi cùng thị Lài vào xoa dịu bằng những câu chỉ muốn đấm vào alo là đấy k phải chỗ để lò lủng gì cả, mà là tủ đa năng, nhưng khách hàng Times city toàn nhầm tưởng. Nhầm nhầm cái "beep". Khác gì nó bảo cả làng mình ngu, làng mình nông dân không bắt kịp những ý tưởng thiết kế cao sang quý tộc của chúng nó.
- những lỗi khác nhà nào cũng gặp phải như cửa kính bếp lởm, gạch k vân đá, không ốp đá tường,... e không nói lại nhiều nữa, chỉ thêm đau
* Phòng vệ sinh:
- vấn đê không có thoát sàn phòng vs nhỏ nó kêu là thiết kế giờ toàn thế, không cần thiết nên không làm. Em vặn lại là không cần thì sao phòng vs master lại có? Nó trơ trẽn bảo kiểu đại ý là thấy chưa, không cần thiết mà bọn tao còn tặng thêm cho chúng mày hản 1 lỗ thoát sàn ở nhà vs lớn, ý kiến ý cò gì. Nhà em hiền thật, chửi cho vài câu rồi thôi, chứ gặp phải mấy bác có số má thì hôm qua Lài với Lủng vào Việt Đức hết
- Nước thoát vô cùng chậm. Thì nó gân cổ lên bảo bọn chị làm theo kiểu kĩ thuật công nghệ cao kỉ gió gì đấy nên nước chảy rất đều, hơi chậm 1 tý k sao đâu em. Em không làm xây dựng nên không thể hiểu được là em dùng vòi hoa sen áp suất nước cao như thế, sao mà thoát nhanh được. toshiba nó chứ, em dội rất từ tốn bằng xô của BDD cho mượn chứ vòi viếc nào, mà đã phải vừa dội vừa lấy chân tát nước. Em chửi nó xong thì nó ú ớ vớt vát là đấy là lỗi nhỏ, thoát chậm chứ có phải là không thoát được đâu. Sao mà e muốn móc mắt bắn bi nó ngay tại trận thế chứ. Căm không để đâu cho hết
* Tủ tường lởm không bút nào tả xiết.
*sàn gỗ đi như thú nhún, sứt sở khắp nơi mà nó lại còn tỏ thái độ với nhà em là sàn đẹp thế này còn chê, bọn tao có sửa thì cũng éo đẹp hơn được đâu.
* Cửa các phòng sứt như dùng cách đây cả thập kỉ.
*Màn hình chuông cửa k động vào cũng lõm như kiểu nước mưa rơi vào xô.
* Nhà bật hết đèn mà tối om om như tiền đồ của chị Dậu
* Điều hoa kêu như ve kêu trưa hè
*Lan can kính thay bằng lan can sắt thì nó câng câng mặt bảo là mặt đứng của tòa nhà, phía ngoài lan can là thuộc quyền quản lý của chủ đầu tư, bọn chị muốn lan can gì là quyền của bọn chị, các em đừng có mà lắm nhọt. Các em thử phơi quần áo cao hơn lan can xem, thách các em dám. Đan Mạch, em xắn áo chửi luôn, nói thế là các chị muốn ăn nằm *** ỉa gì ở lan can nhà em cũng được hả? Thách cả nhà chị đấy. Câm luoonnn.
bla bla bla
Nói chung là lỗi thì nhiều và cũng không có gì mới mẻ với các nhà khác, Bác Alex Phi và chị Hằng còn động viên là nhà em so với mặt bằng chung là ngon hơn rồi, nhưng quả thực em vẫn uất hận lắm ) vì số tiền bỏ ra quá lớn so với những gì nhận lại được.
Nhưng trên hết cái mà khiến nhà e quyết tâm chiến đến cùng là thái độ của Vin đối với khách hàng, trở mặt hơn trở bàn tay. Lúc đầu thị Lài ngọt ngào hơn vòng tay âu yếm với vợ chồng em. Khen nức nở nhà e đẹp nhất Times, chắc nó nghĩ mặt vc e non tơ như bò đội nón, hót cho vài câu là cầm bút kí BBBG ngay. Nhưng cứ mơ đi Lài, đừng hòng!. Chồng em đòi xem giấy ủy quyền, bản vẽ hoàn công, giấy chứng nhận PCCC thì nó k đưa, bắt xuống T4 nó mới cho xem. Cãi nhau 1 hồi thì nó cho quân mang lên bản vẽ hoàn công và tờ photo giấy ủy quyền. Chồng em không chấp nhận thì nó bắt đầu trở mặt. Nó kêu tốt nhất là nhà em nên kí BBBG, không là mất quyền lợi nhận quà của CĐT, được những mấy cái đèn và ổ cắm. Không kí là nó cho tháo đèn xuống luôn. Lúc này em không còn nhu mì, hiền thục được nữa. Em nhảy cồ cồ lên bảo luôn là đây bỏ ra 4 tỉ mua nhà được thì cũng éo thiêu tiền để phải lấy mấy cái đèn, cái ổ của chúng mày. Kể cả k có tiền mua bố cũng éo thèm. Giữ lại mà treo chuồng gà. Không kí là không kí!
Sau khi chị Hằng và anh Alex Phi về, còn lại 2 vc e thì cuộc chiến mới thực sự bắt đầu. Nó định om 2 vc em, kiểu nắn gân này kia. Bình thường chồng em hiền lắm, cũng thuộc lại dễ tính, xuề xòa nhưng gặp phải thành phần quái thai này thì không thể dung tha được. Chồng em chuẩn bị từ nhà biên bản làm việc theo mẫu của các bác di trước, nó không chịu, đòi phải xóa cụm từ" không đồng ý nhận bàn giao" bằng " từ chối". Rồ cả người. Chồng em ngồi liệt kê lỗi dài dằng dặc, nó cay lắm, không làm gì được thì bắt đầu quay ra kêu nhà em không có thiện chí, cứ săm soi lỗi nhỏ, không tập trung vào những cái thiết thực ảnh hưởng đến đời sống hằng ngày. Nó thấy chả có lí do gì để không đồng ý nhận bàn giao cả. Với bọn nó thế là quá đủ điều kiện rồi. Xong nó còn giở khoản này khoản kia trong hợp đồng ra di vào mặt vc em bảo là những gì bọn nó cung cấp đủ để đảm bảo sinh hoạt "bình thường" của cư dân rồi. Thế là hết trách nhiệm! Bình thường cái cc. Nhà em chửi như tát nước vào mặt luôn thì nó mới chịu im, chuyển sang bài giục nhà em làm nhanh nhanh cho chị về, từ sáng đến giờ chị chưa được ăn gì)))) Nói ra câu nào lộn hết cả mề câu ấy, đã thế chửi tiếp)
Cuộc chiến đấu kéo dài hơn 4h thì chị ấy cứ than thở chưa được ăn sáng, mệt mỏi, tụt huyết áp nên nhà em chán chả buồn nghe, buồn nhìn cái mặt chị ấy nữa, thả cho chị ấy về, hôm sau đến bàn giao, lại cho tụt huyết áp thêm lần nữa
Nói chung là nhà e không có kinh nghiệm, vẫn còn nhiều thiếu sót trong quá trình làm việc với bọn mát rượi ấy nên về nhà áy náy, tiếc nuối nhiều thứ. Chúc các bác nhận nhà sau chuẩn bị thật kĩ càng để mang về thắng lợi vẻ vang hơn nhà em nhé