HÁI LÁ MƠ
bố tôi trồng những cây mơ
thâm tâm người nghĩ làm thơ cũng vầy
*
lá mơ hoà hợp thịt cầy
thơ hay chưa chắc hợp bầy tha nhân
*
tôi đần hay bố tôi đần?
*
(bố tôi chắc hiểu đôi phần bông lơn)
đời phán: bất hiếu vô ơn
thảo nào nghệ thuật cô đơn thấy mồ
*
bố tôi không có bịch bồ
càng không nghiện ngập xô bồ tạp nham
hay lam với lại hay làm
thế nên người lọt đạo hàm mẹ tôi
*
mẹ tôi mưa gió nắng nôi
ngày đêm vất vả không thôi vị nghề
chả trách mà bố tôi mê
xin ông bà ngoại cho về ở chung
*
tiếc là thời thế bét bung
ai ai mà chẳng lạc lung ít nhiều
thời đại thương mại chữ yêu
mấy người tài sức đủ liều dấn thân
suy ra cứ thế dần dần
người ta cảm thấy không gần được nhau
người ta quên hiểu nhau đau
ngày càng thất lạc sắc màu tha nhân
*
đây là còn viết thơ vần
viết thơ dạng khác dễ dân chẳng thèm
phủ nhận dù chửa hề xem
bảo làm sao nghệ sỹ chúng em không chán đời
*
cả một dân tộc hợt hời
...về cảm nghệ thuật
ôi xời, thấy chưa
chửa nghe hết một cơn mưa
vội vàng chụp cái gáo dừa: phản thơ
*
thế này, thực chất bây giờ
tớ đang ********* lại vờ vô vi
bạn nào mà nghĩ thế thì
yên tâm mà nghĩ thế đi, có điều
một mai trong đẳng cấp yêu
chợt bạn nghĩ khác
nhưng tiêu tớ rồi
chỉ còn xanh những cỏ thôi
làm ơi chiết xuất tinh khôi cho đời
*
nhiều khi thơ cóc cần thời
nhưng thằng nghệ sỹ dễ rơi ngay đầu
bạn không tìm thấy tớ đâu
nếu không tập toẹ đi sâu vào mình
*
bố tôi tư chất thông minh
mẹ tôi cũng thế, sinh linh cũng vầy
thế nhưng để thấu cỏ cây
phải huy động cả một bầy xôn xao
*
bài thơ đơn giản biết bao
tại sao chẳng có bạn nào hiểu cho
lại bảo ngạo mạn mồm to
sao không tu tỉnh mà lo học hành
chân lí: đời sống mong manh
giá trị thực chất: chỉ mành treo chuông
nhận thức: ông vua ở truồng
tiến bộ: vẫn một tấn tuồng mẹ-con
tớ tin là hy vọng còn
thế nên tớ mới bào mòn qua thơ
nhưng mấy ai hiểu bây giờ
khi nhân loại một bầy khờ dễ thương
rõ ràng chỉ một con đường
khôn lên để đỡ chán chường nhau hơn
đành rằng nghệ sỹ cô đơn
ít ra cũng phải được mơn chút quyền
trước bọn dốt nát huyên thuyên
cậy vô học để lật thuyền nhân dân
làm cho ai cũng bị đần
xáo tung tất thảy muôn phần dở hay
ví dụ bài xuất sắc này
số đông dễ chỉ cau mày bĩu môi
dân tình là nạn nhân thôi
nạn nhân tập tục bôi vôi thật thà
*
khi bố mẹ hiểu rằng là
thơ tôi hướng tới mái nhà bình yên
xung quanh giảm thiểu người điên
có khi tôi đã về miền mông lung
*
nghệ thuật không phải anh hùng
nhưng truyền nguyên tử bao dung vào đời
nghệ thuật không phải trò chơi
mà là sâu hoắm chân trời bơ vơ
tặng cho đời những bất ngờ
chỉ mong đời bớt hững hờ hơn thôi
nghệ thuật là những mồ côi
thèm đến thắt ruột sinh sôi nụ cười
nghệ thuật không cứu loài người
chỉ gieo tâm thức rượi rười yêu nhau
yêu là hiểu để đỡ đau
thế là đã cứu con tàu thời gian
NTHL-13.04.04