- Biển số
- OF-169
- Ngày cấp bằng
- 8/6/06
- Số km
- 551
- Động cơ
- 586,510 Mã lực
BẦU TRỜI VÀ MẶT NƯỚC
em là bầu trời
anh là mặt nước
tâm hồn em nằm ở đáy lòng anh
khi em khóc thành những cơn mưa đổ xuống
thì lòng anh cũng vỡ ra
không phải thành muôn nghìn mảnh
mà nó tan đi
không để lại một dấu vết gì
khi nắng ấm toả từ nụ cười em rạng rỡ
thì anh cũng lấp lánh trong xanh
nhưng em ạ, đó chỉ là sự phản chiếu mà thôi
lòng anh đã vỡ tự lâu rồi
nó đã vỡ ra
khi em khóc
và không bao giờ liền lại được đâu
bầu trời có phản chiếu lòng sông?
điều ấy chỉ có mình em biết
anh biết có một con sông
sông Ngân
con sông kiêu hãnh và tàn nhẫn
chia lìa vợ chồng Ngâu
con sông ấy chảy trong lòng em
anh sợ...
ban đêm
những ánh sao le lói là nỗi buồn em không giấu được
mảnh trăng nghiêng là nụ cười Mona Lisa của em
và trăng tròn là mắt em trong màu vô vọng
một mắt kia đã khép lại âm thầm
em có một nỗi đau không san sẻ
đó là nỗi đau của anh
nhưng anh không định hình được nó
nó vô hình
hay nó lẩn khuất trong ức triệu nỗi đau?
anh muốn chìa nó ra cho em xem
để em hiểu rằng em không giấu nổi anh một điều gì
em đừng cố giấu
nhưng chính anh lại đang giấu nó
nói đúng hơn nó tự giấu mình
hay là vết thương của em cũng thế?
anh chưa từng đòi hỏi ở em một điều gì
và mãi mãi là như thế
sau khi em hứa với anh một điều:
đừng bao giờ trốn khỏi lòng anh!
(2001-NTHL)
em là bầu trời
anh là mặt nước
tâm hồn em nằm ở đáy lòng anh
khi em khóc thành những cơn mưa đổ xuống
thì lòng anh cũng vỡ ra
không phải thành muôn nghìn mảnh
mà nó tan đi
không để lại một dấu vết gì
khi nắng ấm toả từ nụ cười em rạng rỡ
thì anh cũng lấp lánh trong xanh
nhưng em ạ, đó chỉ là sự phản chiếu mà thôi
lòng anh đã vỡ tự lâu rồi
nó đã vỡ ra
khi em khóc
và không bao giờ liền lại được đâu
bầu trời có phản chiếu lòng sông?
điều ấy chỉ có mình em biết
anh biết có một con sông
sông Ngân
con sông kiêu hãnh và tàn nhẫn
chia lìa vợ chồng Ngâu
con sông ấy chảy trong lòng em
anh sợ...
ban đêm
những ánh sao le lói là nỗi buồn em không giấu được
mảnh trăng nghiêng là nụ cười Mona Lisa của em
và trăng tròn là mắt em trong màu vô vọng
một mắt kia đã khép lại âm thầm
em có một nỗi đau không san sẻ
đó là nỗi đau của anh
nhưng anh không định hình được nó
nó vô hình
hay nó lẩn khuất trong ức triệu nỗi đau?
anh muốn chìa nó ra cho em xem
để em hiểu rằng em không giấu nổi anh một điều gì
em đừng cố giấu
nhưng chính anh lại đang giấu nó
nói đúng hơn nó tự giấu mình
hay là vết thương của em cũng thế?
anh chưa từng đòi hỏi ở em một điều gì
và mãi mãi là như thế
sau khi em hứa với anh một điều:
đừng bao giờ trốn khỏi lòng anh!
(2001-NTHL)