Lâu lắm rồi em chả khẩu trang gì, phải hơn 2 năm rồi. Vẫn chả sao.Cái thói quen này rất hay, cháu vẫn duy trì, nhất là lúc đi siêu thị, vào thang máy .... có vẻ giảm hẳn các bệnh cúm ho lặt vặt.
Lâu lắm rồi em chả khẩu trang gì, phải hơn 2 năm rồi. Vẫn chả sao.Cái thói quen này rất hay, cháu vẫn duy trì, nhất là lúc đi siêu thị, vào thang máy .... có vẻ giảm hẳn các bệnh cúm ho lặt vặt.
Chưa trả bác nhé, mà chúng cũng ỉm mẹ nó hết rồiKhông biết những nhân viên y tế đã ngã xuống khi chống dịch đã được công nhận liệt sỹ hay chưa ? Tiền phụ cấp đã trả đủ cho những người tham gia chống dịch chưa ?
Giờ vẫn còn test dc à cụ, đi viện hay mua kit về tự testCháu em, thanh niên đang tuổi bẻ gãy sừng trâu cũng + 4 ngày nay, sốt li bì trên dưới 39° nằm ngủ mệt cả ngày đấy ạ. Bạn ý bị lần này là lần thứ 3 hic hic.
Em vừa bị lại tuần trước. Dấu hiệu các lần covid của em khá giống nhau: rất đau họng, hâm hấp sốt khoảng 37,6 độ và đặc biệt là người rất mệt, kiểu mệt rất đặc trưng nên bị cái đoán ngay covid không cần test. Lần này chắc lần thứ 3 của em, lần trước em không test, lần này vẫn còn que thử với lại tò mò xem mình đoán có đúng không thì thử đúng lên 2 vạch mờ mờ.1 mợ ofer quen đưa tin trong nhóm group, báo mình tái nhiễm Covid với tình trạng mệt mỏi hơn hồi dịch cao điểm. Tin mới chỉ 1 tuần nay, mặc dù không còn sợ như hồi dịch, nhưng tin này cũng làm nhà cháu khá e ngại.
Mua về nhà tự test cụ ạ.Giờ vẫn còn test dc à cụ, đi viện hay mua kit về tự test
E cũng có 1 số tình cảm của bạn bè đồng nghiệp đồng hương quý báu những người lo lắng động viên hỏi thăm e lúc đó, chỉ có những người sống cạnh em gđ thứ 2 của e k có cho e 1 chút tình người lúc đó. E nhận ra lòng người lạnh lẽo đáng sợ sau 15 năm gọi là gđ . Bình thường mọi thứ được k cho ta cơ hội thấy rõ lòng người, đứng trước sống chết là sự thật trần trụi.Em thì ngược lại, Covid mới thấy ý nghĩa của gia đình, người thân, bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm,... đáng quý biết bao.
Bạn bè quanh em quan tâm đến sức khoẻ hơn, chạy bộ, đạp xe, tập tành nhiều hơn, sống hưởng thụ hơn nhưng tiền lại ít hơn.Thời gian không thể nào quên. Giai đoạn đó cũng làm thay đổi quan điểm sống của xã hội.
Chỗ em thì ngc lại cụ ợ, mọi ng hỗ trợ nhau vượt khó khăn k kể thân sơ.1 năm đời người thì k dài cũng k ngắn. Đối với e cái khốn nạn của dịch covid là nó cho em thấy rõ tình người lạnh lẽo vô cùng. Em đã ngộ ra đứng trước sống chết í những người sống cạnh e mang danh gđ họ cũng là người khác máu tanh lòng đúng nghĩa. Chả ai dành cho e tí ti tình người hết.
cụ so ở đâu đó sánh ngang châu âu? đến 2023 cạnh cái nơi đâu đó của cụ vẫn phong toả kia kìa,Giữa năm 2021 khi mà châu âu đã ồ ạt tiêm vắc xin, cuộc sống của họ gần như bình thường, các giải bóng đá đã tiếp tục, nhà hàng bán thịt bò dát vàng rắc muối khách đông nườm nượp, thì ở đâu đó vẫn phải xin giấy phép đi đường, trăm ngả đường trạm gác lô cốt bịt bùng, cháu nghĩ lại và vãi cả lái.
Có khi nào bị lãng quên.Không biết những nhân viên y tế đã ngã xuống khi chống dịch đã được công nhận liệt sỹ hay chưa ? Tiền phụ cấp đã trả đủ cho những người tham gia chống dịch chưa ?
Vì cái dịch này mà em không thể đi chăm Bố khi cụ còn sống, lúc em ở vùng cách li thì bố mẹ ở vùng xanh, lúc chỗ bố mẹ ở vùng cách li, em ở vùng xanh thì cụ phải vào viện mà ở viện thì cấm hết. Đến giờ vẫn áy náy.Nếu đã quên đi dịch thì cái khái niệm trùm cũng nên quên đi thôi