Tối qua e có ngồi facetime với hai đôi bạn thân của em ở Mỹ. Đôi thứ nhất, chị vợ là người Việt Nam, anh chồng là người Thái Lan. Hiện đang là giảng viên ở một trường college ở Nebraska. Khu anh chị ở cơ bản là vùng quê nên mọi người cũng chỉ đổ xô ra Wal-mart và siêu thị để mua nhu yếu phẩm: thịt cá, giấy vệ sinh...Mọi thứ cơ bản diễn ra bình thường, anh chồng làm giảng viên thì bây giờ dạy online, chị vốn dĩ sau khi lấy anh thì sinh hai bé nên cũng chỉ ở nhà chăm con. Họ là người gốc châu Á, qua đó du học, cưới nhau, có việc làm rồi ở lại nên cơ bản họ cũng lo lắng giống mình, chê tụi Mỹ trắng nhởn nhơ ko lo lắng, cũng chẳng đeo khẩu trang ra đường gì mấy.
Đôi còn lại thì là Mỹ trắng, anh chồng là bạn học với em ngày xưa. Họ ở Florida. Hôm qua e có hỏi chuyện thì a í bảo thật sự tao cũng ko để ý lắm đến dịch bệnh này đâu vì vốn dĩ tao cũng ít coi news (anh í ko để ý chuyện chính trị và thế giới lắm, chỉ quan tâm công việc ở công ty và gia đình thôi). Nhưng khoảng 2 tuần trước, bắt đầu nhận được mail của các ngân hàng đối tác (a í làm về tài chính), trong đó có các thông tin về thị trường, tình hình dịch bệnh...được update ở trong bản tin các ngân hàng đó gửi nên mới để ý thông tin hơn. Sau đó 1 tuần trước thì cơ quan ra thông báo cho toàn bộ nhân viên làm việc tại nhà, ko phải lên cơ quan. Câu chuyện thì dông dài nhưng có 1 chi tiết a í nói làm e khá chú ý là anh ý mới mua 1 khẩu shotgun. E tương đối lạ vì e rất thân với nhà này, trước e nhớ chỉ có bố ông ấy là thích súng và sưu tập súng (hồi e ở bên đó chính bác đấy là người dạy e bắn súng), còn anh bạn e thì hoàn toàn ko có thiện cảm gì với món súng ống cả. E hỏi thì ông ấy trả lời: hiện giờ đi siêu thị mua đồ thì hết sạch, 100% order online từ amazon và các trang bán trực tuyến khác. Công ty ông ấy làm thì ngon nên ko bị cắt giảm nhân sự, nhưng nhiều nơi khác như nhà hàng, các công ty nhỏ...đóng cửa, nhiêu người thất nghiệp, ko được trả lương nên ông ý sợ khi bị dồn vào đường cùng tỷ lệ tôi phạm sẽ tăng cao. Ông í hoàn toàn ko mong muốn phải dùng đến súng nhưng vẫn mua 1 khẩu phòng thân để bảo vệ bản thân và gia đình trong trường hợp xấu nếu có biến gì xảy ra.
Ngoài ra khi e kể về việc chính phủ mình đóng biên giới, hạn chế và cấm nhập cảnh với người nước ngoài, khuyến cáo người dân ở nhà...thì ông í bảo bên mày hay Trung Quốc làm thế mới tốt. Bên này chính quyền vẫn khuyên nhưng bọn thanh niên teen teen chúng nó sẽ ko nghe theo, bảo chúng nó ở nhà thì chúng nó làm ngược lại vì chúng nó nghĩ thể hiện như thế mới là cool ngầu. Nói chung anh bạn e thì kinh tế tốt vì e biết job của ông í ngon và công ty làm ăn ổn nên ko ảnh hưởng, nhưng bức tranh chung của kinh tế Mỹ nghe chừng cũng ko được lạc quan lắm.
Tiện có thread nhà mình e chia sẻ với mọi người, chẳng phải ta mà tây thì cũng thế. Ở mình thời điểm này, rất nhiều người bị ảnh hưởng, nhưng có một số ko nhỏ những người khác (e cũng may mắn nằm trong số đó) thực sự ko/chưa ảnh hưởng nhiều về kinh tế/công việc tính đến thời điểm này. Còn cuộc sống nói chung, ko ít thì nhiều, ai cũng bị hạn chế một phần nào đó vì con covid-19 này cả. Chỉ mong mọi người chung tay đồng sức đồng lòng vượt qua giai đoạn khó khăn này