Nhân ngày mưa gió, em xin kể hầu các câu chuyện về "Kỳ nhân chốn công sở" chỗ em để các cụ bình loạn.
Chốn công sở 9 người 10 nết, đặc biệt là các chị em thì ăn quà như mỏ khoét nên cái sự chung chi, đòi nợ, mời nhau bữa sáng bữa xế là chuyện xảy ra 5 ngày/tuần. Chỗ em thì tình cảm cũng thuận hoà, ai cũng chủ động trả tiền, đóng quỹ. Ai có chuyện vui thì mời cả phòng ăn tiệc ngọt tiệc mặn theo khả năng của mình. Cho đến 1 ngày Kỳ nhân xuất hiện: Kỳ nhân có khả năng ăn thật lực; mơi mơi người khác mời mình ăn. Nếu ăn ko phải trả tiền thì bạn ấy hớn hở hào hứng lắm. Nếu có ai rủ gọi đồ ăn chung thì Kỳ nhân bẩu em ko muốn ăn--> ok em. Nhưng khi đồ ăn về mà mình mời đãi bôi thì em lại hớn hở ăn hết nửa mâm??? 1 lần, 2 lần em cũng ko để tâm lắm. Nhưng đến n lần với em và các chị em khác trong phòng thì một dấu ? to đùng được đặt ra.
Chúng em, với tính cách như mọi người VN khác đi đâu cũng mang quà về, đi chợ thấy đồ ngon bổ rẻ có khi lại hớn hở mua chục kg xách đến CQ ăn uống hú hí. Về quê đúng vụ mít sạch chín rộ hay rau sạch mọc mơn mởn là đóng gói tha lôi lên HN để chia cho mọi người. Em nói thật, cho tiền nhau không quý bằng tặng nhau miếng mít chín cây thơm nức mũi. Hay như em chẳng có vườn rau trại lợn như các chị khác thì thi thoảng lại mua hoa quả mời cả phòng ăn cho vui miệng. Các cụ chẳng dạy: có đi có lại...rồi xởi lởi trời cho còn gì. Ơi nhưng mà chúng em chờ mãi mà cũng chưa được Kỳ nhân mời ăn cái gì hết.
Có ngày đẹp trời nọ CQ tổ chức ăn lẩu bằng quỹ phòng, với tính cẩn thận, chi li, tằn tiện của đàn bà thì chúng em lên thực đơn chi tiết mỗi người được ăn bao nhiêu con tôm, bao nhiêu con ghẹ, bao nhiêu lạng thịt bò.... Kỳ nhân nhà em đến giờ cơm xuất hiện với cái hộp nhựa và ngay lập tức lùa phần tôm ghẹ (còn tươi nguyên chưa nấu) được chia theo định mức của mình vào hộp rồi tuyên bố xanh rờn: em mang phần này về cho con em ăn???
Quy kết không phải là tính tốt, chúng em trông chờ 1 ngày được Kỳ nhân mời ăn. Nhưng chờ hoài chờ mãi, chờ ngày này qua ngày khác, tuần này qua tuần khác,....,ngày ngày tháng tháng năm năm mà giờ cũng đến 5 năm thật rồi mà chưa được Kỳ nhân mời ăn
Các cụ đọc chuyện của em có thấy hội phụ nữ lắm chuyện không? Cả câu ch chỉ ăn với ăn
Nhưng còn nhiều chuyện liên quan đến ăn lắm, em có kể thì chắc đến sáng mai mất