Híc nhìn cám cảnh ko nói lên lời cụ ạ
Híc nhìn cám cảnh ko nói lên lời cụ ạ
Nên còn sống & lo được cho vợ con là may mắn hơn nhiều người rồi, công danh sự nghiệp tính sau. Giờ ủy mị cũng có giải quyết đc gì đâu.Híc nhìn cám cảnh ko nói lên lời cụ ạ
Có lẽ đã lâu quá chúng ta không chứng kiến các đại dịch càn quét tàn khốc thế này. Nhưng điều mà em thấy oải nhất là trong khi đại dịch diễn ra như thế thì củi vào lò vẫn còn rất nhiều, rất nhiều phát ngôn vớ vẩn từ các VIP. Chứng tỏ có rất nhiều VIP chỉ lợi dụng để ăn trên xương máu đồng loại.Híc nhìn cám cảnh ko nói lên lời cụ ạ
Mình lớn rồi mất bố mẹ còn buồn tha thiết. Đằng này trẻ con bé quá lại mặc đồ bảo hộ nữa.. E ko dám xem mấy cảnh nàyNên còn sống & lo được cho vợ con là may mắn hơn nhiều người rồi, công danh sự nghiệp tính sau. Giờ ủy mị cũng có giải quyết đc gì đâu.
Đủ cho đi Tây, Tàu du họcLương công chức có đủ đóng tiền học cho con ko cụ?
Riêng ngân hàng thì cụ đừng hy vọng.đều như vắt chanhEm lo nhất là mấy ông ngân hàng, chưa thấy các ông ấy có chủ trương gì cả
Cứ đến kỳ là cắt gốc lãi, một hai tháng còn cố chứ kéo dài mãi là nghẻo
họ nói là tiền họ đi huy động cũng phải trả lãi nên phải chấp nhận thôiEm lo nhất là mấy ông ngân hàng, chưa thấy các ông ấy có chủ trương gì cả
Cứ đến kỳ là cắt gốc lãi, một hai tháng còn cố chứ kéo dài mãi là nghẻo
Để cho công bằng thì tui đề xuất phương án, Ngân Hàng không tính lãi vay và người cho ngân hàng vay cũng không lấy lãi. Ok chơi luôn.Em lo nhất là mấy ông ngân hàng, chưa thấy các ông ấy có chủ trương gì cả
Cứ đến kỳ là cắt gốc lãi, một hai tháng còn cố chứ kéo dài mãi là nghẻo
Vẫn thường …còn nhiều người còn thảm hơn cụ. Ví dụ như …cháu đây chả hạn. Và hàng triệu người miền Nam taEm thực sự đã buông xuôi rồi các bác ạ, hiện giờ mỗi giờ phút trôi qua với em là một chuỗi nặng nề. Cảm giác vô cùng mệt mỏi vì công nợ, vì tiền nong, mỗi đêm nếu không có rượu hay thuốc an thần có lẽ em sẽ không ngủ được. Cứ nhắm mắt vào là biết bao câu hỏi xoay quanh, tháng này tiền đâu để trả lãi ngân hàng, tiền đâu trả phí mặt bằng, rồi còn biết bao anh em theo mình từ ngày đầu tiên bây giờ không có thu nhập họ sống như nào?
Em đầu tư vào chuỗi cửa hàng phở cách đây khoảng 2 năm, cũng có 2 cái quán tuy không to nhưng lượng khách ban đầu cũng ổn định. Mỗi tháng trừ tiền chi phí mặt bằng, nhân công, các thứ cũng dư dả chút ít. Mỗi cửa hàng em thuê tiền mặt bằng cũng hơn 20t/tháng, mỗi cửa hàng có 4-5 người chạy việc. Từ khoảng cuối tháng 3, lượng khách hàng cũng bắt đầu giảm, lãi tuy không còn nhưng em vẫn cố gắng duy trì để tạo công việc cho mọi người. Toàn người quê, anh em trong nhà cả, cái quán bán cũng như công việc chung để mọi người đc gần gũi với nhau.
2 tháng nay, quán đóng cửa, tiền mặt bằng mỗi tháng 50 triệu là một con số không hề nhỏ đối với em. Em tính toán rất nhiều cách nhưng không thực hiện được vì dịch bệnh phức tạp. Em bán xe giá rẻ cũng không có người mua, muốn sang nhượng lại 1 quán cũng chưa thực hiện được vì thời điểm này rất khó tìm khách. Hàng ngày em phải trải qua tâm trạng thật tệ hại và nỗi lo canh cánh chuyện tiền bạc, người mất ngủ gầy sọp mà vẫn không tìm được hướng giải quyết nào lúc này. Nhìn hai con thơ mà trách mình thật vô dụng, cuộc sống thăng trầm là điều khó tránh nhưng trong trường hợp của em có cách nào giúp tâm trạng khá hơn không?
Chia sẻ cùng bác.Em cũng lo trả lãi Bank, vừa rồi đề nghị hõ giãn nợ được 3 tháng.
Hiện tại em nhìn kho hàng mà lo, toàn tiền mặt tươi nằm hết kho hàng, mà giờ muốn biến hàng thành lại tiền - Chỉ cần giá vốn, thấp hơn chút cũng đc. Em cũng đồng ý !
Chả biết cụ hay mợ.Em nghĩ các doanh nghiệp lớn cũng điêu đứng lắm, như em nhỏ có khoảng chục người. Toàn người nhà, cũng hiểu và thông cảm cho nhau lắm nhưng nhìn mọi người gói gém đồ đạc về quê chạnh lòng lắm.
Ở Tp HCM mà lãnh đạo cũng chỉ biết làm hết sức thôi, coi đây đến 15/9 là trận cuối và cũng tất tay trận này rồi. Thua thì chưa biết làm gì nữa vì chắc cũng hết bài rồi. Thế nên sau 15/9 ở tp HCM vẫn bất định lắm.cứ hết lệnh nọ đến lệnh kia mệt mỏi quá,thôi thì cứ động viên nhau để mà tồn tại,chứ cứ mong các ông bà ra cái chính sách cho đúng đắn chuẩn chỉ thì chắc chỉ trong mơ