Em thì về N + phanh tay đối với quãng đường nhiều đèn đỏ (mỏi chân). Trên này có nhiều cụ về N và dậm phanh chân thì em thấy ko có ý nghĩa gì nhiều so với cứ để D và phanh chân. Còn quãng đường đi phố ít đèn đỏ hoặc ko tắc thì em cứ D + phanh chân vẫn thấy mái thoải.
N và phanh tay, đặt hờ phanh chân. Nếu bằng phẳng chỉ N đặt hờ phanh chân cũng đc nhưng phải nhìn gương hậu xem có khả năng bị hôn ko. N có cái dở là sang D được luôn không cần bóp khoá nên trẻ em nghịch ngợm có thể đạp vào nhảy số. Cũng có lúc vắng vẻ cu con ngồi cạnh thì em về P phòng nó nghịch. Chúa ghét F2 ngồi ghế phụ ôm túi khí nhưng mà cu nhà em nó như giặc ấy, nhiều lúc đất phải chịu trời...
Em thì có thói quen dừng xe, khởi hành xe đều đạp phanh, bất kể mặt đường thế nào. Đi xe số sàn cũng vậy.
Thói quen này cũng là do trước chưa có bằng lái, đi đâu cũng phải có chú em cùng Cty đưa đi. Nhiều lần dừng đèn đỏ, các chú ấy về N xong cứ nghĩ đường bằng phẳng, ai dè xe vẫn trôi rất chậm (không để ý thì không cảm nhận được)...mấy lần xuýt va chạm. Chủ yếu khi đi đường phố đã số các xe bám sát nhau nên chỉ nhích 1 chút thôi là có khả năng va chạm, nhiều khi chẳng đáng kể về thiệt hại, nhưng mất thời gian "trình bày" lắm
Vì vậy em lúc nào cũng tự nhủ "đường không bằng phẳng" nên lúc nào dừng cũng tì nhẹ chân phanh cho chắc. Dừng lâu thì phanh tay, thành thói quen roài
Với xe số AT thì về N cho đỡ ghì máy, lúc nào đi gạt D là xong