[TT Hữu ích] Thời bao cấp và toa lét chuyện

autocare24/7

Xe tăng
Biển số
OF-57897
Ngày cấp bằng
27/2/10
Số km
1,138
Động cơ
455,850 Mã lực
Nơi ở
Bơ vơ Club
Các cụ biết ngày xưa các cụ dùng gì không? Ông già cháu thế hệ 4x kể ngày xưa dùng lá chuối, áo ngô, lá khô, có khi mang theo mấy cục đất thó khô, thậm chí là bờ tường đất nữa=))=))
Còn thiếu kụ ơi!!!
Mấy anh bộ đội kụ hồ gần nhà em còn dùng que cơ, tài vãi hàng.....
 

autocare24/7

Xe tăng
Biển số
OF-57897
Ngày cấp bằng
27/2/10
Số km
1,138
Động cơ
455,850 Mã lực
Nơi ở
Bơ vơ Club
Kinh điển nhất vẫn là chùi...ít vào góc tường, kinh điển, kinh điển...X_X
 

ngaydoclap

Xe container
Biển số
OF-12284
Ngày cấp bằng
26/12/07
Số km
8,713
Động cơ
590,159 Mã lực
Nơi ở
Đồn mang cá
Thập kỷ 80 có cụ nao ở khu Kim Mã chỗ làng liên Xô bây giờ là điểm đỗ xe Ngọc Khánh không ? Hồi ấy chỗ đó là bãi đất trống đang xây dựng được bảo vệ trông coi ngặt nghèo, có mấy cái cây xà cừ mọc nghiêng bọn em chuyên trèo cây ị đêm mát cực, có lần 4 thằng đi ăn trộm hoa quả xong đang ngon nghẻ trên cây vừa gặm ổi vừa ị thì chó nó sủa bảo vệ phi ra thế là hò nhau tụt xuống rồi chạy :'( lúc về nhà thằng nào thằng ấy nom từ ngực đến cằm vàng ươm màu mứt :'(
 

NguyenChiVan

Xe tăng
Biển số
OF-31357
Ngày cấp bằng
14/3/09
Số km
1,094
Động cơ
489,425 Mã lực
Nơi ở
Ở nơi khói bụi nhiều hơn không khí
khi đóng quân ở lạng sơn thời 79-80 người tày , nùng ở đây có lẽ dùng bằng đóm để chùi, vì nhà vệ sinh nào em cũng thấy bó đóm.
mời các cụ xem thêm văn hóa ỉa
http://truongduynhat.vn/?p=3186
 
Chỉnh sửa cuối:

xaunhatxahoi

Xe điện
Biển số
OF-49825
Ngày cấp bằng
31/10/09
Số km
4,031
Động cơ
489,029 Mã lực
amylvs nói:
Nhà xí khu tt em có cả thơ trên tường :
" Đi sao trúng lỗ mới tài,
Đi mà ra ngoài trình độ còn non "
Lại có câu

Còn non thì mặc còn non
Thả trượt vài hòn thì đã làm sao
 

hoasuu88

Xe tăng
Biển số
OF-35083
Ngày cấp bằng
11/5/09
Số km
1,544
Động cơ
480,311 Mã lực

cháu lên 3

Xe container
Biển số
OF-92986
Ngày cấp bằng
26/4/11
Số km
6,398
Động cơ
456,518 Mã lực
Nơi ở
Ha noi
Ngày xưa cháu toàn hát cải lương lúc đi cầu, xong thì ra cầu ao rửa đờ ít :))
 
Biển số
OF-35184
Ngày cấp bằng
13/5/09
Số km
615
Động cơ
478,250 Mã lực
Nơi ở
Nghĩa Tân - Cầu Giấy - HN
e cũng ở 19 hàng than này cụ, cho e hỏi tí cụ là lứa nào ạ,lâu lắm mới gặp "đồng ị",cụ thứ lỗi e nhé, chứ ở 19 hàng than kiểu gì cụ cũng ỉa cùng e vài lần,he he
Nhà cháu lứa đầu 7X, Nhưng cháu chỉ ở đó đến năm 1978 thoai, sau đó ông bà và các dì các cậu ở nhưng tuần nào cũng có mẹt cháu ở đó.
 

tromtrau

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-13219
Ngày cấp bằng
16/2/08
Số km
4,796
Động cơ
555,297 Mã lực
Thớt này chắc chắn sẽ được bình chọn là "bốc mùi" nhất trong năm. :D
 

RR1

Xe buýt
Biển số
OF-35665
Ngày cấp bằng
20/5/09
Số km
995
Động cơ
220,259 Mã lực
Nơi ở
Quận Nam Từ Liêm
Hồi nhỏ em cũng ở TT, cũng HXCC, còn nhớ mấy kỷ niệm:
- Buổi tối, chỗ em chưa có điện, dùng đèn dầu. Mà bé thì sợ ma, bố bảo cũng ko dám đi. Buồn ị là cứ dạo dạo quanh nhà "đấm ít củ khoai, sáng mai đi !".
- Mót quá, bắt buộc đi, phải nhờ papa đi cùng. Tới nơi vun giấy báo đã qua sử dụng, đốt 1 đống góc xa xa cho đỡ sợ. Cái mùi khói + mứt cháy, đặc biệt không tả nổi ...
- Lớn lên, chuyển nhà, có nhà VS riêng, lại khoái ra đồng. Được cái lúc đó lứa của em đông, khoảng chục thằng. Gần nhà có cái mương thuỷ lợi, cứ 8-9h tối là hẹn nhau, ngồi thành hàng, thả từ độ cao 3m, xuống dòng nước chảy cuồn cuộn bên dưới, phê phết ;)). Mà trước đó, cấm thằng nào được đi trước. Buồn cũng phải nhịn, để dành đi cùng nhau, :)).
Ôi, cái kỷ niệm ... ko quên được.
 
Chỉnh sửa cuối:

Anycar

Xe tăng
Biển số
OF-53581
Ngày cấp bằng
25/12/09
Số km
1,213
Động cơ
461,910 Mã lực
Đại đội trưởng phê bình Trung đội 2:
- Tuần này vệ sinh còn rất bẩn, cứ ngớt cái mồm của tôi ra là hố xí lại đầy.
 

MoonMax

Xe điện
Biển số
OF-19478
Ngày cấp bằng
4/8/08
Số km
3,144
Động cơ
528,334 Mã lực
ở khu nhà em cũ, cũng có 2 cái hxcc, 1 bác đi táo, ngồi nửa tiếng ở chuồng 1 chưa xong
có 1 bác khác bị đau bụng, vào chuồng 2 , xoẹt xong đứng dậy chùi ***
Bác ở chuồng 1 chép miệng: Thấy mày ỉa mà tao thèm
Cái này trong Truyện cười dân gian Việt nam bác ơi!!!!!

Bác góp vui cũng phải ghi là sưu tầm chứ:P
 

Alexmazzz

Xe buýt
Biển số
OF-6968
Ngày cấp bằng
11/7/07
Số km
867
Động cơ
645,415 Mã lực
Em nghe chuyện này đâu đó, xin hùa các cụ tý fun:
Chung cư không cần toalet:
Vào khoảng năm 197x khi các khu tập thể đang được xây dựng, Bộ trưởng bộ XD đi thị sát một khu vừa mới khánh thành, sau khi đi 1 vòng bên ngoài bộ trưởng rất vừa ý về kiến trúc, chất lượng xây dựng... hết lời khen ngợi các kỹ sư. Đúng lúc chuẩn bị bắt tay ra về thì Bộ trưởng cảm thấy đau bụng, rất tế nhị BT nói với chủ nhiệm công trình là muốn xem nốt phần nội thất các căn hộ, Bt đi hết tất cả các căn hộ từ tầng 1 đến tầng 5 nhưng tìm mãi chả thấy cái toalet nào. BT gọi chủ nhiệm công trình đến quát:
- Các cậu làm ăn kiểm gì thế, dám ăn bớt công trình hả?
- Dạ em có ăn bớt gì đâu.
- Thế sao không có toalet?
- Dạ thiết kế không có nên em không thi công ạ.
- Thằng nào thiết kế, gọi nó lên đây...
- Chú thiết kế thế nào mà chung cư đẹp thế này mà không có cái toalet nào? dân cư sinh sống ra sao?
- Dạ em chỉ thiết kế bản vẽ kỹ thuật thi công theo đúng ý tưởng trong đồ án Quy hoạch thôi ạ.
....
- Ông quy hoạch kiểu gì mà chung cư không có toalet hả?
- Dạ em quy hoạch theo chức năng sử dụng của dân cư sinh sống tại khu nhà này ạ?
- Dân cư kiểu gì mà không cần toalet?
- Dạ: Tầng 1 làm nhà trẻ, mẫu giáo các cháu ị bô không cần toalet; Tầng 2 dành cho các quan lớn, các quan lớn ị ra là chúng nó đã bâu vào dọn rồi nên không cần toalet; Tầng 3 dành cho cán bộ viên chức, hội này chuyên sử dụng đồ chùa nên xử lý hết ở cơ quan rồi, về nhà chỉ ăn ngủ thôi nên cũng không cần ạ: Tầng 4 dành cho các GSTS, các bác này suốt ngày tìm cách ị vào mồm nhau nên cũng không cần toalet; Còn tầng 5 là kí túc xá cho SV, các em này ăn còn chả có thì lấy gì ra mà ị nên cũng không cần toalet.
- À ờ hay, anh cũng ít khi dùng toalét ở nhà thật. chú về nhà anh xem cải tạo hộ anh cái toalét thành phòng gì cho hợp lý nhá.
 

nhadatuytin

Xe container
Biển số
OF-86292
Ngày cấp bằng
23/2/11
Số km
7,956
Động cơ
464,847 Mã lực
hay thật
Hồi bao cấp em ở quê nên ko đc chứng kiến cảnh như của các cụ
 

Bul Dog

Xe buýt
Biển số
OF-115423
Ngày cấp bằng
4/10/11
Số km
502
Động cơ
390,168 Mã lực
Cụ chủ thớt lập bài này làm em lại nhớ tới thời niên thiếu những năm 80 của em quá. Không biết trên OF có cụ nào ở làng Ngoại Thương - HN không? Hồi đó ở làng em có một dãy nhà xí hoành tráng lắm nhé, khoảng 20 gian phục vụ cả khu tập thể. Cứ mỗi buổi sáng là ở đó tập hợp đầy đủ già trẻ, gái trai xếp hàng vui phết. Còn bọn trẻ con như em cũng có lắm trò nghịch ngợm ở khu nhà xí lắm ví dụ như đứng ngoài tương gạch vào trong cho các bác ngồi trong hết hồn luôn. Mà em cũng tiết lộ thêm với các cụ là khu nhà xí làng Ngoại Thương hồi đó cũng góp phần không nhỏ vào thương hiệu Húng Láng nổi tiếng đấy các cụ nhé.
 

Anycar

Xe tăng
Biển số
OF-53581
Ngày cấp bằng
25/12/09
Số km
1,213
Động cơ
461,910 Mã lực
Buổi sáng em cứ cầm cái que, đi dọc theo dãy nhà xí rồi quẹt vào tất cả các cửa. Kết quả là : Ui, Ô, có, C.o.o.o.ó - tiếng vọng của các chủ nhà.
 

trang.fina

Đi bộ
Biển số
OF-114753
Ngày cấp bằng
29/9/11
Số km
5
Động cơ
387,250 Mã lực
Cháu đọc thấy cái này, gửi các cụ để ôn lại thời bao cấp, nhà cháu xưa ở 139 lò đúc cũng y thế này
Trung Quốc xưa, thời Từ Hy Thái hậu, chuyện đi vệ sinh của bà thường đựng trong một cái bô bằng vàng. Khi Thái hậu xong, thái giám cung kính đội cái bô vàng ấy lên đầu để mang đổ tại một nơi riêng biệt. Vua Bảo Đại khi đi nghỉ ở Đồ Sơn, mỗi lần đi vệ sinh thường được đưa đi bằng thuyền tới nơi thoáng mát giữa biển khơi... Ở Nhật Bản, mỗi khi đi vệ sinh xong, thường có bảng phân tích y tế chính xác các chỉ tiêu sinh hóa... Thế mới biết, chuyện toilet quan trọng như thế nào...

Nhà xí công cộng

Nhắc đến nhà... xí liệt truyện, hẳn là không ít người chợt nhớ lại những năm tháng đã qua, những kỷ niệm thời ấu thơ của mình.

Khi Bảo tàng Dân tộc học tổ chức triển lãm thời bao cấp, mọi người được nhìn ngắm những kỷ vật, đồ dùng, vật dụng mà chỉ thời ấy mới có. Tôi cũng đi xem triển lãm, nhưng ngó nghiêng mãi, mà không thấy một chút tăm hơi gì về cái nhà vệ sinh công cộng. Không hiểu vì lý do gì, hay vì tế nhị, mà không có mô hình một nhà vệ sinh công cộng nào cả.

Thiếu nó, quả là thiếu đi mảng lớn của xã hội và cuộc sống thời bao cấp. Những cảm xúc lẫn lộn lại ùa về với 1001 kiểu nhà xí và các câu chuyện xoay
quanh.

Một người bạn ngậm ngùi kể lại chuyện nhà xí ở phố Quán Sứ, về chuyện một lần đi vệ sinh tức thở quá anh đành đốt chỗ giấy báo mang theo thì bất ngờ bùng lên một ngọn lửa xanh từ phía bể phốt bốc thẳng lên chỗ hai hòn gạch hình chữ V, và thế là alê, ba chân bốn cẳng anh chạy bật ra khỏi nơi... rùng rợn ấy.

Còn ngày xưa, nhà ở nông thôn tuy đất thì rộng, nhưng hình như không có tư duy cần phải có một cái nhà xí để làm gì, thích thì ra bờ ra be, ra đồng ra ruộng, ra bờ ao, cầu tõm.

Còn nếu có một cái thì cũng đến tận cùng của sự sơ sài và đơn giản... và mất vệ sinh nữa. Không hiểu sao, các nhà vệ sinh ở nông thôn thường được xây ở gần giếng, và tro là thứ được dùng đắc dụng để khử mùi.

Chẳng tính nông thôn, nói ngay thành thị với các nhà xí công cộng. Có “public”, mới nảy sinh cái chuyện người ta rủ nhau đi... vệ sinh.

Nhà nào may mắn tức là nhà ấy không ở cạnh nhà xí, không thì ám ảnh cả đời. Của dùng chung không ai khóc, nhà xí chung, người trước bày thì người sau cũng vậy.

Vừa hết chỗ, vừa chờ lâu

Người ta lấy tay bịt chặt miệng, nhón chân, đi theo kiểu chiến thuật bởi sơ sẩy một tí là thôi rồi, đã dính “chưởng”. Chỗ nào cũng có người chồm hổm, cái có cửa, cái không. Người ta cũng không dám soi người ngồi kia là ai nữa, vì thật là vô duyên.

Có một chỗ tàm tạm đành nhường nhịn cho người nào mót hơn (mà phải là người thân). Chỗ chưa có ai thì bẩn quá. Không thể duyệt được, đành phải chạy kiểu chiến thuật tót ra ngoài chờ người kia ra. Họ không dám đi đâu xa bởi hở ra là lại có người mới chiếm chỗ như chơi...

Ức lắm! Giữa trưa hè nắng gắt phải đứng sát cái nhà xí công cộng ấy, mũi thì bịt không thở được, có cái gì để phe phẩy cho không khí trong trong một chút để còn canh chỗ kẻo có người khác đến xí mất thì khổ.

Người ở ngoài thì chờ đợi trong tâm trạng vậy, người ở trong thì cũng... trần gian lắm nỗi éo le. Ngồi thì phải rung rung... mông. Ối giời, các sinh vật
ở đây, loài nào cũng thuộc loại nhìn thấy là phải rú lên rồi.

Thôi thì tay bịt miệng, tay kia cầm tờ giấy mà phe phẩy trong phạm vi nhanh chóng cho xong thì có phải phúc đúc không, chứ táo bón thì khổ biết bao. Kẻ giải quyết xong, cắm đầu một mạch chạy xa cái nhà xí đó, rồi thở hắt ra... và lại vẩn vơ chờ kẻ kia.

Khi kẻ kia xong thì cùng về, lúc đi qua bể nước nhòm thấy cái gàu liền múc nước kì cọ sạch sẽ. Còn hiếm nước công cộng thì lại phải vác dép, bấm chân xuống bếp mà tắm rửa cho sạch sẽ cho hết cái mùi ám khí.

Nhà xí công cộng bẩn vậy đó, nên nảy sinh quá nhiều giải pháp nửa khóc nửa cười. Cái bô chỉ giải quyết được với các cháu nhỏ, chứ người lớn thì thật là khó chịu. Với các bà, có khi là đi vào giấy, rồi gói lại, giúi vào đống rác, rồi vác đi đổ.

Bất hạnh thay, lúc nào không có rác, thì chỉ còn trơ lại gói “của quý”, và lúc ấy thân chủ cứ là mặt đỏ nhừ vì đành vác ra giữa thanh thiên bạch nhật mà đổ. Tệ hơn, và thảm hơn, đó là cảnh từ trên bếp gác 3 - ném viu một bọc xuống rệ đường, sát bếp của tầng 1.

Không may bọc ấy vướng vào đâu đó bị bục ra... và vàng ơi, vàng ơi... thôi mênh mông... Tức thì cửa sổ nhà tầng 1 ngó ra, chõ miệng lên chửi um xùm, còn cửa sổ nhà tầng 3 trốn kỹ ngượng ngùng...

Chuyện người gánh phân

Hình ảnh người múc, gánh phân, đã đi vào lịch sử và văn học. Thời xưa, người nào phải làm công việc hót phân là mạt hạng nhất.

Vua Lê trong một tối vi hành, tình cờ gặp một người đàn ông gánh phân nghèo khổ, cảm thương bèn tặng ông hai câu đối: “Khoác một áo bào, đảm đang khó khăn thiên hạ/ Vung ba thước kiếm, tận thu lòng thế gian”.

Trong kinh Phật, có câu chuyện về người hót phân Ni Đề thuộc tầng lớp tiện dân. Kiếp trước, Ni Đề vốn là Như Lai Ca Diệp nhưng mắc tính ngạo mạn, coi thường người khác nên phải chịu kiếp 500 năm gánh phân người trên lưng.

Một lần Ni Đề đang gánh phân trên đường thì gặp Đức Phật, ông tránh sang một bên, luống cuống thế nào, bị vấp ngã, làm cả thùng phân đổ vào người nhưng Ni Đề vẫn không dám ngước mặt lên nhìn Đức Phật.

Về sau, Ni Đề trở thành người tu hành theo Đức Phật và từ người gánh phân đã đạt chứng ngộ cảnh giới A La Hán.

Hình ảnh những người hót phân thường hay gặp trong các tác phẩm của nhà văn Tô Hoài và một số nhà văn khác. Trong một truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, anh Móng thề với người yêu: “Nếu tôi không chung thủy với em thì suốt đời tôi đi hót ***!” hoặc một số câu thơ trào phúng quen thuộc...

Đúng là lúc nào lỡ gặp các bác Cổ Nhuế lấy phân xì xoẹt ở phía đằng sau thì ôi thôi, sợ phải biết, vừa bẩn, vừa khó chịu, lại mùi kinh hoàng đến phát bệnh. Rau dưa thời ấy, ít dùng phân hóa học, lý do vì phân bắc phân xanh đầy ra đấy.

Những năm trở lại đây hình ảnh người lấy phân đã mất dần đi. Giờ đây mới có những đội thông tắc hút bể phốt với chiếc xe có màu vàng đặc chủng với chiếc vòi sun sun mà từ xa đã thấy mùi...

Từ xổm đến bệt

Chuyện từ nhà xí, nhà vệ sinh, lên đời thành WC, toilet... từ hố xí xổm lên đời thành bồn cầu bệt cũng là một bước tiến cười ra... nước mắt.

Hồi đầu mới xuất hiện loại bệt, cách thức sử dụng còn quá xa lạ. Còn nhớ một thầy giáo dẫn học sinh đi dự hội nghị, khi được sắp xếp nghỉ tại một khách sạn khá sang trọng, thầy giáo phải tập hợp các em lại, và dặn dò các em không được ngồi dẫm cả chân lên bồn cầu, bởi lỡ nó mà vỡ thì phải đền.
Một gia đình nhà nọ, thuộc diện tiên tiến lại nhà giàu, xây được biệt thự ba tầng, mỗi tầng một toilet xịn. Khách ở quê ra, chồng được giao nhiệm vụ giới thiệu cho bác giai (vợ phụ trách bác gái) cách thức sử dụng các phòng, đèn, toilet.

Ngày hôm sau, hai vợ chồng đi làm về, vợ đẩy cửa toilet tầng hai, thì ôi thôi, thấy giữa toilet đẹp đẽ ấy là một đống... hiên ngang. Tá hỏa, vợ trách
chồng: “Anh phụ trách phòng ấy, mà không hướng dẫn các bác cẩn thận, giờ thì anh đi mà dọn!”.

Tìm hiểu kỹ, thì ra các bác bảo là sao người ta làm cái này chỗ để chân chả có, chênh vênh lắm, may mà còn bám được vào cái bồn kia không thì ngã chết à.

Chưa kể, toilet trở thành phương tiện để trả thù nhà khác khi hai nhà dùng chung một đường ống, nhưng vì bắt ép nhà kia phải nhường chút đất ở lối đi mà không được.

Nhà này bèn tìm cách bịt đường ống toilet lại để trả thù cho nhà kia không còn đường mà đi...! Nhà kia có cháu nhỏ đang lúc đi dở dang, biết chuyện, buồn bực ngao ngán mà rằng: “Đồ hèn! Bịt cả *** người ta!”.

Đến bây giờ, ở khu phố cổ Hà Nội, vẫn còn tồn tại những nhà xí công cộng thời bao cấp. Chưa kể một số nơi thiếu trầm trọng nhà vệ sinh, lý do đất đai chật hẹp đắt đỏ, và hệ thống cống rãnh bể phốt vô cùng khó khăn.

Xin nêu một ví dụ về hai quán café cạnh Nhà Thờ Lớn. Trong hai quán sát nhau ấy, chỉ có một quán có toilet và nó chỉ có diện tích nhỏ xíu vừa đủ bồn cầu và bồn rửa mặt. Người nào béo thì khổ, không biết xoay xở thế nào với cái toilet ấy.

Quán bên cạnh không có toilet, khách (nhất là khách Tây) ngây thơ chạy sang quán hàng xóm hỏi có thể cho đi nhờ toilet không, nhưng chị chủ quán lạnh lùng lắc đầu. Nghĩ mà... tội quá!

Sự thiếu ý thức, vô văn hóa, phóng uế bừa bãi, những bức tường, bờ rào, gốc cây cũng trở thành nơi giải tỏa. Chính những bóng tối trong nhà vệ sinh nơi công cộng, đã dần biến thành những tụ điểm của tệ nạn xã hội.

Ngược lại, một số trung tâm đặt quá nhiều toilet gần nhau gây mất mỹ quan. Ngày nay, WC trong các công trình lớn ngày càng sạch sẽ, hiện đại hơn, nhưng hầu hết những nơi “bệt” công cộng thì cũng trở thành xổm hết, bởi ý thức của người dân tuy tiến bộ nhưng... rồi đâu cũng vào đấy cả. Nước ta chưa có tư nhân hóa toilet trong khi nước ngoài liên tục thay đổi các hình thức sở hữu toilet.

Thế giới riêng là toilet

Trừ những nơi vẫn còn khổ vì toilet, giờ đây người ta dần biết chơi, biết hưởng thụ, và toilet như một nơi để thể hiện cá tính và sở thích của chủ nhà.
Nó không còn bị xếp vào một xó tiết kiệm diện tích, hay một góc hẻo lánh.

Đang dần qua thời toilet bị ghẻ lạnh và thờ ơ. Chỉ riêng nước xịt các loại xịn, thơm nức nở; trong toilet có rải sỏi hoặc có hoa tươi trang nhã. Cảm giác
về một toilet sạch sẽ, gần gũi và thân thiện, tiện nghi...

Xem phim Hàn Quốc, thấy nàng diễn viên say rượu, chạy cắm mặt vào toilet mà nôn thốc nôn tháo. Hẳn là cái bồn cầu ấy phải nuột nà thơm tho lắm thì nàng mới có thể ôm chặt lấy nó mà diễn.

Công ty Roto Rooter của Singapore tổ chức cuộc thi thiết kế toilet thế hệ mới, giải thưởng chính là bộ sưu tập nội thất. Ai được sở hữu nó sẽ trở thành chủ nhân của toilet quyền lực gồm một màn hình phẳng HDTV, máy nghe nhạc, giá đỡ, đầu thu tín hiệu truyền hình TiVo, máy chơi game thế hệ mới Xbox và đầu DVD, một laptop, micro, tủ lạnh...

hơi dài nhưng mà hay....:D
 

vua_luoi

Xe điện
Biển số
OF-19523
Ngày cấp bằng
4/8/08
Số km
3,333
Động cơ
494,773 Mã lực
Có người hễ nhắc đến nhà vệ sinh công sở là rùng mình sởn gai ốc, cũng có người coi đó là nơi... khơi nguồn cho mọi sáng tạo.
Một trong những “bộ phận” không thể thiếu của các văn phòng, cơ quan chính là nhà vệ sinh. Nhưng xung quanh bộ phận tất yếu ấy cũng có khối chuyện để bàn.
Lấy hết can đảm, nghị lực để… đi vệ sinh
Đây là chuyện không hề hiếm ở nhiều cơ quan. Nhiều người sẽ thắc mắc rằng: cái thời nhà vệ sinh vừa bẩn, vừa hôi đã qua từ vài chục năm trước. Vậy chuyện phải lấy hết can đảm, nghị lực để đi vệ sinh phải chăng là do nói quá lên? Xin thưa rằng không hề nói quá, bởi nhà vệ sinh dễ chịu hay không đôi khi hoàn toàn phụ thuộc vào “văn hóa” sử dụng nhà vệ sinh chung của mỗi người.

Nhà vệ sinh sạch sẽ là giấc mơ của công sở.
Nghĩ đến cái nhà vệ sinh cơ quan mà rùng mình, sởn gai ốc. Cũng tại mình làm ở cơ quan nhà nước, cơ sở hạ tầng được xây cũng khá lâu rồi. Cả tầng bao nhiêu con người chỉ chung một nhà vệ sinh thôi. Vậy nên chắc một phần vì quá tải, phần khác vì nhiều người cũng không được ý thức lắm nên nhà vệ sinh lúc nào cũng trong tình trạng bốc mùi, bẩn thỉu. Mỗi lần đi làm, chỉ trường hợp không thể nhịn được mình mới vào đó. Lần nào cũng nín thở đi cho xong. Nói nhiều người không tin chứ cơ quan mình không có cô lao công làm việc được quá 3 tháng vì quá sợ phải dọn dẹp nhà vệ sinh.

“Mấy văn phòng cùng ở chung một tầng và cùng sử dụng chung một nhà vệ sinh. Cha chung không ai khóc, ai cũng chỉ biết xong việc của mình. Cái nhà vệ sinh nội thất đẹp như thế mà lúc nào cũng giấy, rác tùm lum, nhiều khi bốc mùi rất nặng. Bệ ngồi thì đôi khi đầy dấu giày, dép và đất cát nữa. Nhiều người đi xong còn chẳng thèm xả nước cho sạch sẽ. Đến văn phòng, mình nhịn uống nước, hạn chế ăn để tránh phải vào cái nhà vệ sinh ấy. Vì tính ra, nó chỉ sạch sẽ mỗi buổi sáng, lúc vừa được lao công dọn dẹp. Nhưng lúc ấy thì mình lại chưa có nhu cầu."
Ở một văn phòng khác, mỗi lần chị em đi vệ sinh là phải rủ nhau cùng đi cho có hội đồng. Không phải vì lo sợ có mối nguy hiểm nào rình rập ở nhà vệ sinh mà vì đi có hội sẽ bớt run vì mùi . “Dù nhu cầu có lớn đến đâu nhưng nếu không rủ được ai đi cùng mình sẽ cố thủ. Nghĩ đến cảnh phải đối diện với cái nhà vệ sinh đó một mình là run rồi."
"Ôm khư khư" cái nhà vệ sinh
Có những nhà vệ sinh mà mọi người không bao giờ muốn tới. Nhưng cũng có những nhà vệ sinh mà muốn vào thì phải xếp hàng, đập cửa thì mới đến lượt.
Chị Phan Ngọc Anh (Hàng Trống – Hà Nội) cho biết: “Cơ quan mình có luật cấm sử dụng điện thoại di động trong giờ làm việc. Nhưng ai cũng tìm cách lách luật. Có chuyện gì cần liên lạc hay ai gọi đến muốn nghe chỉ có nước vào nhà vệ sinh. Bởi thế nên dù nhà vệ sinh chẳng có gì lãng mạn hay nên thơ thì vẫn luôn luôn có người đóng chốt ở đó. Nhiều lần mình muốn đi mà mấy phòng đều đóng kín, phải đứng ngoài e hèm mãi mới được. Còn sếp thì hay mỉa: ‘Cái văn phòng này có vấn đề về tiêu hóa hết hay sao mà người thì tiêu chảy, người thì táo bón thế?’ Chuyện là có người ngày đi những mấy bận, có người lại ngồi đến 15, 20 phút mà chưa thấy ra."
Không giống như văn phòng chị Ngọc Anh vào toilet để nghe điện thoại, ở văn phòng chị Linh Chi (Giáp Bát – Hà Nội), mọi người lại thường dùng nhà vệ sinh để... suy nghĩ. Chị Chi giải thích: “Cơ quan có ít người, lại dọn vệ sinh ngày mấy lần. Hơn nữa, ai cũng có ý thức cả. Bởi thế nhà vệ sinh văn phòng chị rất sạch, lại thoáng, nhìn ra phía hồ. Ai cũng thỉnh thoảng tranh thủ vào đó để có thể tĩnh tâm suy nghĩ. Mọi người thường nói đùa rằng bao nhiêu ý tưởng sáng tạo đều nảy sinh từ cái nhà vệ sinh cả."
Truy tìm... thủ phạm
“Tiếng xấu không ai nhận” nên chuyện cái nhà vệ sinh bẩn cứ người này đổ thừa cho người khác, văn phòng này chỉ sang văn phòng kia. Dán giấy nhắc nhở “đề nghị giữ vệ sinh chung” mãi mà không có tác dụng nên cuối cùng, cũng có người quyết tâm phải tìm bằng được… thủ phạm.
Chị Ngọc Oanh (Kim Mã – Hà Nội) kể lại: “Hôm đó, mấy chị em trong văn phòng mình phân công nhau, mỗi người trực nhà vệ sinh nửa tiếng, liên tục từ khoảng 9h30 đến 2h chiều. Trong lúc một người trực thì những người còn lại cùng làm giúp việc. Cuối cùng thì cũng 'bắt sống’ được hai 'thủ phạm', cùng là nhân viên của văn phòng bên cạnh. Sau đó thì bọn mình tập trung nhau sang nói chuyện. Bây giờ tình trạng cái nhà vệ sinh cũng bớt đáng sợ rồi".
 

khottabit

Xe container
Biển số
OF-18092
Ngày cấp bằng
1/7/08
Số km
5,398
Động cơ
557,240 Mã lực
Ông vua lười tâm đắc với chủ đề này thế nhỉ, lại viết tiếp Toilet liệt chuyện rồi đấy
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top