Em nhớ lại 2 chuyện khi đọc còm của bác.
Chuyện thứ nhất: sếp cũ của em, bk tphcm khoa cơ khí, kể làm lớp của anh ấy có một tay học dốt ko có bút mực nào tả xiết, nghĩa là ko biết gì cả. Lão này vào trường được nhờ bố là quan chức lớn và ra trường được cũng nhờ thế. Kể xong, sếp hỏi: mày có biết giờ lão làm gì ko ? Dĩ nhiên là em ko biết nên sếp trả lời luôn: mày vào kcn Tân Bình, vào cái nhà máy lớn nhất ở đó, lão là chủ nhà máy đó.
Vài năm sau, em vào cái nhà máy đó và phát hiện là sếp nói ko đúng. Bạn học của sếp có 8 cái nhà máy chứ ko phải 1. Nói thêm là đó là cty tư nhân, ko phải nhà nước.
Chuyện thứ hai: bạn học cùng khoá của em có một tay thuộc loại giỏi như em, nghĩa là lúc nào cũng nằm trong top đầu điểm số ( từ dưới đếm lên ). Ra trường vài năm, khi một số sinh viên ưu tú của khoá hãnh diện với mức lương nghìn usd ( năm 2003 ) thì lương của bạn là 10 nghìn.
Chú thích cho câu chuyện này: bạn này xuất thân từ gia đình làm ăn, có kỹ năng giao tiếp và quản lý ( học từ gia đình ), những thứ mà sv bk ko được dạy.
Thêm tí thông tin, em thuộc loại ko mấy thành công trên đường đời nên các bác đừng hỏi