Em sang Lào công tác vài lần, nhiều chuyện các cụ kể hết rồi. Em chỉ kể mấy việc em tiếp xúc trực tiếp:
- Đợt em sang nghiên cứu thị trường để cung cấp 1 loại hàng hóa sang đó, muốn đi tìm hiểu xem các đối thủ đang bán hàng thế nào, chính sách giá, chính sách hậu mãi, bảo dưỡng sửa chữa ra sao. Bàn nhau đóng giả làm khách hàng để đi hỏi, nhờ chú nhân viên người Lào làm phiên dịch. Thế mà nghe xong âm mưu, chú ấy dãy nảy lên không chịu, thuyết phục, tẩy não 1 hồi, vẽ ra lý tưởng cao cả, vì mục đích tìm con đường sống cho công ty, cung cấp dịch vụ tốt cho nhân dân Lào v.v... Rồi chú ấy cũng miễn cưỡng đồng ý. Nhưng lúc đi thị trường chú ấy cứ vừa phiên dịch vừa nhăn nhó đau khổ
- Đợt em bán bên đó cái hộp đen giám sát hành trình cho xe tải, gặp chị chủ hãng vận tải lớn ở Viêng Chăn, em chém gió 1 thôi một hồi về tính năng thiết bị, đặc biệt nhấn mạnh việc giám sát lượng nhiên liệu tiêu thụ, chống lái xe hút trộm, tiết kiệm x% chi phí v.v... Chị ấy kiên nhẫn mãi rồi cũng đành ngắt lời bảo: lái xe của chị không sợ ăn cắp. Chỉ lắp để nó đang lái xe trốn vào đâu ngủ thì còn biết mà tìm
- Mấy anh em chiều tối rủ nhau đi uống bia. Vào quán nghe oang oang Duy Mạnh hát kiếp đỏ đen, rồi thấy nhiều bàn toàn phụ nữ nhậu. Thằng em giải thích ở đây là chế độ mẫu hệ, đàn ông đi làm về cơm nước, chăm con cái, phụ nữ đi nhậu là chuyện bình thường
- Lúc ra sân bay Viêng Chăn về, khoảng tầm hơn 6h tối. Anh em checkin xong xếp hàng qua cửa hải quan. Thấy mãi hàng chả nhúc nhích tí gì, hỏi thăm mới biết cán bộ hải quan đi ăn cơm. Anh em chịu khó chờ cán bộ ăn xong rồi làm thủ tục tiếp