Gần ngàn view rồi. Tiếp đi cụ
Chỉ có gương mặt của Hồ chủ tịt mới làm anh bị kích thíchCụ ở ngay ổ nghiện còn gì? Bao giờ có chuyện của cụ!
Thằng nghiện là thế, khi bình thường thì cũng nghĩ nhiều lắm, cũng muốn rũ bỏ tất cả... nhưng khi bước vào cuộc đời ko có bản lĩnh nó lại về với bản năng của thằng nghiện, đó là ma túy...Tiếp đến hôm sau Em định đi làm thì anh BT báo ốm cho Em, Em được nằm nhà đầy đủ sữa, bột đậu nành, bánh, kẹo... và có cả Mỳ tôm nấu sẵn nhé ( Mỳ tôm bẻ vụn cho vào đường, có tí lạc ) ăn khô quá thì nước giếng ở bể đã để trong nhà chỉ việc uống thôi, sướng như tiên phải ko ạ?
Em nằm trong nhà bắt đầu để ý xung quang, cửa sổ sau có thể bẻ được bằng rẻ, đằng sau là bãi đất cây cỏ mọc lung tung... bị chặn lại bởi bức tường cao khoảng 10m chạy bao bọc trung tâm, trên tường là thủy tinh bao bọc cùng dây thép gai. Em nhìn ra phía trước thì ngoài thềm là sân rộng để sinh hoạt chung chỉ có cái nhà vệ sinh ẩn sâu bên trong là có thể hỗ trợ mình nhưng mình chỉ có thể trốn khi ko có người, nhưng lúc ko có người mình lại bị nhốt chưa kể ban quản lý luôn ngồi nhìn đối tượng qua cửa sổ đối diện... kế hoạch trốn coi như bỏ.
Nằm mãi cũng chán, người đau ê ẩm. Em lại bật dậy tính kế đào thải tiếp... nhưng thấy ko khả thi lại nằm xuống ôm gối, bỗng nhói vào tay... Em lật gối lên kiểm tra, hóa ra trong gối cũng có kim, chỉ, nhìn kỹ thì chỉ là những sợi được kéo ra từ sợi vải của quần áo, chăn màn rách, kim được đâm sâu vào miếng xốp quấn vải... đang ngồi tính kế thì cửa mở. đội nghiện về ăn cơm và nghỉ trưa, cửa phòng ăn cũng bắt đầu kéo ra, 1 thằng phòng Em phi về nó xin cán bộ mở cửa phòng Em trước để lấy cái quần thay vì nóng quá mồ hôi ra nhiều, cán bộ C mở xong, đi mở các buồng khác thì nó phi vào vén chân lên... đưa cho Em bịch cháo và nói ăn đi, DCM nóng bỏng chân rồi, có tí mề đá được của cán bộ đấy, đớp đi... để ý ko toi đấy ( nó làm đội bếp). Em húp được tí cháo mà cảm thấy đời nhục thế, chịu khó học 1 tí không sa ngã có lẽ đời ko thế này!
Anh T cỏ xanh rùi hả bác đường đời?Thằng nghiện là thế, khi bình thường thì cũng nghĩ nhiều lắm, cũng muốn rũ bỏ tất cả... nhưng khi bước vào cuộc đời ko có bản lĩnh nó lại về với bản năng của thằng nghiện, đó là ma túy...
Trở lại truyện trại trường... Đêm đó chính đội trưởng PT ( là thằng nghiện đứng đầu) sang nói chuyện tử tế với Em, ở với Anh, Em rồi thì tử tế... DCM tao điên lên tao giết hết đấy, mày sống với A,Em chứ đừng nghĩ dựa cán bộ... lại bài của nghiện. Hôm đó Em được ra sân uống chè ăn bánh, thích nằm ngồi thì tùy... ngắm trăng miễn phí và ko gây gổ với ai, nhưng bọn nghiện bình dân nhìn Em bắt đầu sợ. Tất cả các phòng sau đó Em đều được dạo chơi, các BT đều coi Em là chip ( nhỏ tuổi, trắng trẻo... con nhà gia giáo), nói gì thì nói bọn nghiện dù sao đi nữa phần người vẫn có... nó cưng nựng Em lắm... khi Em đã có chỗ đứng và được A, Em bao bọc do vậy.... Em đã hư thật sự!
Không được lên buồng chia cơm hôm sau nên Em xin luôn Anh K cho Em ở lại buồng nan, Em chỉ có 3 hôm mà đã dám mò xuống khu kỷ luật khi đi làm, xuống gặp anh T lúc đó đã được hạ chân xuống, người tím bầm vì máu ít dồn về não, người thì ngơ ngơ vì tâm thần chưa ổn định ( ko phải tâm lý nhé), Em ném cơm vào cho T, sữa và khuyên ăn đi, hết giờ nghỉ rồi...Em ko xuống là nằm lại với A đấy. Anh T cười rất hiền, và bảo Em: mày kiếm anh điếu thuốc thì hơn. Chấp nhận bị kỷ luật, Em vác điếu cày xuống, hút xong phát T nằm vật ra thở dốc.
Bên trên có tiếng giày, Em giật mình ngửa lên nhìn... thấy chú C tụt lại! sau 3 ngày nữa thì T về buồng, nhưng mặt trắng bệch... người ko ăn nổi nữa, đút cháo loãng mà vẫn kêu đau cổ... được đưa về nhà vì Trung tâm sợ phải chi 950k tiền chôn cất với lý do HIV giai đoạn cuối, còn lý do chính đáng thì đã được chôn sâu theo T.
Cụ ơi, Em giờ cũng là 1 nhân viên hành chính kể lại cho CCCM nghe để sau này nhỡ chả may con cái có dính thì phòng, tránh... chứ Em có phải nhà văn đâu mà biên tập ạ.Cụ chủ làm ơn biên tập từng phần với đường link để tiện theo dõi ạ
Cảm ơn cụ!
Vâng, Hôm trước đi qua quê bác ấy chỗ gần nhà thằng Luyện ý, E định hỏi thăm để vào... nhưng quyết định cuối cùng là đi về... chôn vùi quá khứ đi, có khi Anh ấy còn vui hơn, vì dù sao Anh ý cũng là dân có học do đường đời sai lối nên có lẽ cảm thông với Em.Anh T cỏ xanh rùi hả bác đường đời?
Vãi cụ, có dùng chung súng không ợcụ chắc cũng 7x đời giữa.
Em nhớ năm 2 đại học cũng thử 1 lần cùng lũ bạn nghiện.
Lần đầu tiên nhưng bọn nó cho em đi đường thủy luôn, cứ nằm với nôn từ trưa đến tối.
Sau đận ấy em cạch.
Cụ ý đang xanh cỏ vì chung súng rồi, Cụ cứ vi phạm luật vi phạm các vấn đề tâm linh là sao? Cụ ấy vừa được con cháu gọi hồn lên rồi bận gái gú nên đi rồi nháVãi cụ, có dùng chung súng không ợ
Em vừa đọc truyện của cụ, vừa copy đầy đủ vào file word cho người nhà đọc, cụ thấy cụ nào có nhu cầu thì để lại email em gửi cho.Cụ ơi, Em giờ cũng là 1 nhân viên hành chính kể lại cho CCCM nghe để sau này nhỡ chả may con cái có dính thì phòng, tránh... chứ Em có phải nhà văn đâu mà biên tập ạ.
Đứng vỉa hè xem là cũng hảo hán rồiCùng thế hệ với Cụ chủ. Hồi xưa em chỉ dám đứng vỉa hè cổ vũ xem các bác đua thôi
đá, ke Em ko chơi ạ, kẹo dùng 1 lần rồi thôi vì khi đó bỏ hết rồi nên quyết tâm ko chơi gì nữa dù vẫn thi thoảng có người rủ đá đấm bay lắc ạĐặt chấm để đợi bài viết về đá, kẹo, ke. Sói nhà em trước nghiện mấy loại này, giờ em cai cho dc rồi mà không biết có bị tái hay di chứng gì không
Em thật nghe mợ này chen ngang đọc hoa cả mắt vẫn chưa đến đoạn.. chịch Mà chuyện ko có chịch là vất đi đấy.Tiếp đi mợ ơi