Vâng cụ, hồi đó có thằng Simon, chạy con win đỏ, chửi bậy tiếng việt cực sõi. 1 thời thanh niên hà nội sống ko có định hướng, chỉ cờ bạc, đua xe, hút hít và đánh nhauCon kip 1pha 1 hậu 550-v5 mà cụ vẫn nhớ được, trí nhớ cụ tốt quá
Vâng cụ, hồi đó có thằng Simon, chạy con win đỏ, chửi bậy tiếng việt cực sõi. 1 thời thanh niên hà nội sống ko có định hướng, chỉ cờ bạc, đua xe, hút hít và đánh nhauCon kip 1pha 1 hậu 550-v5 mà cụ vẫn nhớ được, trí nhớ cụ tốt quá
Thằng này nhà Ng.Biểu đúng ko cụ? nó chuyên lái win bằng chânVâng cụ, hồi đó có thằng Simon, chạy con win đỏ, chửi bậy tiếng việt cực sõi. 1 thời thanh niên hà nội sống ko có định hướng, chỉ cờ bạc, đua xe, hút hít và đánh nhau
79 thì 95 mới học cấp 3 thì chuẩn rồi. Lão kia nick có đuôi 79 nhưng không phải sinh năm 79 đâu ạ. Còn lão học BK chắc khoá 42 phải không ạ.Năm 95, 79 bọn em vẫn mài *** cấp 3 cụ ơi. Em học BK giống mất cụ trong này.
Thằng đó chạy ko nhanh nhưng nó lắc võng dẻo phết.Thằng này nhà Ng.Biểu đúng ko cụ? nó chuyên lái win bằng chân
Em tưởng hồi đó hay mua G10 để cai chứ mợ LeadViên thuuốc ho mà mợ geranium nhắc tới là tepi codein. Hàm lg codein trg viên này cao nên ng nghiện hay ug lúc cai để đỡ cảm giác vật vã....
G10 là thuốc ngủ mà. Cơ chế khác nhau, ng nghiện dùng tepi codein như kiểu vẫn dùng ma tuý nhg giảm dần. Và vẫn kết hợp cả G10 để ngủ.Em tưởng hồi đó hay mua G10 để cai chứ mợ Lead
đề nghị mợ có táo thì điều trị cho dứt điểm đi nhé.Chap II:
Sau khi A tự thú , em càng có thêm niềm tin vào A . Chắc hẳn A phải xác định nghiêm túc với mình thì mới nói ra điều đó chứ chơi bời vớ vẩn như thằng khác thì nó thiếu gì vỏ bọc để che giấu thân phận. Thằng nghiện nào mà chả dẻo mỏ, khéo mồm, phụ nữ thì cả tin…Suốt đêm em nằm thao thức ko ngủ nổi, phân tích nhận định tình hình rồi cuối cùng cũng tặc lưỡi : thôi thì coi như đánh một canh bạc ! được ăn cả ngã về mo Mình còn trẻ, chả yêu được thằng này thì yêu thằng khác, lo quái gì ế ( em trông ko đẹp lông lẫy nhưng được cái duyên nên nhều anh thích phết cccm ạ ) . lúc đấy em 21, hắn 31. E tính em sẽ mất khoảng 2 năm cho canh bạc này, và nếu ko thể thắng được thì em bỏ cuộc cũng chưa muộn. Phải nói rằng lúc đó em tự tin lắm, tin là sẽ thay dổi được A bằng tình yêu chân thành của mình…Những ngày sau đó là những ngày em sống bằng niềm tin, em còn bảo A rằng em chả có gì cho anh ngoài niềm tin cả, đừng phụ em. Nếu anh ko thể thay đổi được bản thân mình thì có lẽ là do “ tình yêu của em ko đủ lớn” . ...Phải nói thêm rằng, trong những ngày nhắn tin tán tỉnh nhau , A kể là rất thích đọc sách , mà với em , những người thích đọc sách đều giàu lòng trắc ẩn , giàu lòng nhân ái.Điều đó càng làm em thêm tự tin để bước vào canh bạc này. Trong đầu e luôn nghĩ A là người tốt, nghiện thì vẫn có người tốt mà…
Trước , xem tivi báo đài nói về nghiện, chắc ai cũng nghĩ như em, cứ nghĩ đó là điều gì to tát và ghê gớm lắm. Phim nào có cảnh nghiện lên cơn vật thuốc thì toàn thấy sùi bọt mép, lăn lộn , giãy giụa như con chó…Vì nhà em có một ông chú, 1 ông anh họ đều dính nghiện, nên em hiểu cái bọn tivi báo đài toàn làm quá. Ông chú sn 74, dính nghiện năm 95 , còn ông anh họ sn81 dính năm 98 . 2 ông này chỉ phá của gia đình thôi chứ ko bao giờ trộm cắp của ai cái gì, thiếu tiền hút hít thì cứ cầm xe của nhà lấy tiền mua thuốc. Rồi đến lúc 2 ông chơi chán tự bỏ,chả đi trại cai ngiện nào cả, toàn tự cai ở nhà, rồi cũng lấy vợ sinh con, yêu thương vợ con lắm. 2 ông này giờ cũng đều làm nhà nước cả, lại còn…quân đội. Chính vì gia đình có 2 người dính nghiện nên em hiểu được phần nào về nghiện, em ko sợ khi A nói ra sự thật là vì vậy.
A kể rằng trc A học cấp 3 TP, chơi với 1 nhóm bạn , tới thời điểm quen em thì bạn bè chả còn thằng nào , thằng thì chết, thằng thì trốn truy nã, thằng thì tù tội.A học hành lơ tơ mơ nhưng cũng đỗ ĐH ngành luật, còn làm lớp trưởng cơ. Vào ĐH, A được thầy cô và bạn bè quý mến vì sống đẹp, ngay cả khi biết A nghiện. A chính thức bước vào con đường nghiện ngập năm 95 do một biến cố gia đình . Gia đình A đang giàu có thì phá sản phải bán cái nhà to mặt phố đi để lấy tiền trả nợ và mua 1 căn nhà tt nhỏ bé chật chội. A chán đời nên mới dạt nhà cùng chúng bạn, thấy bọn nó bảo thử một lần chả nghiện đâu, thế là thử thôi. Thế rồi nghiện lúc nào ko hay. Để có tiền hút hít , A toàn nói dối xin tiền học cái nọ cái kia, rồi vay chỗ nọ chỗ kia xong về báo nợ bố mẹ trả. Có một cô bán nước trong ngõ Văn Chương cho A vay tiền , lần nào cho A vay cũng khuyên nhủ cố mà tu đi con ạ. Trong cả đám bạn chỉ có A vay được tiền của cô vì A rất sòng phẳng, vay là trả đúng hẹn. ( sau này khi đã cai được, khi đã cưới E làm vợ, A có quay trở lại ngõ VC thăm cô và kể về cuộc sống hiện tại, cô rất mừng )
A nghiện thì nghiện nhưng cũng cố lấy được cái bằng cử nhân luật, ra trường có ông anh họ nhận đỡ đầu vào bên công an nhưng khi biết A dính nghiện thì thôi. A lang bạt vào SG , làm cho 1 cty Hàn, tiền làm ra bao nhiêu hút hít hết, tết còn chả có xu ghẻ nào để mà về HN. A kể, cái tết đầu tiên xa nhà , lại ko có tiền, chỉ có 100k đủ mua 2 đon bánh tét ăn chống đói mấy ngày tết.Một mình ở trong phòng trọ, nằm khóc như con chó con, tủi hờn , oán giận bản thân..Về sau A quay lại HN sau một lần đấm thẳng mặt thằng giám đốc người Hàn vì nó chửi mấy công nhân Việt quá đáng. A lại lang bạt tiếp Quảng Ninh, làm thuê cho bà chị họ.Chán QN lại về HN, ăn bám bà già với cái cửa hàng tạp hóa gia đình. A ko đi làm ở đâu hết, ngày ngày quanh quẩn ở nhà, thèm thuốc thì lại đi mua . Bà già A chiều con vẫn cho tiền, chửi thì vẫn chửi nhưng tiền vẫn cho.
Kể từ hôm quen em, A như một người khác hẳn. Trước đó, A đã từng tuyên bố với gia đình là ko lấy vợ vì nghĩ rằng lấy vợ làm gì cho khổ con nhà người ta, bất tài vô dụng lại còn nghiện ngập thì ma nó lấy…Bỗng nhiên gia đình cứ thấy A cầm điện thoại nhắn tin rồi cười một mình tủm tỉm ở góc nhà, chị gái A cho đứa cháu theo dõi thì nó phát hiện ra cậu có người yêu. Cả nhà A nghĩ rằng……chắc con nào nó dở hơi nó mới yêu cái thằng nghiện như này.
Rồi A nói với em rằng 10 ngày sắp tới sẽ ko gặp em, em cũng đừng nhắn tin gọi điên làm gì. Khi nào A ổn thì A gọi.Đó là lần cai thứ nhất kể từ khi quen em ( trước đó đã từng cai xong lại tái )
E có hỏi A sao cai nghiện gì mà dễ thế? Tự cai được á? Chỉ cần 10 ngày thôi á? Có phải uống thuốc cắt cơn gì ko?...A bảo A chỉ cần 1 góc riêng ko ai làm phiền, tới bữa thì mang đồ cho A ăn. Người to béo khỏe mạnh như anh sẽ ít bị thuốc vật, ko có cảnh sùi bọt mép như trên phim đâu mà em lo …A nhờ em đi mua 1 loại thuốc ho viên bé tí ( sorry em ko nhớ tên ) , thấy A bảo bọn cai nghiện hay dùng thuốc này. trước khi chia tay nhau 10 ngày, bọn em lại ngồi ôm nhau cả đêm ngoài bãi cỏ tới khi hàng nước dọn hàng mới về. Trên đường về, A nắm chặt tay và nói : “E gầy quá, anh phải túm chặt em để gió ko cuốn em đi mất. Từ nay về sau, anh muốn lo cho em.” - “ Anh làm được chứ?” “ Được” - " Anh nhớ đấy nhé, anh mà ko làm được thì anh là con chó "
10 ngày xa cách bắt đầu.
Đúng là không có gì nhục bằng trong nhà có thằng nghiện. Cụ nhắc đến G10 làm em lại **** nguồi nhớ cảnh lén lút lên Hàng Chiếu mua G10 cho người thân cai.Em tưởng hồi đó hay mua G10 để cai chứ mợ Lead
Thì em cũng cảnh đi mua G10 cho ông anh ruột cai màĐúng là không có gì nhục bằng trong nhà có thằng nghiện. Cụ nhắc đến G10 làm em lại **** nguồi nhớ cảnh lén lút lên Hàng Chiếu mua G10 cho người thân cai.
Trong lúc hóng cụ đường đời , em luyên thuyên tý.
...Hồi những năm cuối 90, chắc nhiều cụ còn nhớ cái cảnh mang tiền xuống dưới Thanh Nhàn lĩnh người thân về. Xxx và dân phòng cứ quá nửa đêm là call vào máy bàn dọa: " K xuống nộp phạt cho nó là chúng tôi cho xe chở nó về đấy." Nhà làm hàng mà tự dưng có xe của xxx đỗ cửa rồi làm um lên thì có mà đóng cửa sớm. Thế nên dù ghét cay ghét đắng thì vẫn phải xuống Thanh Nhàn nộp xèng. Em còn nhớ mãi có lần gần 2g sáng tiết trời mùa đông khoác áo mưa lội bì bõm vào trong xóm liều. Suốt từ ngoài đường Thanh Nhàn vào đến bên trong chỉ toàn dân nghiện. Có em gái tụt quần, dựa vào cái cột lều rồi cúi xuống chích thẳng vào bẹn, nhìn kinh hồn. Em đi vào mà ngay từ đầu ngõ đã bị soi và đuổi: Không dính thì vào đây làm gì em ơi! Em còn nhớ câu nói như thế của một chị bán nước khi thấy em lọ mọ chui vào. Xung quanh chị ấy hàng chục đứa giương mắt lên quan sát người lạ trong khi ngoài hiên mấy căn nhà xung quanh, nghiện đứng chích đông như hội.
Người ta viết cho cụ đọc là may lắm rồi, còn chỉ đạo viết thế nọ thế kia, nghe chối quá cụ ơi, hix.Dạ ko phải là soi ạ, chỉ là để đọc cho dễ hiểu thôi ma, em cũng thích đọc lắm, nhưng nhiều đoạn đọc ko thông, ko nắm được hết các nhân vật", vì thế đôi khi phải đọc lại cho rõ, nhưng vẫn thấy lơ mơ đành bo qua ạ.
Hôm sau tỉnh táo hơn, Em chưa phải đi làm mà ở nhà nghỉ ngơi nên có thời gian ngắm kỹ cái phòng, nó dài khoảng 15 đến 18m rộng 4 m, được xây cao lên khoảng 40cm bằng bê tông, chỗ đầu tiên là của các Anh như trưởng buồng, trật tự, bản lĩnh cao, xe pháo ( dân phục vụ) rồi sau mới đến dân điều kiện cuối cùng là những thằng nghiện con rơi, không gia đình.Sau khi về phòng Em được chuyển về buồng 6, buồng điều kiện nhưng láo nhất... số Em đen đi đâu cũng vào chỗ điều kiện, bên ngoài xã hội thì Em toàn bạn có xiền nên đú, vào phòng này thì toàn ngoài có xiền lại bản lĩnh thì điều kiện không thiếu... Vào đến nơi, lại mời Em thuốc lào, thèm lòi mắt mà Em chả dám động vào sợ bị lừa... 1 tiếng cười giòng tan vang lên: được của nó đấy, tiếng anh T - mày ngồi lên đây, Em được ngồi lên đầu phản nhưng người đau Ê ẩm có nước chè mà chả uống được, vốn gầy gò thư sinh nay lại liên tục bị hành xác thì nằm được mới lạ, ngồi nghỉ chút thì Em được anh T hỏi: mày uống cafe ko?
Không ạ
Ăn mỳ ko?
Ko nốt
Mới vào lần đầu nên Em chả buồn thắc mắc và vẫn cứ nghĩ trong này nó điều kiện thế, Ông T lại bảo Em mày thích ngủ đâu thì ngủ và quẳng Em 2 viên CD xen.
Uống đi mới ngủ được, mai éo phải dậy tập thể dục đâu.
Em quay sang thì thấy một lũ nghiện nằm thành 1 dãy, dưới đất là 1,2 thằng nằm dưới rãnh nhà đều nằm úp thìa quay mặt ra cửa sổ phía sau ngủ rất ngon. Ngước mắt lên Em nhìn thấy 3 bố nữa to như con tịnh, người toàn hình vẽ ngồi cùng Em với T. Sau bao nhiêu mệt mỏi bây giờ Em mới định thần lại được cuộc sống, 1 anh to vật nói
A là buồng trưởng, tuy nhiên anh T đứng đầu ở đây, ít thằng vào đây được tiếp nhận lắm, nhớ ngoan, đừng lồi lõm thì các A thương, lệch thì mai ko thấy mặt trời đâu con ạ
Ngay lập tức anh T xua tay, DCM đã nói ông rồi nó là Cu Em tôi kết nạp từ bên kỷ luật, nó mới, đang ngơ, éo hiểu đâu!
Thôi cu Em ngủ đi thích nằm đâu, anh T nói... Em giờ cũng buồn ngủ do thuốc ngủ mới uống nên càng mêt, chỉ biết gật gù. anh T cười và nói dải đệm, mấy thằng ngủ say như chết bật dậy ngay và liên tục dải các chăn lên sàn bê tông.
Đó là đệm cho dân Anh chị!
Cụ nhầm ạ. Nó ko phải kháng sinh, nó là thuốc giảm đau. Khía cạnh tích cực của nhiều loại ma túy là giảm đau, được y học ứng dụng rộng rãi. Tiêu cực thì em ko dám bàn thêm. Phần lớn mt sử dụng 1 lần ko gây nghiện nhưng lặp lại và có tính chu kỳ là rất dễ.Em tưởng nó làm cho phụ nữ sau sonh hồi sức nhanh chứ ko biết nó lại là kháng sinh, hno em cũng kiếm dc 1 chỉ nhưng chưa dám cho vợ ăn.
Thời 91-92 mới chỉ lác đác, Kim Mã là chiếu lửa. Vụ đêm Noel nào đó còn đốt xe cs nữa. Tầm 96- 98 bắt đầu đông hơn, đêm thứ 7, trung thu, noel... chả có hàng nghìn xe chạy lòng vòng tuyến phố chính bờ Hồ, cửa Nam, ĐTH, hàng Đậu... tắc hết cả đườngThằng đó chạy ko nhanh nhưng nó lắc võng dẻo phết.
Các cụ bẩu 96 mới rộ đua xe chứ em vào trường lý thường kiệt năm 91 đã đua rồi
Chú viago là năm 98 mới nhập học trường Đống Đa phải không cụ?Ngồi trong đó chả biết là mấy giờ, cứ thi thoảng lại chích xuất 1 nhóc đi... về đến nơi thì tai lại điếc đặc... toàn vả vào tai, sau này Em hưởng thụ hơi nhiều!
Cậu đốt xe cs nhà ở Hàng Bông lúc đó chạy viago là kinh khủng lắm, ngồi tâm sự
- Chú chả có cơ gì, Chú đi đâu A, E sẽ thăm nom, đừng buồn nhé, chú hiền quá ai cũng thích, A ra ngoài ko quên chú đâu...
Đêm đó Em về nhà, còn Ông viago gần 7 niên, lâu nhâu cũng cỡ đó còn ông bẹn Em thì 6 tháng tù giam... Em chở về với những câu chửi ( mày ăn cơm hay mày ăn mứt mà ngu thế ?)
Về lại đi học, lại a dua lúc đó Em yêu con bé đẹp gần nhất trường, ông Anh họ chiều nên mua cho con novac, lại đú đởn sàn nhảy nhưng ko đua xe nữa, cả ngày ở nhà gái chiều đưa nhau đi học như V. Chồng. Rồi mải chơi theo lũ bạn, có lúc mang cả heroin ra đường ngồi hút với nhau, mọi người còn chả biết bọn Em làm gì...
Ngày mai Em kể tiếp, bày đàn rồi tiếp đến nghiện ngập+
Xưa cứ nghe có đội Beo hải phòng chạy lên là dân tình hóng như xem hội cụ nhể!Thời 91-92 mới chỉ lác đác, Kim Mã là chiếu lửa. Vụ đêm Noel nào đó còn đốt xe cs nữa. Tầm 96- 98 bắt đầu đông hơn, đêm thứ 7, trung thu, noel... chả có hàng nghìn xe chạy lòng vòng tuyến phố chính bờ Hồ, cửa Nam, ĐTH, hàng Đậu... tắc hết cả đường
Em làm xe ôm nên nắm vững lắm.
Năm 98 vào đại học thì sinh năm 80 thì phải!Chú viago là năm 98 mới nhập học trường Đống Đa phải không cụ?