[Funland] Tha thứ hay không tha thứ?...

mercilon

Xe tăng
Biển số
OF-177971
Ngày cấp bằng
22/1/13
Số km
1,181
Động cơ
346,990 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
e có cô bạn học chung từ nhỏ theo học FB này, giỏi phết.

và e cũng chẳng ngờ là mình có nhiều người theo học thế (toàn thấy dân Hanoi học) và họ tuy khác tuổi, khác ngành nghề nhưng chơi với nhau cực thân, và họ đều là người có trình độ cả.

đấy là nói qua về FB, còn trường hợp thớt đưa ra: thứ tha hay tha thứ để làm gì, tất cả đều là số phận và quá khứ, mình chả đủ tuổi mà xét, ối thằng bây giờ làm hại dân hại nước gấp tỷ bố kia nhưng có ai dám làm gì đâu, kệ cmn đi....
 

Honghen2008

Xe lăn
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
13,008
Động cơ
463,334 Mã lực
e có cô bạn học chung từ nhỏ theo học FB này, giỏi phết.

và e cũng chẳng ngờ là mình có nhiều người theo học thế (toàn thấy dân Hanoi học) và họ tuy khác tuổi, khác ngành nghề nhưng chơi với nhau cực thân, và họ đều là người có trình độ cả.

đấy là nói qua về FB, còn trường hợp thớt đưa ra: thứ tha hay tha thứ để làm gì, tất cả đều là số phận và quá khứ, mình chả đủ tuổi mà xét, ối thằng bây giờ làm hại dân hại nước gấp tỷ bố kia nhưng có ai dám làm gì đâu, kệ cmn đi....
Về FB thì không bàn cãi nó sẽ giúp cho F1 nuóc ta có một môi trường học tập thật tốt. Còn tha thứ hay không tha thứ ... Là một phạm trù khác..
 

minh91

Xe container
Biển số
OF-330856
Ngày cấp bằng
12/8/14
Số km
7,749
Động cơ
340,846 Mã lực
Thế là chúng ta Chưa tha thứ:)
Vớ vẩn, lịch sử không bao giờ được phép quên. Quên để bây giờ có thằng nó gào lên là pháp đem văn minh cho Việt Nam kìa =))=))=))=))
Quên để bọn chúng nó giẫm đạp lên xương máu của hàng triệu đồng bào chết trong tay ngoại xâm, quên để chúng nó giẫm đạp lên xương máu của bao nhiêu bậc tiên hiền đã hy sinh cho đất nước Việt Nam độc lập .
Tha thứ không phải là quên. Tiếng Việt còn chưa sõi mà cứ đòi bi bô
 

Honghen2008

Xe lăn
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
13,008
Động cơ
463,334 Mã lực
Vớ vẩn, lịch sử không bao giờ được phép quên. Quên để bây giờ có thằng nó gào lên là pháp đem văn minh cho Việt Nam kìa =))=))=))=))
Quên để bọn chúng nó giẫm đạp lên xương máu của hàng triệu đồng bào chết trong tay ngoại xâm, quên để chúng nó giẫm đạp lên xương máu của bao nhiêu bậc tiên hiền đã hy sinh cho đất nước Việt Nam độc lập .
Tha thứ không phải là quên. Tiếng Việt còn chưa sõi mà cứ đòi bi bô
Khẩu hiệu đã được hô vang:)
 

Kurumasuki

Xe lăn
Biển số
OF-392965
Ngày cấp bằng
19/11/15
Số km
10,038
Động cơ
323,242 Mã lực
Em tha thứ cho những người cầm súng bắn
Nhưng ko bao giờ tha thứ cho những kẻ xúi giục và ra lệnh bắn từ những căn phòng máy lạnh.
Tiếc thay chúng đã ko phải trả giá, thậm chí còn được tôn vinh
 

Huuminh

Xe tăng
Biển số
OF-306326
Ngày cấp bằng
28/1/14
Số km
1,570
Động cơ
314,431 Mã lực
Nơi ở
Phố cổ HN
Bản thân e đã từng có thời khoác áo lính. Trong họ hàng e về quá khứ của các cuộc chiến cũng rất nhiều ng tham gia cầm súng giữ nước nhưng có 1 may mắn,có lẽ do hồng phúc của tổ tiên mà chưa 1 ai ngã xuống chiến trường. Cho nên dòng suy nghĩ của e rất khác với các cụ mợ có người thân là liệt sỹ hoặc mất mát vì bom đạn của chiến tranh. Về phía cá nhân e khi đã trải qua thời lính thì e hiểu khi rơi vào 1 hoàn cảnh,1 tình huống cụ thể ....là những người lính phải tuyệt đối tuân lệnh của cấp trên và với 1 tuổi thanh niên vừa mới trưởng thành,e không nghĩ là có thể nhìn nhận gì nhiều để chống đối lại mệnh lệnh cấp trên giao.
Chiến tranh luôn là điều tàn khốc,là sự huỷ diệt con người với con người. Khi chiến tranh đã chấm dứt con người lại trở lại gắn kết với nhau thì cũng là lẽ thường tình ở bất kể quốc gia nào nhưng về khía cạnh lịch sử thì không thể nào phai mờ được.
 

minh91

Xe container
Biển số
OF-330856
Ngày cấp bằng
12/8/14
Số km
7,749
Động cơ
340,846 Mã lực
Em cám ơn cụ đã chỉ dẫn.
Vâng mời cụ về học lại 2 từ: "tha thứ" và "quên" . Nếu càn tham khảo nên tham gia chương trình "ai thông minh hơn học sinh lớp 5 nhá" =))

Tặng cụ cái ảnh phòng khi cụ đã ... quên
 

Honghen2008

Xe lăn
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
13,008
Động cơ
463,334 Mã lực
Bản thân e đã từng có thời khoác áo lính. Trong họ hàng e về quá khứ của các cuộc chiến cũng rất nhiều ng tham gia cầm súng giữ nước nhưng có 1 may mắn,có lẽ do hồng phúc của tổ tiên mà chưa 1 ai ngã xuống chiến trường. Cho nên dòng suy nghĩ của e rất khác với các cụ mợ có người thân là liệt sỹ hoặc mất mát vì bom đạn của chiến tranh. Về phía cá nhân e khi đã trải qua thời lính thì e hiểu khi rơi vào 1 hoàn cảnh,1 tình huống cụ thể ....là những người lính phải tuyệt đối tuân lệnh của cấp trên và với 1 tuổi thanh niên vừa mới trưởng thành,e không nghĩ là có thể nhìn nhận gì nhiều để chống đối lại mệnh lệnh cấp trên giao.
Chiến tranh luôn là điều tàn khốc,là sự huỷ diệt con người với con người. Khi chiến tranh đã chấm dứt con người lại trở lại gắn kết với nhau thì cũng là lẽ thường tình ở bất kể quốc gia nào nhưng về khía cạnh lịch sử thì không thể nào phai mờ được.
Em không biết Cụ là lính thời bình hay lính chiến nhưng là lính đã là một điều em tôn trọng Cụ. Sau chiến tranh đúng là chúng ta nên hàn gắn để phát triển, nhất là hàn gắn với một nơi mà chỉ giúp chúng ta thôi, chẳng hại mấy:)
 

Honghen2008

Xe lăn
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
13,008
Động cơ
463,334 Mã lực
Vâng em cám ơn, em sẽ học lại lớp 5, mà em cũng chẳng quên gì.
Vâng mời cụ về học lại 2 từ: "tha thứ" và "quên" . Nếu càn tham khảo nên tham gia chương trình "ai thông minh hơn học sinh lớp 5 nhá" =))

Tặng cụ cái ảnh phòng khi cụ đã ... quên
 

butchikim

Xe ngựa
Biển số
OF-55660
Ngày cấp bằng
23/1/10
Số km
29,689
Động cơ
30,727 Mã lực
Nơi ở
...là đảo xa
Công nhận bọn này lịch sự thật...chứ có nơi tội ác tày trời mà chả xin xỏ gì luôn :D
 

Honghen2008

Xe lăn
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
13,008
Động cơ
463,334 Mã lực
Động cơ chưa sẻ bài viết của chủ thớt là gì x-(
SUY LUẬN LUNG TUNG ĐỘNG CƠ 1.3l
Khi được hỏi Thế nào là nhân (người), Khổng Tử trả lời : "Kỷ sở bất dục, vật thị ư nhân", được dịch nghĩa là : Điều mình không muốn thì đừng làm cho người khác.
Nhiều bạn bảo, vậy : Điều mình muốn (cứ mặc nhiên) làm cho người khác (cũng là nhân vậy).
Thêm nhiều bạn nữa bảo, vậy : Điều đúng với mình, dĩ nhiên là đúng với người khác !
Khi có người bảo bạn làm việc gì đấy nhất định phải có động cơ, vì với họ không có động cơ thì chả làm gì hết.
Vậy động cơ của Cụ khi hỏi em vậy là gì?
 
Chỉnh sửa cuối:

minh91

Xe container
Biển số
OF-330856
Ngày cấp bằng
12/8/14
Số km
7,749
Động cơ
340,846 Mã lực
Vâng em cám ơn, em sẽ học lại lớp 5, mà em cũng chẳng quên gì.
Cụ quên cái này ợ

Truyền thuyết Mỵ Châu – Trọng Thủy


Sau khi An Dương Vương xây thành Cổ Loa, thần Kim Quy cho An Dương Vương một cái móng của mình để làm lẫy nỏ mà giữ thành. Theo lời thần dặn, nỏ có được cái lẫy làm bằng móng chân thần sẽ là chiếc nỏ bắn trăm phát trúng cả trăm, và chỉ một phát có thể giết hàng ngàn quân địch. An Dương Vương chọn trong đám gia thần được một người làm nỏ rất khéo tên là Cao Lỗ và giao cho Lỗ làm chiếc nỏ thần. Lỗ gắng sức trong nhiều ngày mới xong. Chiếc nỏ rất lớn và rất cứng, khác hẳn với những nỏ thường, phải tay lực sĩ mới giương nổi. An Dương Vương quý chiếc nỏ thần vô cùng, lúc nào cũng treo gần chỗ nằm.

Lúc bấy giờ Triệu Đà làm chúa đất Nam Hải, mấy lần đem quân sang cướp đất Âu Lạc, nhưng vì An Dương Vương có nỏ thần, quân Nam Hải bị giết hại rất nhiều nên Đà đành cố thủ đợi chờ thời cơ. Triệu Đà thấy dùng binh không lợi, bèn xin giảng hòa với An Dương Vương, sai con trai là Trọng Thuỷ sang cầu thân, nhưng chủ ý là tìm cách phá chiếc nỏ thần.
Trong những ngày đi lại để giả kết tình hoà hiếu, Trọng Thuỷ được gặp Mỵ Châu, con gái yêu của An Dương Vương, một thiếu nữ mày ngài, mắt phượng, nhan sắc tuyệt trần. Trọng Thuỷ đem lòng yêu dấu Mỵ Châu, Mỵ Châu dần dần cũng xiêu lòng. Hai người trở nên thân thiết, không còn chỗ nào trong Loa thành mà Mỵ Châu không dẫn người yêu đến xem. An Dương Vương không nghi kỵ gì cả. Thấy đôi trẻ thương yêu nhau, vua liền gả Mỵ Châu cho Trọng Thuỷ.

Một đêm trăng sao vằng vặc, Mỵ Châu cùng Trọng Thuỷ ngồi trên phiến đá trắng giữa vườn, cùng nhau nhìn dãy tường thành cao nhất. Trong câu chuyện tỷ tê, Trọng Thuỷ hỏi vợ rằng: Nàng ơi, bên Âu Lạc có bí quyết gì mà không ai đánh được? Mỵ Châu đáp: Có bí quyết gì đâu chàng, Âu Lạc đã có thành cao, hào sâu, lại có nỏ thần bắn một phát chết hàng nghìn quân địch, như thế còn có kẻ nào đánh nổi được? Trọng Thuỷ làm bộ ngạc nhiên, vờ như mới nghe nói đến nỏ thần lần đầu. Chàng ngỏ ý muốn xem chiếc nỏ. Mỵ Châu không ngần ngại, chạy ngay vào chỗ nằm của cha, lấy nỏ thần đem ra cho chồng xem. Nàng lại chỉ cho chàng biết cái lẫy vốn là chiếc móng chân thần Kim Quy và giảng cho Trọng Thuỷ cách bắn. Trọng Thuỷ chăm chú nghe, chăm chú nhìn cái lẫy, nhìn khuôn khổ cái nỏ hồi lâu, rồi đưa cho vợ cất đi.
Hôm sau, Trọng Thủy xin phép An Dương Vương về thăm cha. Hắn thuật lại cho Triệu Đà biết về chiếc nỏ thần. Đà sai một gia nhân chuyên làm nỏ, chế một chiếc lẫy nỏ giống hệt của An Dương Vương. Lẫy giả làm xong, Trọng Thuỷ giấu vào trong áo, lại trở sang Âu Lạc.
An Dương Vương vốn chiều con gái, thấy con mỗi khi gặp chồng thì vui vẻ sung sướng, liền sai gia nhân bày tiệc rượu để ba cha con cùng vui. Trọng Thuỷ uống cầm chừng, còn An Dương Vương và Mỵ Châu say tuý luý. Thừa lúc bố vợ say, Trọng Thuỷ lẻn ngay vào phòng tháo lấy cái lẫy bằng móng chân thần Kim Quy và thay cái lẫy giả bằng móng rùa thường vào.

Hôm sau, thấy chồng có vẻ bồn chồn, hết đứng lại ngồi không yên, Mỵ Châu hỏi chồng rằng: Chàng như có gì lo lắng phải không? Trọng Thuỷ đáp: Ta sắp phải đi, Phụ vương dặn phải về ngay để còn lên miền Bắc, miền Bắc xa lắm nàng ạ. Mỵ Châu buồn rầu lặng thinh, Trọng Thuỷ nói tiếp: Bây giờ đôi ta sắp phải xa nhau, không biết đến bao giờ gặp lại! Nếu chẳng may xảy ra binh đao, tôi biết đâu mà tìm? Mỵ Châu nói: Thiếp có cái áo lông ngỗng, hễ thiếp chạy về hướng nào thì thiếp sẽ rắc lông ngỗng dọc đường, chàng cứ chạy theo dấu lông ngỗng mà tìm. Nói xong Mỵ Châu nức nở khóc.

Về đất Nam Hải, Trọng Thuỷ đưa cái móng rùa vàng cho cha, Triệu Đà mừng rỡ vô cùng, reo lên rằng: “Phen này đất Âu Lạc sẽ về tay ta”. Chỉ ít ngày sau, Triệu Đà đã ra lệnh cất quân sang đánh Âu Lạc.
Nghe tin báo, An Dương Vương cậy có nỏ thần, không phòng bị gì cả. Đến khi quân giặc đã đến sát chân thành, An Dương Vương sai đem nỏ thần ra bắn thì không thấy linh nghiệm nữa. Quân Triệu Đà phá cửa thành, ùa vào. An Dương Vương vội lên ngựa, đèo Mỵ Châu sau lưng, phi ngựa thoát ra cửa sau. Ngồi sau lưng cha, Mỵ Châu bứt lông ngỗng ở áo rắc khắp dọc đường.
Đường núi gập ghềnh hiểm trở, ngựa chạy luôn mấy ngày đêm đến Dạ Sơn gần bờ biển. Hai cha con định xuống ngựa ngồi nghỉ thì quân giặc đã gần đến. Thấy đường núi quanh co dốc ngược, bóng chiều đã xuống, không còn lối nào chạy, An Dương Vương liền hướng ra biến, khấn thần Kim Quy phù hộ cho mình. Vua vừa khấn xong thì một cơn gió lốc cát bụi bốc lên mù mịt, làm rung chuyển cả núi rừng. Thần Kim Quy xuất hiện, bảo An Dương Vương rằng “giặc ở sau lưng nhà vua đấy”. An Dương Vương tỉnh ngộ, liền rút gươm chém Mỵ Châu, rồi nhảy xuống biểu tự vẫn.

Quân của Triệu Đà kéo vào chiếm đóng Loa thành, còn Trọng Thuỷ một mình một ngựa theo dấu lông ngỗng đi tìm Mỵ Châu. Đến gần bờ biển, thấy xác vợ nằm trên đám cỏ, tuy chết mà nhan sắc không mờ phai. Trọng Thuỷ khóc oà lên, thu nhặt thi hài đem về chôn trong thành, rồi đâm đầu xuống giếng trong thành mà xưa kia Mỵ Châu thường tắm.
Ngày nay, ở làng cổ Loa, trước đền thờ An Dương Vương, còn cái giếng gọi là giếng Trọng Thuỷ. Tục truyền khi Mỵ Châu đã bị cha giết chết rồi, máu nàng chảy xuống biển, trai ăn được nên mới có ngọc châu. Lấy được ngọc trai ấy đem về rửa bằng nước giếng trong thành Cổ Loa thì ngọc trong sáng vô cùng.
 

Chủ tịch xóm

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-379511
Ngày cấp bằng
26/8/15
Số km
5,894
Động cơ
289,320 Mã lực
Chả liên quan gì đến ô tô nên em chả đọc
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top