Newsfeed hôm nay ngập tràn hình ảnh mọi người đặt cọc mua xe ô tô điện của #Vinfast với niềm tự hào người tiên phong, dẫn đầu xu thế, yêu hàng Việt. Xin chúc mừng tình yêu của các bạn!
Cách đây hơn 1 năm, tôi cũng tự hào y hệt các bạn hôm nay, khi bỏ ra gần 60 triệu đồng, làm người tiên phong mua xe máy điện #VinfastKlara S (trong hình là chiếc xe mới lăn bánh khỏi cửa hàng đại lý của VinFast). Khi ấy, tôi cũng hào hứng khoe trên fb, và vì thế, cũng vô khối người đi mua xe điện theo tôi - xin lỗi các bạn đã đọc tút tôi khi đó rồi mua VinFast Klara S.
Khi mua con xe này, mục đích của tôi là để cho con đi học, cháu chưa đủ tuổi đi xe máy. Đại lý bán cho tôi quảng bá: 3km có một trạm đổi pin, xe cứ đi gần hết pin thì đem vào đổi, phí đổi pin là 20 ngàn đồng/ cục/ lần. Tôi đã ký một hợp đồng thuê Pin và đặt cọc cho 2 cục pin đâu hơn 4 triệu đồng. Xe đi ổn, không vấn đề gì.
3 tháng sau, cháu đang trên đường đi học thì bị khóa xe từ xa. Tôi gọi cho tổng đài chăm sóc khách hàng thì được biết xe cháu chưa nộp phí thuê bao Pin hàng tháng. Tôi nổi khùng vì điều này không có trong thỏa thuận mua ban đầu, sau đó các kiểu nhân viên của đại lý lẫn VinFast vào tư vấn cho tôi, nói rằng khi tôi mua là mua đợt đầu tiên, chính sách chưa hoàn thiện, bla bla...Tôi cắn răng trả thuê bao Pin hàng tháng, một cục 350k, 2 cục 700k, đi vượt 300 km/ tháng thì đóng thêm tiền vượt số km. Những tháng covid con tôi nghỉ học, không lăn bánh km nào vẫn nộp đầy đủ tiền thuê Pin nếu không xe lại bị khóa từ xa.
Nhưng đó vẫn chưa phải là thảm cảnh cuối cùng.
Sau 6 tháng mua xe, Vingroup bán chuỗi Vinmart cho Masan. Masan dừng các trạm đổi pin cũng như thu tiền thuê bao Pin hàng tháng. Tôi lại cắn răng mang sạc về và con lại è cổ xách pin từ hầm chung cư lên nhà tự sạc. Ap VinID của Vingroup chỉ chấp nhận thanh toán bằng thẻ ATM. Hàng tháng, tôi như con mẹ dại chạy khắp thành phố tìm điểm đại lý của Vin để nộp tiền thuê bao Pin, tháng nào đi công tác nhãng đi là y như tháng đó con đang đi học hoặc đi đâu đó xe lại bị khóa từ xa, đứng hàng tiếng ngoài đường chờ mẹ đi nộp tiền, mở khóa.
Nhưng cũng chửa cay đắng bằng, một ngày đẹp trời, biết được, cái xe mình mua 60 triệu, tiên phong mua đợt đầu với niềm tự hào yêu hàng Việt, 6 tháng sau người khác mua, chỉ phải trả có 20 triệu đồng, trong khi giá niêm yết vẫn là 39,9 triệu đồng
Kẽo kẹt mãi, rồi thằng bé cũng đủ tuổi đi xe máy. Nó rụt rè bảo: mẹ đổi xe cho con được ko, xe này yếu, ko lên được dốc chung cư nhà mình, con toàn phải dắt bộ. Ok, đổi xe. Nhưng...
"Chị ơi khi bán xe chị phải mang trả pin và chỉ bán xe không pin thôi ạ". Ơ, ts, cho chửi bậy phát, cái xe máy điện ko có pin thì là xe đồ chơi à. Thế ko có Pin thì bán được bao nhiêu. Chắc 10 triệu là cao. Ha ha, thế tao vứt mẹ nó xe đi, 10 triệu ko đủ tiền mua một cái váy. Tao coi như yêu hàng Việt mù quáng, mua một của nợ, và tao sẽ vứt cmn đi".
Việt Nam nói là làm. Tôi nhất định sẽ tổ chức vứt con xe máy điện này vào ngày đẹp trời sắp tới. Ai muốn trải nghiệm sở hữu một của nợ cảm giác thế nào, inbox tôi báo địa điểm vứt xe
(Nghe nói, cứ ai chê sản phẩm Vin là bị hack fb này nọ, tút này ko chê nhé, nó chỉ là cảm giác thực của người chọn mua sản phẩm vì tình yêu hàng Việt, muốn dẫn đầu xu thế bảo vệ môi trường, mà quên mất rằng tin quảng cáo thì chỉ có mà ăn...****)