Tàu chuyển bánh, sân ga em có ngoái…Một người đi, mang hết cả hồn đi!!!

Trạng thái
Thớt đang đóng

Hồng Nguyễn

Xe tăng
Biển số
OF-106228
Ngày cấp bằng
20/7/11
Số km
1,574
Động cơ
409,220 Mã lực
Nơi ở
Tứ cố vô thân
Mưa, tuần nay mưa rồi, chút se lạnh về mỗi chiều, cái nhớ càng thêm quay quắt, căn phòng bỗng trở nên rộng thênh thang lạ thường. Mình đã từng chống chọi với cảm giác một mình từ lâu rồi mà, đến mức mỉm cười gọi tên là kiêu hãnh. Khi tất cả các chị em phụ nữ khác rú lên thất thanh vì rắn, gián, côn trùng, cuốn chiếu thì lúc nào Nó cũng là đứa điềm nhiên ngắm nhìn, bình thản, Nó sợ mỗi rết mà giờ cũng bớt sợ rồi, Nó tưởng mình chẳng sợ gì cả, hóa ra giờ nó sợ những thứ rất linh tinh như Mưa, có lẽ chính xác hơn là sự cô độc.
Ti vi hỏng, Nó muốn gào lên vì điều đó, thứ duy nhất điều chỉnh hành vi vào mỗi tối thì tắt ngóm, giờ nó chỉ biết ôm laptop, sinh viên của Nó thì tồ lắm, chẳng biết rủ Cô đi chơi đâu, phòng bên họ đi dạy học về muộn và thi thoảng mới giao lưu, Nó không hứng thú với những thứ ồn ào tạm bợ, chốc đến chốc đi nhưng đôi khi thèm da diết ai đó rủ đi chơi, ăn đêm hoặc hát hò.
Ngày hôm nay, Nó chụp được một con chim sẻ non đang tập bay, non nớt đổ ngã nhào trên thảm cỏ, Nó rón rén tới gần, nín thở tối đa vì chú chim non đó đang run rẩy sợ hãi. Nó bật cười, sao cứ gọi đó là Chú chim nhỉ, nhỡ Cô chim thì sao. Chim sẻ chẳng bao giờ đẹp cả, có mỗi bộ lông màu xám, chẳng có gì đặc biệt nhưng không hiểu sao Nó thấy giống Nó. Dường như Nó cũng đang run lẩy bẩy, sợ hãi như thế này,đang tập bay liệng trong khoảng không gian nhưng thực tế thì quẩn quanh trong đám bụi rậm đầy hoảng sợ
Nó thấy mình lười lẫm đến mức ngại edit mấy cài function blog, tùy tiện đổ ào cảm xúc văn sang thơ, thế là hơi bất cần rồi, chẳng để ý mọi người có thích hay không nữa.
Con gái kỹ thuật vốn khô khan, Nó cũng học được mấy thứ đó lì lợm, nam tính, thẳng thắn quá đến đập nát cả cái duyên thầm con gái. Lúc nào chẳng thế, giữa đám đông ngay cả ở đây, Nó phát điên lên được khi cả tập thể phải gẫy cổ chờ đợi 2-3 con vịt bầu make up trong khi đó Nó đơn giản là mộc, chút son, 5 phút cho tất cả. Chắc là nó chẳng có đối tượng, chắc là nó chẳng thấy thiết tha đi lừa ai đó :D
Tối đến, hẩu như ai cũng ôm đt alo cho người yêu, vợ con ở nhà, chat wc, Nó hơi hậm hực với bản thân, buồn chán vì friend list của mình trống rỗng. Nhiều nhưng không dành riêng cho nó lúc cô đơn, mọi người còn phải con cái, bận rộn với những đời thường mang tên happy.
Lững thững chạy qua hàng Ngô, tối nào cũng làm con chuột gặm rồi từ chuột nhắt cũng thành chuột trù béo ú í.
Trước phòng là một khuôn viên rộng, mấy cây me tây lâu năm gốc to 1 người ôm không xuể, thân bị đào những lỗ, Nó biết thừa đó là tổ rắn lục, trời nắng rất hay gặp chúng bò ra. Nó nhớ mấy con sóc chuột đã bi bẫy một cách không thương tiếc. Giờ còn lại duy nhất là lũ mèo hoang, mỗi lần mưa Nó lại quan sát mấy đồng chí sinh viên xách xô đi bắt cóc, ếch, nhái, chỉ duy nhất cái đùi được giữ lại làm món chiên, có hôm mấy đứa còn bắt cả mối rang lên, nghe kể thật thú vị và ghê ghê.
Có tối Nó thấy con bọ cạp bò trên vệ cỏ ven đường, phải nói Nó cuống cuồng tìm mọi cách bắt nhưng không có gì trong tay cả, nghĩ cách chụp ni lông nhưng sợ vì hai càng khua lên dữ tợn hung bạo. Cuối cùng Nó mới biết rằng cần cầm cái que để bọ cạp cắp vào đó như cua rồi từ từ bỏ vào lọ. Nhưng cơ hội dường như đi qua 1 lần chẳng bao giờ nó còn nhìn lại được con bọ cạp nào đẹp và kiêu hãnh đến thế.
Tiếng ếch uỗm đang kêu thê thảm đến não lòng, chị đồng nghiệp đã từng ở than thở rằng 1 tuần không có ai, mỗi mình chị, sợ và mưa tê tái chiều tối. Thảo nào chị đã gọi cho Nó, chị mới thưởng thức hương vị đó sao, Nó đã từng 4 tháng thế rồi, chỉ có Nó với trăng sao, có lúc chuối quá đi lùa mấy con cún vào sân chơi cho đỡ cô quạnh.
Ở một mình cũng có lúc ta làm được nhiều thứ crazy, chắc hiếm ai sẽ thả mình trong bóng đêm huyền ảo lẫn trăng lả lơi, mỏng manh khoáng đạt giải thoát trong bộ váy ngủ ren, lững thững chân trần dạo bộ khuôn viên.
Đó là lần duy nhất Nó thấy mình như 1 người đàn bà Đẹp, ừ phải thôi duy nhất có 1 người thì sẽ duy nhất Đẹp:)
Mạng chậm không thể nào post ảnh nổi lên Fotobucket, có mấy bức hình hay hay cứ post lên cho vui
 
Chỉnh sửa cuối:

DDuyenMy.YLC

Xe đạp
Biển số
OF-108915
Ngày cấp bằng
13/8/11
Số km
44
Động cơ
392,240 Mã lực
Cánh hoa theo gió cuốn phiêu diêu.
Bướm ong níu kéo vẻ mỹ miều.
Này gối này tình, này chăn chiếu...
Lãng đãng mây thu....giấc mơ yêu...
Bướm trêu, ong ghẹo hoa tan tác
Này gối, này tình giấc mơ tan
Mây kết mưa tuôn hồn tê tái
Mong người đem nắng về sưởi ấm
Ấm cả hồn thơ, ấm cả tình........
 

Be Grace

Xe điện
Biển số
OF-75119
Ngày cấp bằng
11/10/10
Số km
4,507
Động cơ
462,170 Mã lực
Mưa, tuần nay mưa rồi, chút se lạnh về mỗi chiều, cái nhớ càng thêm quay quắt, căn phòng bỗng trở nên rộng thênh thang lạ thường. Mình đã từng chống chọi với cảm giác một mình từ lâu rồi mà, đến mức mỉm cười gọi tên là kiêu hãnh. Khi tất cả các chị em phụ nữ khác rú lên thất thanh vì rắn, gián, côn trùng, cuốn chiếu thì lúc nào Nó cũng là đứa điềm nhiên ngắm nhìn, bình thản, Nó sợ mỗi rết mà giờ cũng bớt sợ rồi, Nó tưởng mình chẳng sợ gì cả, hóa ra giờ nó sợ những thứ rất linh tinh như Mưa, có lẽ chính xác hơn là sự cô độc.
Ti vi hỏng, Nó muốn gào lên vì điều đó, thứ duy nhất điều chỉnh hành vi vào mỗi tối thì tắt ngóm, giờ nó chỉ biết ôm laptop, sinh viên của Nó thì tồ lắm, chẳng biết rủ Cô đi chơi đâu, phòng bên họ đi dạy học về muộn và thi thoảng mới giao lưu, Nó không hứng thú với những thứ ồn ào tạm bợ, chốc đến chốc đi nhưng đôi khi thèm da diết ai đó rủ đi chơi, ăn đêm hoặc hát hò.
Ngày hôm nay, Nó chụp được một con chim sẻ non đang tập bay, non nớt đổ ngã nhào trên thảm cỏ, Nó rón rén tới gần, nín thở tối đa vì chú chim non đó đang run rẩy sợ hãi. Nó bật cười, sao cứ gọi đó là Chú chim nhỉ, nhỡ Cô chim thì sao. Chim sẻ chẳng bao giờ đẹp cả, có mỗi bộ lông màu xám, chẳng có gì đặc biệt nhưng không hiểu sao Nó thấy giống Nó. Dường như Nó cũng đang run lẩy bẩy, sợ hãi như thế này,đang tập bay liệng trong khoảng không gian nhưng thực tế thì quẩn quanh trong đám bụi rậm đầy hoảng sợ
Nó nghỉ tiếp để post ảnh chim sẻ non xíu nào..............
mợ ơi ..thứ 6 mợ rảnh ko ..mời mợ offline nhà HKD nhé .có em ra nữa hihihih
 

Jo9926

Xe điện
Biển số
OF-68741
Ngày cấp bằng
20/7/10
Số km
2,836
Động cơ
452,298 Mã lực
Nắng, tuần này nắng gay gắt, nắng đến chảy mỡ ra, hắn sợ cái nắng đầu thu này, có cái cảm giác như nóng từ trong nóng ra. Trở về nhà sau một ngày làm việc với đầy sự bực dọc, đi bộ qua một quãng đường đông nghịt xe cộ, mặt đường thì gồ ghề ướt át, cảm giác rã rời. Và bây giờ bắt đầu công việc ngoài giờ thường nhật, hắn sống trong một đại gia đình có tới 8 cái máy điều hòa nhiệt độ, gần chục cái ti vi, mười mấy cái đầu đĩa, 5 cái máy tính, vô số các thiết bị điện khác, hắn là người care tất, rất hiếm khi có một ngày mà hắn không phải sửa cái gì đó: xe đạp cu con tuột xích, đồ chơi bị hỏng, kính của con gái bị lỏng, ghế ngồi bị kêu, vòi sen chảy yếu, cống tắc, điều hòa chảy nước, máy tính không vào mạng, bóng đèn xịt...
Sau tiết mục sửa chữa là đến tắm cho trẻ con, có hôm phải tắm cho cả 3 đứa, không quên ngoáy tai nhỏ mũi, cắt móng tay. Tắm xong cho bản thân và giải quyết bữa cơm trong 15 phút, hắn lại ngồi xúc cơm cho con ăn. Ăn xong là đến giờ dạy con học, hắn phải kiểm tra bài từng đứa, dạy thằng nhỏ tập đếm, vẽ con khủng long cho nó tập tô màu...Học xong thì cũng đến giờ trẻ con đi ngủ...
Hắn chỉ thèm cảm giác được ở một mình trong căn phòng yên tĩnh, có điều hòa nhiệt độ, không bật đèn tuýp mà chỉ đèn halogen mờ ảo (ánh đèn neon làm cho hắn có cảm giác như đang ở văn phòng), không mở tivi, chỉ có âm nhạc.

Thằng cu con vừa gọi: Bố ơi, con ị xong rồi.........
 

Centralpoint

Xe tải
Biển số
OF-106389
Ngày cấp bằng
21/7/11
Số km
255
Động cơ
396,500 Mã lực
Nơi ở
Nơi đất ở
Chơi vơi một cánh chim trời
Sóng cao gió cả giữa đời biển khơi
Thèm sao bến đỗ thảnh thơi
Đàn chim cánh nhạn nơi nơi tìm về
Chung vui sum họp đề huề
Cùng tôm cùng tép ...bề bề chia nhau
Một mình đắng đót ngọn lau
Thân cô một cõi thắt đau nỗi niềm


Gửi cánh Hải Âu phiêu lưu - CEN
 
Chỉnh sửa cuối:

Dims

Xe điện
Biển số
OF-2264
Ngày cấp bằng
4/11/06
Số km
2,224
Động cơ
588,320 Mã lực
Nơi ở
Lung tung linh tinh
Website
glaptop.com
Nắng, tuần này nắng gay gắt, nắng đến chảy mỡ ra, hắn sợ cái nắng đầu thu này, có cái cảm giác như nóng từ trong nóng ra. Trở về nhà sau một ngày làm việc với đầy sự bực dọc, đi bộ qua một quãng đường đông nghịt xe cộ, mặt đường thì gồ ghề ướt át, cảm giác rã rời. Và bây giờ bắt đầu công việc ngoài giờ thường nhật, hắn sống trong một đại gia đình có tới 8 cái máy điều hòa nhiệt độ, gần chục cái ti vi, mười mấy cái đầu đĩa, 5 cái máy tính, vô số các thiết bị điện khác, hắn là người care tất, rất hiếm khi có một ngày mà hắn không phải sửa cái gì đó: xe đạp cu con tuột xích, đồ chơi bị hỏng, kính của con gái bị lỏng, ghế ngồi bị kêu, vòi sen chảy yếu, cống tắc, điều hòa chảy nước, máy tính không vào mạng, bóng đèn xịt...
Sau tiết mục sửa chữa là đến tắm cho trẻ con, có hôm phải tắm cho cả 3 đứa, không quên ngoáy tai nhỏ mũi, cắt móng tay. Tắm xong cho bản thân và giải quyết bữa cơm trong 15 phút, hắn lại ngồi xúc cơm cho con ăn. Ăn xong là đến giờ dạy con học, hắn phải kiểm tra bài từng đứa, dạy thằng nhỏ tập đếm, vẽ con khủng long cho nó tập tô màu...Học xong thì cũng đến giờ trẻ con đi ngủ...
Hắn chỉ thèm cảm giác được ở một mình trong căn phòng yên tĩnh, có điều hòa nhiệt độ, không bật đèn tuýp mà chỉ đèn halogen mờ ảo (ánh đèn neon làm cho hắn có cảm giác như đang ở văn phòng), không mở tivi, chỉ có âm nhạc.

Thằng cu con vừa gọi: Bố ơi, con ị xong rồi.........
E thề, em cũng phải làm tất cả những việc này!!!!
 

Hồng Nguyễn

Xe tăng
Biển số
OF-106228
Ngày cấp bằng
20/7/11
Số km
1,574
Động cơ
409,220 Mã lực
Nơi ở
Tứ cố vô thân
Thằng bạn Tôi kể chuyện, Cô nó mới từ Thanh Hóa ra, mấy chục năm bán mặt cho đất, bán mông cho trời mới lên thăm thủ đô Hà Nội, cái gì cũng lạ lẫm theo kiểu Ngạc Nhiện Chưa, Bạn sẽ thích ngay mà. Nhưng cuối cùng thì Nó và Tôi mới là 2 kẻ ngạc nhiên khi nói về 1 thứ, Cô nó lần đầu tiên biết cục đá nó như thế nào. Suy nghĩ về cục đá đưa vào miệng nhai rồm rộp lần đầu tiên cho một con người đi cuối nửa đời người và tôi chợt ngẫm đến Tôi với những gì trải qua.
Tôi cũng như mọi người luôn háo hức, choáng ngợp trước cái lạ, xa hoa và lộng lẫy, bước chân lên một tiền sảnh cao cấp, ngủ ở khách sạn 5 sao, nói chuyện với tầng lớp cao quý, danh giá, lọt giữa 1 rừng người đẹp, ...hay đại loại là những thứ khác xa, vượt trổi đẳng cấp.
Có lúc Tôi không tin nổi 1 con vịt như mình yêu ai đó có đủ điều kiện dẫn đi đây đi đó, thưởng ngoạn những thứ mà chậc, điều kiện lương ba cọc ba đồng không thể với tới nổi. Ngồi trên tầng thượng của một khách sạn sang trọng, thử 1 ly coffee tên lạ hoắc, với 1 không gian thấm đẫm chất Châu Âu quý tộc, thậm chí tấm gương không tì vết, trong suốt gây ra bao nhiêu chuyện cười cho khách lần đầu tiên đặt chân tới. Họ bổ chửng đập đầu vào thứ đẳng cấp ấy rồi tạo nên những tiếng cười hài hước, bất ngờ. Cũng may bản nhạc tôi được nghe là cái tôi đã biết nên gật gù với thứ âm thanh quyến rũ tinh tế, coffee là thứ tôi nhăn mặt vì không hợp khẩu vị bỏ lại nguyên si. Nhưng Tôi gò bò vì nói chuyện, vì cách thể hiện bản thân, lưng phải thẳng, tựa thành một cách tự tin, nói chuyện phải nhẹ nhàng lịch sự cho hợp với không gian. Bỗng chốc, Tôi khó chịu vì bắt đầu cái Tôi hoang dã muốn được thể hiện, thế rồi tôi chợt nhận ra mình thích coffee Tonkin vỉa hè, hay đơn giản là chui tọt vào cái không gian nhạc Trịnh cây xanh, đèn dầu cũng đám muỗi, ngồi thu lu và vỗ tay đen đét, cười thỏa thuê và trêu chọc lũ bạn. Tôi nhẩm tính cho những thứ xa xỉ này, Nó không làm tôi No, không thấy ngon, ngược lại bị đóng khung, thế là mất đứt 1 tháng lương :(. Tôi xót thôi, chẳng phải mình trả nhưng cứ xót cho mình, giá có thể quy đổi thì làm cái khác có vẻ hay ho hơn.
Ai cũng trách sao dễ quay lưng với những thứ vàng son mang tên vật chất thế, có lẽ không phải là quay lưng, mà là tôi không thích ứng được, vẫn thuộc cái tuýp chân đất mắt toét, dù ở bất cứ cái vị trí nào thì sáng vẫn phải lùa vài bát cơm ăn sáng thay vì ra quán ăn Phở, hay vẫn cứ phải cái món chè đặc thái nguyên thay vì Ô long hay bất cứ loại trà Âu á nào khác. Nhưng cũng không hẳn là sự khác biệt đẳng cấp, mà là sự khác biệt tâm hồn.
Nơi Tôi đến đẹp rực rỡ lấp lánh đến mấy thì chưa chắc sau đó đã là kim cương hay vàng, ở nơi đó Tôi thấy thiếu những nụ hôn bất ngờ tình cảm, cái nắm tay âu yếm xiết chặt, những lần tìm quê mùa háo hức thay cho dạn dĩ, trải nghiệm, chai sạn.
Tôi đã bước ra đi như thế và nhường chỗ cho sự cô đơn kiệt quệ, chẳng hiểu Tôi cứ loanh quanh mãi ở cái vũng lầy ngập mưa đến bao giờ

Tôi nhớ Hà Nội da diết hay tôi nhớ người Hà Nội :) Tôi không biết nữa, hãy về và để xem có ai đó tóm chặt lấy tôi không đã
 
Chỉnh sửa cuối:

PhD

Xe đạp
Biển số
OF-108996
Ngày cấp bằng
14/8/11
Số km
20
Động cơ
391,900 Mã lực
@ALL:

Không biết viết gì...! Đọc, nghĩ và dường như có sự đồng cảm trong tôi...:)

Các bạn viết tiếp đi...:x
 

Baby Tiger

Xe tải
Biển số
OF-109235
Ngày cấp bằng
16/8/11
Số km
226
Động cơ
393,620 Mã lực
Anh giờ đang nơi đâu?
Em chờ anh bao lâu,
Em nhớ anh, mong anh, đợi anh.
 

emtimanh

Xe hơi
Biển số
OF-111454
Ngày cấp bằng
4/9/11
Số km
189
Động cơ
391,540 Mã lực
Có những nỗi buồn hóa vui khi cất thành lời
Có những nỗi buồn hóa đau khi không thể buông lơi
Hạnh phúc của chiếc giầy chân trái
Là chiếc giầy chân phải tìm được đôi
Có một nỗi buồn không đáy không thời gian
Có một nỗi buồn không tan trong thời gian không đáy
Đó là nỗi buồn của chiếc giày chân trái
Chưa tìm được chiếc giầy chân phải để thành đôi.....
Khanh Vân > VƯỜN THƠ VĂN > Thơ Sưu Tầm * Có nỗi buồn không tan trong thời gian không đáy...

Có một nỗi buồn không đáy thời gian
Có một nỗi buồn không tan trong thời gian không đáy
Đó là nỗi buồn của chiếc giày chân trái
Không tìm thấy chiếc giày chân phải để thành đôi

Hỡi chiếc giày bên phải của tôi ơi
Em ở nơi đâu để tôi đi tìm mãi
Đã đôi ba lần tìm thấy chiếc giày bên phải
Thử mang vào rồi mới biết chẳng vừa chân

Mỗi lần thử mang lại đau thêm một lần
Không chỉ đau chân tôi... đau cả chiếc giày phải ấy
Thử vào,chưa vừa,vẫn cứ cố mang lấy
Hi vọng đi nhiều giày sẽ vừa thôi

Ở trên đời này giày chỉ có một đôi
Nhưng nếu không thử mang sẽ chẳng tìm nhau được
Như tôi và em nếu không cùng chung bước
Làm sao biết rằng ta sẽ hợp nhau?!

Này em ơi,cuộc sống có bao lâu
Hững hờ mà chi mãi chơi trò dí bắt
Em trốn,tôi tìm rồi đôi ta cũng gặp
Nỗi buồn trong thời gian không đáy...sẽ tan thôi.

(sưu tầm)
 

kienbeu

Xe điện
Biển số
OF-47438
Ngày cấp bằng
26/9/09
Số km
3,199
Động cơ
489,080 Mã lực
Nơi ở
một cõi đi về
Dạo này mấy tầng liền toàn là thơ buồn là sao ta~X(
Các cụ mợ làm tí FUN đi:))
 

emdenmuon

Xe buýt
Biển số
OF-106768
Ngày cấp bằng
25/7/11
Số km
635
Động cơ
399,780 Mã lực
Nắng, tuần này nắng gay gắt, nắng đến chảy mỡ ra, hắn sợ cái nắng đầu thu này, có cái cảm giác như nóng từ trong nóng ra. Trở về nhà sau một ngày làm việc với đầy sự bực dọc, đi bộ qua một quãng đường đông nghịt xe cộ, mặt đường thì gồ ghề ướt át, cảm giác rã rời. Và bây giờ bắt đầu công việc ngoài giờ thường nhật, hắn sống trong một đại gia đình có tới 8 cái máy điều hòa nhiệt độ, gần chục cái ti vi, mười mấy cái đầu đĩa, 5 cái máy tính, vô số các thiết bị điện khác, hắn là người care tất, rất hiếm khi có một ngày mà hắn không phải sửa cái gì đó: xe đạp cu con tuột xích, đồ chơi bị hỏng, kính của con gái bị lỏng, ghế ngồi bị kêu, vòi sen chảy yếu, cống tắc, điều hòa chảy nước, máy tính không vào mạng, bóng đèn xịt...
Sau tiết mục sửa chữa là đến tắm cho trẻ con, có hôm phải tắm cho cả 3 đứa, không quên ngoáy tai nhỏ mũi, cắt móng tay. Tắm xong cho bản thân và giải quyết bữa cơm trong 15 phút, hắn lại ngồi xúc cơm cho con ăn. Ăn xong là đến giờ dạy con học, hắn phải kiểm tra bài từng đứa, dạy thằng nhỏ tập đếm, vẽ con khủng long cho nó tập tô màu...Học xong thì cũng đến giờ trẻ con đi ngủ...
Hắn chỉ thèm cảm giác được ở một mình trong căn phòng yên tĩnh, có điều hòa nhiệt độ, không bật đèn tuýp mà chỉ đèn halogen mờ ảo (ánh đèn neon làm cho hắn có cảm giác như đang ở văn phòng), không mở tivi, chỉ có âm nhạc.

Thằng cu con vừa gọi: Bố ơi, con ị xong rồi.........

Thương Anh!

Có một ngày em chợt hiểu ra
Bao công việc đâu chỉ dành đàn bà
Sau cặm cụi, vất vả đời thường
Anh trở về với nhiều nỗi lo toan

Những tất bật khi được tắm cho con
Hay lắp kính cho con yêu bị lỏng
Xắn tay vào sửa chiếc ghế bị kêu
Hạnh phúc đơn giản có phải là bấy nhiêu?

Anh đừng buồn, bao người thèm không được
Tiếng trẻ gọi “ Bố ơi, con muốn…”
Sự hy sinh của người cha là xúc cảm
Sẽ nâng đỡ anh trên bước đường đời


Đôi khi cuộc sống còn nhiều khoảng tối
Tình cha con sẽ làm anh ấm lại
Bù đắp ngàn thiệt thòi thương yêu
Xua tan đi những ước mơ nhỏ dại…
 

emdenmuon

Xe buýt
Biển số
OF-106768
Ngày cấp bằng
25/7/11
Số km
635
Động cơ
399,780 Mã lực
Chào cả nhà, em xin phép đi ngủ trước đây.

Còn mình, chắc giờ này mình đang ru con ngủ rồi nhỉ?

G9 to all!
 

turbin_engine

Xe tăng
Biển số
OF-64778
Ngày cấp bằng
23/5/10
Số km
1,316
Động cơ
448,175 Mã lực
Nơi ở
Chợ.
Nhà mình tối nay đi đâu hết mà chả thấy thơ thẩn gì thế? Cụ Chủ tịt đâu òi, vào sốc lại tinh thần cho cả nhà đi ạ.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top