Mấy nay buồn buồn, ngổn ngang vì việc ly hôn, em lập thớt nghe kinh nghiệm và ý kiến các cụ, mợ.
Nhà em sau ly hôn, em vẫn quan điểm các mối quan hệ nội ngoại giữ êm đẹp. Đặc biệt giữa các cháu và ông bà nội, em khuyến khích bố chúng nó đưa về bất cứ lúc nào. Tết em chấp nhận ở 1 mình, chúng nó có thể về nội full tết... Nhưng có 1 việc, ở góc độ tâm lý em khá khó chịu, cũng coi như mình vô lý. Chả là trong việc ly hôn này, nguyên nhân thì do quan hệ giữa 2 vợ chồng, nhưng khi biết em kiên quyết ly hôn và giữ tài sản cho con, chị chồng em chồng đã có 1 đòn chí mạng là nói chuyện về em, chê trách đủ điều, cái chê của họ là em ko làm họ hài lòng (bố mẹ chồng thì lại khá hài lòng). Ý của họ là em chỉ xã giao mà ko yêu anh chị em cháu chắt thật lòng. Họ coi đấy là trách nhiệm của con dâu. Cái này thuộc về quan điểm, em ko bàn vì họ cũng ko chỉ ra đc em sai cái gì, em khá trách nhiệm với công việc nhà chồng, còn việc hồ hởi vồ vập nhau nó là tình cảm, ko ép buộc đc. Sau vụ nói chuyện ấy, ly hôn đang từ khá êm thấm chuyển sang căng thẳng. Mục đích của họ em hiểu là để dằn mặt em, rằng tuy chồng có lỗi khiến ly hôn nhưng em ko hoàn hảo gì, và đặc biệt họ ko hài lòng vì việc phân chia tài sản. Em cắt quan hệ luôn, ko qua lại nữa vì thái độ đó của họ.
Tuy nhiên, cái em không thích ở đây là em ko còn muốn họ thân thiết con em nữa. Em tuyên bố chồng em sau 18t con em quan hệ với ai, thế nào em đều ko can thiệp. Giờ em đang nuôi, em ko thích những người đã can thiệp, đâm bị thóc chọc bị gạo lại vẫn muốn tự ý liên hệ, nói chuyện, nhờ con em việc này việc kia, rủ đi chơi hay ăn uống. Về lý em biết em ko nên thế, nhưng vì hôn nhân thường xuyên bị ảnh hưởng bởi mấy anh chị em bên chồng, chốt hạ lại như vậy, về cảm xúc em khá khó chịu.
Lên đây nghe kinh nghiệm của các cụ các mợ, để hậu ly hôn, con trẻ ít ảnh hưởng nhất mà mình xử lý tỉnh táo nhất. Nhiều lúc khá stress, dễ cư xử...ngu.