- Biển số
- OF-74472
- Ngày cấp bằng
- 3/10/10
- Số km
- 2,012
- Động cơ
- 434,924 Mã lực
Có bọn c hó hay nấp trong bụi cây rồi xồ ra đầu xe oto nữa,sao ko ai bắt trộm bọn c hó đấy nhỉ 

Tôi xin để 2 links cạnh nhau:Cái này cần cơ quan điều tra vào cuộc thì mới rõ được mợ ạ.
Dù sao cũng đi 2 mạng người, nếu họ đúng là người dân lương thiện bị hàm oan mà chết thì sẽ có hàng xóm láng giềng chứng thực cho việc trong thôn xóm họ là người tốt chứ ko phải là phường trộm cắp. Còn nếu họ đúng là do đi trộm chó mới bị đánh chết thì âu cũng là gieo nhân gặt quả, họ trả giá cao cho việc làm của mình - cái giá quá cao.
Nhà em cũng từng có nuôi chó và từng bị lần lượt mất trộm hết. Nhưng không bao giờ em mong muốn mình hay người trong gia đình mình tham gia vào việc cướp đi tính mạng của người khác, bất kể vì lý do gì thì e cũng cho đấy là một cái nghiệp mà mình gieo xuống để đời sau con cháu mình gánh trả.
Em không bao giờ hô hào hay cổ xuý cho những hành vi tàn nhẫn có thể dẫn tới việc tước đoạt đi tính mạng của người khác. Với em, đó là hành động ấu trĩ. Mình xây 7 toà tháp nhưng nếu đứng trước một con người mình chỉ cần buông ra một câu "nó đáng chết" nghĩa là mình tự mồm đạp đổ đi 7 toà tháp đã xây rồi.
Ý cụ là chỉ đánh chúng nó tàn phế thôi chứ gì. Nghe cụ nói có vẻ hay lắm, nhưng ngồi máy tính gõ thì ai cũng gõ được cụ ạLừa đã gặp một tay đi tù vì đánh trộm sau ám ảnh đến chết.
Cái sinh mạng con người nó quí lắm chứ không cảm tính được đâu. Ghét tham, ghét gian nhưng đánh chết người nó quả báo đến đời con, đời cháu. Chém diễn đàn thì dễ, chứ phải là kẻ súc sinh mới có khả năng đánh chết người. Có ý nghĩ giết kẻ trộm thôi cũng là loại vớ vẩn, khát máu.
Đánh chết là đúng, hôm trc cd24h cũng có bài về bọn này, thu nhập rất cao, một con chó bán đc 2-4tr thì bảo sao nó lại liều mạng như thế, phải đánh chết nhiều thằng nữa thì mới có thế làm nó chùn bước. Vì ở cái xứ thiên đường này bắt rồi lại thả thì bảo sao ko loạn.Oài, ý tôi là, con chó và mạng người có vẻ khó so sánh.
Nhưng riêng với trộm chó, cứ oánh chết cụ chúng nó đi. Không phải thương xót cái đám ấy.
Hết ạ.
Ý cụ này là thằng nào đến nhà mình trộm kệ nó lấy gì thì lấy nhỉTranh voi chẳng xấu mặt nào. Thà hy sinh con chó giữ mạng, thà mất chó chứ không nên giết người ta.
Vấn đề ở đây là pháp luật chứ *** phải trộm cho cụ hiểu không?
Da mặt sùi vì bệnh gan, dùng thuốc bôi ngoài khỏi thế đel nào được. Suy cho cùng lũ trộm chó cũng là loại người đáng thương.
Em e rằng bọn nó k chùn tay đâu mà chúng sẽ manh động hơn, trang bị vũ khí nhiều hơn và tệ nhất là chúng sẽ hung tợn hơn. Quyết cướp bằng được và sẽ chống trả đến cùng để thoát thân, thực tế đã rõ. Vài cụ rao giảng hết pháp luật lại đến tư tưởng nhà Phật...............là những điều muôn thủa. Chẳng biết khi nào được kiểm chứng, nhất là trong cái XH bây giờ người tốt, người hiền sẽ bị thiệt thòi ( thậm chí thiệt mạng ) đầu tiên. Chờ được vạ thì má đã sưng là điều đúng trong mọi triều đại VN. Cơ quan hành pháp là xxx mấy cái vụ này có vẻ không hào hứng giải quyết nên dân phải manh động thôi. Bọn này mà vào đồn xong mai toi cũng lắm chuyện phết. Hành động đánh hội đồng đến chết mấy thằng trộm chó này cần được các nhà khoa học tâm lí phân tích kĩ. Những người tham gia đánh cũng là nạn nhân của 1 XH thượng bất chính, bị đè nén lâu ngày, không có niềm tin vào công lí nữa nên mới thế.Đánh chết là đúng, hôm trc cd24h cũng có bài về bọn này, thu nhập rất cao, một con chó bán đc 2-4tr thì bảo sao nó lại liều mạng như thế, phải đánh chết nhiều thằng nữa thì mới có thế làm nó chùn bước. Vì ở cái xứ thiên đường này bắt rồi lại thả thì bảo sao ko loạn.
CƯỚP mà bác.Em nghĩ khi nó trang bị vũ khí tận răng thế này để đi và sẵn sàng tấn công người ta thì phải gọi là cướp mới đúng.
Chuyện lạ về lời dặn của hòa thượng 'vì sao không nên ăn thịt chó'
Trong hành trình tri ân từ Hà Nội vào Huế, chúng tôi đi viếng các nghĩa trang liệt sĩ và rất may mắn chúng tôi được vào chùa Cam Lộ và gặp Trưởng Ban trụ sự Gíao hội PGVN tỉnh Quảng Trị - Hòa thượng Thích Thiện Tấn. Nhiều người nói ông là một Hòa thượng rất uyên thâm, những câu chuyện phức tạp, khó hiểu nhất đều được ông lý giải thật đơn giản và dễ hiểu.
Hòa thượng hỏi tôi có sức khỏe không, tôi khẳng định “có” vì tôi vẫn còn trẻ và cũng to cao. Hòa thượng bảo tôi bê một chậu cây cảnh vào và nhấc lên đặt xuống vài ba lần, tôi làm ngay và thấy nó cũng nhẹ thôi.
![]()
Hoà thượng trì chú vào bức tượng
Nếu Hòa thượng muốn thử sức tôi thì phải lấy cái chậu cảnh gấp 2 -3 lần thế này mới thể hiện hết sức mạnh của tôi. Hòa thượng nói tôi chắp tay lại nguyện ước được khỏe mạnh, hạnh phúc, được gặp những điều may mắn và nhất là mẹ tôi có sức khỏe sống cùng tôi đến trăm tuổi, sau đó Hòa thượng trì chú vào chậu cây và bảo tôi nhấc lên.
>> Ngon, nhưng nguy…
Thật kì lạ cái chậu tôi vừa nhấc lên đặt xuống nhẹ như không, bây giờ trở nên nặng trĩu, tôi phải cố gắng lắm lắm mới nhấc lên nổi. Lúc này tôi cảm thấy đã khâm phục thật sự, nhưng Hòa thượng lại tỏ vẻ không hài lòng, bảo tôi làm đi làm lại vài ba lần. Tôi vẫn có thể nhấc lên được dù rất nặng.
Rồi Hòa thượng chợt hỏi tôi “có phải con thỉnh thoảng vẫn ăn thịt chó phải không?”
Tôi suy nghĩ một lúc rồi trả lời “có ạ” . Hòa thượng lặng im một lúc rồi Ngài nói rất ân cần: “Đối với người theo đạo Phật thì không bao giờ nên ăn thịt chó, vì chó là bạn thân thiết nhất của con người, canh giữ nhà cửa, vui cùng với chủ, buồn cùng với chủ, là nhân vật đầu tiên mừng rỡ đón ở cửa khi chủ về đến nhà, nhưng tất cả những điều đấy chỉ là lý do nhỏ thôi.”
Rồi Hòa thượng nói tiếp “khi con người ốm đau bệnh tật ho lao, khạc đờm, nôn mửa, đại tiện vì những căn bệnh như kiết lỵ, trúng độc, nhiễm khuẩn, chó đều dọn sạch, những thứ đấy đi đâu? Vào bụng nó hóa thành xương thịt nó, máu huyết nó, còn con người lại thích thú khi được ăn thịt chó, mong muốn ăn thịt chó uống tiết canh. Con hãy suy nghĩ kĩ về điều này, có nên ăn thịt chó nữa hay không ?”
Sau vài phút suy ngẫm tôi cảm thấy rùng mình, lạnh sống lưng và không phải một mình tôi, cả đoàn ai cũng muốn nôn ói.
Tôi hứa với Hòa thượng: 'Con sẽ không bao giờ ăn thịt chó nữa'.
![]()
Chậu cây mà tôi thấy nặng trĩu sau khi thầy trì chú (tác giả bài viết)
Tôi hiểu rằng điều này là tốt cho tôi chứ không phải tốt cho Hòa thượng, lúc này Hòa thượng mới nói: “Con hãy ngửa mặt lên trời và thề nguyện với trời đất không bao giờ ăn thịt chó nữa”. Khi tôi làm xong Hòa thượng nói: “Bây giờ ông chú nguyện mà con vẫn nhấc nổi chậu cây này lên thì chứng tỏ phúc con còn mỏng, đức con còn yếu”.
Tất nhiên tôi nghĩ, phúc đức của tôi nó nằm ở đâu đó chứ không nằm ở chậu cây, nhưng lần này thì Hòa thượng có vẻ rất mãn nguyện vì sau khi ông trì chú tôi gắng hết sức đỏ mặt tía tai cũng không thể nhấc nổi cái chậu ấy lên. Thì ra Hòa thượng cân phúc đức bằng việc lấy hết phúc đức của tôi đặt vào chậu cây này, không biết nghĩ gì , nhưng tôi và mọi người hoàn toàn tâm phục khẩu phục Ngài. Chỉ sau mấy lời chú của thầy và một lời thệ nguyện của tôi từ bỏ thịt chó mà chậu cây như nặng hàng trăm cân.
Rồi Hòa thượng bảo “việc xong rồi thôi cất chậu cây đi”.
Mặt tôi xanh lét: “Làm sao con bê nổi cơ chứ?” nhưng Hòa thượng nói: “Hòa thượng đã bỏ ra rồi”. Quả thật tôi nhấc chậu cây lên và nó lại nhẹ như lúc ban đầu.
Trên đây là câu chuyện hoàn toàn có thật trong chuyến đi vừa qua mà tôi muốn chia sẻ với các bạn. Bạn hãy đọc và suy ngẫm rồi tự quyết định xem có nên ăn thịt chó hay không!
Nguyễn Trọng Hùng/ From: Anh Tuan Nguyen