E mới vào đọc còm cũng ko rõ cụ ở nước nào, tuy nhiên thấy quan điểm hay nên cũng tranh luận lại 1 chút với cụ như sau :
Thứ nhất là việc ăn hay không ăn thịt 1 loại nào đó mà các cụ gán cho là văn minh hay không văn mình thì hơi khiên cưỡng. Bởi văn minh hay không thì theo em là ở mức độ tuân thủ chuẩn mực đạo đức xã hội nói chung chứ ko chỉ phụ thuộc vào việc ăn uống. Tuy nhiên, mỗi chuẩn mực hay quy tắc lại dựa theo thực tế, văn hóa vùng miền đó. Trong quá trình phát triển thì văn hóa đôi khi không phù hợp và nó dần bị loại bỏ cho phù hợp, nhưng nó vẫn tồn tại đâu đó trong thiểu số dân cư.
Những tranh cãi về quyền động vật diễn ra nhiều từ các nước và những tranh cãi kiểu này diễn ra từ lâu, VD như việc phản đối vỗ béo ngỗng lấy gan ở Pháp hay việc phản đối nuôi nhốt khỉ làm thí nghiệm chẳng hạn...
E lan man 1 chút : Văn minh là khái niệm rộng và điều chỉnh qua các thời kỳ chứ ko ổn định. Nói riêng về đạo đức cũng thấy phức tạp rồi, có cái thông qua văn hóa, có cái thông qua hình phạt (hoạt động tư pháp). VD như ở Châu Âu khi thế chiến thứ 2 có cái loại đồ chơi xa xỉ của mấy ông "văn minh" là sọ người nhồi cát hay chao đèn bằng da người thì người Việt mình nhắc đến đã thấy ghê rồi, cho đó là quá dã man. Đó là tàn dư của tư tưởng nô lệ và phân biệt chủng tộc mà xã hội văn minh ngày nay không chấp nhận. Nhưng ngày nay vẫn còn và nó vẫn hiện ra ở góc độ khác thôi, và ở ngay đất nước đc coi là văn mình (kỳ thị người Á, coi thường người làm công việc thấp kém...)
Thế nên việc gán ghép văn minh với cả ăn uống này em cho không có tính bao quát cao.
Thứ hai là việc giáo dục trẻ em thì ở VN mình giờ cũng như mợ nói thôi. E thử trêu mấy đứa sinh năm 2000 về sau về việc ăn thịt chó mèo bị bọn nó phản đối quyết liệt.
Còn việc không bắt cá nhỏ (tôm, cua...) thì theo luật, ngư dân hay người đi câu lập tức bị thu giấy phép ngay nếu vi phạm, do đó dần trở thành thói quen của dân cư.
Với em thì việc ăn thịt chó ở Việt Nam không cần cấm thì cũng bớt, các quán giờ tìm cũng khó.