Hứa với các cụ làm bài oánh giá cây dao mới từ chiều mà lu bu quá, tới giờ mới có thời gian kể chuyện đêm khuya với các cụ.
Chả giấu gì các cụ em là thằng có sở thích nấu nướng, mà cái nghề của em lại gắn với rừng núi buộc em phải đi nhiều và hễ cứ đến vùng nào gặp món gì hạp là em lại tìm hiểu để về chế biến cho bằng được. Cơ duyên đưa em đến với thớt này cũng từ cái việc tìm tòi công cụ tốt nhất phục vụ cho sở thích của mình, thế mà lần hồi rồi em bị mê dao lúc nào không hay. Với một người coi trọng kết quả cuối cùng, coi dao là công cụ thì hiệu năng được đặt lên hàng đầu, như các cụ thường dạy “cái nết đánh chết cái đẹp”, thế cho nên em bị thích dao carbon các cụ ạ. Hôm nay em mạo muội chia sẻ trải nghiệm của em với một cây dao đen đủi, thô kệch ấy.
Nhận vật chính của chúng ta đây: cây dao santoku của nhà Motokane từ vùng Tosa, Nhật Bản.
Để tiện cho các cụ so sánh em xin được sử dụng cây bunka quen thuộc của nhà Takeda làm đối trọng tham chiếu.
Bài oánh giá này em xin được bỏ qua các yếu tố về giá, mức độ nổi tiếng của thương hiệu mà chỉ tập trung vào hiệu năng nhá. Do có nội dung nhiều hình ảnh, em phải ngắt thành nhiều còm, mong các cụ thông cảm…