[Funland] Tâm sự của một Bác sỹ.

RFJ

Xe buýt
Biển số
OF-61397
Ngày cấp bằng
10/4/10
Số km
592
Động cơ
445,090 Mã lực
Nơi ở
Lê Ngọc Hân, HN
Hôm nay, ngồi đọc bài này:http://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/song-khoe/nhip-song/tu-su-cua-bac-si-khong-nhan-phong-bi-2428879.html. Em nhận ra ngay đúng là anh SV hàng xóm trong xóm trọ tồi tàn của bọn em ngày xưa.
Nhớ về những kỷ niệm thời sinh viên đói nghèo mà cay cay khóe mắt.
Câu chuyện anh Phúc - Bác sỹ kể trên báo chỉ là 1 phần nhỏ những khó khăn trong cuộc sống thực tại của anh ấy, phải công nhận anh ấy là con người rất có ý chí, có kiến thức và có tâm trong các công việc anh ấy làm.
Ngày mai (27/02/2013) là ngày Thầy thuốc Việt Nam, kính chúc các Thầy thuốc - OFer luôn mạnh khỏe, cống hiến tri thức và tấm lòng của mình cho bệnh nhân, cho Xã hội.
Cũng mong Xã hội ngày một tốt đẹp hơn, để cho những định kiến xấu về một nghề cao quý cũng sẽ không còn nhức nhối như ngày nay nữa.
 

piccolo

Xe buýt
Biển số
OF-110242
Ngày cấp bằng
24/8/11
Số km
726
Động cơ
396,990 Mã lực
Em chúc các thầy thuốc không nhận phong bì mà làm việc nhiệt tình như khi nhân phong bì.
 

minhchi233

Xe điện
Biển số
OF-23752
Ngày cấp bằng
7/11/08
Số km
4,916
Động cơ
534,475 Mã lực
Đọc tâm sự của vị BS trên báo em rất trân trọng và cảm thông với các BS. Em không phải là người trong ngành y, nhưng ông anh em cũng làm BS như em được biết anh ấy cũng chưa ao h nhận phong bì của người bệnh/ thân nhân người bệnh. Có những lần người ta đến đưa phong bì nhờ vả với thái độ rất chân thật và lo lắng, anh ấy đành nhận để rồi sau đó khi người bệnh đã được khám, chữa, điều trị thì mang đến tận giường bệnh đưa lại. Lý do là nếu từ chối thẳng từ đầu thì người bệnh sẽ rất lo lắng, không yên tâm.
Kính chúc các BS, các CB trong ngành y tế sức khỏe và hp nhân ngày Thày thuốc VN.
 

Phamanhtu177

Xe tải
Biển số
OF-172154
Ngày cấp bằng
17/12/12
Số km
485
Động cơ
346,640 Mã lực
Em ko biết thế nào, nói cho cụ mợ biết em đi khám ở viện, khi chưa nhờ ng quen thì bác sĩ hành đủ kiểu, thử máu, siêu âm, thuốc đắt lòi pha, khi nhờ ng quen rồi chả phải chờ đợi, chế độ ko phải xét nghiệm lung tung, mà uống toàn thuốc rẻ tiền, khỏi bệnh ngay, các cụ nghĩ sao
 

nguyen_kia

Xe điện
Biển số
OF-29246
Ngày cấp bằng
16/2/09
Số km
3,762
Động cơ
471,436 Mã lực
Ko nhận P.Bì thì người ta sống đc bằng lương chắc? Vấn đề là thế nào cho hợp hoàn cảnh, lương tâm thôi. Đừng đòi hỏi người ta tuyệt đối như vậy, người ta cũng là người, cũng cơm áo gạo tiền.
 

ruabo2

Đi bộ
Biển số
OF-182262
Ngày cấp bằng
26/2/13
Số km
8
Động cơ
335,540 Mã lực
...anh ấy đành nhận để rồi sau đó khi người bệnh đã được khám, chữa, điều trị thì mang đến tận giường bệnh đưa lại. Lý do là nếu từ chối thẳng từ đầu thì người bệnh sẽ rất lo lắng, không yên tâm.
Nhân ngày thầy thuốc, chúc các lương y mọi điều tốt lành.
Phong bì? Mình thấy cũng là đương nhiên thôi. Lĩnh vực nào trong xã hội giờ chảng có phong bì. Đừng lên án nhiều và cũng đừng quan trọng hóa nó nhiều vì nó hàng ngày bên cạnh ta.
Nói về bác sĩ: Đời mình năm nay 61 tuổi. Sống được thế này là nhờ mấy lần bác sĩ. Nhưng cũng từng trách bác sĩ bởi vì cũng...vì bác sĩ mà mẹ mình chết oan tức tưởi. Cả nhà mình đều bảo nhau gọi là... tại số của mẹ vắn nên không gặp bệnh viện tốt và thầy thuốc trách nhiệm. Mình chỉ kể một chi tiết trước khi mẹ chết: Ông bác sĩ hỏi mình có gì không? Thằng thanh niên là mình không hiểu ông nói cái gì. Ông bảo tay y tá hay y sĩ gì đấy: cứ tiêm như cũ! Mẹ mình nằm bẹp gí vì thương hàn (sau mới biết thương hàn); tay y sĩ cầm kim tiên chọc vào tay mẹ mình, nó bóp xơ ranh và...thuốc phun ra chỗ cổ tay. Thật đơn giản vì thằng đó nó nhắm mắt phi xơ ranh vào. Mẹ mình gầy, mũi kim tiêm xuyên qua cả da. Toàn bộ anh em mình chỉ biết chảy nước mắt. 2 ngày sau thì mẹ chết. Cái bệnh viên Đồng Lệ ở Hà Tây cũ đấy. Không biết chúng nó cuộc đời bây giờ ra sao bởi vì, sau khi chôn mẹ thì anh em mình nghèo khổ ly tán...
Nói tiếp về bác sĩ: Có một lần, mình chứng kiến ông bác sĩ không lấy tiền bệnh nhân ở bệnh viện Nguyễn Trãi Sài Gòn. Khi chị bạn của tôi gửi phong bì 1 triệu đồng, ông bác sĩ không nhận. Ông nói là ông theo công giáo nên không nhận tiền. Cho quà thì được. Quà gì? Chị bạn nhờ mình dò ý ông bác sĩ. ông nói giả dụ như banh ten nit hay vợt ten nit. Báo hại mình chở chị bạn ra Thuspost, đơn giản là cây vợt cacbon không bao giờ lại có giá ở 1 triệu đồng. Nhưng hoan hô cây vợt thì lớn nên không cho vào phong bì, và ông bác sĩ kia vẫn được tiếng không nhận phong bì...
Nói tiếp về phong bì: Thực ra, cuộc sống và hoàn cảnh xã hội, góc nhìn nhân sinh của chúng ta tạo nên cái văn hóa phong bì thôi. Như ông bác sĩ Phúc kia thì nghèo thật. Mà nghèo thì làm gì còn sức mà khám, chữa bệnh cho toàn tâm? Chỉ những tác động với lại vợ con, gia đình cũng làm phân tâm không ít nói gì chuyện khác. Vậy nên, dứt khoát bác sĩ phải có thu nhập và điều kiện sống, sinh hoạt khả dĩ để họ không phải lo nhiều đến cơm áo, gia đình.... Vậy thì, sao không đặt vấn đề những thành phần như bác sĩ, công an, thầy giáo, cô giáo... cần có thu nhập ở mức độ tạm đủ để họ đủ sức từ chối phong bì, đủ để tận tâm với chức phận nghề nghiệp.???
Chỉ nói đơn giản rằng: với 3 cái nghề nhạy cảm xã hội và nó liên quan đến mọi làng xóm, mọi gia đình, mọi thiết chế...là công an, bác sĩ, thầy cô giáo... mà cứ nhong nhóng phong bì (tức là choàng thu nhập phụ vào cổ bệnh nhân, vào tài xế, vào học trò...) thì xã hội này liệu có thể tươi đẹp như mong muốn hay không??
Nói cho ngay, cái sự "thâm canh tăng vụ " của mấy cái nghề nhạy cảm kia nó dễ dẫn đến những hệ lụy nhẹ thì xáo trộn, nặng thì bất nhân...
 

RFJ

Xe buýt
Biển số
OF-61397
Ngày cấp bằng
10/4/10
Số km
592
Động cơ
445,090 Mã lực
Nơi ở
Lê Ngọc Hân, HN
Nhân ngày thầy thuốc, chúc các lương y mọi điều tốt lành.

Nói tiếp về phong bì: Thực ra, cuộc sống và hoàn cảnh xã hội, góc nhìn nhân sinh của chúng ta tạo nên cái văn hóa phong bì thôi. Như ông bác sĩ Phúc kia thì nghèo thật. Mà nghèo thì làm gì còn sức mà khám, chữa bệnh cho toàn tâm? Chỉ những tác động với lại vợ con, gia đình cũng làm phân tâm không ít nói gì chuyện khác. Vậy nên, dứt khoát bác sĩ phải có thu nhập và điều kiện sống, sinh hoạt khả dĩ để họ không phải lo nhiều đến cơm áo, gia đình.... Vậy thì, sao không đặt vấn đề những thành phần như bác sĩ, công an, thầy giáo, cô giáo... cần có thu nhập ở mức độ tạm đủ để họ đủ sức từ chối phong bì, đủ để tận tâm với chức phận nghề nghiệp.???
Chỉ nói đơn giản rằng: với 3 cái nghề nhạy cảm xã hội và nó liên quan đến mọi làng xóm, mọi gia đình, mọi thiết chế...là công an, bác sĩ, thầy cô giáo... mà cứ nhong nhóng phong bì (tức là choàng thu nhập phụ vào cổ bệnh nhân, vào tài xế, vào học trò...) thì xã hội này liệu có thể tươi đẹp như mong muốn hay không??
Nói cho ngay, cái sự "thâm canh tăng vụ " của mấy cái nghề nhạy cảm kia nó dễ dẫn đến những hệ lụy nhẹ thì xáo trộn, nặng thì bất nhân...
Em đã từng ở cạnh phòng trọ thời SV với a. Phúc B.S, câu chuyện anh ấy kể và cách sống của anh ấy hoàn toàn có thật.
Lứa SV trường Y HN thời những năm 93 chắc nhiều người biết anh ấy, học sinh anh ấy dạy gia sư cũng nhiều người đi thi Olympic, nhiều người đi du học, và chắc nhiều người bây giờ đã thành đạt sẽ nhận ra anh ấy trong bài báo.
Thanh niên thời nay mấy ai sáng chở rau đi bán rồi đến giảng đường học, chiều chở than đi bán để lấy tiền trang trải cuộc sống.
Con người chưa trải nghiệm qua khó khăn gian khổ, chỉ biết trông chờ vào đồng tiền bố mẹ cho để chạy chức, chạy quyền thì khi làm việc tránh sao khỏi ra sức sách nhiễu nhằm thu lại những đồng tiền ấy để làm giàu?
Thời ở khu xóm trọ gần bãi tha ma làng Yên Hòa đó, bọn em đi vẽ quảng cáo thuê ở Ngã Tư Sở, mỗi ngày được trả 1.000 đ, làm kín cả tháng được thêm 2.000 nữa là 32.000đ. Mỗi lần về quê, bố mẹ không có tiền cho đi học, nhìn con chảy nước mắt mà chẳng biết làm sao..., bây giờ cái đám ở cùng nhau thời SV ấy vẫn tự hào là mình trưởng thành từ chính những gian khó, vươn lên bằng chính sức lực của mình.
 

nguyenhatan_ct

Xe tải
Biển số
OF-80544
Ngày cấp bằng
18/12/10
Số km
445
Động cơ
419,870 Mã lực
Nơi ở
Khu đô thị Linh Đàm
Hôm qua e cũng có vinh dự lên ngồi trên nhà hát lớn xem chương trình của ngày Thầy thuốc và bác sĩ. Đoạn tọa đàm có bác Giám đốc viện Việt - Đức có nói : Các bạn hãy nhìn vào sự hy sinh thầm lặng của chúng tôi, đừng nhìn vào bề nỗi như cái chương trình Táo cuối năm :))
 

accord1992

Xe tăng
Biển số
OF-119204
Ngày cấp bằng
3/11/11
Số km
1,634
Động cơ
398,701 Mã lực
em có bạn là BS chắc cũng không nhận phong bì (có khoản gì khác không thì cũng không chắc nhưng có thể nói là liêm khiết), làm ở BV Nhi đồng TP HCM, thu nhập chắc là từ lương và trực chắc cũng ổn nhưng không giàu. Tính hơi cổ hủ, mỗi lần bọn em nói chuyện bs nhận pb là nó chửi um lên, nói là ở đâu thì ở chứ tao không nhẫn tâm nhận từ bệnh nhân bao giờ! Hoan hô những BS như thế.
 

ngày giữa đêm

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-156817
Ngày cấp bằng
14/9/12
Số km
8,359
Động cơ
414,416 Mã lực
Giân dan có câu: Thề cá trê chui ống!
Có quá nhiều sự thật về y-đức người thày thuốc VN - Em chả muốn nhắc lại làm gì? - Sợ làm hỏng mất ngày vui của nghề thày thuốc!
Thực ra cũng không nên trách các bác sĩ-thày thuốc VN - Trách thì phải trách cái XH này-sản sinh ra nền y đức này!!!!!!!!!!!!!!
 
Biển số
OF-54905
Ngày cấp bằng
13/1/10
Số km
2,181
Động cơ
464,690 Mã lực
XH này có nghành nào, nghề nào, con người nào ko hỏng các cụ chỉ giùm em cái???????????????????????????
 

học lái

Xe điện
Biển số
OF-682
Ngày cấp bằng
8/7/06
Số km
2,195
Động cơ
595,922 Mã lực
Tuổi
42
Hôm nay, ngồi đọc bài này:http://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/song-khoe/nhip-song/tu-su-cua-bac-si-khong-nhan-phong-bi-2428879.html. Em nhận ra ngay đúng là anh SV hàng xóm trong xóm trọ tồi tàn của bọn em ngày xưa.
Nhớ về những kỷ niệm thời sinh viên đói nghèo mà cay cay khóe mắt.
Câu chuyện anh Phúc - Bác sỹ kể trên báo chỉ là 1 phần nhỏ những khó khăn trong cuộc sống thực tại của anh ấy, phải công nhận anh ấy là con người rất có ý chí, có kiến thức và có tâm trong các công việc anh ấy làm.
Ngày mai (27/02/2013) là ngày Thầy thuốc Việt Nam, kính chúc các Thầy thuốc - OFer luôn mạnh khỏe, cống hiến tri thức và tấm lòng của mình cho bệnh nhân, cho Xã hội.
Cũng mong Xã hội ngày một tốt đẹp hơn, để cho những định kiến xấu về một nghề cao quý cũng sẽ không còn nhức nhối như ngày nay nữa.



Thật sự là nhà cháu có đièu kiện hơn BS Phúc này. Từ khi đi học và ra trường vì GĐ có điều kiện và trong ngành nên thuận lợi hơn.
Để SV Y mà đi bán rau và than tổ ong là khó lắm vì SV Y thường học cả sáng và chiều ( sáng ở BV chiều ở giảng đường) trực 4-8 ngày / tua.
Xin việc ở viên Sanh Pon nói chung và các viện TW thời kỳ 1993-2005 rất khó vì biên chế chưa mở rộng nhiều bạn tôi biết phải làm hợp đồng không lương ở SP và VĐ 10 năm đấy.
Đúng vì Kinh tế là nhiều BS mất hay giảm Y đức, nhưng đa số vẫn giúp đỡ BN nhiều. Thôi thì giúp được gì thì giúp thôi, cái lớn muốn giúp được nhiều người là phải nhà nước.
Đừng nên trách người nhận phong bì vì tại cả người đưa phong bì nữa ( mình cũng là người không ủng hộ ), sợ nhất nhận phong bì rồi chả giúp gì cho BN thôi.
 
Biển số
OF-54905
Ngày cấp bằng
13/1/10
Số km
2,181
Động cơ
464,690 Mã lực
Thật sự là nhà cháu có đièu kiện hơn BS Phúc này. Từ khi đi học và ra trường vì GĐ có điều kiện và trong ngành nên thuận lợi hơn.
Để SV Y mà đi bán rau và than tổ ong là khó lắm vì SV Y thường học cả sáng và chiều ( sáng ở BV chiều ở giảng đường) trực 4-8 ngày / tua.
Xin việc ở viên Sanh Pon nói chung và các viện TW thời kỳ 1993-2005 rất khó vì biên chế chưa mở rộng nhiều bạn tôi biết phải làm hợp đồng không lương ở SP và VĐ 10 năm đấy.
Đúng vì Kinh tế là nhiều BS mất hay giảm Y đức, nhưng đa số vẫn giúp đỡ BN nhiều. Thôi thì giúp được gì thì giúp thôi, cái lớn muốn giúp được nhiều người là phải nhà nước.
Đừng nên trách người nhận phong bì vì tại cả người đưa phong bì nữa ( mình cũng là người không ủng hộ ), sợ nhất nhận phong bì rồi chả giúp gì cho BN thôi.
Cụ nói đúng, em ko biết cj này học hành thế nào chứ em thấy SV Y mà đi bán rau với bán than cả ngày thì rõ thật học hành lúc nào??? Vì SVY học lý thuyết rồi lâm sàng kín ngày kín buổi lấy đâu ra time bán ngày mà đi chợ như ông bs này. Những SV Y chăm chỉ tối họ còn tự giác lên giảng đường tự ngồi học cơ, ko biết Bs này học hành thế nào???
 

NghiaRex

Xe điện
Biển số
OF-46495
Ngày cấp bằng
15/9/09
Số km
4,968
Động cơ
501,928 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Giân dan có câu: Thề cá trê chui ống!
Có quá nhiều sự thật về y-đức người thày thuốc VN - Em chả muốn nhắc lại làm gì? - Sợ làm hỏng mất ngày vui của nghề thày thuốc!
Thực ra cũng không nên trách các bác sĩ-thày thuốc VN - Trách thì phải trách cái XH này-sản sinh ra nền y đức này!!!!!!!!!!!!!!
Cụ hiểu dư vầy thì đừng có "ôm hận" mãi, bên thớt kia cũng vừa bổ sung vài câu chuyện các ngành khác đấy.

Cụ vặt của tôi, tôi vặt của người khác... cứ lòng vòng luẩn quẩn như thế kéo theo cả cái XH này trì trệ đi xuống. Giận thì có giận, nhưng thương thì hãy cứ thương. Sống được bao lâu mà phải xoắn hả cụ? ;))
 

ruabo2

Đi bộ
Biển số
OF-182262
Ngày cấp bằng
26/2/13
Số km
8
Động cơ
335,540 Mã lực
sợ nhất nhận phong bì rồi chả giúp gì cho BN thôi.
Tôi thích bác nói hộ lòng tôi câu này.
Nhận phong bì mà nỗ lực làm đúng chức phận nghề nghiệp thôi thì người ta cũng hạnh phúc lắm rồi.
Xã hội đa số nó phong bì với lót tay. Mình đứng ngoài lẻ loi, và đôi khi còn cô đơn nữa.
Nghèo thì khổ mà không chỉ khổ còn cả nhục nhã.
Ngẫm mấy cái bệnh nhà giàu: ví như hỏng quả thận, giàu có tiền mua quả khác thay vô sống được thêm ít năm. (nhưng cũng cả 100.000 $ nhỉ). Nghèo có chàng đi bán thận mà có khi chỉ 5000 $ cũng gật rồi.

Càng ước mong có cậu bác sĩ nào mở cái bệnh viện 2 mặt tiền: mặt tiền to thu tiền người giàu với cung cách phục vụ người giàu. Mặt tiền nhỏ, dùng tiền thu từ mặt tiền lớn làm như nhà thương thí (trước GP) cho người nghèo có cơ hội chữa từ những thầy thuốc là thầy thuốc (còn chăm nhau thì gia đình tự túc)

Ờ! mới reng nick mà mình nói hơi nhiều roài
 

ruabo2

Đi bộ
Biển số
OF-182262
Ngày cấp bằng
26/2/13
Số km
8
Động cơ
335,540 Mã lực
Vì SVY học lý thuyết rồi lâm sàng kín ngày kín buổi lấy đâu ra time bán ngày mà đi chợ như ông bs này. Những SV Y chăm chỉ tối họ còn tự giác lên giảng đường tự ngồi học cơ
Bác nói chuẩn. Nói không phải là khoe chứ cái quĩ học bổng của chúng tôi ban đầu chỉ cấp cho học sinh phổ thông. Nhưng sau rồi cũng dành hơn chục xuất cấp cho sinh viên Y khoa . Lý do: những sinh viên này rất nghèo và thường phải đi dạy, đi làm thêm, bỏ giờ vv. Nhìn học lực thì các em rất có khả năng. Quĩ tiếc tài nên quyết định khảo sát và cấp học bổng hàng năm. Tiếc là quĩ còn nghèo nên cũng không giúp được nhiều em.
 

học lái

Xe điện
Biển số
OF-682
Ngày cấp bằng
8/7/06
Số km
2,195
Động cơ
595,922 Mã lực
Tuổi
42
Hôm nay, ngồi đọc bài này:http://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/song-khoe/nhip-song/tu-su-cua-bac-si-khong-nhan-phong-bi-2428879.html. Em nhận ra ngay đúng là anh SV hàng xóm trong xóm trọ tồi tàn của bọn em ngày xưa.
Nhớ về những kỷ niệm thời sinh viên đói nghèo mà cay cay khóe mắt.
Câu chuyện anh Phúc - Bác sỹ kể trên báo chỉ là 1 phần nhỏ những khó khăn trong cuộc sống thực tại của anh ấy, phải công nhận anh ấy là con người rất có ý chí, có kiến thức và có tâm trong các công việc anh ấy làm.
Ngày mai (27/02/2013) là ngày Thầy thuốc Việt Nam, kính chúc các Thầy thuốc - OFer luôn mạnh khỏe, cống hiến tri thức và tấm lòng của mình cho bệnh nhân, cho Xã hội.
Cũng mong Xã hội ngày một tốt đẹp hơn, để cho những định kiến xấu về một nghề cao quý cũng sẽ không còn nhức nhối như ngày nay nữa.



Thật sự là nhà cháu có đièu kiện hơn BS Phúc này. Từ khi đi học và ra trường vì GĐ có điều kiện và trong ngành nên thuận lợi hơn.
Để SV Y mà đi bán rau và than tổ ong là khó lắm vì SV Y thường học cả sáng và chiều ( sáng ở BV chiều ở giảng đường) trực 4-8 ngày / tua.
Xin việc ở viên Sanh Pon nói chung và các viện TW thời kỳ 1993-2005 rất khó vì biên chế chưa mở rộng nhiều bạn tôi biết phải làm hợp đồng không lương ở SP và VĐ 10 năm đấy.
Đúng vì Kinh tế là nhiều BS mất hay giảm Y đức, nhưng đa số vẫn giúp đỡ BN nhiều. Thôi thì giúp được gì thì giúp thôi, cái lớn muốn giúp được nhiều người là phải nhà nước.
Đừng nên trách người nhận phong bì vì tại cả người đưa phong bì nữa ( mình cũng là người không ủng hộ ), sợ nhất nhận phong bì rồi chả giúp gì cho BN thôi.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top