Người hiếm . Người chớ không phải hàng hóa nhaThế lão hàng hiếm rồi
Người hiếm . Người chớ không phải hàng hóa nhaThế lão hàng hiếm rồi
Em ko hẳn thích nhất nhưng em đọc Cuốn theo chiều gió rất nhiều lần, thậm chí thuộc luôn cả mấy trang đầu.Em thích nhất truyện Cuốn Theo Chiều Gió. Cả bản chính và bản Hậu Cuốn Theo Chiều Gió được viết thêm sau này. Đọc đi đọc lại. Rồi cả nghe đài trên chương trình đọc truyện đêm khuya. Rồi xem phim.
Chịu á. Đâu phải rì em cũng biết ợ. Đôi khi những điều tưởng rất đơn giản lại không biếtCụ khéo bị rồi cũng ko biết ý. Em là phụ nữ còn biết Kamasutra là j, cụ là đàn ông mà ko biết à?
Em thường thấy nghi nghi là phải Gúc. Chả nhẽ cụ ko có cảm giác j hả?Chịu á. Đâu phải rì em cũng biết ợ. Đôi khi những điều tưởng rất đơn giản lại không biết
Từ đấy gọi là từ khoá "chuyên môn" rồi, em mới đây mới biết chứ truớc cũng ko, tại ko hay nghiên cứu cái món kia nên ko để ý, lành mạnh thoai.Em thường thấy nghi nghi là phải Gúc. Chả nhẽ cụ ko có cảm giác j hả?
Em cũng cày ngôn tình đấy cụ, nhưng đúng là đọc xong ko nhớ j thật! Nhưng em chỉ truyện nào hài hài mới đọc.Tâm đắc thì ko vì em ít đọc sách truyện, nhớ mỗi bác sĩ ai bô lít, thím đi nga về cho đọc, ngày ý vn gọi là hoạ báo, giấy bóng, in mầu vẫn thơm mùi mực. Chả khác gì đang xem tv đen trắng lên phát luôn 4k.
Mà hình như nữ giới hay thích đọc truyện hơn nam thì phải ? con ngan nhà em còn tìm cả ngôn tình đọc, hỏi giờ chơi cả thể loại này à thì bảo những lúc buồn với khó nghĩ em hay thích đọc, đọc xong có khi chả nhớ đọc gì.
O'Henry có tập truyện ngắn hay. Em nhớ mãi chuyện hai vợ chồng, chồng có đồng hồ vàng bán đi mua lược cho vợ, vợ bán tóc lấy tiền mua quai đồng hồ cho chồng. Thế nên lớn lên em nhất quyết mua 1 cái đồng hồ vàng khối, ko hiểu sao thấy rất muốn có 1 cái như vậy .Cháu thì lười đọc lắm ạ. Nhưng Chiếc lá cuối cùng của O’Henry thì cháu vẫn còn nhớ
Tâm đắc thì ko vì em ít đọc sách truyện, nhớ mỗi bác sĩ ai bô lít, thím đi nga về đọc cho, ngày ý vn gọi là hoạ báo, giấy bóng, in mầu vẫn thơm mùi mực. Chả khác gì đang xem tv đen trắng lên phát luôn 4k.
Mà hình như nữ giới hay thích đọc truyện hơn nam thì phải ? con ngan nhà em còn tìm cả ngôn tình đọc, hỏi giờ chơi cả thể loại này à thì bảo những lúc buồn với khó nghĩ em hay thích đọc, đọc xong có khi chả nhớ đọc gì.
Em thì tự may cho mình cái váy, có phần bèo trên cổ giống MecghiO'Henry có tập truyện ngắn hay. Em nhớ mãi chuyện hai vợ chồng, chồng có đồng hồ vàng bán đi mua lược cho vợ, vợ bán tóc lấy tiền mua quai đồng hồ cho chồng. Thế nên lớn lên em nhất quyết mua 1 cái đồng hồ vàng khối, ko hiểu sao thấy rất muốn có 1 cái như vậy .
Hồi xưa đọc Tiếng chim hót trong bụi mận gai có tro của hoa hồng, sau này cũng nhất định may một cái váy lụa màu này (em cảm nhận nó màu xám hồng).
Em rất thích đọc, xong rồi xem phim mới thấy phim này nhân vật có giống như mình hình dung hay ko ...
Nếu nói về triết lý và những bài học nhận được thì em rất nhớ Những người khốn khổ, ví dụ là khi nói hay thuyết phục ai thì phải có câu truyện (story) và có ví dụ sinh động, hay ai cũng có sai lầm, nếu ko thì là thánh,mà ngay cả thánh cũng sai, hoặc là muốn ng ta ko ăn trộm thì phải cất đồ đi đừng khoe mẽ...
Hồi bé (cấp 2) em đọc còn có cả quyển sổ nhỏ ghi lại những bài học này cơ , giờ già quên hết rồi.
O'Henry có tập truyện ngắn hay. Em nhớ mãi chuyện hai vợ chồng, chồng có đồng hồ vàng bán đi mua lược cho vợ, vợ bán tóc lấy tiền mua quai đồng hồ cho chồng. Thế nên lớn lên em nhất quyết mua 1 cái đồng hồ vàng khối, ko hiểu sao thấy rất muốn có 1 cái như vậy .
Hồi xưa đọc Tiếng chim hót trong bụi mận gai có tro của hoa hồng, sau này cũng nhất định may một cái váy lụa màu này (em cảm nhận nó màu xám hồng).
Em rất thích đọc, xong rồi xem phim mới thấy phim này nhân vật có giống như mình hình dung hay ko ...
Nếu nói về triết lý và những bài học nhận được thì em rất nhớ Những người khốn khổ, ví dụ là khi nói hay thuyết phục ai thì phải có câu truyện (story) và có ví dụ sinh động, hay ai cũng có sai lầm, nếu ko thì là thánh,mà ngay cả thánh cũng sai, hoặc là muốn ng ta ko ăn trộm thì phải cất đồ đi đừng khoe mẽ...
Hồi bé (cấp 2) em đọc còn có cả quyển sổ nhỏ ghi lại những bài học này cơ , giờ già quên hết rồi.
Ngôn tình nhưng phải Happy ending mới được ạ? Kiểu tổng tài cao ngạo, giàu có, yêu 1 cô gái bướng bỉnh, khó chiều, cãi nhau rồi yêu nhau. Đọc ngôn tình xong quay lại cuộc sống thực thì dễ hụt hẫng lắm.Em ko hẳn thích nhất nhưng em đọc Cuốn theo chiều gió rất nhiều lần, thậm chí thuộc luôn cả mấy trang đầu.
Mỗi độ tuổi em lại thích 1 loại sách. Hiện tại chỉ thích ngôn tình thể loại happy ending đọc xong quên luôn ko cần nghĩ.
Em ko cụ ơi, vừa phải coi lại xem nó ra răng, em thích truyện ngắn này và quyển Bông hồng vàng và bình minh mưa vì nó nhẹ nhàng. Đọc nhiều tập khác thấy nặng nề quá.Em vừa lôi tập truyện ngắn O'Henry ra đọc lại hồi Hà Nội cách ly 16 .
Mợ có nhớ cái truyện về bánh rán trong tập truyện đó ko?
Hôn nhân đâu chỉ toàn màu hồng hả cụ Khi quá trẻ, xa ba mẹ, lại lấy chồng sớm, có con sớm, đi làm dâu xứ Bắc cũng nghiệt ngã, đi làm cơ quan nhà nước lương 3 cọc 3 đồng đúng nghĩa, lại chả có kinh nghiệm sống gì, thì ắt khổ thôi cụHic. Nghe mợ nói buồn vậy
Vui nhỉ mợ nhỉ, tuổi thơ và tuổi trẻ mơ mộng.Em thì tự may cho mình cái váy, có phần bèo trên cổ giống Mecghi
Cũng phải có tý mơ mộng mới dễ sống cụ ah, hihii.Ngôn tình nhưng phải Happy ending mới được ạ? Kiểu tổng tài cao ngạo, giàu có, yêu 1 cô gái bướng bỉnh, khó chiều, cãi nhau rồi yêu nhau. Đọc ngôn tình xong quay lại cuộc sống thực thì dễ hụt hẫng lắm.
Cụ cũng lãng mạn khiếp, hihi.Vui nhỉ mợ nhỉ, tuổi thơ và tuổi trẻ mơ mộng.
Em còn nhớ mẹ Scarlet luôn mang túi có hương cỏ tranh bên mình, vì thế giờ em cũng cực kỳ thích và hay dùng sữa tắm và lotion hương cỏ tranh của L'Occitan.
Có những ấn tượng dù đã rất lâu hóa ra lại ảnh hưởng tới mình tới tận giờ, nhưng mà cũng thật dễ thương hihi.
Chuẩn mợ ơi, em giờ chỉ có hai gu, khi nào rảnh rang tĩnh lặng thích nghĩ suy và có chút phần chấn thì sẽ học truyện đạt giải Nobel của năm gần đó, vì đọc loại nay luôn luôn hoang mang về nội dung và kết truyện.Ngôn tình nhưng phải Happy ending mới được ạ? Kiểu tổng tài cao ngạo, giàu có, yêu 1 cô gái bướng bỉnh, khó chiều, cãi nhau rồi yêu nhau. Đọc ngôn tình xong quay lại cuộc sống thực thì dễ hụt hẫng lắm.
Kiêu Hãnh và Định kiến, mọi người khen lắm, mà em đọc ko thấy hayTrà hoa nữ ko hay thì mình đọc Con hủi, Jane Eyre, Đồi gió hú, Jenny Gerhardt, Nàng Ido, Kiêu hãnh và định kiến,... đi mợ, toàn về thân phận phụ nữ