[Funland] Sắp thi hành án tên TT sát hại Thiếu tá Nguyễn Văn Sinh

Trạng thái
Thớt đang đóng

Vớ vẩn thôi

Xe điện
Biển số
OF-146284
Ngày cấp bằng
19/6/12
Số km
3,828
Động cơ
396,080 Mã lực
Nơi ở
Bãi giữa Sông Hồng
Em vừa đọc lại cụ à.
Có 3/5 người kêu oan
2 người ko kêu là Nguyễn Thị Lan Phương và Vũ Toàn Trung
Mà Vũ Toàn Trung bị quy là 1 trong 2 hung thủ đâm trực tiếp mà cụ.
Tôi đọc trên Fb Luật sư https://www.facebook.com/levanhoa256 người tham gia vụ này thấy thư gửi đi gửi lại của Hoàng Đen với Chưởng ý đại loại là oán Trung và Phương khai theo gợi ý của xxx ...
p/s : Riêng về Pín thì kiểu của nó là đi ngược dòng để khơi mào tranh luận . Sau khi tranh luận thì người đọc tự chiêm nghiệm để rút ra chân lý cho mình . Bảo nó là thằng phổng đạn nó cũng ừ bảo nó là DLV nó cũng ừ . Mấy bài nó lên về vụ Nguyễn Văn Chưởng hoàn toàn trích dẫn và suy luận theo đúng báo chí nhà nước nhưng câu cuối Pín chêm vào đánh đồng tất cả ACE ủng hộ Chưởng đang mắc mưu của ACE dân chủ đi tin mấy thằng nghiện với con ca ve . Đấy là bề nổi , Thông điệp ngầm gửi ở đây là Dân chủ có tốt hay không cơ :)):)):)):))
 
Chỉnh sửa cuối:

BMW X10

Xe điện
Biển số
OF-833169
Ngày cấp bằng
2/5/23
Số km
3,749
Động cơ
27,432 Mã lực
Chính xác thưa cụ
Nan nhân và thủ phạm Có mâu thuẫn từ trước, nhưng xxx không muốn bẽ mặt nên cố "điều chỉnh " sang cướp của giết người
Không có 1 dòng chữ nào nói về tiêu thụ đồ ăn cướp - chứng cứ quá yếu
Tình tiết như vậy
2 ông đến vay tiền c- chủ quán cà phê đèn mờ , nhưng c nói, muốn có tiền thì đi chém 1 thằng cho tao. Thằng bị chém ấy (ăn phế cao hoặc có mâu thuẫn về tiền bạc với c từ trước). Hai bên hẹn nhau gặp gỡ và ông kia bị úp sọt về với tổ tiên. Conan biết sự thật nhưng như thế thì ê mặt ngành, nên lái vụ án sang cướp của giết người
Ah, hóa ra tụi nó cướp được dăm thứ đồ, ví dụ điện thoại xe máy gì đó, nhưng cu lít lờ đi, ý bác là vậy, phỏng ạ?
Hóa ra đồng chí Sinh rút súng bắn đùng đoàng 4 phát , vẫn bị cướp sạch bách. Ý bác thế, phải không ạ?
 

botmingoc

Xe tải
Biển số
OF-138889
Ngày cấp bằng
17/4/12
Số km
355
Động cơ
371,808 Mã lực
Đọc giống như Chưởng cũng là chủ mưu và cố ý kiếm bằng chứng ngoại phạm. Nhưng đen cái gặp đúng xxx sách giáo khoa K thì ngoại hay nội phạm t cũng mặc, cho vào tiêm thuốc luôn cho gọn còn viết sách, nên chịu ko lý lẽ được với củ khoai.
 

aca997

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-831395
Ngày cấp bằng
26/3/23
Số km
601
Động cơ
11,077 Mã lực
Tuổi
52
Rất lạ là sao nhiều người cho rằng C bị oan khuất? Có lẽ vì căn cứ vào chứng cứ ngoại phạm.
Có khả năng C dàn dựng cụ giết người và tạo chứng cứ ngoại phạm cho mình, như vậy, dù là chủ mưu và chủ định giết người, nhưng không trực tiếp ra tay, C cũng chỉ đáng chung thân thôi.
Không phải c bị oan, mà chứng cứ buộc tội yếu, chuyên môn yếu của xxxx
Chắc chắn là, mâu thuẫn từ trước
Ông gì khai "a chưởng thuê đi chém người" nhưng hđxx cố tình lờ đi, MÂU THUẪN TỪ TRƯỚC- xxx cũng lái vụ án sang hướng khác
Vụ này Báo Tiền Phong làm rất tử tế- chi tiết- khách quan. Các cụ cứ đọc kỹ là hiểu
Chưởng chủ quán đèn mờ, nạn nhân chết thì đóng cửa, nên Chưởng chắc chắn có liên quan
 
Chỉnh sửa cuối:

skuadi

Xe điện
Biển số
OF-573064
Ngày cấp bằng
8/6/18
Số km
3,333
Động cơ
26,606 Mã lực
Hình như chưa ra quy định thì phải , e chỉ nhớ cách đây mấy năm bàn ở QH thì BCA kêu kinh phí lớn , k đủ tiền
Có quy định lâu rồi. Tuy nhiên lại ko có chế tài bắt buộc phải dùng nên các anh thấy cái nào dễ thì làm thôi. Ai tự nhiên buộc chân mình đâu ạ
 

lads1205

Xì hơi lốp
Biển số
OF-834686
Ngày cấp bằng
30/5/23
Số km
517
Động cơ
26,781 Mã lực
Tuổi
26
Từ FB luật sư Lê Văn Hoà, người hỗ trợ pháp lý cho bố mẹ Nguyễn Văn Chưởng kêu oan cho con. Nguyên Vụ trưởng, tổ trưởng tổ kiểm tra án oan của Ban nôii chính TW đăng Thư của Tử tù Nguyễn Văn Chưởng gửi mẹ ngày 7/4/2009 (gửi từ trại tạm giam Trần Phú, HP):

“Mẹ và đại gia đình kính mến! Con ở trong này bây giờ cố gắng cải tạo thật tốt để không khỏi phụ công mẹ dạy bảo nhưng con là mình bị oan nên nhiều lúc bức xúc lắm mẹ ah. Con sẽ luôn giữ gìn sức khỏe thật tốt và nghe lời Ban giám thị sẽ không hát to nữa đâu.

Mẹ ơi, dạo này con thấy mẹ gầy quá vậy, mẹ phải tin vào con, tin vào nghị lực của con mẹ a, con ở trong đây luôn cố gắng viết đơn gửi mọi nơi để mong tìm người tài đức giúp đỡ con qua cảnh oan trái này mẹ a. Mẹ ơi, thời gian gặp mặt ít quá nên con không nói chuyện nhiều được với mẹ nên chắc mẹ cũng chưa hiểu được tại sao con không có tội mà lại nhận tội về mình phải không mẹ? Con xin nói sơ qua để mẹ hiểu cho con chứ con cũng đâu phải là người ngu đần hay ăn vàng ăn bạc của người ta mà con mới nhận tội về mình.

Khi con đang ngủ nhờ nhà thằng em con quen vì con và Bảy chưa tìm được nhà trọ nên ở đấy. Vào lúc khoảng 1h sáng có một tốp người mặc quần áo bình thường nói là công an phường đến kiểm tra hành chính, bọn con đã đưa hết giấy tờ ra cho họ nhưng giấy tạm trú của con ở phường khác nên họ nói là bắt bọn con lên phường và họ trói con bằng dây thắt lưng, vòng tay ra sau và họ bắt tất cả bọn con đi, họ gọi taxi đến và bảo lên số 9 Hồ Xuân Hương. Con cứ tưởng đấy là chỗ công an phường cơ, nhưng đến nơi con mới biết đó là công an thành phố và một người trong số họ bảo con là mày nhìn xem đây là đâu, con nhìn theo tay người ấy chỉ thì thấy tấm bảng đề H88 xong họ lại hỏi con có biết Thanh "Già", Nga "Thọt", Phương, Hoàng không? con bảo là có. Con nói là Thanh có quán bán hàng gần nhà con thuê cũ còn Nga "Thọt" con cũng biết, Phương thì nhà ở Đông Hải, Hoàng thì ở Khâm Thiên- Hà Nội. Vì con nghĩ Phương là chị gái thằng Trường có người yêu tên Hoàng thường ở chỗ anh Thanh nên con nói vậy. Thế là họ đánh con tới tấp, không để con nói được câu nào nữa, họ thôi đánh con thì con mới thở được và nói là sao các chú đánh cháu? Cháu có làm gì đâu? và họ nói "Không làm gì thì tao mới đánh chứ làm gì thì đã không bị đánh" và họ lại tiếp tục đánh con tiếp và dùng còng số 8 treo cánh vắt tay (treo cánh tiên) chỉ có 2 đầu ngón chân cái chạm xuống đất, con lúc này gào lên: "Lý do gì mà các người đánh tôi, pháp luật là như vậy hả..?". Được khoảng 15 phút họ cho con xuống và ngồi ở ghế, dùng xích chó xiết, quấn chặt người con vào ghế xong rồi sỏ cùm que nóng vào chân con, xong tất cả rồi 1 người trong số họ mới hỏi con: "Mày biết mày bị bắt vì lý do gì không?" . Con trả lời là: “Cháu không biết, sao cháu lại bị bắt? và lại còn bị đánh nữa?”. Thế là người ấy nói là: "Mày bị bắt vì giết người ở Đình Vũ". Con lúc đó không biết là ngày bao nhiêu và vào thứ mấy nên con hỏi là: "Thế hôm đó là ngày bao nhiêu? và vào thứ mấy?" để con xem mình đang ở đâu vào ngày hôm ấy, và họ nói là: "Hôm 14 và vào thứ 7". Con lúc đó mới nghĩ ra là hôm đó con ở quê nên con bảo họ là "Ngày hôm đó cháu về quê vào chiều thứ 7 đúng hôm 14" và con có nói con đi cùng với thằng Trường về và kể đi chơi ở những đâu nhưng họ đã không nghe con giải thích và cũng không ghi lời khai của con, không xác minh ở quê xem con nói có đúng không. Nhất là thằng Trường cũng bị bắt cùng với con và cả cái Bảy, hai đứa nó đều biết chắc và nhớ vì ngày gần đây nhưng họ đã không làm như vậy, chỉ mỗi một câu là mày phải nhận, con bảo là: "Thú thực là cháu không giết người và hôm đó cháu ở quê Hải Dương cách chỗ xẩy ra vụ án đến 30 cây số". Con nghĩ trình bày như thế chắc họ phải xác minh vì trong vụ án bắt nhầm người là điều bình thường, nhưng đây họ không làm như vậy, cũng không muốn nghe những gì con nói. Thế là chân họ đạp, dận xuống xiềng nên xiết rất mạnh vào mắt cá chân, con rất đau, kêu gào thảm thiết, ngất lên ngất xuống không biết bao nhiêu lần. Con nói đi nói lại là "Cháu không giết người, các chú bắt nhầm người rồi các chú đi xác minh hộ cháu, cháu van lạy các chú". Họ cười như những con quỷ chứ không phải công an. Vì họ không mặc đồng phục công an, bắt đầu chửi rồi đánh đủ mọi kiểu từ gậy gỗ rồi đạp, dận xiềng, xiết đạp xích, đấm, tát, lấy đầu gậy tre chọc th ẳng vào giữa ngực. Chán tay tất cả lại dừng, họ lại hỏi con: "Thế mày đã chịu nhận chưa hay là còn phải đánh nữa?". Con bảo họ là con có giết người đâu mà nhận tội làm sao được, sao các chú không hỏi xem và đi xác minh cháu nói có đúng không, và họ lại hỏi con "Thế mày biết thằng nào giết người?", con bảo là "Cháu biết làm sao được, cháu có giết người đâu mà cháu biết", thế là họ bảo "Thế thì mày thành thằng giết người" xong họ lại tiếp tục đánh đập, tra tấn nhục hình con, con thì vẫn kêu gào là oan: "Có ai cứu tôi với, tôi bị oan, luật pháp ở đâu vậy". Thế là họ lấy luôn đôi tất ở đâu nhét vào mồm con, và con không kêu, không nói được nữa. Xong họ lại treo cánh tiên, họ bật điều hòa thật lạnh và dùng những đòn nhục hình, bỉ ổi vào bộ phận sinh dục của con và họ lại đấm, tát con lúc này máu mồm con đã hộc ra nhiều thậm chí đái hết ra sàn nhà vì những đòn thâm hiểm. Con cũng không theo ý họ là nhận tội vì con đâu có giết người mà phải nhận tội. Thế là họ bảo: "Mày rắn lắm nhưng không chịu lâu được đâu, hôm nay kiểu này, mai còn nhiều kiểu khác, mày không nghe lời tao thì còn nhiều cách để bắt mày phải nhận tội". Thế là họ đi ngủ, cũng tại trong phòng đó, họ phải đắp chăn cho đỡ lạnh, còn con mỗi cái áo sát nách mỏng và cởi truồng vừa lạnh vừa khát, xin nước uống thì họ cho có một chén bé, xin chén nữa thì bị nhổ nước bọt vào mặt. Lúc này rơi vào lúc 5h sáng. Đúng 7h sáng họ dậy lại tiếp tục đánh con tiếp đến hơn 11h trưa họ thôi và ông S Trung tá ngồi nhìn con bảo là: "*** mẹ mày cố tình bố cho mấy con đàn bà đánh vợ mày cho lòi mẹ con mày ra". Còn ông P Thượng ý bảo: "Mày có em trai hả nó không khóc như mày đâu, mày muốn nó mất một trong hai chân à". Còn một người con không biết tên nhưng chắc ở gần nhà mình ở Hải Dương bảo là: "Mày tưởng nhà mày tao không biết à, mẹ mày đang ở nhà, có một mình chứ gì?" và còn nói, chửi, đe nẹt nhiều lắm, nhưng con không nhớ hết lời bọn họ nói, con không tin là họ dám động đến nhiều người dân vô tội như thế. Đến cả đứa trẻ chưa chào đời mà họ còn định cướp mạng sống của nó từ trong bụng mẹ nó! Rồi họ nói nhiều và con cũng rất hoảng, con nghĩ đến mẹ, em trai, cái Bảy và con của con. Con nghĩ rằng con đã được sắp đặt trước để thế thân cho thằng giết người, một kẻ giám làm, không dám chịu.

Họ đã nói rằng: "Mày muốn thành một con người hay bị đánh như con súc vật và cả người nhà mày nữa, loài súc vật nó còn biết thương nhau mày nghĩ lại đi". Con bảo là cháu không giết người cháu có biết chi tiết gì mà khai đâu. Thế là họ nói rằng "Không biết thì để tao hướng dẫn" và ông N Trung tá hướng dẫn tất cả những chi tiết vụ án, một người khác thì kẻ vẽ sơ đồ để con biết. Một người khác thì chìa hai bản cung của thằng Hoàng "đen" và thằng Trung ra, bảo chúng nó khai hết rồi, nhận hết rồi, mày nữa là xong. Con lúc đó mắt hoa trả đọc được gì từ 2 bản cung đó, xong tất cả rồi con được họ tháo mọi thứ ở trên người xuống cho uống nước và có 1 người chụp ảnh rồi đưa vào trại Trần Phú chiều 30/07/2007.
Nhưng vào trại do những vết thương quá nặng nên thủ tục nhập trại mất nhiều thời gian và phải khám qua vì còn viết các vết thương, con vào phòng P trong tình trạng bị thương như người sắp chết, không thể tự nằm hoặc đang nằm mà ngồi dậy, đang ngồi mà muốn dậy thì phải dựa vào tường, tay không tự cầm nổi thìa ăn cơm và bút viết.

Trong mấy ngày đầu con cũng được thầy Hưng quản giáo buồng P cho viết lại những vết thương trên thân thể của con là do ai đánh và đánh bằng những thứ gì? con đã cố gắng viết vào ngày 04/08/2007. Hôm con đi cung bị đánh là do Điều tra viên tên là Vũ đá thẳng vào ngực. Và con cũng được thầy quản giáo viết giấy cho con trình Ban giám thị ở đó đến chiều 31/08/2007 thì chuyển đến trại giam ở Thủy Nguyên. Ở đó con cũng đi cung và bị đánh do con viết giấy là không mời luật sư theo ý của điều tra Vũ, xong dẫn con đi chụp ảnh lăn tay thì liên tục đá vào chân, đầu của con. Đến trưởng trại ở đó còn bảo: "Chân nó đau thế đá ít thôi". Con ở đó đến sáng 12/09/2007 thì bị chuyển lên trại Kế (Bắc Giang). Không biết điều tra Vũ nói gì với cán bộ đại úy Dũng "đen". Dũng "đen" đi về phía con lấy chân dận lên còng tay xuống đất và một chân kia thì đá liên tục vào ngực, vào mặt, vào lưng của con.

Trong quá trình điều tra, con chỉ được biết nhà có thuê luật sư từ khi con ở trại Thủy Nguyên. Nhưng ở trên Bắc Giang con ngóng chờ luật sư lên đó để nói sự thật để luật sư căn cứ vào đó mà nhờ những cơ quan tối cáo điều tra bắt toàn bộ những kẻ dám làm sai lệch, bóp méo sự thật. Nhưng đến khi được gặp mặt luật sư hôm đối chất với thằng Trung thì điều tra đã vào đe dọa trước và sau đó mới cho thằng Trung và luật sư vào và con hoàn toàn không biết ai là luật sư của con nữa. Chỉ thấy mấy người sách cặp không mặc quần áo công an lên đoán là luật sư và càng không biết ai là luật sư của con cũng không được giới thiệu và không được nói chuyện một câu nào với luật sư. Khi đối chất song họ vội vàng cho con ra ngoài để cách li luật sư và thằng Trung. Ra về, họ mới cho con vào phòng nói chuyện.

Khi ở trại Kế (Bắc Giang) con đã nghĩ là mình không thể sống được đến lúc ra trước tòa để nói lên toàn bộ sự thật nên con đã thêu lên tất cả quần áo chữ "Chưởng VT" tức "Chưởng Vô Tội", cả vỏ gối con cũng thêu nữa, còn áo phông trắng con thêu bài thơ kêu oan và cũng là bức tống văn kiện để làm bằng chứng khi con đã chết.
Con đã phải rút từng sợi chỉ ở chăn bông tiết kiệm và chỉ ở khăn mặt ấy kẹp vào que tăm để thêu, nên mất rất nhiều thời gian. Con sợ bị lộ sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của con và của mọi người ở ngoài. Nên đến hôm con về trại ở Trần Phú ngày 20/05/2008 con đã cất kín chiếc áo để không ai phát hiện ra. Và con cũng chờ ngày ra đến tòa án để nói lên toàn bộ sự thật. Nhưng trước tòa, sự cứng ngắc của cơ quan tư pháp đã không nhìn nhận ra mọi việc. Hay là thế lực đen đã che phủ rồi? Nên tất cả những lời nói của con trở lên vô nghĩa. Đến khi tòa tuyên án xong, con mới bừng tỉnh là chiếc áo con đang quấn ở bụng và con đưa cho bác Chiến luật sư. Nói với bác ấy rằng: "Gửi lên văn phòng chính phủ kêu oan thay cháu, cháu bị oan" và chiếc áo đó, bác đã đưa về cho bố mẹ đấy.

Còn những chi tiết nữa là: Trong ngày 14 và 15 -7-2007 con nhận được nhiều cuộc điện thoại đến lắm. Khoảng tầm 4h chiều ngày 14-7-2007 thằng Trung gọi điện cho con bằng số máy bàn nhà nó hỏi về Lan Anh (tức Phương) và cho con biết số điện thoại của thằng Trường "Sinh" và nó bảo cái Lan Anh về chỗ con thì gọi cho nó và nó còn gọi cho con mấy lần nữa bằng số máy di động để hỏi cái Lan Anh (Nguyễn Thị Lan Phương tức Hằng tây, lúc đầu nó giới thiệu tên cho con là Lan Anh).

Còn trong ngày 14-7-2007 thằng Trung có việc gì mà cứ tìm thằng Trường "Sinh" rất gấp. Trong khoảng 9h sáng thằng Trung đi đâu đấy thì thằng Trường Sinh lại về chỗ con (vì nó ngủ nhờ nhà con từ đêm 13/7 và cái Phương còn đang ngủ ở nhà con). Đến tầm 2h chiều con ngủ dậy định đi làm thì thằng Trung lại nhờ con lai lên đường Lê Lợi tìm thằng Trường Sinh nhưng không gặp và con để nó ở trên đó sau đó con về công ty. Nó còn cho con số máy nhà nó, bảo con là "Em về nhà cái Lan Anh, anh về thì gọi cho em". Nó còn xin số điện thoại của con, con viết vào tờ giấy đưa cho nó vì nó không nhớ.

Con nghĩ rằng chắc chúng nó phải có chuyện gì đó thì mới tìm nhau như thế và thằng Trung còn bảo con là về nhà nó nhận mấy triệu.

Đoàn gọi cho con mấy cuộc, giục con về để nó lấy xe đi chơi. Nhưng xe con đưa cho thằng Trường đi vá săm và rửa xe nên về cũng hơi muộn, khoảng 8h tối nên em không lấy xe nữa mà để xe cho con và thằng Trường đi. Và nhất là khoảng hơn 9h tối con có nhận một cuộc điện thoại, con không nhớ là ai nữa, chỉ nhớ là giọng đàn ông hỏi con đang ở đâu và con nói đang ở Hải Dương. Lúc này con đang chơi ở nhà cái Mến ở Tân Tạo, trời lại mưa to nên lúc con nói chuyện điện thoại thì bố cái Mến cứ tưởng con nói chuyện với ông ấy.

Tý nữa con quên chuyện này. Khi con ở trên Bắc Giang thì điều tra Vũ có bảo con viết thư cho mẹ, nói là "Con vẫn khỏe, con đã giết người, mẹ ở ngoài đừng khiếu nại nữa". Nhưng con không viết như vậy, con chỉ viết đại ý là "Con khỏe rồi và con không phải như người mà bố con đã nói" với đại ý ấy, con nghĩ là mẹ sẽ hiểu là con vô tội. Nhưng con không biết là họ có đưa cho mẹ lá thư đó không? Mấy lần gặp mẹ con cũng quên không hỏi mẹ. Nên viết thư này con viết luôn không sợ con lại quên.

Khi ở trong trại Kế con đã bảo điều tra Vũ là con bị oan, hai chú cũng biết, cháu muốn được về nhà, cháu không cần gì cả cũng không kiện cáo gì hết. Và họ bảo là "Mày cứ viết hết bằng chứng ngoại phạm ra" và mỗi lần lên họ cho con viết một lần vào những mảnh giấy như giấy nháp vứt đi đấy. Họ còn lừa con là đã thả Đoàn ra rồi nên con đã yên tâm. Họ còn bảo để họ bắt được thằng kia thì họ sẽ thả con về. Nhưng tất cả họ lừa con, họ đã sắp đặt và ép con phải chết nên con mới để lại tất cả lên áo, gối, quần áo đang mặc cho dù có chết thì đó cũng là bằng chứng của con.

Và linh cảm của con đã đúng, họ đã ép con chết để bịt đầu mối và lừa con để cho thằng kia cao chạy xa bay rồi. Làm sao mà thằng Trung cứ gọi điện cho con hỏi về cái Phương như vậy? Vì khi ngủ ở nhà con đến khoảng 9h30 phút ngày 14-7-2007 Trung và cái Phương lên quán anh Thanh "Già" và thằng Trung nó bảo với con là cái Phương ở trên đó. Đến trưa cái Phương về nhà con, còn nó về nhà nó ở Đồ Sơn - Kiến Thụy. Cái Bảy đã nấu cơm cả cho 2 đứa nó. Đến tầm 11h ngày 14-7-2007 con về hỏi Bảy là chúng nó không về ăn cơm à? thì Bảy bảo không. Con bảo Bảy ăn cơm một mình còn con đi ngủ, khi đi ngủ thì cái Phương về và nhờ gọi Tắc Xi cho nó để nó về nhà, và Bảy vào giường lấy điện thoại của con ra gọi Tắc Xi lúc này thì thằng Trường cũng đến, con không biết cái Bảy gọi bằng máy của con hay bằng máy của thằng Trường "sinh". Khi Tắc Xi đến thì thằng Trường còn đón Tắc Xi hộ cái Phương và cái Phương nó bảo với con là nó về nhà nó ở số 1 Lạch Tray và mai nó xuống. Con lại vào ngủ tiếp đến khoảng 14h ngày 14/7/2007 thì thằng Trung nó về hỏi con về cái Phương. Con bảo nó nói về nhà ở số 1 Lạch Tray rồi vì em về Đồ Sơn nên nó cũng tranh thủ về nhà. Và thằng Trung nhờ con tiện đi làm lai nó đi tìm thằng Trường "sinh" như con đã viết ở trên.

Con bây giờ ở trong đây không biết khi nào phải ra đi. Chỉ cầu mong bố mẹ và mọi người ở bên ngoài tìm giúp con người có tài, có đức để tìm lại sự thật vụ án này. Như thế con mới có thể giải oan hận này được, ở trong đây nhiều người bảo con viết đơn xin tha tội chết để còn sống được lâu mà kêu oan nhưng con bảo là con không có tội thì con không bao giờ viết đơn xin tha tội chết cả. Và sự thật của vụ án này sớm được đưa ra ánh sáng thì có thể con còn sống. Còn nếu muộn thì cũng nhắm mắt cho lòng thanh thản. Vì con biết rằng, trong số các quan điều tra thì cũng có nhiều vị quan tốt, dám lật lại vụ án này để tìm cho ra sự thật nên con mong mọi người ở ngoài nhờ người có tài có đức giúp con qua cảnh oan trái này. Nếu không làm ra sự thật thì sẽ có rất nhiều người vô tội phải chịu cảnh như con, một khi những quan điêu kia vẫn lộng hành.

Hải phòng ngày 07/04/2009, con trai của mẹ”
 
Chỉnh sửa cuối:

dpl

Xe lăn
Biển số
OF-85127
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
12,208
Động cơ
408,206 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hình như chưa ra quy định thì phải , e chỉ nhớ cách đây mấy năm bàn ở QH thì BCA kêu kinh phí lớn , k đủ tiền
Dạ nhà cháu mới có cô e gái dính chút pháp luật. Thuê luật sư họ bảo luôn là giờ đi cung có quyền hỏi việc quay ạ
 

neocop

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-836053
Ngày cấp bằng
26/6/23
Số km
529
Động cơ
9,234 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Trển
Ah, hóa ra tụi nó cướp được dăm thứ đồ, ví dụ điện thoại xe máy gì đó, nhưng cu lít lờ đi, ý bác là vậy, phỏng ạ?
Hóa ra đồng chí Sinh rút súng bắn đùng đoàng 4 phát , vẫn bị cướp sạch bách. Ý bác thế, phải không ạ?
Thì nhiều tình tiết xxx và vks cứ lờ đi, nên chứng cứ buộc tội yếu
 

BMW X10

Xe điện
Biển số
OF-833169
Ngày cấp bằng
2/5/23
Số km
3,749
Động cơ
27,432 Mã lực
Thư của Tử tù Nguyễn Văn Chưởng gửi mẹ ngày 7/4/2009 (gửi từ trại tạm giam Trần Phú, HP)

“Mẹ và đại gia đình kính mến! Con ở trong này bây giờ cố gắng cải tạo thật tốt để không khỏi phụ công mẹ dạy bảo nhưng con là mình bị oan nên nhiều lúc bức xúc lắm mẹ ah. Con sẽ luôn giữ gìn sức khỏe thật tốt và nghe lời Ban giám thị sẽ không hát to nữa đâu.

Mẹ ơi, dạo này con thấy mẹ gầy quá vậy, mẹ phải tin vào con, tin vào nghị lực của con mẹ a, con ở trong đây luôn cố gắng viết đơn gửi mọi nơi để mong tìm người tài đức giúp đỡ con qua cảnh oan trái này mẹ a. Mẹ ơi, thời gian gặp mặt ít quá nên con không nói chuyện nhiều được với mẹ nên chắc mẹ cũng chưa hiểu được tại sao con không có tội mà lại nhận tội về mình phải không mẹ? Con xin nói sơ qua để mẹ hiểu cho con chứ con cũng đâu phải là người ngu đần hay ăn vàng ăn bạc của người ta mà con mới nhận tội về mình.

Khi con đang ngủ nhờ nhà thằng em con quen vì con và Bảy chưa tìm được nhà trọ nên ở đấy. Vào lúc khoảng 1h sáng có một tốp người mặc quần áo bình thường nói là công an phường đến kiểm tra hành chính, bọn con đã đưa hết giấy tờ ra cho họ nhưng giấy tạm trú của con ở phường khác nên họ nói là bắt bọn con lên phường và họ trói con bằng dây thắt lưng, vòng tay ra sau và họ bắt tất cả bọn con đi, họ gọi taxi đến và bảo lên số 9 Hồ Xuân Hương. Con cứ tưởng đấy là chỗ công an phường cơ, nhưng đến nơi con mới biết đó là công an thành phố và một người trong số họ bảo con là mày nhìn xem đây là đâu, con nhìn theo tay người ấy chỉ thì thấy tấm bảng đề H88 xong họ lại hỏi con có biết Thanh "Già", Nga "Thọt", Phương, Hoàng không? con bảo là có. Con nói là Thanh có quán bán hàng gần nhà con thuê cũ còn Nga "Thọt" con cũng biết, Phương thì nhà ở Đông Hải, Hoàng thì ở Khâm Thiên- Hà Nội. Vì con nghĩ Phương là chị gái thằng Trường có người yêu tên Hoàng thường ở chỗ anh Thanh nên con nói vậy. Thế là họ đánh con tới tấp, không để con nói được câu nào nữa, họ thôi đánh con thì con mới thở được và nói là sao các chú đánh cháu? Cháu có làm gì đâu? và họ nói "Không làm gì thì tao mới đánh chứ làm gì thì đã không bị đánh" và họ lại tiếp tục đánh con tiếp và dùng còng số 8 treo cánh vắt tay (treo cánh tiên) chỉ có 2 đầu ngón chân cái chạm xuống đất, con lúc này gào lên: "Lý do gì mà các người đánh tôi, pháp luật là như vậy hả..?". Được khoảng 15 phút họ cho con xuống và ngồi ở ghế, dùng xích chó xiết, quấn chặt người con vào ghế xong rồi sỏ cùm que nóng vào chân con, xong tất cả rồi 1 người trong số họ mới hỏi con: "Mày biết mày bị bắt vì lý do gì không?" . Con trả lời là: “Cháu không biết, sao cháu lại bị bắt? và lại còn bị đánh nữa?”. Thế là người ấy nói là: "Mày bị bắt vì giết người ở Đình Vũ". Con lúc đó không biết là ngày bao nhiêu và vào thứ mấy nên con hỏi là: "Thế hôm đó là ngày bao nhiêu? và vào thứ mấy?" để con xem mình đang ở đâu vào ngày hôm ấy, và họ nói là: "Hôm 14 và vào thứ 7". Con lúc đó mới nghĩ ra là hôm đó con ở quê nên con bảo họ là "Ngày hôm đó cháu về quê vào chiều thứ 7 đúng hôm 14" và con có nói con đi cùng với thằng Trường về và kể đi chơi ở những đâu nhưng họ đã không nghe con giải thích và cũng không ghi lời khai của con, không xác minh ở quê xem con nói có đúng không. Nhất là thằng Trường cũng bị bắt cùng với con và cả cái Bảy, hai đứa nó đều biết chắc và nhớ vì ngày gần đây nhưng họ đã không làm như vậy, chỉ mỗi một câu là mày phải nhận, con bảo là: "Thú thực là cháu không giết người và hôm đó cháu ở quê Hải Dương cách chỗ xẩy ra vụ án đến 30 cây số". Con nghĩ trình bày như thế chắc họ phải xác minh vì trong vụ án bắt nhầm người là điều bình thường, nhưng đây họ không làm như vậy, cũng không muốn nghe những gì con nói. Thế là chân họ đạp, dận xuống xiềng nên xiết rất mạnh vào mắt cá chân, con rất đau, kêu gào thảm thiết, ngất lên ngất xuống không biết bao nhiêu lần. Con nói đi nói lại là "Cháu không giết người, các chú bắt nhầm người rồi các chú đi xác minh hộ cháu, cháu van lạy các chú". Họ cười như những con quỷ chứ không phải công an. Vì họ không mặc đồng phục công an, bắt đầu chửi rồi đánh đủ mọi kiểu từ gậy gỗ rồi đạp, dận xiềng, xiết đạp xích, đấm, tát, lấy đầu gậy tre chọc th ẳng vào giữa ngực. Chán tay tất cả lại dừng, họ lại hỏi con: "Thế mày đã chịu nhận chưa hay là còn phải đánh nữa?". Con bảo họ là con có giết người đâu mà nhận tội làm sao được, sao các chú không hỏi xem và đi xác minh cháu nói có đúng không, và họ lại hỏi con "Thế mày biết thằng nào giết người?", con bảo là "Cháu biết làm sao được, cháu có giết người đâu mà cháu biết", thế là họ bảo "Thế thì mày thành thằng giết người" xong họ lại tiếp tục đánh đập, tra tấn nhục hình con, con thì vẫn kêu gào là oan: "Có ai cứu tôi với, tôi bị oan, luật pháp ở đâu vậy". Thế là họ lấy luôn đôi tất ở đâu nhét vào mồm con, và con không kêu, không nói được nữa. Xong họ lại treo cánh tiên, họ bật điều hòa thật lạnh và dùng những đòn nhục hình, bỉ ổi vào bộ phận sinh dục của con và họ lại đấm, tát con lúc này máu mồm con đã hộc ra nhiều thậm chí đái hết ra sàn nhà vì những đòn thâm hiểm. Con cũng không theo ý họ là nhận tội vì con đâu có giết người mà phải nhận tội. Thế là họ bảo: "Mày rắn lắm nhưng không chịu lâu được đâu, hôm nay kiểu này, mai còn nhiều kiểu khác, mày không nghe lời tao thì còn nhiều cách để bắt mày phải nhận tội". Thế là họ đi ngủ, cũng tại trong phòng đó, họ phải đắp chăn cho đỡ lạnh, còn con mỗi cái áo sát nách mỏng và cởi truồng vừa lạnh vừa khát, xin nước uống thì họ cho có một chén bé, xin chén nữa thì bị nhổ nước bọt vào mặt. Lúc này rơi vào lúc 5h sáng. Đúng 7h sáng họ dậy lại tiếp tục đánh con tiếp đến hơn 11h trưa họ thôi và ông S Trung tá ngồi nhìn con bảo là: "*** mẹ mày cố tình bố cho mấy con đàn bà đánh vợ mày cho lòi mẹ con mày ra". Còn ông P Thượng ý bảo: "Mày có em trai hả nó không khóc như mày đâu, mày muốn nó mất một trong hai chân à". Còn một người con không biết tên nhưng chắc ở gần nhà mình ở Hải Dương bảo là: "Mày tưởng nhà mày tao không biết à, mẹ mày đang ở nhà, có một mình chứ gì?" và còn nói, chửi, đe nẹt nhiều lắm, nhưng con không nhớ hết lời bọn họ nói, con không tin là họ dám động đến nhiều người dân vô tội như thế. Đến cả đứa trẻ chưa chào đời mà họ còn định cướp mạng sống của nó từ trong bụng mẹ nó! Rồi họ nói nhiều và con cũng rất hoảng, con nghĩ đến mẹ, em trai, cái Bảy và con của con. Con nghĩ rằng con đã được sắp đặt trước để thế thân cho thằng giết người, một kẻ giám làm, không dám chịu.

Họ đã nói rằng: "Mày muốn thành một con người hay bị đánh như con súc vật và cả người nhà mày nữa, loài súc vật nó còn biết thương nhau mày nghĩ lại đi". Con bảo là cháu không giết người cháu có biết chi tiết gì mà khai đâu. Thế là họ nói rằng "Không biết thì để tao hướng dẫn" và ông N Trung tá hướng dẫn tất cả những chi tiết vụ án, một người khác thì kẻ vẽ sơ đồ để con biết. Một người khác thì chìa hai bản cung của thằng Hoàng "đen" và thằng Trung ra, bảo chúng nó khai hết rồi, nhận hết rồi, mày nữa là xong. Con lúc đó mắt hoa trả đọc được gì từ 2 bản cung đó, xong tất cả rồi con được họ tháo mọi thứ ở trên người xuống cho uống nước và có 1 người chụp ảnh rồi đưa vào trại Trần Phú chiều 30/07/2007.
Nhưng vào trại do những vết thương quá nặng nên thủ tục nhập trại mất nhiều thời gian và phải khám qua vì còn viết các vết thương, con vào phòng P trong tình trạng bị thương như người sắp chết, không thể tự nằm hoặc đang nằm mà ngồi dậy, đang ngồi mà muốn dậy thì phải dựa vào tường, tay không tự cầm nổi thìa ăn cơm và bút viết.

Trong mấy ngày đầu con cũng được thầy Hưng quản giáo buồng P cho viết lại những vết thương trên thân thể của con là do ai đánh và đánh bằng những thứ gì? con đã cố gắng viết vào ngày 04/08/2007. Hôm con đi cung bị đánh là do Điều tra viên tên là Vũ đá thẳng vào ngực. Và con cũng được thầy quản giáo viết giấy cho con trình Ban giám thị ở đó đến chiều 31/08/2007 thì chuyển đến trại giam ở Thủy Nguyên. Ở đó con cũng đi cung và bị đánh do con viết giấy là không mời luật sư theo ý của điều tra Vũ, xong dẫn con đi chụp ảnh lăn tay thì liên tục đá vào chân, đầu của con. Đến trưởng trại ở đó còn bảo: "Chân nó đau thế đá ít thôi". Con ở đó đến sáng 12/09/2007 thì bị chuyển lên trại Kế (Bắc Giang). Không biết điều tra Vũ nói gì với cán bộ đại úy Dũng "đen". Dũng "đen" đi về phía con lấy chân dận lên còng tay xuống đất và một chân kia thì đá liên tục vào ngực, vào mặt, vào lưng của con.

Trong quá trình điều tra, con chỉ được biết nhà có thuê luật sư từ khi con ở trại Thủy Nguyên. Nhưng ở trên Bắc Giang con ngóng chờ luật sư lên đó để nói sự thật để luật sư căn cứ vào đó mà nhờ những cơ quan tối cáo điều tra bắt toàn bộ những kẻ dám làm sai lệch, bóp méo sự thật. Nhưng đến khi được gặp mặt luật sư hôm đối chất với thằng Trung thì điều tra đã vào đe dọa trước và sau đó mới cho thằng Trung và luật sư vào và con hoàn toàn không biết ai là luật sư của con nữa. Chỉ thấy mấy người sách cặp không mặc quần áo công an lên đoán là luật sư và càng không biết ai là luật sư của con cũng không được giới thiệu và không được nói chuyện một câu nào với luật sư. Khi đối chất song họ vội vàng cho con ra ngoài để cách li luật sư và thằng Trung. Ra về, họ mới cho con vào phòng nói chuyện.

Khi ở trại Kế (Bắc Giang) con đã nghĩ là mình không thể sống được đến lúc ra trước tòa để nói lên toàn bộ sự thật nên con đã thêu lên tất cả quần áo chữ "Chưởng VT" tức "Chưởng Vô Tội", cả vỏ gối con cũng thêu nữa, còn áo phông trắng con thêu bài thơ kêu oan và cũng là bức tống văn kiện để làm bằng chứng khi con đã chết.
Con đã phải rút từng sợi chỉ ở chăn bông tiết kiệm và chỉ ở khăn mặt ấy kẹp vào que tăm để thêu, nên mất rất nhiều thời gian. Con sợ bị lộ sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của con và của mọi người ở ngoài. Nên đến hôm con về trại ở Trần Phú ngày 20/05/2008 con đã cất kín chiếc áo để không ai phát hiện ra. Và con cũng chờ ngày ra đến tòa án để nói lên toàn bộ sự thật. Nhưng trước tòa, sự cứng ngắc của cơ quan tư pháp đã không nhìn nhận ra mọi việc. Hay là thế lực đen đã che phủ rồi? Nên tất cả những lời nói của con trở lên vô nghĩa. Đến khi tòa tuyên án xong, con mới bừng tỉnh là chiếc áo con đang quấn ở bụng và con đưa cho bác Chiến luật sư. Nói với bác ấy rằng: "Gửi lên văn phòng chính phủ kêu oan thay cháu, cháu bị oan" và chiếc áo đó, bác đã đưa về cho bố mẹ đấy.

Còn những chi tiết nữa là: Trong ngày 14 và 15 -7-2007 con nhận được nhiều cuộc điện thoại đến lắm. Khoảng tầm 4h chiều ngày 14-7-2007 thằng Trung gọi điện cho con bằng số máy bàn nhà nó hỏi về Lan Anh (tức Phương) và cho con biết số điện thoại của thằng Trường "Sinh" và nó bảo cái Lan Anh về chỗ con thì gọi cho nó và nó còn gọi cho con mấy lần nữa bằng số máy di động để hỏi cái Lan Anh (Nguyễn Thị Lan Phương tức Hằng tây, lúc đầu nó giới thiệu tên cho con là Lan Anh).

Còn trong ngày 14-7-2007 thằng Trung có việc gì mà cứ tìm thằng Trường "Sinh" rất gấp. Trong khoảng 9h sáng thằng Trung đi đâu đấy thì thằng Trường Sinh lại về chỗ con (vì nó ngủ nhờ nhà con từ đêm 13/7 và cái Phương còn đang ngủ ở nhà con). Đến tầm 2h chiều con ngủ dậy định đi làm thì thằng Trung lại nhờ con lai lên đường Lê Lợi tìm thằng Trường Sinh nhưng không gặp và con để nó ở trên đó sau đó con về công ty. Nó còn cho con số máy nhà nó, bảo con là "Em về nhà cái Lan Anh, anh về thì gọi cho em". Nó còn xin số điện thoại của con, con viết vào tờ giấy đưa cho nó vì nó không nhớ.

Con nghĩ rằng chắc chúng nó phải có chuyện gì đó thì mới tìm nhau như thế và thằng Trung còn bảo con là về nhà nó nhận mấy triệu.

Đoàn gọi cho con mấy cuộc, giục con về để nó lấy xe đi chơi. Nhưng xe con đưa cho thằng Trường đi vá săm và rửa xe nên về cũng hơi muộn, khoảng 8h tối nên em không lấy xe nữa mà để xe cho con và thằng Trường đi. Và nhất là khoảng hơn 9h tối con có nhận một cuộc điện thoại, con không nhớ là ai nữa, chỉ nhớ là giọng đàn ông hỏi con đang ở đâu và con nói đang ở Hải Dương. Lúc này con đang chơi ở nhà cái Mến ở Tân Tạo, trời lại mưa to nên lúc con nói chuyện điện thoại thì bố cái Mến cứ tưởng con nói chuyện với ông ấy.

Tý nữa con quên chuyện này. Khi con ở trên Bắc Giang thì điều tra Vũ có bảo con viết thư cho mẹ, nói là "Con vẫn khỏe, con đã giết người, mẹ ở ngoài đừng khiếu nại nữa". Nhưng con không viết như vậy, con chỉ viết đại ý là "Con khỏe rồi và con không phải như người mà bố con đã nói" với đại ý ấy, con nghĩ là mẹ sẽ hiểu là con vô tội. Nhưng con không biết là họ có đưa cho mẹ lá thư đó không? Mấy lần gặp mẹ con cũng quên không hỏi mẹ. Nên viết thư này con viết luôn không sợ con lại quên.

Khi ở trong trại Kế con đã bảo điều tra Vũ là con bị oan, hai chú cũng biết, cháu muốn được về nhà, cháu không cần gì cả cũng không kiện cáo gì hết. Và họ bảo là "Mày cứ viết hết bằng chứng ngoại phạm ra" và mỗi lần lên họ cho con viết một lần vào những mảnh giấy như giấy nháp vứt đi đấy. Họ còn lừa con là đã thả Đoàn ra rồi nên con đã yên tâm. Họ còn bảo để họ bắt được thằng kia thì họ sẽ thả con về. Nhưng tất cả họ lừa con, họ đã sắp đặt và ép con phải chết nên con mới để lại tất cả lên áo, gối, quần áo đang mặc cho dù có chết thì đó cũng là bằng chứng của con.

Và linh cảm của con đã đúng, họ đã ép con chết để bịt đầu mối và lừa con để cho thằng kia cao chạy xa bay rồi. Làm sao mà thằng Trung cứ gọi điện cho con hỏi về cái Phương như vậy? Vì khi ngủ ở nhà con đến khoảng 9h30 phút ngày 14-7-2007 Trung và cái Phương lên quán anh Thanh "Già" và thằng Trung nó bảo với con là cái Phương ở trên đó. Đến trưa cái Phương về nhà con, còn nó về nhà nó ở Đồ Sơn - Kiến Thụy. Cái Bảy đã nấu cơm cả cho 2 đứa nó. Đến tầm 11h ngày 14-7-2007 con về hỏi Bảy là chúng nó không về ăn cơm à? thì Bảy bảo không. Con bảo Bảy ăn cơm một mình còn con đi ngủ, khi đi ngủ thì cái Phương về và nhờ gọi Tắc Xi cho nó để nó về nhà, và Bảy vào giường lấy điện thoại của con ra gọi Tắc Xi lúc này thì thằng Trường cũng đến, con không biết cái Bảy gọi bằng máy của con hay bằng máy của thằng Trường "sinh". Khi Tắc Xi đến thì thằng Trường còn đón Tắc Xi hộ cái Phương và cái Phương nó bảo với con là nó về nhà nó ở số 1 Lạch Tray và mai nó xuống. Con lại vào ngủ tiếp đến khoảng 14h ngày 14/7/2007 thì thằng Trung nó về hỏi con về cái Phương. Con bảo nó nói về nhà ở số 1 Lạch Tray rồi vì em về Đồ Sơn nên nó cũng tranh thủ về nhà. Và thằng Trung nhờ con tiện đi làm lai nó đi tìm thằng Trường "sinh" như con đã viết ở trên.

Con bây giờ ở trong đây không biết khi nào phải ra đi. Chỉ cầu mong bố mẹ và mọi người ở bên ngoài tìm giúp con người có tài, có đức để tìm lại sự thật vụ án này. Như thế con mới có thể giải oan hận này được, ở trong đây nhiều người bảo con viết đơn xin tha tội chết để còn sống được lâu mà kêu oan nhưng con bảo là con không có tội thì con không bao giờ viết đơn xin tha tội chết cả. Và sự thật của vụ án này sớm được đưa ra ánh sáng thì có thể con còn sống. Còn nếu muộn thì cũng nhắm mắt cho lòng thanh thản. Vì con biết rằng, trong số các quan điều tra thì cũng có nhiều vị quan tốt, dám lật lại vụ án này để tìm cho ra sự thật nên con mong mọi người ở ngoài nhờ người có tài có đức giúp con qua cảnh oan trái này. Nếu không làm ra sự thật thì sẽ có rất nhiều người vô tội phải chịu cảnh như con, một khi những quan điêu kia vẫn lộng hành.

Hải phòng ngày 07/04/2009, con trai của mẹ”
Thư này lấy chỗ nào hả bác??
 

lads1205

Xì hơi lốp
Biển số
OF-834686
Ngày cấp bằng
30/5/23
Số km
517
Động cơ
26,781 Mã lực
Tuổi
26
Thư này lấy chỗ nào hả bác??
Từ FB của luật sư Lê Văn Hoà, người hỗ trợ pháp lý cho bố mẹ Nguyễn Văn Chưởng kêu oan cho con. Nguyên tổ trưởng tổ kiểm tra án oan của Ban nôii chính TW
 
Chỉnh sửa cuối:

nowhereland

Xe điện
Biển số
OF-156093
Ngày cấp bằng
10/9/12
Số km
4,895
Động cơ
418,995 Mã lực
Vậy à cụ, sao em đọc báo thì thấy bảo tay Chưởng có cả quán cafe ở ngoài HP, tưởng kinh tế khá mà là nghiện hút à.. Với lại em nghĩ nếu ko oan thì chắc cũng ko ai đi kêu oan từ ngày này qua tháng nọ đâu cụ nhỉ?

Thấy có mấy người viết đơn chứng nhận là tại thời điểm xảy ra vụ việc, Chưởng ở HD chứ ko ở HP

Ko biết rồi sẽ như thế nào. Tại sao ko ghi băng, ghi hình cho công bằng nhỉ ~ chứ oan thì tội dân lắm
Cafe ôm nhé, con vợ (bồ) nó cũng là gái ôm, lại nghiện lòi kèn ra. Cũng là thành phần nguy hiểm ở địa phương thôi.
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,677
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Manh mối điều tra ra vụ này là quán cafe thư giãn của Ch đột ngột đóng cửa, hai chú ngẹo thường xuyên ăn ngủ ở quán bỏ về quê và có biểu hiện vay tiền để đi xa. Em Hằng Tây khai đêm xảy ra vụ án, tên Tr ngủ không ngon giấc và lẩm bẩm xin đừng bắt tôi. Sau đó 2 chú ngẹo bị bắt đã khai nhận trực tiếp chém nạn nhân và do Ch chủ mưu. Về mặt logic, khi đã bắt được 2 hung thủ trực tiếp giết người thì xxx không cần bắt thêm Ch nếu chứng cứ yếu và có thể gây oan sai. Nếu 2 tên hung thủ và Hằng Tây cố tình đổ oan cho Ch thì cũng khó khai thống nhất và qua mặt được xxx, vks và 3 cấp tòa án. Vụ này đã được vkstc kháng nghị giảm án cho Ch từ tử hình xuống chung thân (do hành vi phạm tội chưa đến mức tử hình chứ ko phải oan sai). Hội đồng giám đốc thẩm tatc đã họp để đánh giá toàn bộ chứng cứ và kết luận Ch ko oan.
Theo quan điểm cá nhân của em thì Ch ko oan đâu, có thể hơi lằng ngoằng chỗ cướp của và trả thù nhưng tham gia giết người thì có. Nếu mức án tử hình là nặng với hành vi của Ch thì nên ân xá cho Ch xuống chung thân.
 

phucnhan21

Xe tải
Biển số
OF-838138
Ngày cấp bằng
3/8/23
Số km
370
Động cơ
3,287 Mã lực
Tuổi
34
Nơi ở
Yên Mỹ - Hưng Yên
Cafe ôm nhé, con vợ (bồ) nó cũng là gái ôm, lại nghiện lòi kèn ra. Cũng là thành phần nguy hiểm ở địa phương thôi.
Vậy à cụ, cũng ko rõ là oan hay không cụ nhỉ. Chỉ sợ oan thì 1 người oan, còn hung thủ thì vẫn nhở nhơ ngoài vòng pháp luật

Ở Hưng Yên hồi xưa cũng có vụ 2 bạn nữ trẻ bị chế.t, xxx kết luận là tai nạn giao thông nhưng người nhà không đồng ý, kéo cả đám ma lên trụ sở xxx, thế là bị tóm hết. em nghe nói hiện trường và dấu hiệu trên người ko phù hợp với nhau (ví dụ có vết thương sâu ở vùng cổ do vật sắc nhọn nhưng ở hiện trường ko có vật gì có khả năng gây thương tích như vậy)
Cũng ko rõ thực hư như thế nào mà khổ thân lắm, nghe đồn nhóm hung thủ có người nhà của cốp to
 

neocop

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-836053
Ngày cấp bằng
26/6/23
Số km
529
Động cơ
9,234 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Trển

Chưởng khai đã cung cấp danh sách gọi đi- đến sdt của chưởng nhưng KHÔNG ĐƯỢC XEM XÉT. Trong danh sách này, liệu có sdt của nạn nhân chăng?????
 

neocop

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-836053
Ngày cấp bằng
26/6/23
Số km
529
Động cơ
9,234 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Trển
Manh mối điều tra ra vụ này là quán cafe thư giãn của Ch đột ngột đóng cửa, hai chú ngẹo thường xuyên ăn ngủ ở quán bỏ về quê và có biểu hiện vay tiền để đi xa. Em Hằng Tây khai đêm xảy ra vụ án, tên Tr ngủ không ngon giấc và lẩm bẩm xin đừng bắt tôi. Sau đó 2 chú ngẹo bị bắt đã khai nhận trực tiếp chém nạn nhân và do Ch chủ mưu. Về mặt logic, khi đã bắt được 2 hung thủ trực tiếp giết người thì xxx không cần bắt thêm Ch nếu chứng cứ yếu và có thể gây oan sai. Nếu 2 tên hung thủ và Hằng Tây cố tình đổ oan cho Ch thì cũng khó khai thống nhất và qua mặt được xxx, vks và 3 cấp tòa án. Vụ này đã được vkstc kháng nghị giảm án cho Ch từ tử hình xuống chung thân (do hành vi phạm tội chưa đến mức tử hình chứ ko phải oan sai). Hội đồng giám đốc thẩm tatc đã họp để đánh giá toàn bộ chứng cứ và kết luận Ch ko oan.
Theo quan điểm cá nhân của em thì Ch ko oan đâu, có thể hơi lằng ngoằng chỗ cướp của và trả thù nhưng tham gia giết người thì có. Nếu mức án tử hình là nặng với hành vi của Ch thì nên ân xá cho Ch xuống chung thân.
Em cũng không cho rằng chưởng không liên quan
Nhưng đây không phải là án cướp của giết người
Chưởng cung cấp danh sách gọi đi- gọi đến sdt của mình nhưng bị lờ đi- có thể có sdt của nạn nhân chăng????
 

Xehoa2022

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-806072
Ngày cấp bằng
1/3/22
Số km
1,943
Động cơ
1,570,492 Mã lực
Oan thì không biết có cơ sở nào không, nhưng tướng Ka thời đó đã tự hứa và đã phá án đúng theo lời hứa là trong 45 ngày đó cụ. Tướng thật tài (l) tình.
Em xem nhiều phim quá nên có chút ngộ nhận, kiểu ép thời gian nên dùng mọi cách để đúng hạn ....
Nếu tướng Ka ko có vết thì em cũng chẳng nghi đâu, cơ mà ....
 

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,881
Động cơ
628,099 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Từ FB của luật sư Lê Văn Hoà, người hỗ trợ pháp lý cho bố mẹ Nguyễn Văn Chưởng kêu oan cho con. Nguyên tổ trưởng tổ kiểm tra án oan của Ban nôii chính TW
Cụ nên ghi rõ nguồn bài viết kẻo MM xoá bài.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top