- Biển số
- OF-146822
- Ngày cấp bằng
- 23/6/12
- Số km
- 23,880
- Động cơ
- 628,154 Mã lực
- Nơi ở
- Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Thực tế họ không cần lừa dối, chỉ là có tí cớ cho nó vui vui thế thôi.Người Mỹ sẽ lừa dối toàn thế giới thêm bao nhiêu lần nữa đây ???
Thực tế họ không cần lừa dối, chỉ là có tí cớ cho nó vui vui thế thôi.Người Mỹ sẽ lừa dối toàn thế giới thêm bao nhiêu lần nữa đây ???
Cái vui của người Mỹ lại mang tới sự tàn phá cho bao nhiêu quốc gia cùng tang tóc cho hàng chục triệu gia đình !!Thực tế họ không cần lừa dối, chỉ là có tí cớ cho nó vui vui thế thôi.
Cái lọ đấy là vu cáo Iraq không phải Iran cụ ơi. Iran họ chơi bài ngửa VKHN, không cần Mỹ vu cáo.Mỹ đúng là thầy dùi chính trị thế giới. Ngày trước ông Colin Powell cầm cái lọ muối trắng khẳng định Iran này nọ kia để phệt Iran. Trước đấy nữa Mỹ phệt Iraq vì Iraq bem Kuwait, mà TG k ai cấm vận Mỹ. Giờ cũng chính Mỹ kêu đàn em bày trò cấm vận Nga vụ Ukraine. Cùng 1 sự việc, 2 cách ứng xử. Tất cả cũng chỉ để có lợi cho Mỹ.
Cũng là do báo chí nhà mình toàn 3 môn 9 điểm, chỉ biết dịch lại thông tin bẩn từ PT mà không chịu tìm hiểu lịch sử. Em nhớ hồi đó báo chí nhà mình toàn thông tin về cụ Saddam như ông độc tài phát xít, đàn áp dân Iraq, ăn ở sa hoa... chắc toàn ăn cắp thông tìn từ mạng của phương tây về.Hơi đáng tiếc là 80% dân Việt ko biết Iraq thời Hussien hỗ trợ VN cho đến tận khi họ bị Mỹ oánh. Đa số trong tâm trí người Việt đều là hình ảnh Hussien khủng bố, độc tài bị Mỹ tiêu diệt.
Trước đấy, hội đồng bảo an đã thông qua nghị quyết bật đèn xanh cho phép Mỹ thực hiện việc tấn công Irac. Mà thông qua nghĩa là Nga, Mỹ, Trung Quốc, Anh, Pháp ( năm nước ủy ban thường trực và có quyền phủ quyết) đã không phản đối (em chưa kịp tra lại là bao nhiêu phiếu trắng, bao nhiêu phiếu ủng hộ). Nên 5 anh to mồm nhất đã đồng ý/không phản đối thì các anh khác có phản đối cũng không có nhiều ý nghĩa lắm. Thế giới hiện nay đang thiết lập là như vậy mà.Lúc Mỹ đánh khắp nơi không thấy các nước phản đổi giống Nga bây giờ nhỉ. 1 tấn trò.
Ban TG bảo thế. Báo chí tuổi gì.Cũng là do báo chí nhà mình toàn 3 môn 9 điểm, chỉ biết dịch lại thông tin bẩn từ PT mà không chịu tìm hiểu lịch sử. Em nhớ hồi đó báo chí nhà mình toàn thông tin về cụ Saddam như ông độc tài phát xít, đàn áp dân Iraq, ăn ở sa hoa... chắc toàn ăn cắp thông tìn từ mạng của phương tây về.
Hồi hổi, ông già em mỗi lần đọc báo xong là xoắn tờ báo lại rồi lẩm bẩm.. Chó má!Ban TG bảo thế. Báo chí tuổi gì.
Rất nhiều người chửi thế nhưng âu cũng là điều dễ hiểu. Lúc bấy giờ cũng có điều khó nói do điều kiệnHồi hổi, ông già em mỗi lần đọc báo xong là xoắn tờ báo lại rồi lẩm bẩm.. Chó má!
Ko biết ông chửi đứa nào
Vì thế mà bên thớt Nga - Ukraina, em ủng hộ Putin nhiệt tình (nhiệt tình quá nên bị thu mất mic )Rất nhiều người chửi thế nhưng âu cũng là điều dễ hiểu. Lúc bấy giờ cũng có điều khó nói do điều kiện
Không như thế thì chắc 1995 không được mà phải chờ đến 2006 chị nhề?Rất nhiều người chửi thế nhưng âu cũng là điều dễ hiểu. Lúc bấy giờ cũng có điều khó nói do điều kiện
Lúc đấy TQ với Nga lực bé chỉ đc tiếng, so thế nào đc với Mỹ và đồng bọn.Trước đấy, hội đồng bảo an đã thông qua nghị quyết bật đèn xanh cho phép Mỹ thực hiện việc tấn công Irac. Mà thông qua nghĩa là Nga, Mỹ, Trung Quốc, Anh, Pháp ( năm nước ủy ban thường trực và có quyền phủ quyết) đã không phản đối (em chưa kịp tra lại là bao nhiêu phiếu trắng, bao nhiêu phiếu ủng hộ). Nên 5 anh to mồm nhất đã đồng ý/không phản đối thì các anh khác có phản đối cũng không có nhiều ý nghĩa lắm. Thế giới hiện nay đang thiết lập là như vậy mà.
Thực ra, tiêu đề này không chính xác lắm. Nạn nhân thì đúng nhưng theo em, không phải là vụ lớn nhất.
cá nhân em cũng có nhiều thiện cảm với TT Saddam Hussein vì đã có nhiều ưu ái với VN, tuy nhiên ở 1 góc độ nào đó thì em nghĩ lòng tốt của TT Saddam Hussein bắt nguồn từ việc ông ấy ghét Mỹ, thế nên ai chống Mỹ là ông ấy quý, VN không những ngược lại còn đánh bại MỹCCCM tham khảo:
Vị cố Tổng thống Iraq đã có công lớn với Việt Nam như thế nào?
"Nếu cố Tổng thống Saddam Hussein có sai lầm gì trong đối nội, đối ngoại… có tội lỗi gì với nhân dân của ông, lịch sử của Iraq sẽ phán xét. Nhưng đối vớicanhco.net
Vị cố Tổng thống Iraq đã có công lớn với Việt Nam như thế nào?
29/12/2020 11:01
“Nếu cố Tổng thống Saddam Hussein có sai lầm gì trong đối nội, đối ngoại… có tội lỗi gì với nhân dân của ông, lịch sử của Iraq sẽ phán xét. Nhưng đối với Việt Nam, tôi nghĩ chúng ta phải biết ơn sự giúp đỡ quý báu của ông trong những năm Việt Nam vừa ra khỏi chiến tranh”, Nguyễn Thị Bình – Nguyên Phó Chủ tịch nước chia sẻ.
Saddam Hussein và những cai ngục người Mỹ.
Iraq là một trong những nước ủng hộ và giúp đỡ Việt Nam chí tình nhất, cả về tinh thần lẫn vật chất trong cuộc đấu tranh giành độc lập thống nhất đất nước. Sự ủng hộ và giúp đỡ quý báu này hoàn toàn vô tư, xuất phát từ cảm tình và yêu mến Việt Nam mà không kèm theo bất cứ điều kiện nào.
Năm 1971, Nguyên Phó Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Bình – Nguyễn Thị Bình (khi ấy với cương vị Trưởng đoàn đàm phán của Chính phủ Cách mạng Lâm thời tại Hội nghị Paris) đã sang thăm Iraq và được đón tiếp hết sức trọng thị như một người anh hùng. Tại Bagdad hôm đón tiếp bà, quần chúng nhân dân Iraq đã đứng dọc hai bên đường vẫy cờ hoa chào đón.
Năm 1973, Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam mở Đại sứ quán tại Iraq. Lúc đó, miền Nam đang dốc sức tập trung chiến đấu, khả năng tài chính rất hạn hẹp. Chính phủ Iraq đã trang trải cho toàn bộ hoạt động của Đại sứ quán, từ trụ sở, xe cộ… cho đến tiền mặt để thanh toán cho các khoản chi tiêu hàng ngày.
Đại sứ tại Iraq Nguyễn Quang Khai kể lại rằng, “Tôi còn nhớ, khi khai trương Đại sứ quán tại Thủ đô Baghdad, Tổng thống Iraq lúc đó là Ahmed Hassan Al-Bakr đã gửi tặng một chiếc xe Citroen mới tinh vào loại sang trọng nhất. Còn các tổ chức quần chúng như Uỷ ban Hoà bình & đoàn kết Iraq do ông Aziz Sharif làm chủ tịch, Hội Phụ nữ, Thanh niên… tổ chức quyên góp tiền, quần áo, chăn màn… gửi sang Việt Nam”.
Tháng 10/1975, bà Bình trở lại Iraq với nhiệm vụ vận động Chính phủ Iraq cho Việt Nam vay dầu. Đây là nhiệm vụ không dễ dàng bởi dù bạn rất nhiệt tình, nhưng khi đi vào những vấn đề kinh tế mang tính sống còn thì họ phải tính toán kỹ. Khi ấy, phó Chủ tịch Hội đồng Chỉ huy Cách mạng là Saddam Hussein đã tiếp bà. Sau khi nghe bà Bình trình bày những khó khăn của Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam sau thống nhất, ông đã trả lời ngay: “Chúng tôi quyết định tặng miền Nam 400 ngàn tấn dầu, coi như đây là món quà gửi nhân dân miền Nam nhân ngày chiến thắng và cho vay thêm 1.5 triệu tấn nữa”. Bà Bình như không tin vào tai mình, đến mức phải hỏi lại người phiên dịch 1 lần nữa thì mới biết chắc đó là sự thật.
Bà Nguyễn Thị Bình gặp Cố Tổng thống Saddam Husein.
Vào thời điểm này, ông Nguyễn Cơ Thạch (khi ấy là Thứ trưởng Ngoại giao của miền Bắc) cũng đang có chuyến viếng thăm Iraq. Và Cố Tổng thống Saddam Hussein cũng đã quyết định cho miền Bắc vay 2 triệu tấn dầu không tính lãi.
Sau khi thống nhất đất nước (về mặt Nhà nước) năm 1976, Việt Nam chuẩn bị hợp tác với nước ngoài để thăm dò và khai thác dầu khí, còn rất thiếu kinh nghiệm đàm phán và ký kết hợp đồng, chính phủ Iraq đã cử các chuyên gia luật pháp và dầu khí giỏi nhất sang giúp ta, chỉ rõ những vấn để cần lưu ý, tránh bị hớ trong làm ăn với các công ty dầu khí nước ngoài.
Đến năm 1979, theo hiệp định vay nợ, ta bắt đầu phải trả đợt đầu tiên cho Iraq. Nhưng ở thời điểm này, đất nước vẫn chưa thoát khỏi khó khăn, các vết thương chiến tranh chưa lành, kinh tế bị tàn phá nặng nề trong khi phải dồn sức vào một cuộc chiến tranh mới chống Pol Pot gây rối ở biên giới Tây Nam và chống quân Trung Quốc xâm lược ở biên giới phía Bắc. Việt Nam không trả được nợ cho Iraq theo hạn định.
Năm ấy Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã sang thăm Iraq. Chính phủ của Tổng thống Saddam Hussein một lần nữa quyết định cho Việt Nam vay 100 triệu đô la để trả số nợ đến hạn cho chính Iraq. Một quyết định có một không hai trong quan hệ giữa các quốc gia. Những năm tiếp theo sau đó, nước Việt vẫn bộn bề khó khăn, không trả được nợ cho Iraq. Trong tình hình đó, chính phủ ta đề nghị Iraq cho hoãn nợ và nhận trả nợ bằng hàng hoá và lao động, một phần nợ khác được dùng để đầu tư trở lại Việt Nam. Mặc dù, đang gặp rất nhiều khó khăn do cuộc chiến vùng vịnh, chính phủ Iraq vẫn đồng ý với đề nghị của Việt Nam.
Hơn 20 năm sau, đến năm 2002, mặc dù hết sức cố gắng nhưng Việt Nam vẫn chưa trả hết nợ cho bạn. Tháng 2/2002, bà Nguyễn Thị Bình đề nghị chính phủ ta cho phép thăm Iraq với lý do bà sắp nghỉ hưu và trước khi nghỉ, bà muốn gặp lại người bạn cũ Saddam Hussein để nói đôi lời với ông về món nợ chưa trả được này.
Lúc đó, đã có nhiều ý kiến đã phản đối cho rằng ta vừa ký Hiệp định thương mại BTA với Mỹ, trong khi quan hệ giữa Mỹ và Iraq đang hết sức căng thẳng, liệu chuyến đi có gây khó khăn cho quan hệ Việt – Mỹ đang trên đường cải thiện hay không? Nhưng cuối cùng, bà Bình vẫn lên đường.
Sau 22 năm trở lại, bà Bình vẫn là thượng khách của chính phủ Iraq. Bà được Tổng thống Saddam Hussein tiếp đón thân mật tại toà lâu đài Al-Faw gần sân bay quốc tế Baghdad. Trong buổi trò chuyện thân mật bà Bình bộc bạch: “Năm 1975, tôi thăm Iraq, Tổng thống đã quyết định cho Việt Nam vay dầu, lúc đó chúng ta còn rất trẻ. Đến bây giờ chỉ còn vài tháng nữa là tôi nghỉ hưu mà chúng tôi vẫn chưa trả được hết nợ cho Iraq. Tôi cảm thấy trong lòng không vui. Nghe đến đây, Saddam Hussein nói ngay: Mong bà về nghỉ bình yên, giữ gìn sức khoẻ và không phải suy nghĩ gì cả. Từ giờ phút này trở đi, giữa chúng ta không có nợ nần gì với nhau nữa“.
Bà Bình một lần nữa lại không tin vào tai mình, quay sang hỏi lại đại sứ Nguyễn Quang Khai (khi ấy đang kiêm vai trò thông dịch viên): ” Khai, em hỏi lại xem có đúng Tổng thống Saddam Hussein nói như vậy không? Rất nhanh ý, biết bà Bình có thể chưa hiểu hết ý của mình, ông Saddam nói tiếp: Tôi không biết con số cụ thể Việt Nam còn nợ Iraq bao nhiêu, 5 giờ chiều nay, tôi sẽ cử Phó Tổng thống Taha Yassin Ramadan đến dinh thự bà đang ở để ký Biên bản thoả thuận xoá toàn bộ số nợ này”.
Đúng 5 giờ chiều, Phó Tổng thống Taha Yassin Ramadan cùng một số quan chức cao cấp trong chính phủ Iraq đem một Biên bản thoả thuận đã được đánh máy sẵn. Bản Thoả thuận chỉ có vài dòng với nội dung ngắn gọn đại ý thế này: Theo chỉ thị của Tổng thống Saddam Hussein, từ hôm nay, ngày ….. tháng 10 năm 2002 Chính phủ Iraq quyết định xoá toàn bộ số nợ cho Việt Nam. Số tiền nợ trước ngày này chưa trả được sẽ dùng để đầu tư vào các dự án liên doanh giữa 2 nước tại Việt Nam. Việc ký kết diễn ra hết sức đơn giản trên một chiếc bàn nhỏ trong phòng khách của dinh thự mà tổng thống Saddam dành cho bà Bình ở trong thời gian thăm Iraq. Ký xong, Phó Tổng thống Taha Yassin Ramadan đã đích thân lái xe đưa bà Bình đi thăm thành phố Baghdad.
Một năm sau, Mỹ và đồng minh phát động cuộc chiến chống Iraq. Tháng 12/2003, Tổng thống Saddam Hussein bị bắt. Ba năm sau, ngày 30/12/2006, ông bị xử tử sau một phiên tòa chớp nhoáng được tổ chức bởi Chính phủ mới tại Iraq do Mỹ thành lập. Một câu chuyện kỳ lạ. Một thứ tình cảm thân tình không thể chối bỏ, bởi việc xoá một số nợ lớn như vậy chỉ có thể xảy ra giữa những người anh em hết sức thân thiết trong gia đình. Trong khi đó, chính Iraq đang gặp rất nhiều khó khăn do bị cấm vận và đang trong tình trạng chiến tranh với các nước phương Tây.
Không những vậy, trải qua những biến động lớn trong nước lẫn quốc tế, các chế độ đến rồi đi… nhưng chính quyền mới của Iraq sau chính quyền của tổng thống Saddam Hussein vẫn tôn trọng, thừa nhận và gìn giữ thoả thuận này.
Cựu Đại sứ Việt Nam tại Iraq Nguyễn Quang Khai
Fake news là 1 chuyện, đưa thông tin 1 chiều với 1 thời gian dài đủ để tẩy não hết.Thế mới thấy Mẽo và phương Tây nó làm truyền thông kinh khủng như thế nào? Ngay như cuộc chiến Ukr hiện tại, các trang báo và mạng xã hội đều được kiểm duyệt và tô vẽ nên 1 bức tranh tương đối lệch lạc.
Công nhận. Hồi xưa nghe một số người chửi một cách khó hiểu, nhưng bây giờ nghĩ lại thì thấy họ chửi đúng, suy nghĩ của họ đi trước thời đại hàng chục năm.Rất nhiều người chửi thế nhưng âu cũng là điều dễ hiểu. Lúc bấy giờ cũng có điều khó nói do điều kiện
Tôi thì chẳng ủng hộ anh Tin hói nhiệt tình.Vì thế mà bên thớt Nga - Ukraina, em ủng hộ Putin nhiệt tình (nhiệt tình quá nên bị thu mất mic )
Vì hy vọng, nước Nga của Putin sau trận chiến này sẽ trở thành đối trọng để các quý ông Mỹ bớt mất dạy!
Vote cho bác chủ topic"Người thẩm vấn Saddam Hussein tiết lộ những tình tiết bi thảm của "vụ lừa dối lớn nhất lịch sử hiện đại"
Những tình tiết về Saddam Hussein có thể sẽ khiến người Mỹ bàng hoàng nhìn máu và tiền bạc của đất nước họ bị lãng phí ở Iraq - nhà báo Mỹ James Risen nhận định.
Tại Mỹ đã cho xuất bản cuốn sách "Thẩm vấn Tổng thống - Debriefing The President" của John Nixon. Cuốn sách này đã được dịch ra tiếng Ả Rập và phát hành ở nhiều nước Ả Rập. Tác giả của nó không phải là một người bình thường mà là một sỹ quan thuộc Cơ quan tình báo Mỹ "CIA", người đã trực tiếp được giao nhiệm vụ thẩm vấn Tổng thống Iraq Saddam Hussein sau khi ông bị quân Mỹ bắt ngày 13/12/2003 trong "Chiến dịch Bình minh đỏ" tại một căn hầm ở thị trấn Al-Dawar, gần thủ phủ Tikrit, quê hương ông.
Trong cuốn sách này, John Nixon viết rằng, tất cả thông tin mà Washington cung cấp cho người Mỹ về Saddam Hussein đều là dối trá.
Nạn nhân của sự lừa dối lớn nhất trong lịch sử hiện đại
John Nixon là một nhân viên tình báo của CIA chuyên đọc và phân tích các thông tin về các nhà lãnh đạo trên thế giới để giúp chính quyền Mỹ đưa ra các quyết sách trong quan hệ với họ. Ông được giao nhiệm vụ thẩm vấn Tổng thống Saddam Hussein.
Sau khi Mỹ chiếm Iraq, chính quyền Iraq bị lật đổ, John Nixon được CIA cử sang Iraq để tìm bắt Saddam Hussein. Sau khi bắt giữ Tổng thống Saddam Hussein, tác giả được phân công thẩm vấn ông.
Tác giả đã kể lại chi tiết các cuộc thẩm vấn này. John Nixon nói: "Trước khi Saddam Hussein bị bắt, tôi đã ở Iraq được tám tuần và nhiệm vụ được giao là tìm ra manh mối để dẫn đến nơi ẩn náu của Saddam và các cộng sự của ông. Đến lúc đó, cuộc chiến chống lại chế độ Iraq đã diễn ra được 9 tháng".
"Những người lính Mỹ tìm thấy một người đàn ông có bộ râu rậm, đầu tóc bù xù trong một căn hầm nhỏ, tôi đã nhận ra ngay đây chính là Saddam Hussein. Khi tôi gặp và chuyện trò trực tiếp với ông, tôi thấy mình thực sự là nạn nhân của sự lừa dối lớn nhất trong lịch sử hiện đại".
John Nixon thấy trước mặt mình, như ông khẳng định trong cuốn sách, một nhà lãnh đạo dũng cảm, thông minh, hiểu nhiều biết rộng, hoàn toàn khác với hình ảnh mà người ta mô tả.
John Nixon nói, ông viết cuốn sách này là để lương tâm khỏi bị cắn rứt và rũ bỏ tâm lý ám ảnh cuộc đời mình do che giấu sự thật, góp phần cải cách các bộ máy ra quyết định ở Mỹ, đồng thời là một cách để xin lỗi người dân Iraq và Tổng thống Saddam Hussein.
Ông nói: "Tôi không nghĩ có bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới lại bị đàn áp và bị oan uổng như đã xảy ra đối với Iraq. Mỹ đã hiểu sai về Saddam và vai trò của ông, một người kiên quyết chống lại chủ nghĩa cực đoan trên thế giới".
Nixon nhấn mạnh rằng việc loại Saddam khỏi chính quyền đã chứng minh là một thảm họa, Iraq trở thành một quốc gia thất bại trong tất cả các lĩnh vực. Lẽ ra Mỹ không phải đương đầu với tổ chức Nhà nước Hồi giáo (IS) như hiện nay.
Bản tuyên bố Mỹ yêu cầu Saddam Hussein ký
Trong cuốn sách của mình, Nixon tiết lộ chi tiết về cuộc gặp giữa Đô đốc McReven và Saddam Hussein ngày 1/3/2004. Tại cuộc gặp này, Đô đốc McReven đã yêu cầu Saddam ký một tuyên bố kêu gọi quân nổi dậy ở Iraq hạ vũ khí để được giảm tội, nếu không số phận của ông sẽ như Musolini.
Saddam Hussein đã cười to, không thèm đọc, chứ chưa nói đến việc ký vào bản tuyên bố đó. Ông nói:
"Nhân phẩm của tôi không cho phép tôi đọc bản tuyên bố này. Nếu các anh muốn tránh đổ máu trên đường phố Iraq, hãy rời khỏi đất nước chúng tôi. Các anh sẽ không mất gì khi rút khỏi Iraq, còn chúng tôi sẽ mất rất nhiều nếu chúng tôi ngừng chiến đấu. Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận được giảm nhẹ tội trên nỗi đau của người dân Iraq. Các anh là những người lừa dối, không bao giờ thực hiện lời hứa của mình".
Nixon cho biết thêm: Trong khi tôi thẩm vấn Saddam, ông luôn luôn chống lại mọi nỗ lực nhằm buộc ông phải khuất phục.
Nixon kể lại rằng ông Saddam rất yêu mến người Kurd. Saddam mô tả Đảng Baath Iraq là một phần của dân tộc và là một đảng đấu tranh cho công bằng xã hội, đoàn kết Ả Rập, tự do và dân chủ. Tác giả nói, một số trang của cuốn sách đã bị CIA cắt bỏ do những trang này có chứa đựng nhiều đoạn viết xin lỗi nhân dân Iraq, ca ngợi và tôn vinh Saddam, kẻ thù của nước Mỹ.
Tác giả của cuốn sách nói, Baghdad không có kế hoạch hành động quân sự nào chống lại Mỹ và các nước láng giềng. Trong các cuộc thẩm vấn, Saddam Hussein luôn luôn khẳng định "Iraq không phải là quốc gia của những kẻ khủng bố. Chúng tôi không có mối quan hệ nào với trùm khủng bố Bin Laden và không đe dọa láng giềng của chúng tôi".
Saddam Hussein cũng khẳng định chính quyền Iraq không liên quan gì đến cuộc tấn công khủng bố ngày 11/9/2001 tại Mỹ. Ông nói: "Các anh hãy nhìn xem những người đã tham gia vào vụ đó là ai và những kẻ khủng bố đến từ nước nào? Rõ ràng tất cả bọn này đều mang quốc tịch Ả Rập Saudi, Ai Cập. Điều gì khiến anh nghĩ tôi lại có thể làm điều đó?"
Theo Nixon, lúc đầu Saddam Hussein thậm chí còn tin rằng thảm kịch 11/9 ở New York sẽ dẫn đến việc nối lại quan hệ giữa Mỹ và Iraq, vì Washington rất cần một đồng minh để chống lại những kẻ cực đoan. Nhưng ông ấy đã nhận định sai - John Nixon nói tiếp.
Đáng chú ý, ngày 9/9/2006, một báo cáo của Thượng viện Mỹ cho rằng Saddam Hussein không có quan hệ gì với tổ chức khủng bố Al-Qaeda. Báo cáo này còn nói rõ, nhà lãnh đạo Iraq đã từ chối yêu cầu giúp đỡ của Bin Laden năm 1995 trong thời gian diễn ra cuộc nội chiến ở Iraq.
Trong cuộc thẩm vấn, đáp lại những cáo buộc của chính quyền Mỹ, Saddam Hussein nói rõ: "Baghdad không hề có vũ khí hủy diệt hàng loạt". Tuy nhiên, Tổng thống J. Bush (Bush con) lúc đó cho rằng Iraq muốn giết cha mình và rằng Iraq có vũ khí hủy diệt hàng loạt.
"Nhà lãnh đạo Iraq khẳng định rằng, Iraq chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng loại vũ khí này và điều này thậm chí còn không được đưa ra thảo luận. Sử dụng vũ khí hóa học để chống lại cả thế giới ư? Có ai quyết định làm điều này không? - Saddam hỏi tôi như vậy" - Nixon kể lại.
Người ta vẫn còn nhớ năm 2001, Ngoại trưởng Mỹ Colin Powell cho biết các lệnh trừng phạt chống lại Iraq sẽ ngăn chặn được Saddam Hussein sản xuất ra vũ khí hủy diệt hàng loạt. Và để có độ tin cậy cao hơn, ông đã giơ lên trước cuộc họp Đại hội đồng Liên Hợp Quốc một chiếc lọ thuỷ tinh nhỏ được cho là có chứa vũ khí sinh học được tình báo Mỹ thu được ở Iraq, nhưng sau đó chính ông đã bác bỏ.
Điều đáng chú ý là ngày 14/2/2003, tức là trước khi Mỹ tấn công Iraq hơn một tháng, Saddam Hussein đã ký một sắc lệnh cấm nhập khẩu và sản xuất vũ khí hủy diệt hàng loạt, nhưng điều này đã không gây được ảnh hưởng nào tới thái độ của Mỹ. Ngày 18/3/2003, J. Bush đã đưa ra tối hậu thư cho Saddam Hussein phải rời khỏi đất nước trong vòng 48 giờ, nếu không sẽ phải đối đầu với một cuộc chiến tranh tổng lực.
Những câu chuyện hoang đường
Ngoài ra, trong cuốn sách của mình, điều tra viên của CIA đã vạch trần câu chuyện hoang đường rằng Saddam Hussein cai trị đất nước bằng bàn tay sắt.
Theo John Nixon, điều này có thể hiểu được trong các cuộc thẩm vấn. Trong những năm cầm quyền cuối cùng, Saddam Hussein đã không còn quan tâm nhiều đến những gì xảy ra trong chính phủ Iraq. Trên thực tế, ông dành phần lớn thời gian để viết truyện và ít để ý đến những gì xảy ra trong nước.
Khi thẩm vấn, nhà lãnh đạo Iraq cũng đã cảnh báo về hậu quả hết sức nặng nề của việc lật đổ chính quyền ở Iraq. John Nixon trích dẫn câu nói của Saddam Hussein cảnh báo chính phủ Mỹ:
"Các anh sẽ thất bại. Các anh rồi sẽ hiểu việc cai trị Iraq không dễ dàng. Các anh không biết tiếng Ả Rập, không biết lịch sử và không hiểu tính cách của người Ả Rập và tư duy của chúng tôi. Không thể nào hiểu được người Iraq mà không hiểu văn hoá và lịch sử của họ".
Theo John Nixon, một trong những câu chuyện hoang đường người ta cho rằng, Saddam Hussein có một số người đóng thế để bảo đảm an toàn cho tính mạng của mình. Điều này làm cho tất cả những ai làm việc trong ngành tình báo cảm thấy nực cười.
Về tính cách và quan điểm của Tổng thống Saddam Hussein, J. Nixon nói: Saddam là một người quyết đoán, thông minh. Ông không sợ chết. Khi Bush hỏi tôi liệu Saddam có biết mình sẽ bị tử hình không? Tôi trả lời rằng một trong những điều đầu tiên Saddam nói với tôi là ông biết chắc việc giam giữ ông sẽ kết thúc bằng bản án tử hình.
Một câu chuyện khác mà các chuyên gia Mỹ kể lại là người cha dượng của Saddam Hussein thường xuyên đánh đập ông. Họ cho rằng việc này ảnh hưởng rất nhiều đến tính cách của Saddam Hussein và làm cho ông trở thành một nhà độc tài, tàn bạo và tìm cách sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt.
Tuy nhiên, trong cuộc thẩm vấn, Saddam Hussein nói với John Nixon rằng cha dượng của ông là một trong những người nhân hậu nhất mà ông ta từng gặp. "Ibrahim Hassan chia sẻ với tôi mọi chuyện riêng tư. Ông yêu quý, gần gũi tôi còn hơn cả con đẻ"- Saddam Hussein nói.
Nixon thừa nhận rằng Tổng thống Saddam là người có tấm lòng nhân hậu. Khi tôi hỏi ông về lãnh đạo Iran, ông đã tỏ ra là một chính khách lịch lãm và nói, khi giáo chủ Ayatollah Khomeini chết năm 1989, ông đã yêu cầu các trợ lý của mình thể hiện sự tôn trọng với người quá cố và không được làm ông ta bị tổn thương khi đã chết.
Theo tác giả cuốn sách, ông không tìm cách biện minh cho "nhà độc tài", nhưng cái giá phải trả cho việc lật đổ Saddam Hussein là quá đắt với hơn 4.000 quân nhân Mỹ bị thiệt mạng và hàng ngàn tỷ đô la đã phải bỏ ra cho cuộc chiến và tái thiết Iraq.
Về cuốn sách "Thẩm vấn Tổng thống" của John Nixon, James Risen, nhà báo Mỹ được giải thưởng Pulitzer hiện làm việc cho tờ The Intercept và trước đó cho các tờ The New York Times, Los Angeles Times viết:
"Hầu hết các hồi ký của CIA là khủng khiếp và tồi tệ. Những tập hồi ký khác như cuốn sách trên của John Nixon phải chịu sự kiểm duyệt bắt buộc hết sức chặt chẽ.
John Nixon, người đầu tiên của CIA thẩm vấn Saddam Hussein sau khi ông bị bắt tháng 12/2003, đã phanh phui sự thật về nhà lãnh đạo Iraq bị lật đổ và đặt câu hỏi tại sao Mỹ lại xâm chiếm Iraq và loại bỏ ông ta khỏi chính quyền. Những tình tiết này có thể sẽ khiến người Mỹ bàng hoàng nhìn máu và tiền bạc của đất nước họ đã bị lãng phí ở Iraq".
---------------
Nguồn: Tổng hợp
Em thì vote cho bác vì bác vote cho bác chủ topic ^^Vote cho bác chủ topic
Lại là trích dẫn nguồn thông tin về cái gọi là Báo chí chính thống. Câu chuyện ngay ở trên có vẻ vẫn chưa là bài học lớn cho nhiều người nhỉ.cái này lên báo chính thống thì không cần phải lốp bi xác nhận ta có kinh tế thị trường đâu.