Cho e xin 1 chân làm con bệnh trong này với!
Thưa cụ ở tây.Sao ở ta Bs gọi bệnh này là rối loạn thần kinh thực vật nhỉ. Như mô tả thì bạn này mắc bệnh GAD - Generalized Anxiety Disorder (Lo âu phổ quát hay lo âu lan tỏa). Bệnh này chữa bằng cả phương pháp uống thuốc và tâm lý trị liệu.
biến cố gia đình cụ à, tiền e ko ham đến thế vấn đề mình là lao động chính thôiNói chung tính mạng, sức khỏe con người là quí giá nhất. Cụ chủ lo lắng suy nghĩ nhiều dẫn đến stress thì tự cụ phải tìm cách điều chế bản thân. Chứ chúng em sao giúp được cụ? Cụ cứ lồng lên kiếm tiền, chạy ngược chạy xuôi rồi dẫn dến lao lực suy nhược cơ thể thì có mà giời giúp.
Thuốc uống không đỡ thì lấy lá dâu tằm về sắc uống một thời gian rồi tĩnh tâm lại là hết. Tâm phải luôn bất biến giữa dòng đời vạn biến thì mới được, chứ không có ngày tẩu hỏa nhập ma đấy cụ chủ ạ.
E tìm mãi chả ra địa chỉ bác sĩ tâm lý nào mới chán chứ, toàn tự điều chỉnh cũng có tiến triển chútBệnh này mang tính chất tâm lý nhiều hơn , nên theo em thì cụ không cần dùng thuốc gì đặc biệt cả
Cụ chỉ nên uống an thần đông y để ngủ cho tốt , kết hợp tập thể thao đều đặn buổi chiều , nên tập nặng cho vã mồ hôi , buổi tối mà ngủ ngon được thì dần dần sẽ ổn thôi
Ở nước ngoài mà gặp trục trặc như vậy thì người ta đến gặp BS tâm lý ( BS tâm thần ) ngay nên kết quả tốt , nhưng ở VN thì cứ thành kiến nên không dám đi mà toàn chữa sai thầy sai thuốc
ĐÚng thế ạluyện tập bớt suy nghĩ em nghĩ cũng giảm được kha khá ạ
E đây, sẽ PM cho cụCác cụ nào bị bệnh này mà đã đi khám thực thể về tim mạch, tuyến giáp, tim gan phèo phổi mà không phát hiện dc gì thì pm em. Có thể em sẽ giúp dc
Cụ giống e rồi, e hơn cụ là cái vụ nó lên cơn đơ hết cả người, khó chịu. Chắc từ vụ ma ma cụ nên bị stress đúng ko cụ? e gần tương tự như cụ đới cụ có phương pháp nào PM e cái nhéEm cũng bị như cụ chủ thớt. Khoảng nửa năm nay, em gần như bỏ bê toàn bộ công việc. Không thể tập trung làm việc gì. Lúc nào cũng trong tâm trạng lo âu bồn chồn, tim đập nhanh, hay suy tư mông lung. Đặc biệt thức rất khuya dù có buồn ngủ. Cứ rũ mắt ngủ thì tim lại đập nhanh, người nao nao bồn chồn lại dậy dù rất buồn ngủ. 2-3 giờ mới ngủ đc nhưng 4-5h lại nao nao dậy . Chỉ ngủ ngon đc vào tầm 6-7h sáng (chắc do đã quá mệt) nhưng cùng lắm 8h là dậy.
Vài biến cố lớn đã xảy ra cộng với cơm áo gạo tiền có lẽ là nguyên nhân. Em biết vậy nhưng không thể gạt ra khỏi đầu được.
Đợt gần đây em cũng tự thấy là có khá hơn, nhưng chưa thể cân bằng.
Em biết e đang có vấn đề về tâm lý(tâm thần). VN mình bác sỹ tâm lý có vẻ ít phổ biến. Các cụ có biết bs nào hoặc liệu pháp nào giới thiệu cho e với.
(Dãi bày thế này cũng là một liệu pháp . Em ngâm cứu thấy bảo thế )
Khổ cái e lái xe ko nổi vì ko tập chung đc đơ đơ ( hay tại e nghĩ thế nên nó thế nữa). Mà e lại ko rượu thuốc lá hay cứ làm ngược lại khéo lại ngonThưa cụ ở tây.
RLTKTV hay Rối loạn lo âu có nhiều triệu chứng giống nhau và cũng liên quan mật thiết với nhau.Ở đây ko phán bệnh theo triệu chứng mà theo kết quả của BS xác định cho cụ chủ.Làm cái điện tâm đồ đơn giản là phát hiện ra ngay.
Cụ chủ cứ bình tâm,nhiều khi tập trung vào chữa trị quá sẽ làm phản tác dụng.Ở đây e loại trừ case cụ bị RLTKTV do các bệnh khác dẫn đến mà coi RLTKTV là nguyê nhân luôn đi.Cụ cứ quên nó đi,tránh cáu giận,sống vui vẻ.
BS VN hay khuyên bỏ rượu bỏ thuốc.Ở chỗ e,thuốc+rượu tất nhiên chẳng ai khuyến khích nhưng chính e nghe BS khuyên e và 1 số người khác bị bệnh tâm lý hoặc đau dạ dày do tâm lý:thỉnh thoảng nên uống rượu và hút thuốc sẽ giảm được strees.Tất nhiên rượu + thuốc bên này thuộc dạng nhẹ (12-25 độ và 0,1-1 mg).
Hồi e bị,tuần đi nhậu 1-2 lần,T7,CN lái xe lang thang đây đó.Bệnh khỏi lúc nào chẳng biết nữa.
E cũng đang kệ nó đây, e uống hoạt huyết nhưng có vẻ ko phải nguyên nhân lắmEm bị bệnh này cách đây 10 năm. Lúc lên cơn cứ tưởng là chết đến nơi, tay chân run lạnh ngắt, khó thở, choáng váng, chỉ muốn đến BV nằm cấp cứu. Mà đến BV, BS thăm khám hết tất cả nói mạch chỉ hơi nhanh 1 chút, còn lai tất cả bình thường. Sau đó đi khám cũng phải 3,4 BV nào là điện tâm đồ, CT não, xét nghiệm máu... chả tìm ra bệnh gì cả. Cuối cùng BS mới chẩn đoán có thể là rối loạn TKTV. Bệnh này rất sợ chạy xe ngoài đường 1 mình vì có thể sợ lên cơn chết bất tử, thật ra là chả sao mà tại tâm lý mình nó lo sợ nên bị vậy. Sau này em uống hoạt huyết dưỡng não 1 TG bệnh cũng giảm dần. Tới bây giờ 10 năm rồi mà thỉnh thoảng chạy xe máy ngoài đường em có khi vẫn cảm thấy tự nhiên khó thở, chóng mặt. Nhưng mình đã biết nó không gây nguy hiểm tới tính mang nên cố gắng hít thở sâu, trấn tĩnh lại 1 chút thì cái cơn sợ hãi nó cũng qua đi. Trước lúc bị em vẫn tập thể hình đều đặn, không bia rượu, chỉ hút thuốc lá. Mà sau khi bị em bỏ luôn tới giờ rồi.
Cho e hỏi:đọc trên mạng thường thấy nói là BS sau khi thăm khám hết tất cả ko tìm ra nguyên nhân mới KL là có thể RLTKTV.Như vậy,RLTKTV (ở VN) được sử dụng như lý do cuối cùng khi ko còn đổ cho các lý do khác được à?ko có cách nào đo khám trực tiếp kết luận là tại RLTKTV sao?Em bị bệnh này cách đây 10 năm. Lúc lên cơn cứ tưởng là chết đến nơi, tay chân run lạnh ngắt, khó thở, choáng váng, chỉ muốn đến BV nằm cấp cứu. Mà đến BV, BS thăm khám hết tất cả nói mạch chỉ hơi nhanh 1 chút, còn lai tất cả bình thường. Sau đó đi khám cũng phải 3,4 BV nào là điện tâm đồ, CT não, xét nghiệm máu... chả tìm ra bệnh gì cả. Cuối cùng BS mới chẩn đoán có thể là rối loạn TKTV. Bệnh này rất sợ chạy xe ngoài đường 1 mình vì có thể sợ lên cơn chết bất tử, thật ra là chả sao mà tại tâm lý mình nó lo sợ nên bị vậy. Sau này em uống hoạt huyết dưỡng não 1 TG bệnh cũng giảm dần. Tới bây giờ 10 năm rồi mà thỉnh thoảng chạy xe máy ngoài đường em có khi vẫn cảm thấy tự nhiên khó thở, chóng mặt. Nhưng mình đã biết nó không gây nguy hiểm tới tính mang nên cố gắng hít thở sâu, trấn tĩnh lại 1 chút thì cái cơn sợ hãi nó cũng qua đi. Trước lúc bị em vẫn tập thể hình đều đặn, không bia rượu, chỉ hút thuốc lá. Mà sau khi bị em bỏ luôn tới giờ rồi.
đấy là thực hành rồi đấy mà vẫn thế, lúc nó lên cơn chánh vào nó phát lại kinh hơn, cứ quên kệ nó lại ổn thế mới lạ chứSati cụ nhé! Sama sati!
Thuốc này công hiệu lắm đấy
BS cũng chỉ phỏng đoán em bị RLTKTV chứ không có kết luận chắc chắn. Cho toa toàn thuốc an thần với thuốc bổ, nằm BV an dưỡng 1 tuần, mấy bệnh nhân nằm gần hỏi anh bệnh gì mà thấy anh khỏe như trâu, ăn như hạm thế, nhìn chả có vẻ gì bệnh cả, nói bệnh ra chả ai hiểu là bệnh gì cả. 1 TG sau nó cũng từ từ giảm đi thôi.Cho e hỏi:đọc trên mạng thường thấy nói là BS sau khi thăm khám hết tất cả ko tìm ra nguyên nhân mới KL là có thể RLTKTV.Như vậy,RLTKTV (ở VN) được sử dụng như lý do cuối cùng khi ko còn đổ cho các lý do khác được à?ko có cách nào đo khám trực tiếp kết luận là tại RLTKTV sao?
E khám ở bên này,đầu tiên vào làm 1 loạt XN:Chụp CT,máu,đo điện tâm đồ+đo bằng xung điện ở các mạch ở tay (e ko nhớ tên là gì nhưng đại khái giống như gí dùi cui điện nhẹ vào tay mình,hơi giật mình một chút).Chính nhờ cái kiểm tra này mà BS kết luận luôn là RLTKTV (e xem bảng in rõ ràng thần kinh phó giao cảm lớn hơn ngưỡng cho phép.
Vậy là VN kết luận theo kiểu:ko thể giải thích được thì đổ tại số?
Cái chánh này phải đi kèm với nhận thức chân chính. Nó ko phải là của ta, mà do rất nhiều điều kiện cấu thành. Nguồn gốc chính là stress lâu ngày đấy cụ ơi.đấy là thực hành rồi đấy mà vẫn thế, lúc nó lên cơn chánh vào nó phát lại kinh hơn, cứ quên kệ nó lại ổn thế mới lạ chứ
Các BS ở BV tâm thần đều có chuyên môn này đấy cụ ợ .E tìm mãi chả ra địa chỉ bác sĩ tâm lý nào mới chán chứ, toàn tự điều chỉnh cũng có tiến triển chút
Đúng là ai bị mới hiểu cho, mồ hôi tay cứ ra ầm ầm mà ăn uống đúng là ko vấn đề lắm. Thức ra RLTKTV với rối loạn Lo âu, suy nhược thần kinh hầu hết là 1 thì phải, do cái cơ chế tự động sinh ra các ý nghĩ khó thích nghi, mất hết mạnh mẽ nam tínhBS cũng chỉ phỏng đoán em bị RLTKTV chứ không có kết luận chắc chắn. Cho toa toàn thuốc an thần với thuốc bổ, nằm BV an dưỡng 1 tuần, mấy bệnh nhân nằm gần hỏi anh bệnh gì mà thấy anh khỏe như trâu, ăn như hạm thế, nhìn chả có vẻ gì bệnh cả, nói bệnh ra chả ai hiểu là bệnh gì cả. 1 TG sau nó cũng từ từ giảm đi thôi.
hải thư giãn cụ ạh, đừng xả bằng rươui bia mà lại ngược lại bệnh này nhìn ngoài chả ai biết nhưng bây giờ e thấy nhiều lắm lắm toàn từ 20-50 tuổi với Nam, lúc đang căng thẳng sự nghiệp, cuộc sôngs nhấtThế này chắc là lại phải xả stress thường xuyên rồi, nghe cụ nói căng thẳng quá.