Thưa các cụ mợ,
Em vốn là một đứa rất vớ vẩn nhưng lại thích thơ thẩn
- nên hôm nay em lại hầu chuyện các cụ mợ ít thơ.
Nguyên Sa - tên thật là Trần Bích Lan (nữ tính quá ạ), còn có bút danh khác là Hư Trúc ( em khoái cha nội này luôn, tình cực), là một nhà thơ lãng mạn, thuộc thế hệ văn sỹ trí thức Tây tiến rồi về lại miền Nam.
Em biết đến Nguyên Sa với Áo lụa Hà đông, với Tuổi mười ba hay Tháng sáu trời mưa .... Ngày trẻ con bé bé, em còn chép cả thơ cụ này vào sổ (giờ vẫn còn), vì thơ của cụ ý ít được phổ biến.
Hẳn là nhiều cụ mợ vẫn còn nhớ những câu thơ:
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
Anh thay mực cho vừa màu áo tím...
hay đoạn thơ mà giờ em vẫn lôi ra đọc cho cô tóc ngắn nghe
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa...
Mãi sau này, khi em được tiếp cận với nguồn sách "fake", thì em mới được đọc Thơ Nguyên Sa toàn tập (4 tập). Và một thế giới thơ đa dạng của ông ý được mở ra, từ thơ mới (như hai bài trên), thơ tự do, lục bát, đến cả những thể thơ dài loằng ngoằng, vô cùng khó nhớ - mà sau em tra ra là thể loại free verse trong văn học Anh, cả bằng tiếng Việt và tiếng Anh... Rất đa dạng và phong phú, cả về nội dung lẫn hình thức.
Nhưng em không rõ tại sao, thơ của ông ý lại rất ít được phổ biến. Trong khi những tác phẩm của các văn-nhạc sỹ khác, dù đã từng bị tuyên án tử hình (như Du Tử Lê, Vũ Thành An, Phạm Duy) thì vẫn được phổ biến ở VN sau này. Có cụ mợ thông thái nào chỉ giúp em được không?
Em trích mấy trang thơ tự do (free verse) của cụ Nguyên Sa lên, để hầu các cụ mợ!
(Sách fake, nên em xin phép ko up ảnh bìa)
Lời mời - An Invitation
Em đến ngay đi.
Em đến ngay cho cuộc hành trình được mở.
Gió được nổi lên từ mớ tóc phiêu bồng, thuyền dong thả từ đường môi óng ả. Và ngực căng buồm, mắt trông tìm vội vã,
Tôi đi vào kiều diễm của thân em!