Có phải đó là kiểu cởi để túm vào mà buộc cho chặt hơn ko cụ.
Có giống kiểu gặp nhau cuối năm, đc "nói" xong cả làng cùng cười huề ko.
Trc đây, khi lần đầu tiên chạm vào, em đã khá choáng ngợp với những DT Hương, PT Hoài, Ng Đình Chính... Sau đó có thể nhìn rộng ra, văn học phản ánh hiện thực (cái hiện thực ghê gớm của chính phủ đương thời chứ ko phải hiện thực phong kiến xưa) dẫu "bị cấm đoán" và đã có lúc "ngoi lên đc" nhưng nó cũng chỉ là một dạng văn kiểu "Tắt đèn" hay "Chí phèo" thôi. Đó ko thể là những tác phẩm có "vai vế" trong lịch sử văn học dân tộc đc. Do đó mà em thấy nó hết rực rỡ.
Vì theo em, để mà nói rực rỡ, nó phải chói lọi suốt chiều dài lịch sử cơ, chứ ko phải kiểu cá bơi lên cả đàn theo mùa nước nổi.
Thôi em ko tranh luận nữa đâu, để dành topic cho mợ chủ vui vầy. Cụ thích chém gió với em thì h nào ta qua quán trà đá. HN bé tẹo thôi mà