[Funland] Phim "Đào, Phở và Piano"

pkhcsht

Xe điện
Biển số
OF-93302
Ngày cấp bằng
28/4/11
Số km
2,208
Động cơ
420,796 Mã lực
Nơi ở
Ngõ nhỏ, phố nhỏ
evita hay moulin bọn tây xếp là musical/historical musical film, vì vậy việc nó chỉ xoay quanh sân khấu ca nhạc là rất bình thường và mọi ng sẵn sàng đón nhận với tâm thế đó. Còn Đ&P được quảng bá là phim lịch sử nhưng khi đến xem thì khán giả mới phát hiện ra nó chỉ là 1 vở kịch diễn ra trên 1 sân khấu ngoài trời, bối cảnh quá sơ sài thiếu đầu tư
Về mặt kỹ thuật, nghệ thuật em nghe cũng cũng phần đúng. Sự nóng lên của phim thể hiện tình yêu Hà Nội của tất cả mọi người chứ ko chỉ có người Hà Nội. Họ sẵn sàng bỏ qua vụng về nơi phim trường (phim như vở kịch nói ngoài trời). Tôi nghĩ nếu nhà nước đem đấu thầu hoặc cho thương mại hóa kịch bản này, dựng phim - thì chắc là thành công hơn nhiều.
 

just for fun

Xe lăn
Biển số
OF-52611
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
11,960
Động cơ
664,509 Mã lực
Tự nhiên nay cháu lướt mạng tìm được 1 cái ảnh đám cưới năm 1938, cô dâu mặc áo dài màu tối chứ ko phải là áo trắng. Nhà cô dâu mà chủ rể đều giàu.
Nhjnf ảnh này thì cô gái có nét đẹp hiện đại nhỉ?
IMG_4671.jpeg
 

con dơi 141

Xe tăng
Biển số
OF-836509
Ngày cấp bằng
4/7/23
Số km
1,846
Động cơ
89,597 Mã lực
Tự nhiên nay cháu lướt mạng tìm được 1 cái ảnh đám cưới năm 1938, cô dâu mặc áo dài màu tối chứ ko phải là áo trắng. Nhà cô dâu mà chủ rể đều giàu.
Nhjnf ảnh này thì cô gái có nét đẹp hiện đại nhỉ?
IMG_4671.jpeg
Giàu thì có thể nhưng cô gái mặc áo trắng chịu ảnh hưởng Phương Tây nhiều. Ảnh đôi các cụ ở trên có ảnh lễ trong nhà thờ không ạ?
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,358
Động cơ
268,547 Mã lực
DPP.jpg

Do bị treo bằng hết 1 tháng, tôi đành chịu nhịn tới giờ mới bày tỏ được vài lời về phim. Xem hôm 2-3. Cả nhà 4 người.
Kết quả sau khi xem:
- Bà xã: Trần Lực diễn hay nhất. Hai chị kế bên khóc thút thít.
- Con gái 12 tuổi: phim hay mà ba.
- Con trai 16 tuổi: ok, được đấy!
...
Điểm chung: không như một số cụ mợ các người xem của gia đình mình đều không có gì khó hiểu với mạch phim. Đây là một phim sử thi lãng mạn. Kiểu "24 giờ cuối cùng của...". Vừa mag phong cách hành động, vừa phải nhiều miếng gây cười, và phải chuyển được thông điệp ngầm kép về tình yêu (lứa đôi và Tổ Quốc) và sức mạnh tình thần của con người (Việt Nam và nhấn mạnh chất Hà Nội).
Phim được may mắn có cơ sở (khi được Tiktoker Giao Cùn theo dõi từ khâu sản xuất, chứ không phải tình cờ xem phim thấy hay). Nói vậy nghĩa là 10 năm nung nấu kịch bản của đạo diễn Phi Tiến Sơn là "bột" xịn. Và thông minh hơn các film NN khác là tinh thần film chạm vào những gì rất "con người cụ thể" và dễ cảm ứng, dễ lây lan cảm xúc, không thần thánh hóa, anh hùng hóa như dòng phim "cách mạng kinh điển" nơi nhân vật chính chỉ có đúng cấm có sai, chỉ có cao thượng không có ngớ ngẩn, chỉ có chiến thắng chứ không chiến bại. Đối với thời đại ngày nay cách làm film tuyên truyền này dần tiệm cận với cách làm film tuyên truyền của...Mỹ.
Thật vậy, film Mỹ chỉ là cỗ máy tuyên truyền cho thế giới về sự ưu việt của người Mỹ, công nghệ Mỹ, văn hóa Mỹ, chứ không sâu sắc như phim châu Âu, nơi các nhà làm phim có tư tưởng nghệ thuật riêng của mình, không ca tụng văn minh châu Âu (như cách film Mỹ làm). Kể cả làm film về bối cảnh châu Âu, người Mỹ cũng áp đặt thế giới quan thượng đẳng-Mỹ là ngoại lệ" vào tất cả.
Nhưng cỗ máy làm fil tuyên truyền đó đó nghiên cứu tâm lý xã hội rất kỹ, như một bậc thầy của chiến tranh tâm lý. Vì thế, đại chúng nói chung là vẫn thích xem phim Mỹ, dẽ dãi như ăn hamberger.
...
Nói Đào, Phở và Piano tiệm cận lối làm phim tuyên truyền kiểu Mỹ, là bởi đây chính là một phim tuyên truyền. 100%. Nhưng hay. Hay hơn nhiều so với ca ngợi tuyến tính một chiều trước đây. Vì thế nó dễ dàng nhận được sự đồng cảm dù dựng phim còn nhiều sơ xuất. Ca ngợi tinh thần yêu nước nhưng thấy được số phận cụ thể của từng con người chứ không hô hào, lên gân. Có người yêu nước hăng hái, triệt để, nhưng cũng có người bộc phát tại hoàn cảnh nào đó (như nhân vật cha xứ hay me xừ Phán). Thế nó mới thật.
Hay cô gái lạc đường (chứ không phải cô gái mở đường) là thật. Rất thật. Trong buổi đầu kháng chiến, sự lãng mạn cách mạng cũng chuyển hóa nhiều màu muôn vẻ. Chứ không nhất nhất "cùng nhau đi hùng binh". Cô bị lạc trên đường tản cư. Rồi loay hoay tìm về người yêu là chuyện tự nhiên. Chuyện cậu người yêu ngơ ngáo hăng tiết vịt có thể hơi quá 1 chút, nhưng chỉ có thế, tinh thần quả cảm lãng mạn và ngây thơ là một xúc tác giúp người xem "thấy mình trong nhân vật" rằng ai cũng có thể ở vào hoàn cảnh ấy.
Kể cả cái đêm tân hôn để ngày mai chiến đấu trận cuối, cũng là ước nguyện từ đầu của cậu dân quân (cảm tử quân ba càng). Điều này là rất phù hợp tâm lý con người, những người bị đồng đội bỏ lại vì bất tín nhiệm nhưng vẫn quyết tâm giữ tinh thần của mình - tinh thần cảm tử quân thì việc ở lại để chiến đấu nốt trận cuối khi cơ hội rút lui đã hết, là hiểu được.
Trên bối cảnh đậm hoocmon lãng mạn ấy, như ngày nay không vì lý do cao cả gì, các cô câu yêu nhau cũng hay có trò chết cùng nhau, thì đôi uyên ương chọn cùng sinh cùng tử là việc không có gì quá khi họ được tắm trong mọi cảm xúc thiêng liêng.
...
Phim có nhiều cái mới mẻ, hấp dẫn đấy bà con. Dù chỉ là sự khởi đầu: khởi đầu cho phong cách làm phim dựa trên nhu cầu của khán giả cho dù xuất phát điểm là gì.
 

le_petit

Xe tăng
Biển số
OF-474710
Ngày cấp bằng
3/12/16
Số km
1,774
Động cơ
222,692 Mã lực
...
Phim có nhiều cái mới mẻ, hấp dẫn đấy bà con. Dù chỉ là sự khởi đầu: khởi đầu cho phong cách làm phim dựa trên nhu cầu của khán giả cho dù xuất phát điểm là gì.
Tôi chưa xem phim này nhưng cũng thấy mừng khi phim được (nhiều bạn trẻ) khán giả quan tâm.
Bao năm kêu gào phải quan tâm đến sử ta,văn hóa dân tộc...rồi kêu ca lũ trẻ chỉ chú ý đến văn hóa phương Tây, phim ảnh Mỹ... thì phim này cho thấy lớp trẻ của chúng ta ko cần định hướng hay tuyên truyền, chúng vẫn là người Việt, yêu văn hóa và lịch sử nước nhà...chỉ là cách để chúng tiếp cận như thế nào mà thôi.
Phim có thể chưa đạt về rất nhiều yếu tố và góc độ (do kinh phí hay do cách làm) nhưng đó có thể là điểm nhấn đầu tiên cho sự trở lại của một thời..thời bắt đầu từ "Chung một dòng sông"
 

con dơi 141

Xe tăng
Biển số
OF-836509
Ngày cấp bằng
4/7/23
Số km
1,846
Động cơ
89,597 Mã lực
DPP.jpg

Do bị treo bằng hết 1 tháng, tôi đành chịu nhịn tới giờ mới bày tỏ được vài lời về phim. Xem hôm 2-3. Cả nhà 4 người.
Kết quả sau khi xem:
- Bà xã: Trần Lực diễn hay nhất. Hai chị kế bên khóc thút thít.
- Con gái 12 tuổi: phim hay mà ba.
- Con trai 16 tuổi: ok, được đấy!
...
Điểm chung: không như một số cụ mợ các người xem của gia đình mình đều không có gì khó hiểu với mạch phim. Đây là một phim sử thi lãng mạn. Kiểu "24 giờ cuối cùng của...". Vừa mag phong cách hành động, vừa phải nhiều miếng gây cười, và phải chuyển được thông điệp ngầm kép về tình yêu (lứa đôi và Tổ Quốc) và sức mạnh tình thần của con người (Việt Nam và nhấn mạnh chất Hà Nội).
Phim được may mắn có cơ sở (khi được Tiktoker Giao Cùn theo dõi từ khâu sản xuất, chứ không phải tình cờ xem phim thấy hay). Nói vậy nghĩa là 10 năm nung nấu kịch bản của đạo diễn Phi Tiến Sơn là "bột" xịn. Và thông minh hơn các film NN khác là tinh thần film chạm vào những gì rất "con người cụ thể" và dễ cảm ứng, dễ lây lan cảm xúc, không thần thánh hóa, anh hùng hóa như dòng phim "cách mạng kinh điển" nơi nhân vật chính chỉ có đúng cấm có sai, chỉ có cao thượng không có ngớ ngẩn, chỉ có chiến thắng chứ không chiến bại. Đối với thời đại ngày nay cách làm film tuyên truyền này dần tiệm cận với cách làm film tuyên truyền của...Mỹ.
Thật vậy, film Mỹ chỉ là cỗ máy tuyên truyền cho thế giới về sự ưu việt của người Mỹ, công nghệ Mỹ, văn hóa Mỹ, chứ không sâu sắc như phim châu Âu, nơi các nhà làm phim có tư tưởng nghệ thuật riêng của mình, không ca tụng văn minh châu Âu (như cách film Mỹ làm). Kể cả làm film về bối cảnh châu Âu, người Mỹ cũng áp đặt thế giới quan thượng đẳng-Mỹ là ngoại lệ" vào tất cả.
Nhưng cỗ máy làm fil tuyên truyền đó đó nghiên cứu tâm lý xã hội rất kỹ, như một bậc thầy của chiến tranh tâm lý. Vì thế, đại chúng nói chung là vẫn thích xem phim Mỹ, dẽ dãi như ăn hamberger.
...
Nói Đào, Phở và Piano tiệm cận lối làm phim tuyên truyền kiểu Mỹ, là bởi đây chính là một phim tuyên truyền. 100%. Nhưng hay. Hay hơn nhiều so với ca ngợi tuyến tính một chiều trước đây. Vì thế nó dễ dàng nhận được sự đồng cảm dù dựng phim còn nhiều sơ xuất. Ca ngợi tinh thần yêu nước nhưng thấy được số phận cụ thể của từng con người chứ không hô hào, lên gân. Có người yêu nước hăng hái, triệt để, nhưng cũng có người bộc phát tại hoàn cảnh nào đó (như nhân vật cha xứ hay me xừ Phán). Thế nó mới thật.
Hay cô gái lạc đường (chứ không phải cô gái mở đường) là thật. Rất thật. Trong buổi đầu kháng chiến, sự lãng mạn cách mạng cũng chuyển hóa nhiều màu muôn vẻ. Chứ không nhất nhất "cùng nhau đi hùng binh". Cô bị lạc trên đường tản cư. Rồi loay hoay tìm về người yêu là chuyện tự nhiên. Chuyện cậu người yêu ngơ ngáo hăng tiết vịt có thể hơi quá 1 chút, nhưng chỉ có thế, tinh thần quả cảm lãng mạn và ngây thơ là một xúc tác giúp người xem "thấy mình trong nhân vật" rằng ai cũng có thể ở vào hoàn cảnh ấy.
Kể cả cái đêm tân hôn để ngày mai chiến đấu trận cuối, cũng là ước nguyện từ đầu của cậu dân quân (cảm tử quân ba càng). Điều này là rất phù hợp tâm lý con người, những người bị đồng đội bỏ lại vì bất tín nhiệm nhưng vẫn quyết tâm giữ tinh thần của mình - tinh thần cảm tử quân thì việc ở lại để chiến đấu nốt trận cuối khi cơ hội rút lui đã hết, là hiểu được.
Trên bối cảnh đậm hoocmon lãng mạn ấy, như ngày nay không vì lý do cao cả gì, các cô câu yêu nhau cũng hay có trò chết cùng nhau, thì đôi uyên ương chọn cùng sinh cùng tử là việc không có gì quá khi họ được tắm trong mọi cảm xúc thiêng liêng.
...
Phim có nhiều cái mới mẻ, hấp dẫn đấy bà con. Dù chỉ là sự khởi đầu: khởi đầu cho phong cách làm phim dựa trên nhu cầu của khán giả cho dù xuất phát điểm là gì.
Vâng, một tình tiết em thấy rất thật là anh chàng cảm tử ấy lại thất bại khi bị sức ép đạn pháo gây choáng và mất thị lực. Ko phải tình tiết máu chó kiểu Mỹ một mình xông vào hang ổ địch rồi diệt sạch bên địch. Cô vợ mới là người thực hiện nốt nhiệm vụ dang dở của anh.
 

just for fun

Xe lăn
Biển số
OF-52611
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
11,960
Động cơ
664,509 Mã lực
DPP.jpg

Do bị treo bằng hết 1 tháng, tôi đành chịu nhịn tới giờ mới bày tỏ được vài lời về phim. Xem hôm 2-3. Cả nhà 4 người.
Kết quả sau khi xem:
- Bà xã: Trần Lực diễn hay nhất. Hai chị kế bên khóc thút thít.
- Con gái 12 tuổi: phim hay mà ba.
- Con trai 16 tuổi: ok, được đấy!
...
Điểm chung: không như một số cụ mợ các người xem của gia đình mình đều không có gì khó hiểu với mạch phim. Đây là một phim sử thi lãng mạn. Kiểu "24 giờ cuối cùng của...". Vừa mag phong cách hành động, vừa phải nhiều miếng gây cười, và phải chuyển được thông điệp ngầm kép về tình yêu (lứa đôi và Tổ Quốc) và sức mạnh tình thần của con người (Việt Nam và nhấn mạnh chất Hà Nội).
Phim được may mắn có cơ sở (khi được Tiktoker Giao Cùn theo dõi từ khâu sản xuất, chứ không phải tình cờ xem phim thấy hay). Nói vậy nghĩa là 10 năm nung nấu kịch bản của đạo diễn Phi Tiến Sơn là "bột" xịn. Và thông minh hơn các film NN khác là tinh thần film chạm vào những gì rất "con người cụ thể" và dễ cảm ứng, dễ lây lan cảm xúc, không thần thánh hóa, anh hùng hóa như dòng phim "cách mạng kinh điển" nơi nhân vật chính chỉ có đúng cấm có sai, chỉ có cao thượng không có ngớ ngẩn, chỉ có chiến thắng chứ không chiến bại. Đối với thời đại ngày nay cách làm film tuyên truyền này dần tiệm cận với cách làm film tuyên truyền của...Mỹ.
Thật vậy, film Mỹ chỉ là cỗ máy tuyên truyền cho thế giới về sự ưu việt của người Mỹ, công nghệ Mỹ, văn hóa Mỹ, chứ không sâu sắc như phim châu Âu, nơi các nhà làm phim có tư tưởng nghệ thuật riêng của mình, không ca tụng văn minh châu Âu (như cách film Mỹ làm). Kể cả làm film về bối cảnh châu Âu, người Mỹ cũng áp đặt thế giới quan thượng đẳng-Mỹ là ngoại lệ" vào tất cả.
Nhưng cỗ máy làm fil tuyên truyền đó đó nghiên cứu tâm lý xã hội rất kỹ, như một bậc thầy của chiến tranh tâm lý. Vì thế, đại chúng nói chung là vẫn thích xem phim Mỹ, dẽ dãi như ăn hamberger.
...
Nói Đào, Phở và Piano tiệm cận lối làm phim tuyên truyền kiểu Mỹ, là bởi đây chính là một phim tuyên truyền. 100%. Nhưng hay. Hay hơn nhiều so với ca ngợi tuyến tính một chiều trước đây. Vì thế nó dễ dàng nhận được sự đồng cảm dù dựng phim còn nhiều sơ xuất. Ca ngợi tinh thần yêu nước nhưng thấy được số phận cụ thể của từng con người chứ không hô hào, lên gân. Có người yêu nước hăng hái, triệt để, nhưng cũng có người bộc phát tại hoàn cảnh nào đó (như nhân vật cha xứ hay me xừ Phán). Thế nó mới thật.
Hay cô gái lạc đường (chứ không phải cô gái mở đường) là thật. Rất thật. Trong buổi đầu kháng chiến, sự lãng mạn cách mạng cũng chuyển hóa nhiều màu muôn vẻ. Chứ không nhất nhất "cùng nhau đi hùng binh". Cô bị lạc trên đường tản cư. Rồi loay hoay tìm về người yêu là chuyện tự nhiên. Chuyện cậu người yêu ngơ ngáo hăng tiết vịt có thể hơi quá 1 chút, nhưng chỉ có thế, tinh thần quả cảm lãng mạn và ngây thơ là một xúc tác giúp người xem "thấy mình trong nhân vật" rằng ai cũng có thể ở vào hoàn cảnh ấy.
Kể cả cái đêm tân hôn để ngày mai chiến đấu trận cuối, cũng là ước nguyện từ đầu của cậu dân quân (cảm tử quân ba càng). Điều này là rất phù hợp tâm lý con người, những người bị đồng đội bỏ lại vì bất tín nhiệm nhưng vẫn quyết tâm giữ tinh thần của mình - tinh thần cảm tử quân thì việc ở lại để chiến đấu nốt trận cuối khi cơ hội rút lui đã hết, là hiểu được.
Trên bối cảnh đậm hoocmon lãng mạn ấy, như ngày nay không vì lý do cao cả gì, các cô câu yêu nhau cũng hay có trò chết cùng nhau, thì đôi uyên ương chọn cùng sinh cùng tử là việc không có gì quá khi họ được tắm trong mọi cảm xúc thiêng liêng.
...
Phim có nhiều cái mới mẻ, hấp dẫn đấy bà con. Dù chỉ là sự khởi đầu: khởi đầu cho phong cách làm phim dựa trên nhu cầu của khán giả cho dù xuất phát điểm là gì.
Rạp còn đông không cụ? Nay cháu đưa F1 đi xem phim Kungfu panda 4 mà thấy cả rạp to đùng chắc chỉ 30 người (xem suất chiều ngày chủ nhật)
Có cụ mợ nào đi xem phim sáng đèn chưa? Cháu thấy phim ra rạp rồi đấy? đợt này mà nhờ hiệu ứng phim Việt từ phim Đào mà kéo được khán giả ra rạp thì ngon đấy.
 

haiyen1012

Xe điện
Biển số
OF-586932
Ngày cấp bằng
26/8/18
Số km
3,463
Động cơ
256,988 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
DPP.jpg

Do bị treo bằng hết 1 tháng, tôi đành chịu nhịn tới giờ mới bày tỏ được vài lời về phim. Xem hôm 2-3. Cả nhà 4 người.
Kết quả sau khi xem:
- Bà xã: Trần Lực diễn hay nhất. Hai chị kế bên khóc thút thít.
- Con gái 12 tuổi: phim hay mà ba.
- Con trai 16 tuổi: ok, được đấy!
...
Điểm chung: không như một số cụ mợ các người xem của gia đình mình đều không có gì khó hiểu với mạch phim. Đây là một phim sử thi lãng mạn. Kiểu "24 giờ cuối cùng của...". Vừa mag phong cách hành động, vừa phải nhiều miếng gây cười, và phải chuyển được thông điệp ngầm kép về tình yêu (lứa đôi và Tổ Quốc) và sức mạnh tình thần của con người (Việt Nam và nhấn mạnh chất Hà Nội).
Phim được may mắn có cơ sở (khi được Tiktoker Giao Cùn theo dõi từ khâu sản xuất, chứ không phải tình cờ xem phim thấy hay). Nói vậy nghĩa là 10 năm nung nấu kịch bản của đạo diễn Phi Tiến Sơn là "bột" xịn. Và thông minh hơn các film NN khác là tinh thần film chạm vào những gì rất "con người cụ thể" và dễ cảm ứng, dễ lây lan cảm xúc, không thần thánh hóa, anh hùng hóa như dòng phim "cách mạng kinh điển" nơi nhân vật chính chỉ có đúng cấm có sai, chỉ có cao thượng không có ngớ ngẩn, chỉ có chiến thắng chứ không chiến bại. Đối với thời đại ngày nay cách làm film tuyên truyền này dần tiệm cận với cách làm film tuyên truyền của...Mỹ.
Thật vậy, film Mỹ chỉ là cỗ máy tuyên truyền cho thế giới về sự ưu việt của người Mỹ, công nghệ Mỹ, văn hóa Mỹ, chứ không sâu sắc như phim châu Âu, nơi các nhà làm phim có tư tưởng nghệ thuật riêng của mình, không ca tụng văn minh châu Âu (như cách film Mỹ làm). Kể cả làm film về bối cảnh châu Âu, người Mỹ cũng áp đặt thế giới quan thượng đẳng-Mỹ là ngoại lệ" vào tất cả.
Nhưng cỗ máy làm fil tuyên truyền đó đó nghiên cứu tâm lý xã hội rất kỹ, như một bậc thầy của chiến tranh tâm lý. Vì thế, đại chúng nói chung là vẫn thích xem phim Mỹ, dẽ dãi như ăn hamberger.
...
Nói Đào, Phở và Piano tiệm cận lối làm phim tuyên truyền kiểu Mỹ, là bởi đây chính là một phim tuyên truyền. 100%. Nhưng hay. Hay hơn nhiều so với ca ngợi tuyến tính một chiều trước đây. Vì thế nó dễ dàng nhận được sự đồng cảm dù dựng phim còn nhiều sơ xuất. Ca ngợi tinh thần yêu nước nhưng thấy được số phận cụ thể của từng con người chứ không hô hào, lên gân. Có người yêu nước hăng hái, triệt để, nhưng cũng có người bộc phát tại hoàn cảnh nào đó (như nhân vật cha xứ hay me xừ Phán). Thế nó mới thật.
Hay cô gái lạc đường (chứ không phải cô gái mở đường) là thật. Rất thật. Trong buổi đầu kháng chiến, sự lãng mạn cách mạng cũng chuyển hóa nhiều màu muôn vẻ. Chứ không nhất nhất "cùng nhau đi hùng binh". Cô bị lạc trên đường tản cư. Rồi loay hoay tìm về người yêu là chuyện tự nhiên. Chuyện cậu người yêu ngơ ngáo hăng tiết vịt có thể hơi quá 1 chút, nhưng chỉ có thế, tinh thần quả cảm lãng mạn và ngây thơ là một xúc tác giúp người xem "thấy mình trong nhân vật" rằng ai cũng có thể ở vào hoàn cảnh ấy.
Kể cả cái đêm tân hôn để ngày mai chiến đấu trận cuối, cũng là ước nguyện từ đầu của cậu dân quân (cảm tử quân ba càng). Điều này là rất phù hợp tâm lý con người, những người bị đồng đội bỏ lại vì bất tín nhiệm nhưng vẫn quyết tâm giữ tinh thần của mình - tinh thần cảm tử quân thì việc ở lại để chiến đấu nốt trận cuối khi cơ hội rút lui đã hết, là hiểu được.
Trên bối cảnh đậm hoocmon lãng mạn ấy, như ngày nay không vì lý do cao cả gì, các cô câu yêu nhau cũng hay có trò chết cùng nhau, thì đôi uyên ương chọn cùng sinh cùng tử là việc không có gì quá khi họ được tắm trong mọi cảm xúc thiêng liêng.
...
Phim có nhiều cái mới mẻ, hấp dẫn đấy bà con. Dù chỉ là sự khởi đầu: khởi đầu cho phong cách làm phim dựa trên nhu cầu của khán giả cho dù xuất phát điểm là gì.
Khổ thân cụ bị tháo bánh 1 tháng, đúng lúc cao trào bàn luận thì không đóng góp ý kiến được.
Dù sao thì em cũng vodka cho những bình luận đánh giá công tâm của cụ :)
 

thichcarot

Xe đạp
Biển số
OF-846163
Ngày cấp bằng
5/1/24
Số km
41
Động cơ
15,136 Mã lực
Tuổi
24
Rạp còn đông không cụ? Nay cháu đưa F1 đi xem phim Kungfu panda 4 mà thấy cả rạp to đùng chắc chỉ 30 người (xem suất chiều ngày chủ nhật)
Có cụ mợ nào đi xem phim sáng đèn chưa? Cháu thấy phim ra rạp rồi đấy? đợt này mà nhờ hiệu ứng phim Việt từ phim Đào mà kéo được khán giả ra rạp thì ngon đấy.
đặt online được rồi cụ ạ. Nhưng phải sớm vì sẽ full rất nhanh.

em cuối tuần rồi cũng mua kịp vé để xem. Dù có một số phân cảnh, lời thoại không thấy ổn, nhưng nhìn chung theo em là ok vì đạo diễn đã làm cho em thấy có cảm xúc. Hết phim, ra khỏi rạp thấy khán giả cùng xem dù có nhiều bạn trẻ, tuổi như sv nhưng ai cũng thấy có vẻ suy tư, vậy là … đúng kiểu xem phim lịch sử rồi, hehe
 

just for fun

Xe lăn
Biển số
OF-52611
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
11,960
Động cơ
664,509 Mã lực
đặt online được rồi cụ ạ. Nhưng phải sớm vì sẽ full rất nhanh.

em cuối tuần rồi cũng mua kịp vé để xem. Dù có một số phân cảnh, lời thoại không thấy ổn, nhưng nhìn chung là em thấy ok vì đạo diễn đã làm cho em thấy có cảm xúc. Hết phim, ra khỏi rạp thấy khán giả cùng xem dù có nhiều bạn trẻ, tuổi như sv nhưng ai cũng thấy có vẻ suy tư, vậy là … đúng kiểu xem phim lịch sử rồi, hehe
Phim Đào thì nhà cháu đóng góp 3 vé rồi, đang muốn hỏi xem độ phủ rạp còn đông không vì chiếu cũng lâu lâu rồi, nếu vẫn full rạp thì mừng cho phim quá.
cháu hóng bộ sáng đèn xem có cụ mợ nào đi xem chưa thôi ạ.
 

thichcarot

Xe đạp
Biển số
OF-846163
Ngày cấp bằng
5/1/24
Số km
41
Động cơ
15,136 Mã lực
Tuổi
24
Phim Đào thì nhà cháu đóng góp 3 vé rồi, đang muốn hỏi xem độ phủ rạp còn đông không vì chiếu cũng lâu lâu rồi, nếu vẫn full rạp thì mừng cho phim quá.
cháu hóng bộ sáng đèn xem có cụ mợ nào đi xem chưa thôi ạ.
vâng, em đọc nhanh nên chữ tác thành chữ … tộ. Hehe

phim Đào thì em thấy ba ngày cuối tuần (6-7-cn) các suất chiếu đều full tử rất sớm. Ngày thường thì em không để ý
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,358
Động cơ
268,547 Mã lực
Khổ thân cụ bị tháo bánh 1 tháng, đúng lúc cao trào bàn luận thì không đóng góp ý kiến được.
Dù sao thì em cũng vodka cho những bình luận đánh giá công tâm của cụ :)
Thêm một chất liệu cho sự kết hợp giữa tính lãng mạn và chủ nghĩa anh hùng, tinh thần yêu nước:
...
"Đám cưới đơn sơ khi chú rể mặc nguyên bộ quân phục, cô dâu vội ra bờ suối vuốt lại mái tóc cho gọn gàng. Tấm vải dù có dán dòng chữ "Vui duyên mới không quên nhiệm vụ" được căng vội lên. Họ hàng hai bên là các cán bộ quân y, cán bộ Đại đoàn 308 và cán bộ chiến sĩ ở lại thu dọn chiến trường. Rồi chú rể hát bài "Bộ đội về làng", cô dâu hát bài "Em bé Mường La" để mừng chiến thắng.

Đặc biệt hơn, trong bối cảnh chiến trường còn chi chít những hố bom, xác đạn, cô dâu chú chú rể chụp ảnh cưới ngay trên chiếc xe tăng của Pháp bị bắn cháy.

Một đám cưới đơn sơ, vội vã nhưng như một minh chứng cho sự khởi đầu mới hòa bình, hạnh phúc của cả đất nước.
...
Ngày nay, vượt hơn 1.800 km từ TP HCM để quay lại chiến trường xưa, nữ chiến sĩ quân y năm xưa vẫn không nén được xúc động, nghẹn ngào. Bà nhớ lại thời khắc 70 năm trước: "Khi ấy tôi đã nói với anh Khánh rằng, đồng đội của mình, bao nhiêu người còn chưa được yêu nằm xuống cho mình được sống, được hạnh phúc thì phải sống sao cho xứng đáng. Anh Khánh đã đồng ý như vậy, chúng tôi đã nguyện ước thủy chung, sống xứng đáng với đồng chí đồng đội…".
Screenshot (193).png

Để có một đôi lứa thành công, trở thành biểu tượng như thế, dĩ nhiên đã có nhiều đôi lứa khác đã hy sinh trong thầm lặng.
 

HH1993

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-834024
Ngày cấp bằng
18/5/23
Số km
4,622
Động cơ
134,464 Mã lực
DPP.jpg

Do bị treo bằng hết 1 tháng, tôi đành chịu nhịn tới giờ mới bày tỏ được vài lời về phim. Xem hôm 2-3. Cả nhà 4 người.
Kết quả sau khi xem:
- Bà xã: Trần Lực diễn hay nhất. Hai chị kế bên khóc thút thít.
- Con gái 12 tuổi: phim hay mà ba.
- Con trai 16 tuổi: ok, được đấy!
...
Điểm chung: không như một số cụ mợ các người xem của gia đình mình đều không có gì khó hiểu với mạch phim. Đây là một phim sử thi lãng mạn. Kiểu "24 giờ cuối cùng của...". Vừa mag phong cách hành động, vừa phải nhiều miếng gây cười, và phải chuyển được thông điệp ngầm kép về tình yêu (lứa đôi và Tổ Quốc) và sức mạnh tình thần của con người (Việt Nam và nhấn mạnh chất Hà Nội).
Phim được may mắn có cơ sở (khi được Tiktoker Giao Cùn theo dõi từ khâu sản xuất, chứ không phải tình cờ xem phim thấy hay). Nói vậy nghĩa là 10 năm nung nấu kịch bản của đạo diễn Phi Tiến Sơn là "bột" xịn. Và thông minh hơn các film NN khác là tinh thần film chạm vào những gì rất "con người cụ thể" và dễ cảm ứng, dễ lây lan cảm xúc, không thần thánh hóa, anh hùng hóa như dòng phim "cách mạng kinh điển" nơi nhân vật chính chỉ có đúng cấm có sai, chỉ có cao thượng không có ngớ ngẩn, chỉ có chiến thắng chứ không chiến bại. Đối với thời đại ngày nay cách làm film tuyên truyền này dần tiệm cận với cách làm film tuyên truyền của...Mỹ.
Thật vậy, film Mỹ chỉ là cỗ máy tuyên truyền cho thế giới về sự ưu việt của người Mỹ, công nghệ Mỹ, văn hóa Mỹ, chứ không sâu sắc như phim châu Âu, nơi các nhà làm phim có tư tưởng nghệ thuật riêng của mình, không ca tụng văn minh châu Âu (như cách film Mỹ làm). Kể cả làm film về bối cảnh châu Âu, người Mỹ cũng áp đặt thế giới quan thượng đẳng-Mỹ là ngoại lệ" vào tất cả.
Nhưng cỗ máy làm fil tuyên truyền đó đó nghiên cứu tâm lý xã hội rất kỹ, như một bậc thầy của chiến tranh tâm lý. Vì thế, đại chúng nói chung là vẫn thích xem phim Mỹ, dẽ dãi như ăn hamberger.
...
Nói Đào, Phở và Piano tiệm cận lối làm phim tuyên truyền kiểu Mỹ, là bởi đây chính là một phim tuyên truyền. 100%. Nhưng hay. Hay hơn nhiều so với ca ngợi tuyến tính một chiều trước đây. Vì thế nó dễ dàng nhận được sự đồng cảm dù dựng phim còn nhiều sơ xuất. Ca ngợi tinh thần yêu nước nhưng thấy được số phận cụ thể của từng con người chứ không hô hào, lên gân. Có người yêu nước hăng hái, triệt để, nhưng cũng có người bộc phát tại hoàn cảnh nào đó (như nhân vật cha xứ hay me xừ Phán). Thế nó mới thật.
Hay cô gái lạc đường (chứ không phải cô gái mở đường) là thật. Rất thật. Trong buổi đầu kháng chiến, sự lãng mạn cách mạng cũng chuyển hóa nhiều màu muôn vẻ. Chứ không nhất nhất "cùng nhau đi hùng binh". Cô bị lạc trên đường tản cư. Rồi loay hoay tìm về người yêu là chuyện tự nhiên. Chuyện cậu người yêu ngơ ngáo hăng tiết vịt có thể hơi quá 1 chút, nhưng chỉ có thế, tinh thần quả cảm lãng mạn và ngây thơ là một xúc tác giúp người xem "thấy mình trong nhân vật" rằng ai cũng có thể ở vào hoàn cảnh ấy.
Kể cả cái đêm tân hôn để ngày mai chiến đấu trận cuối, cũng là ước nguyện từ đầu của cậu dân quân (cảm tử quân ba càng). Điều này là rất phù hợp tâm lý con người, những người bị đồng đội bỏ lại vì bất tín nhiệm nhưng vẫn quyết tâm giữ tinh thần của mình - tinh thần cảm tử quân thì việc ở lại để chiến đấu nốt trận cuối khi cơ hội rút lui đã hết, là hiểu được.
Trên bối cảnh đậm hoocmon lãng mạn ấy, như ngày nay không vì lý do cao cả gì, các cô câu yêu nhau cũng hay có trò chết cùng nhau, thì đôi uyên ương chọn cùng sinh cùng tử là việc không có gì quá khi họ được tắm trong mọi cảm xúc thiêng liêng.
...
Phim có nhiều cái mới mẻ, hấp dẫn đấy bà con. Dù chỉ là sự khởi đầu: khởi đầu cho phong cách làm phim dựa trên nhu cầu của khán giả cho dù xuất phát điểm là gì.
Phim đáng để xem. Tôi cũng xem và có đánh giá ...
Tuy nhiên bọn nhỏ nhà bác mà thích phim này,xem hết đc thì tôi đánh giá khá cao. Như tôi nói phim rất ổn. Và phù hợp với thế hệ từ u40 trở lên.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,358
Động cơ
268,547 Mã lực
Phim đáng để xem. Tôi cũng xem và có đánh giá ...
Tuy nhiên bọn nhỏ nhà bác mà thích phim này,xem hết đc thì tôi đánh giá khá cao. Như tôi nói phim rất ổn. Và phù hợp với thế hệ từ u40 trở lên.
Chúng ta đều nhồi sọ lẫn nhau.
Nhồi khéo thì nên bột nên hồ. Không khéo thì...bùm.
 

Hự.

Xe điện
Biển số
OF-426937
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
2,687
Động cơ
281,742 Mã lực
Thêm một chất liệu cho sự kết hợp giữa tính lãng mạn và chủ nghĩa anh hùng, tinh thần yêu nước:
...
"Đám cưới đơn sơ khi chú rể mặc nguyên bộ quân phục, cô dâu vội ra bờ suối vuốt lại mái tóc cho gọn gàng. Tấm vải dù có dán dòng chữ "Vui duyên mới không quên nhiệm vụ" được căng vội lên. Họ hàng hai bên là các cán bộ quân y, cán bộ Đại đoàn 308 và cán bộ chiến sĩ ở lại thu dọn chiến trường. Rồi chú rể hát bài "Bộ đội về làng", cô dâu hát bài "Em bé Mường La" để mừng chiến thắng.

Đặc biệt hơn, trong bối cảnh chiến trường còn chi chít những hố bom, xác đạn, cô dâu chú chú rể chụp ảnh cưới ngay trên chiếc xe tăng của Pháp bị bắn cháy.

Một đám cưới đơn sơ, vội vã nhưng như một minh chứng cho sự khởi đầu mới hòa bình, hạnh phúc của cả đất nước.
...
Ngày nay, vượt hơn 1.800 km từ TP HCM để quay lại chiến trường xưa, nữ chiến sĩ quân y năm xưa vẫn không nén được xúc động, nghẹn ngào. Bà nhớ lại thời khắc 70 năm trước: "Khi ấy tôi đã nói với anh Khánh rằng, đồng đội của mình, bao nhiêu người còn chưa được yêu nằm xuống cho mình được sống, được hạnh phúc thì phải sống sao cho xứng đáng. Anh Khánh đã đồng ý như vậy, chúng tôi đã nguyện ước thủy chung, sống xứng đáng với đồng chí đồng đội…".
Screenshot (193).png

Để có một đôi lứa thành công, trở thành biểu tượng như thế, dĩ nhiên đã có nhiều đôi lứa khác đã hy sinh trong thầm lặng.
Thật cảm động bác à. Mà cũng may đây là lịch sử thực tế, chứ nếu mà là phim thì thể nào cũng có mấy cụ trên này vào nhặt sạn, phân tích, chi tiết nọ, chi tiết kia vô lý cho mà xem.
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,358
Động cơ
268,547 Mã lực
Thật cảm động bác à. Mà cũng may đây là lịch sử thực tế, chứ nếu mà là phim thì thể nào cũng có mấy cụ trên này vào nhặt sạn, phân tích, chi tiết nọ, chi tiết kia vô lý cho mà xem.
Cái xe tăng, cái xe tăng...kìa
 

haiyen1012

Xe điện
Biển số
OF-586932
Ngày cấp bằng
26/8/18
Số km
3,463
Động cơ
256,988 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Phim đã ngừng chiếu, doanh thu hoàn đủ lại kinh phí sản xuất cho Nhà Nước các cụ ạ :))
Screenshot_20240407-201853_TikTok.jpg
 

Hự.

Xe điện
Biển số
OF-426937
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
2,687
Động cơ
281,742 Mã lực
Em đọc thấy tin nên kéo thớt này lên cho mấy cụ trước chê phim này ghê lắm kiểm chứng. Hẳn là ứng cử viên cho Cánh Diều Vàng rồi được chọn gửi đi tham dự Oscar nhé.


 
Thông tin thớt
Đang tải
Top