- Biển số
- OF-814644
- Ngày cấp bằng
- 22/6/22
- Số km
- 10,241
- Động cơ
- 109,299 Mã lực
- Tuổi
- 40
Vào bếp có dao kéo à.Em thì cãi nhau là lùi vào bếp thủ thế
Vào bếp có dao kéo à.Em thì cãi nhau là lùi vào bếp thủ thế
Nhà em.sói hay nói và để bụng hơn vk, bảo thủ, gia trưởng nữa. Kể ra mà em út gì chắc lắm lúc e điên tiết đánh cho trận rồi nhưng là ck nên fai nhịn.hihi. Trvia nhà e cũng 8 năm chưa tẩn nhau phát nào ạTính em cũng nóng. Tuổi trẻ của em cũng khá là anh hùng. Gấu nhà em biết. Lúc cưới nhau em có dặn tính anh nóng như vậy đấy. Sau này anh có " điên lên" hay anh say rượu thì tốt nhất em hãy nhịn đi. Chứ lúc đó anh không kiểm chế được thì người chịu thiệt là em đấy. Chờ lúc anh bình tĩnh hay lúc anh tỉnh táo thì nói gì thì nói. Trộm vía. Sắp bước sang năm thứ 12 rồi. Em chưa phải đụng tay với gấu lần nào.
Còm và suy nghĩ của mợ rất chuẩn mực. Việc vk có sự khác biệt, thì cả 2 sẽ phải tự ngồi với nhau giải quyết. K tự giải quyết được thì không thể có được GD mợ.Em thấy ông bố gia trưởng, nghiêm khắc thì cô con gái sẽ có xu hướng vun vén cho gia đình. Còn chiều chuộng quá, “khổ quá thì về bố lo” thì nó dễ bỏ cuộc, ko nhẫn nhịn được.
Bố mẹ em nghiêm khắc và thường sẽ càng vùi dập nếu em vấp ngã, nên em ko cảm thấy gia đình nhà đẻ là chỗ dựa. Cho nên em ko bao giờ có ý nghĩ cãi nhau với chồng thì về nhà mẹ đẻ. Lúc nào ấm ức lắm thì em sẽ đi lang thang một lúc cho khuây khoả, xong em lại về với chồng con. Em với chồng ko có tí nào môn đăng hộ đối, lệch sóng rất nhiều vấn đề. Nhiều người có thể sẽ rất chán với ông chồng như vậy, “cả một đời quá dài” ý. Nhưng vì em ko có nhà đẻ làm đường lui, nên em tìm cách giải quyết và thoả hiệp thay vì bỏ cuộc. Vì gia đình riêng của mình mà mình ko tự xây dựng, thì ko dựa vào ai được cả. Cũng may chồng em cơ bản là tốt, nên em bỏ qua chuyện lệch pha tư duy, tự bằng lòng với những điểm tốt của chồng.
Một số cô gái em biết, sống trong gia đình bố mẹ yêu thương chiều chuộng, khi lấy chồng luôn hướng về nhà đẻ, tìm cách kéo chồng về bên ngoại, vì ở đó các cô ấy sung sướng hạnh phúc, được nương tựa dựa dẫm. Hoặc có khó khăn vất vả thì sẽ kêu “mẹ mẹ” đầu tiên. Thực ra bây giờ rất nhiều cô gái như thế. Nên tỉ lệ ly hôn ngày càng nhiều, vì con gái ngày càng có giá nên sức chịu đựng ngày càng kém.
Em đồng ý, em thấy đa số các cụ giàu có là tay trắng đi lên, tự mình xây dựng quan hệ, thương hiệu cá nhân.Cụ có giàu không?
Câu kia nói cho vui thôi, nó đúng với một số ít người, không phải đại diện hoặc phổ biến.
sao đoạn bôi đậm thấy khổ nhỉ.Đồng ý với mợ. Thâm tâm mình luôn fai nghiêm khắc với cả 2,hướng con trai làm việc nhà từ bé để lớn lên con quen và ý thức san sẻ việc nhà cùng vợ. Dạy con gái nữ công gia chánh, vun vén gia đình, tuy nhiên vẫn fai chừa cho con 1 đường lui để con có cố gắng rồi mà khó khăn vất vả quá thì để con còn đường về, đành lòng h khả năng nhẫn nhịn ai cũng kém ngày xưa, tỷ lệ trầm cảm sau sinh cũng nhiều, nếu bm hành xử ko khéo, cứng rắn quá có khi lại mất con mất cháu khi đó mới ân hận cũng ko dc ạ. Nên và cần thiết dạy các con tính thương ng và lòng bao dung từ bé ạ, tính kiên nhẫn nữa, tính cách sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hành động ạ.
Bản thân gđ em, bố em cũng cực kì khó tính, gia trưởng, mẹ thì thương, chiều các con hơn nhưng việc gì cũng fai ý ông. Nhà em giờ đang vướng 1 em gái, em sợ là vk ck nó chả ở dc với nhau, bản thân e gái e ngang bướng cũng đành, nhưng ck nó cũng tệ ko kém, gđ ck cũng tệ, nhưng bố mẹ em cũng cứng, ông tuyên bố rằng nếu 2 đứa bỏ nhau thì mang cháu về trả cho nhà nội, ông sẽ ko nuôi, mà có ng mẹ nào nỡ bỏ con đâu. Em là chị, em vẫn đi lại vun vén, chỉ bảo cho 2 đứa, cũng dạy e gái ntn, nhưng cũng sợ mọi việc quá sức chiu đựng của nó, chẳng may vk ck nó ko ở dc với nhau em sẵn sàng đón 2 mẹ con về ở chung, nhưng vấn đề đâu có đơn giản như thế. Vì e còn ck em, nếu e làm vậy thì ck em sẽ nghĩ ông bà ngoại tệ, lúc con cái vô bước đường cùng lại đuổi nó đi ko cho về nhà, ae họ hàng nhà ck biết thì cũng chả hay. Kinh tế thì chỉ là 1 phần nhỏ, nhà thêm ng thêm vui, con lớn xíu rồi nó cũng đi làm chứ ko fai ở nhà mà bảo mình nuôi ko.
Có hôm vk ck giận nhau, bế con qua nhà e chơi, e cũng ko để ý kĩ vì tối bận cho mấy f1 đi ngủ, bác giúp việc nhà em bảo tối thấy nó chả ngủ, nó cứ bồng con nằm trợn trừng mắt, bà hỏi thì nó bảo nhắm mắt là mơ thấy mẹ ck gọi điện ra. Nghe thế thì ai mà nỡ bảo em về, nó ở bh tinh thần ổn thì nó tự về thôi, mà có dc như vậy đâu. Ở dc mấy hôm thì bà nội gọi điện cho bà ngoại, là mẹ đẻ em tua 1 tràng, xong mẹ đẻ em lại gọi điện ra bắt nó về, bảo về mà chăm chồng. Vk mới sinh con 4 tháng ko giúp dc gì thì chớ, còn fai chăm từ cơm ăn nước uống, thêm quả mẹ ck khó tính, cũng thương lắm. Nhưng nói đi thì nói lại, là em gái e cũng dc chiều hơn các chị trước, mới đâm ra bướng vậy, chứ nó khéo hơn, thì sẽ tốt hơn rất nhiều, tết nay e cũng nhắc bm em cùng ngồi lại với gđ thông gia góp ý nhẹ nhàng tình cảm cho cả 2 đứa, và cả góp ý với bà thông gia nưa, chứ chiều và bao bọc con zai như vậy thì em ý sẽ ko bh lớn dc cả
Dạ, mẹ ck còn gọi điện ra nhắc con zai là ko dc làm việc nhà và nấu ăn phụ vk, fai để nó tự làm ạ. Thế e mới bảo là mẹ ck tệ, có lần e xuống thì thấy em gái e đang nấu cơm, cháu thì nằm khóc, bố trùm chăn ngủ, gọi thằng ck ko dậy, nấu ăn xong vk nó đập nó dậy ăn cũng éo dậy, em fai vào bảo là: B ơi dậy ăn cơm em, mấy khi chị xuống, dậy ăn cơm cho vui, thì nó dậy, ăn xong uống nc ko nói chuyện hỏi han gì lên giường trùm chăn ngủ tiếp, hóa ra tối qua đi làm về thức đánh điện tử 6h sáng mới lên giường ngủ. Nên vậy á, h vk con rồi mà còn thế, mà bố mẹ đẻ nó còn bênh thì lớn lsao dcsao đoạn bôi đậm thấy khổ nhỉ.
mới sinh con thì k giúp gì dc thì thôi còn hành hạ nhau vậy
Nếu con gái e sau này lấy 1 người ck ko chăm sóc yêu thương nó & cả nhà ck nó cũng vậy thì e sẵn sàng giang tay đón nó về với m. Tất nhiên mọi thứ tuỳ thuộc vào con e. Vì đó là cs của nó. Và e luôn ủng hộ sự chọn lựa của con dù thế nào. Nhưng e cũng dậy con là phải sống tốt sống đúng với ngừoi xứng đáng, ko dc cam chịu chấp nhận thiệt thòi. Cs là công bằng. Dù là vk hay ck cũng vậy.Đồng ý với mợ. Thâm tâm mình luôn fai nghiêm khắc với cả 2,hướng con trai làm việc nhà từ bé để lớn lên con quen và ý thức san sẻ việc nhà cùng vợ. Dạy con gái nữ công gia chánh, vun vén gia đình, tuy nhiên vẫn fai chừa cho con 1 đường lui để con có cố gắng rồi mà khó khăn vất vả quá thì để con còn đường về, đành lòng h khả năng nhẫn nhịn ai cũng kém ngày xưa, tỷ lệ trầm cảm sau sinh cũng nhiều, nếu bm hành xử ko khéo, cứng rắn quá có khi lại mất con mất cháu khi đó mới ân hận cũng ko dc ạ. Nên và cần thiết dạy các con tính thương ng và lòng bao dung từ bé ạ, tính kiên nhẫn nữa, tính cách sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hành động ạ.
Bản thân gđ em, bố em cũng cực kì khó tính, gia trưởng, mẹ thì thương, chiều các con hơn nhưng việc gì cũng fai ý ông. Nhà em giờ đang vướng 1 em gái, em sợ là vk ck nó chả ở dc với nhau, bản thân e gái e ngang bướng cũng đành, nhưng ck nó cũng tệ ko kém, gđ ck cũng tệ, nhưng bố mẹ em cũng cứng, ông tuyên bố rằng nếu 2 đứa bỏ nhau thì mang cháu về trả cho nhà nội, ông sẽ ko nuôi, mà có ng mẹ nào nỡ bỏ con đâu. Em là chị, em vẫn đi lại vun vén, chỉ bảo cho 2 đứa, cũng dạy e gái ntn, nhưng cũng sợ mọi việc quá sức chiu đựng của nó, chẳng may vk ck nó ko ở dc với nhau em sẵn sàng đón 2 mẹ con về ở chung, nhưng vấn đề đâu có đơn giản như thế. Vì e còn ck em, nếu e làm vậy thì ck em sẽ nghĩ ông bà ngoại tệ, lúc con cái vô bước đường cùng lại đuổi nó đi ko cho về nhà, ae họ hàng nhà ck biết thì cũng chả hay. Kinh tế thì chỉ là 1 phần nhỏ, nhà thêm ng thêm vui, con lớn xíu rồi nó cũng đi làm chứ ko fai ở nhà mà bảo mình nuôi ko.
Có hôm vk ck giận nhau, bế con qua nhà e chơi, e cũng ko để ý kĩ vì tối bận cho mấy f1 đi ngủ, bác giúp việc nhà em bảo tối thấy nó chả ngủ, nó cứ bồng con nằm trợn trừng mắt, bà hỏi thì nó bảo nhắm mắt là mơ thấy mẹ ck gọi điện ra. Nghe thế thì ai mà nỡ bảo em về, nó ở bh tinh thần ổn thì nó tự về thôi, mà có dc như vậy đâu. Ở dc mấy hôm thì bà nội gọi điện cho bà ngoại, là mẹ đẻ em tua 1 tràng, xong mẹ đẻ em lại gọi điện ra bắt nó về, bảo về mà chăm chồng. Vk mới sinh con 4 tháng ko giúp dc gì thì chớ, còn fai chăm từ cơm ăn nước uống, thêm quả mẹ ck khó tính, cũng thương lắm. Nhưng nói đi thì nói lại, là em gái e cũng dc chiều hơn các chị trước, mới đâm ra bướng vậy, chứ nó khéo hơn, thì sẽ tốt hơn rất nhiều, tết nay e cũng nhắc bm em cùng ngồi lại với gđ thông gia góp ý nhẹ nhàng tình cảm cho cả 2 đứa, và cả góp ý với bà thông gia nưa, chứ chiều và bao bọc con zai như vậy thì em ý sẽ ko bh lớn dc cả
Em gái e đang đòi ly hôn ạ, nhưng e cũng đang động viên, vì thà rằng ko vướng bận điều gì, h có cháu rồi, mà bố mẹ e lại khó, rồi sợ điều tiếng xã hội này kia nên h cũng khó cho nó quá. Chả hay ho gì cảnh ly hôn, con ko có đủ tình thương của cả bố và mẹ ạ. Em chỉ sợ làm căng rồi con bé nghĩ dại thôi, bất đắc dĩ nếu khó quá thì e vẫn sẽ đón 2 mẹ con về ở cùng với lý do ở cho vui, vì dù sao ck e cũng ko ở cùng nên ko sợ vde bất tiệnNếu con gái e sau này lấy 1 người ck ko chăm sóc yêu thương nó & cả nhà ck nó cũng vậy thì e sẵn sàng giang tay đón nó về với m. Tất nhiên mọi thứ tuỳ thuộc vào con e. Vì đó là cs của nó. Và e luôn ủng hộ sự chọn lựa của con dù thế nào. Nhưng e cũng dậy con là phải sống tốt sống đúng với ngừoi xứng đáng, ko dc cam chịu chấp nhận thiệt thòi. Cs là công bằng. Dù là vk hay ck cũng vậy.
Lấy thằng chồng như vậy thì khổ quá, phải người khác chắc bỏ lâu rồi mợ ạDạ, mẹ ck còn gọi điện ra nhắc con zai là ko dc làm việc nhà và nấu ăn phụ vk, fai để nó tự làm ạ. Thế e mới bảo là mẹ ck tệ, có lần e xuống thì thấy em gái e đang nấu cơm, cháu thì nằm khóc, bố trùm chăn ngủ, gọi thằng ck ko dậy, nấu ăn xong vk nó đập nó dậy ăn cũng éo dậy, em fai vào bảo là: B ơi dậy ăn cơm em, mấy khi chị xuống, dậy ăn cơm cho vui, thì nó dậy, ăn xong uống nc ko nói chuyện hỏi han gì lên giường trùm chăn ngủ tiếp, hóa ra tối qua đi làm về thức đánh điện tử 6h sáng mới lên giường ngủ. Nên vậy á, h vk con rồi mà còn thế, mà bố mẹ đẻ nó còn bênh thì lớn lsao dc
Nếu con gái tớ lấy thằng ck như e rể mợ e phi đến đưa nó về nhà ngay lập tức. Loại ck & nhà ck như thế sống tiếp làm j cho khổ đời. Giải tán sớm khi con cái còn nhỏ dễ nuôi hơn. Chưa kể còn có cơ hội đi bước nữa. Thời buổi nào còn sợ ly hôn điều tiếng. Chỉ cố & sống với ngừoi có cùng suy nghĩ vun ven gđ. Còn ko thì nẽt cho nhanh. Tơ dậy con tớ như vậy đó.Em gái e đang đòi ly hôn ạ, nhưng e cũng đang động viên, vì thà rằng ko vướng bận điều gì, h có cháu rồi, mà bố mẹ e lại khó, rồi sợ điều tiếng xã hội này kia nên h cũng khó cho nó quá. Chả hay ho gì cảnh ly hôn, con ko có đủ tình thương của cả bố và mẹ ạ. Em chỉ sợ làm căng rồi con bé nghĩ dại thôi, bất đắc dĩ nếu khó quá thì e vẫn sẽ đón 2 mẹ con về ở cùng với lý do ở cho vui, vì dù sao ck e cũng ko ở cùng nên ko sợ vde bất tiện
Mới cưới dc năm đó cụ ah. Cưới chạy bầu ạ, h bỏ thì ob ngoại cũng muốn đuổi con đuổi cháu. Thế e mới bảo, phải để cho con cái 1 đường lui, mà e ko nói dc bm em, chỉ khuyên dc ông bà tết 2gđ thông gia gặp gỡ nhau góp ý thôi, nhiều khi mình cũng fai nói chứ ko họ lại nghĩ gđ m dễ bắt nạt ạ, nhiều ng nhìn vào thì xuýt xoa bảo e gái e sướng, gđ ck có điều kiện này kia, nhưng chăn nhiều rận quLấy thằng chồng như vậy thì khổ quá, phải người khác chắc bỏ lâu rồi mợ ạ
E có con gái e cũng sẽ dậy như vậy mợ ah. Nhưng trước đó còn vun dc thì fai vun đã, gái nhà e cũng ương bướng cơ, kiểu mẹ ck nàng dâu ko ưa rồi nên mẹ nói 1 câu con cứ cãi 2 câu, mình là chị còn ko nói dc nó đây ạ, bố em lại có tính ntn nữa, ông sẽ đổ cho là con hư tại mẹ, mà bố em đánh mẹ em cũng phàm, h mẹ em thương con thương cháu nhưng ông thì cứng lắm. Nếu để ng ngoài, hàng xóm dị nghị chuyện vk ck em gái thì mẹ em sẽ bị ông đánh đòn mẹ e đó ạ, e cũng khổ tâm đủ điều ýNếu con gái tớ lấy thằng ck như e rể mợ e phi đến đưa nó về nhà ngay lập tức. Loại ck & nhà ck như thế sống tiếp làm j cho khổ đời. Giải tán sớm khi con cái còn nhỏ dễ nuôi hơn. Chưa kể còn có cơ hội đi bước nữa. Thời buổi nào còn sợ ly hôn điều tiếng. Chỉ cố & sống với ngừoi có cùng suy nghĩ vun ven gđ. Còn ko thì nẽt cho nhanh. Tơ dậy con tớ như vậy đó.
Nói chọn thì dễ nhưng thực tế lấy nhau rồi mới phát sinh nhiều thứ. Bản thân người vợ hoặc chồng lúc yêu thì rất chỉn chu, luôn để đối phương thấy mình là người chu đáo, dịu dàng và tư cách chuẩn mực. Lập gia đình mới thấy kinh tế, con cái, đối xử 2 bên nó đánh cho tan tác mất hết cả cái gọi là tềng êu. Môn đăng hộ đối giờ nó k quan trọng bằng cách cư xử, giáo dục con cái của cả 2 bên nội ngoại ạcòn tuỳ vào ông con rể nữa,ông nào chuẩn thì hướng con mình và dạy con mình chuẩn theo con rể và gia đình nhà chồng --> cả 2 gđ đều ổn. Gặp ông con rể củ chuối mà bảo con gái mình phải chuẩn thì khổ con mình lắm. Hic, e thấy cố gắng được cái môn đăng hộ đối giữa 2 bên thì sẽ đỡ mệt và đỡ đau đầu cho cả 2 bên hơn, cũng do con gái mình lựa chọn hết.
Đúng là hên xui, thông minh xinh đẹp không bằng may mắn.Mới cưới dc năm đó cụ ah. Cưới chạy bầu ạ, h bỏ thì ob ngoại cũng muốn đuổi con đuổi cháu. Thế e mới bảo, phải để cho con cái 1 đường lui, mà e ko nói dc bm em, chỉ khuyên dc ông bà tết 2gđ thông gia gặp gỡ nhau góp ý thôi, nhiều khi mình cũng fai nói chứ ko họ lại nghĩ gđ m dễ bắt nạt ạ, nhiều ng nhìn vào thì xuýt xoa bảo e gái e sướng, gđ ck có điều kiện này kia, nhưng chăn nhiều rận qu
Em chị của 5 đứa em, chị gái như mẹ hiền, ít ra bm ko thông cảm thì các chị cũng fai có ng đứng ra đón nó về, chứ ai lại để nó kinh tế chưa vững vàng, ôm con nhỏ 1 mình ở nơi xa xứ dc
Vâng. Sói em vô tình rất sợ máuVào bếp có dao kéo à.
Em thấy ông bố gia trưởng, nghiêm khắc thì cô con gái sẽ có xu hướng vun vén cho gia đình. Còn chiều chuộng quá, “khổ quá thì về bố lo” thì nó dễ bỏ cuộc, ko nhẫn nhịn được.
Bố mẹ em nghiêm khắc và thường sẽ càng vùi dập nếu em vấp ngã, nên em ko cảm thấy gia đình nhà đẻ là chỗ dựa. Cho nên em ko bao giờ có ý nghĩ cãi nhau với chồng thì về nhà mẹ đẻ. Lúc nào ấm ức lắm thì em sẽ đi lang thang một lúc cho khuây khoả, xong em lại về với chồng con. Em với chồng ko có tí nào môn đăng hộ đối, lệch sóng rất nhiều vấn đề. Nhiều người có thể sẽ rất chán với ông chồng như vậy, “cả một đời quá dài” ý. Nhưng vì em ko có nhà đẻ làm đường lui, nên em tìm cách giải quyết và thoả hiệp thay vì bỏ cuộc. Vì gia đình riêng của mình mà mình ko tự xây dựng, thì ko dựa vào ai được cả. Cũng may chồng em cơ bản là tốt, nên em bỏ qua chuyện lệch pha tư duy, tự bằng lòng với những điểm tốt của chồng.
Một số cô gái em biết, sống trong gia đình bố mẹ yêu thương chiều chuộng, khi lấy chồng luôn hướng về nhà đẻ, tìm cách kéo chồng về bên ngoại, vì ở đó các cô ấy sung sướng hạnh phúc, được nương tựa dựa dẫm. Hoặc có khó khăn vất vả thì sẽ kêu “mẹ mẹ” đầu tiên. Thực ra bây giờ rất nhiều cô gái như thế. Nên tỉ lệ ly hôn ngày càng nhiều, vì con gái ngày càng có giá nên sức chịu đựng ngày càng kém.
Em chỉ phản đối tư tưởng “nuôi con gái như công chúa” thôi ạ. Chứ ai cũng yêu con mình cả. Chỉ là các cô công chúa được yêu chiều và có chỗ dựa vô điều kiện thì sau này làm vợ làm dâu… í ẹ lắm ạ. Bây giờ nhiều cô như thế, các cô dâu trẻ trong họ nhà em kiểu này nhiều, ngán lắm. Ko hiểu sao bây giờ con gái vụng về lười biếng nhiều như thế, mà lại cứ mặc định “phụ nữ là để yêu thương”. Phải thế nào người ta mới yêu được chứ, người ngoài chứ có phải cha mẹ đâu mà yêu vô điều kiện đc.Em k bg can thiệp hay đánh giá cách nuôi con của người khác, nhưng em sẽ yêu chiều các con em ạ. Bản thân em cũng đc bố mẹ yêu chiều nhưng k thuộc số “có chuyện là mách mẹ” như cccm nói ở trên. Chuyện bố mẹ yêu thương chiều chuộng hay bố mẹ khắc nghiệt chẳng liên quan gì đến việc “con gái chỉ vun vén về nhà ngoại”. Còn gia đình luôn là chỗ dựa cho bản thân, khi tất cả thế giới quay lưng phải còn gđ ở đó. Chứ bản thân mà có sự cố còn k có nơi để về thì thật sự rất đáng buồn
Thật. Quan điểm của em giống mợ. Đúng cái ko đáng thì sao phải chịu mợ nhỉBạn em nhiều đứa lỡ dở. Đứa nào gia đình giang tay đón về thì đều êm ấm, hạnh phúc dù có tập 2 hay ko. Những đứa gia đình ko chấp nhận cho con cái ly hôn hay ko sẵn sàng bao bọc thì chúng đành cắn răng chịu đựng. Các cụ các mợ biết quan điểm thế hệ cha mẹ 6x trở về trước rồi đấy, đàn bà méo mó có hơn ko, chồng ngoại tình gì gì cũng cứ là có chồng, nên sống tủi nhục vẫn phải sống chứ ko đc bỏ chồng. Vậy nên khi có 2 con gái, em tuyệt đối ko thể hiện sự nghiệt ngã kiểu ấy. Em luôn cho chúng thấy ở với em là happy êm ấm, kí ức tươi đẹp, còn tự chúng nó nhìn cuộc sống gia đình cũng hiểu phải trách nhiêmh, vất vả. Thi thoảng nó lè lưỡi bảo có gia đình chồng con thật nhiều thứ phải làm mẹ nhỉ. Nó còn động viên em là giờ chúng nó lớn rồi, mẹ có thể dành thời gian cafe, làm đẹp... đi. Vậy nên cứ chiều chuộng tụi nó chứ lo gì việc sau nó ko thể chịu đựng. Cái ko đáng thì sao phải chịu.