vđ những ng ở quê họ k có đk biết đến internet nói chung, các diễn đàn như of nói chung nên khó lắm ạ
chứ ở hn h ít lừa đc rồi
Cảm ơn bác và chúng ta sẽ làm trong phạm vi gia đình chúng ta đã xong rồi qua hàng xóm.
@ các bác khác:
EM ngủ dậy thấy topic thật sôi nổi. NHư vậy đáng mừng vì chúng ta quan tâm. Dù rằng có không ít bác đang làm đa cấp và ủng hộ đa cấp vào trao đổi. Đó cũng là điều thật tốt. chỉ mong các bác từ tốn và đừng mắng mỏ nhau. Cách gì thì thực tế nó sẽ cho chúng ta thấy rõ nhất.
Đầu tiên em nói với bác thớt gì đó bảo bị xóa. Em nói là không xóa mà admin chỉ gộp 2 thớt có ội dung liên quan đến đa cấp vào nhau thôi (em có mở 1 thớt và bị gộp vào đây).
Thứ nữa là bàn về đa cấp hiện nay là: Đa cấp được nhà nước cấp phép đàng hoàng. Có những công ty đa cấp được các chú bộ đội tham gia chụp ảnh với sản phẩm, băng rôn, chia tiền...và những chi tiết ấy cộng với áo quần trịnh trọng đã làm cho không ít các cụ nhà ta chưa kinh doanh bị ngốt lên như say nắng và đang rắp ranh bán đứng nốt vài mối quan hệ..
Nhưng thực tế là gì?
Hãy trả lời cho những câu hỏi và những thắc mắc sau:
Một là: với vài chục công ty đa cấp hiện nay, nhân sự của họ từ nhân viên đến vệ tinh rồi chức vàng, chức bạc, chức ti tan...theo thống kê của Bộ KHĐT thì khoảng 1 triệu người. Như vậy, bình quân cứ 1 nhân viên bán hàng, tuyên truyền đa cấp phụ trách 100 người (1 triệu/ 90 triệu dân Việt Nam). Suy ra, trong con hẻm nhỏ của chún tâ cũng đang tồn tại khoảng 10 người bán hàng đa cấp. NHưng con hẻm của chúng ta tỷ lệ người giàu như các bạn đa cấp khảo nhau là bao nhiêu? trong những người giàu đó thì tỷ lệ làm đa cấp là bao nhiêu?
Suy rộng ra: trong số 1 triệu nhân viên đa cấp kia thì những người thành đạt về đa cấp là bao nhiêu người? Từ đó, mỗi chúng ta liên hệ đến những người bạn và những người thân của chúng ta đang liên quan đến đa cấp xem họ đang như thế nào?
Những băn khăn trên kia, tôi không trả lời mà chắc rằng mỗi bạn có thể tự tìm câu trả lời.
Hai là: dạy người khác làm giàu nhanh chóng? cái này xem ra hợp lý khi thoạt nghe nhưng nếu lật lên, lật xuống vấn đề sẽ thấy thậm vô lý. Miếng ăn người ta đang có dễ gì truyền lại các làm ra miếng ăn ấy. Có chăng chỉ là bố thì từ thiện theo kiểu hạt rơi hạt vãi. Bao nhiêu đời, cái kiếm tiền vẫn là bí quyết. Từ cách nấu phở đến nhuộm áo không phại, làm sao cho gạch men lên cao cấp...đều là những bí quyết mà đến cháu trong nhà cũng phải chọn lọc truyền nghề. Vậy mà, có vài vị tử tế đến mức khơi khơi lên mạng giảng giải cách kiếm tiền. Thì ra, chính các vị ấy đang kiếm tiền học phí của người học. Còn người học có kiếm đựơc gì hay không thì nó lại là một khái niệm hài hước khác. Các cụ dạy:" Thưa ao béo cá, đục nước béo cò" quả không sai.
thứ 3: nói về sản phẩm của công ty đa cấp:
Khoản này thât cao siêu. Người ta mang những máy ô zôn, máy lọc này nọ, kưu thông này nọ...và các sản phẩm mông lung tác dụng chủ yếu theo cảm quan ra bán với giá cao. Những cái máy và ản phẩm này đa số là hàng kiểu độc nhất không có sản phẩm tượng tự phổ thông kiểm chứng và so sánh nên người dùng chả biết cái tác dụng cụ thể của nó thế nào mà chỉ nghe nơi bán khẳng định. Ví dụ cái máy giặt ta mua còn có hãng samsung, hitachi, LG...mà đối chiếu xem nó bền, nó tốt, nó giặt hay dở thế nào. Nhưng cái máy ô zôn kia thì...thôi rồi! Còn thực phẩm chức năng? Nói đáng tội, nếu nó đứng riêng rẽ thì chả ai mua nhưng nó được rỉ tai và xúi giục bởi con cái, họ hàng, bạn bè và có thằng ti vi, báo chí...giúp sức giới thiệu thì nó lại có cửa tiêu thụ. Nhưng, có lẽ chúng ta chỉ cần nhắc nhở cha mẹ, họ hàng chúng ta là: cơ thể các vị là một bộ máy phức tạp. Có ông bác sĩ học 5- 7 năm để kiểm tra và có thể quyết định uống loại thuốc gì, chích loai thuốc gì...để đảm bảo nó hoạt động tốt nhất. Vậy uống thuốc gì, tiêm thuốc gì trước đó phải theo toa bác sĩ. Ai rủ uống cái gì hãy mang nhãn đó hỏi bác sĩ xem có tác dụng gì không. Chỉ cần như thế thôi, người dùng sẽ tự thấy run sợ khi tống những viên thuốc nang, thuốc nhộng...kia vào người.
Có những loại sản phẩm mà đa cấp bắt đầu thất bại như nước rửa chén. Cái này các vị ấy bảo pha ra nó tốt gấp 10 lần nước rửa chén thông thường. Thực tế nó đắt vì nó đậm đặc nhưng nếu pha ra xài thì...so sánh đắt hơn mua nước rửa chén ngoài siêu thị nhiều. Mà mua siêu thị, cái vụ giữ gìn da tay có khi còn đảm bảo hơn. Thực tế là hiện nay, những em bán nước rửa chén cho A W ôm sô và tết đưa về quê làm quà khá nhiều.
Cuối cùng của vấn đề là nhìn mặt mà bắt hình dong. Các cụ nói rồi. Thực tế chém gió làm giàu, hay giàu có kiểu K Sang thì nhiều. NHưng hãy nhìn con người họ. Người giàu có, thành công cái phong thái nó khác hẳn. Có ăn da dẻ nó mượt và mỏng chứ không sần sùi khô nháo như những bác thợ hồ hay đen đúa bạc mặt như các bác xe ôm (em xin lỗi sự so sánh nhưng đó là thực tế). Người hàng ngày dùng complette người ta áo quần may đo vừa vặn, màu vải sáng và nhiều màu chứ không "công tử nhất bộ" như mấy em diễn giả đa cấp. NHận ra ngay nếu áo em đi mượn hay đi thuê vì cái màu sẽ tối (cho đỡ thấy vết bẩn do ít giặt, qua tay nhiều người thuê) chứ không sáng láng, chỉm chu như người có bát ăn, bát để.
Tóm lại, xưng là Giám đốc khu vực thì không thể đi đến với khán giả chúng ta bằng way tàu và biển số ba mấy thần thánh. Hãy nhìn cái cổ cồn sơ mi của ảnh xem nó có bị là cháy cùng với ám mồ hôi hơi ố vàng...bởi lẽ ít có áo thay đổi và cuộc sống của ảnh vốn đang trần ai và đang hi vọng đàn cừu kia đổi thay cho ảnh kiếp trần ai.
sẽ còn nữa