[Funland] 4 myself...!

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
6961CF44-6AB7-4B77-B4F8-8CA7A89C7380.jpeg

Ngày cuối cùng của năm cũ sắp trôi qua
Người ta tiếc nuối về những gì lỡ tay đánh mất
Hoặc tươi cười, sung sướng với những niềm vui rất thật
Mà trong cả một năm họ vất vả kiếm tìm

Còn ta sẽ chào năm cũ ở một góc quá đỗi thân quen
Cũng muốn hả hê cười hay đớn đau khóc cho những gì mất, được
Nhưng...sao tất cả cứ hững hờ trôi đi rồi tan như bọt nước
Mới chợt nhận ra mình có còn gì để nuối tiếc nữa đâu

Ừ thôi,
được bình yên cũng đã là xa xỉ giữa chốn bể dâu
Ta chẳng có gì ngoài những vần thơ sẽ chìm vào quên lãng
Thêm một trái tim dù chằng chịt vết thương vẫn đa sầu đa cảm
Mong chờ một ngày có người chẳng ngại ngần mà đánh cắp nó đi

Cuộc đời cứ mải miết trôi chẳng chờ đợi điều gì
Và ta lại đón năm mới bằng những điều rất cũ
Có sao đâu, hạnh phúc là khi lòng ta luôn thấy đủ
Đủ niềm tin và đủ tình thương mến mỗi ngày

Nghe một năm mới đang tràn về rộn rã quanh đây...

—————————

Thấy một năm mới đang tràn về an ổn quanh đây !
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
24762AE1-01EF-48E9-915A-A90D56EF6CBC.jpeg



Có phải mẹ sinh em vào một ngày đẹp nhất của mùa Xuân
Nên mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời em đều ngọt ngào như mật
Tháng Hai không có bầu trời với áng mây trong vắt
Nhưng mắt em long lanh hơn cả giọt nắng vàng

( Cảm ơn mẹ đã cho con trái tim biết yêu đời dù còn lắm gian nan
Đã cho con tấm lòng bao dung, thứ tha cả khi người ta làm con đau khổ
Biết đứng lên vững vàng và mỉm cười bước qua giông tố
Con của ngày hôm nay tự thấy an yên trong mỗi phút giây được thấy ánh mặt trời )

Cuộc sống ban cho ta lắm nỗi buồn chứ phải đâu chỉ có niềm vui
Nhưng người hạnh phúc là người biết bằng lòng với những gì mình đang có
Em hạnh phúc với những điều giản dị bên mình, dù đơn sơ bé nhỏ
Như tháng mưa Xuân, ngày mẹ sinh em nên tháng Hai cứ mãi rất dịu dàng

Em đếm tuổi mình bằng những ngày mưa bụi chở mùa sang
Em đong tình yêu ngào ngạt hương như ngọn đòng đòng thơm mùi nếp sữa
Em biết yêu anh bằng cả trái tim khát khao rực lửa
Và em gửi trọn nỗi lòng mình vào da diết những vần thơ...

Tháng Hai của riêng em, đẹp mong manh như nụ hoa đang e ấp, đợi chờ....

—————————-

Chào em, cô gái tháng Hai 💕
 

z300

Xe điện
Biển số
OF-482877
Ngày cấp bằng
9/1/17
Số km
3,879
Động cơ
248,098 Mã lực
lâu lâu mới thấy 1 mợ mẫu xinh xinh tự nhiên …
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
B3381D1F-157B-4FD2-8C6C-056CD1F1D081.jpeg

Những ngày tháng Hai của em lại đến !

Cái tháng với bầu trời xám lúc nào cũng xâm xấp nước như muốn khóc, cây cỏ sậm một màu rêu, gió hoang uốn cong làm cho ngày ngắn lại, mặt trời đôi lúc ngủ quên khiến ngày thiếu nắng và lạnh lẽo.

Gần bốn mươi năm qua đi, em đón những ngày của mỗi năm chẳng ngày nào giống ngày nào. Những ngày của tháng Hai cũng vậy, mỗi năm mỗi khác trong cách chuyển biến của sự việc, trong cách suy nghĩ cũng như sự trưởng thành của bản thân. Mà càng lớn bao nhiêu em càng thấy cuộc sống chuyển màu bấy nhiêu.

Bỗng nhiên thấy nhớ quay quắt con chữ của mình xưa kia, nay sao bỗng rời rạc và lạc lõng quá thể. Em muốn viết nhiều lắm. Nhưng không hiểu cảm xúc đã trôi tuột đi đâu hết rồi, mọi ngôn từ như đang trốn chính mình vậy ? Chẳng phải người ta vẫn thường nhọc nhằn trong việc chạy trốn đó sao? Thế mà câu chữ lại trốn khỏi em dễ dàng đến mức không tưởng.

Dường như em đang đi nhặt nhạnh những gì của mình còn sót lại, chỉ là không nhớ đã đánh rơi khi nào. Em không biết mình phải tìm ở những đâu, lang thang giữa đôi ba con đường kí ức tự hỏi ngõ này quen hay lạ, mình đã qua lần nào chưa. Em loay hoay, ngó nghiêng đâu đó rồi bước vào, ướm từng dấu chân còn in lại. Thẫn thờ...

Cứ thế em vật vờ giữa những ngã đường, cứ đi mãi mà chẳng thấy bóng của mình đâu. Em ngơ ngác như cánh chim lạc bầy, bầu trời kia rộng quá nên không nhớ nổi nơi nào mình đã từng thuộc về, nơi nào mình đã tự yêu thương được chính mình.

Và bây giờ tháng Hai đến. Thời gian là chiếc cầu nối giữa quá khứ, hiện tại, tương lai. Là sợi chỉ hồng se duyên giữa mùa Xuân tới Hạ, giữa Thu đến Đông. Và lại một mùa nữa sắp qua, thời gian muôn thuở vẫn như vậy đó. Mang người với người lại gần hơn rồi xa hơn, rồi lại gần, cũng tương tự với cả vui buồn, hạnh phúc, khổ đau hay được, mất. Đến rồi lại đi. Đi rồi lại đến.

Em thích hình ảnh người đàn bà ngồi hong tóc trong ngày nắng hắt trước thềm nhà, bàn tay đan thoăn thoắt xiên ngang vắt dọc những sợi len. Dưới chân người đó là một giỏ len đủ màu, dường như cầu vồng trong mưa mùa Hạ đã được gom lại, cuộn tròn trong chiếc giỏ mây ấy. Để đến khi đang đi trên đường, nhìn những chiếc khăn quàng cổ em lại trùng trình cảm xúc với những xâu kết mơ hồ rằng có phải là chiếc khăn cô ấy, anh ấy đang quàng được dệt lên từ một ngày nắng hắt như thế, bởi một người đàn bà ngồi đan trước thềm như thế. Ý nghĩ đó khiến em mỉm cười, thấy đời ấm áp biết bao.

Em thích ngắm mọi người co ro trong chiếc áo ấm của họ mỗi khi chạy xe ngoài đường, khi đó em thấy họ hiền hơn, thành phố này cũng hiền hơn và bớt xô bồ đi nhiều lắm. Ra phố thi thoảng cũng có chút chạnh lòng vì cô đơn, xòe bàn tay ra áp vào mặt, lạnh quá. Nhưng có hề gì đâu khi bên trái lồng ngực vẫn thâý đủ ấm áp dù có lạnh hơn nữa.Và nếu có buốt quá, thì tay trái hãy cứ nắm chặt lấy bàn tay phải ...

Thôi nhé, AQ tinh thần như thế là đủ rồi. Tháng Hai luôn lạnh lắm đấy. Cần lắm một hơi ấm, cần lắm một bờ vai, cần lắm nghe thấy tiếng cười để cho ngày rộn rã....

Tháng Hai như những nốt nhạc đảo chiều. Đã có những tháng Hai kéo dài sang tháng Ba, đã có những tháng Hai bị bỏ quên, và có cả tháng Hai chỉ em với chính em ... Nhưng mà thân thương lắm, chẳng khi nào quên đi ngày có thêm một sinh linh xuất hiện trong vũ trụ bao la này với tiếng khóc chào đời. Chắc khi đó em cũng đã biết đời là bể khổ rồi, ngay khi sinh ra đã phải gánh kiếp khổ_ nên mới khóc. Nhưng khi đã sải những bước dài trên đường đời thì cũng là lúc biết rằng sau khổ đau vẫn còn những ngày hạnh phúc khi với ai đó em là hi vọng, với ai đó em là niềm tin, với ai đó em là tình yêu...

Vậy thì chuẩn bị đón ngày của em đi thôi !
Sẽ mua bánh kem !
Em thích ăn bánh kem !
Thích vị kem tươi man mát, ngậy ngậy, ngòn ngọt tan trên đầu lưỡi, thích miếng bánh xốp mềm mềm chạm khẽ đầu môi rồi chạm tới vị giác, khứu giác... rồi cũng đảo chiều mà trôi tuột. Ăn thật nhiều, ăn hết những ngọt ngào để rồi mà tiếp tục chiến đấu với mặn chát đắng cay trong tuổi mới.

Và...
Yêu thương những gì yêu thương... Mà cả những gì không yêu thương cũng sẽ yêu thương !

———————-

Cmsn em!
* Yêu thương những gì yêu thương...Những gì không yêu thương cũng sẽ yêu thương !
 

z300

Xe điện
Biển số
OF-482877
Ngày cấp bằng
9/1/17
Số km
3,879
Động cơ
248,098 Mã lực
B3381D1F-157B-4FD2-8C6C-056CD1F1D081.jpeg

Những ngày tháng Hai của em lại đến !

Cái tháng với bầu trời xám lúc nào cũng xâm xấp nước như muốn khóc, cây cỏ sậm một màu rêu, gió hoang uốn cong làm cho ngày ngắn lại, mặt trời đôi lúc ngủ quên khiến ngày thiếu nắng và lạnh lẽo.

Gần bốn mươi năm qua đi, em đón những ngày của mỗi năm chẳng ngày nào giống ngày nào. Những ngày của tháng Hai cũng vậy, mỗi năm mỗi khác trong cách chuyển biến của sự việc, trong cách suy nghĩ cũng như sự trưởng thành của bản thân. Mà càng lớn bao nhiêu em càng thấy cuộc sống chuyển màu bấy nhiêu.

Bỗng nhiên thấy nhớ quay quắt con chữ của mình xưa kia, nay sao bỗng rời rạc và lạc lõng quá thể. Em muốn viết nhiều lắm. Nhưng không hiểu cảm xúc đã trôi tuột đi đâu hết rồi, mọi ngôn từ như đang trốn chính mình vậy ? Chẳng phải người ta vẫn thường nhọc nhằn trong việc chạy trốn đó sao? Thế mà câu chữ lại trốn khỏi em dễ dàng đến mức không tưởng.

Dường như em đang đi nhặt nhạnh những gì của mình còn sót lại, chỉ là không nhớ đã đánh rơi khi nào. Em không biết mình phải tìm ở những đâu, lang thang giữa đôi ba con đường kí ức tự hỏi ngõ này quen hay lạ, mình đã qua lần nào chưa. Em loay hoay, ngó nghiêng đâu đó rồi bước vào, ướm từng dấu chân còn in lại. Thẫn thờ...

Cứ thế em vật vờ giữa những ngã đường, cứ đi mãi mà chẳng thấy bóng của mình đâu. Em ngơ ngác như cánh chim lạc bầy, bầu trời kia rộng quá nên không nhớ nổi nơi nào mình đã từng thuộc về, nơi nào mình đã tự yêu thương được chính mình.

Và bây giờ tháng Hai đến. Thời gian là chiếc cầu nối giữa quá khứ, hiện tại, tương lai. Là sợi chỉ hồng se duyên giữa mùa Xuân tới Hạ, giữa Thu đến Đông. Và lại một mùa nữa sắp qua, thời gian muôn thuở vẫn như vậy đó. Mang người với người lại gần hơn rồi xa hơn, rồi lại gần, cũng tương tự với cả vui buồn, hạnh phúc, khổ đau hay được, mất. Đến rồi lại đi. Đi rồi lại đến.

Em thích hình ảnh người đàn bà ngồi hong tóc trong ngày nắng hắt trước thềm nhà, bàn tay đan thoăn thoắt xiên ngang vắt dọc những sợi len. Dưới chân người đó là một giỏ len đủ màu, dường như cầu vồng trong mưa mùa Hạ đã được gom lại, cuộn tròn trong chiếc giỏ mây ấy. Để đến khi đang đi trên đường, nhìn những chiếc khăn quàng cổ em lại trùng trình cảm xúc với những xâu kết mơ hồ rằng có phải là chiếc khăn cô ấy, anh ấy đang quàng được dệt lên từ một ngày nắng hắt như thế, bởi một người đàn bà ngồi đan trước thềm như thế. Ý nghĩ đó khiến em mỉm cười, thấy đời ấm áp biết bao.

Em thích ngắm mọi người co ro trong chiếc áo ấm của họ mỗi khi chạy xe ngoài đường, khi đó em thấy họ hiền hơn, thành phố này cũng hiền hơn và bớt xô bồ đi nhiều lắm. Ra phố thi thoảng cũng có chút chạnh lòng vì cô đơn, xòe bàn tay ra áp vào mặt, lạnh quá. Nhưng có hề gì đâu khi bên trái lồng ngực vẫn thâý đủ ấm áp dù có lạnh hơn nữa.Và nếu có buốt quá, thì tay trái hãy cứ nắm chặt lấy bàn tay phải ...

Thôi nhé, AQ tinh thần như thế là đủ rồi. Tháng Hai luôn lạnh lắm đấy. Cần lắm một hơi ấm, cần lắm một bờ vai, cần lắm nghe thấy tiếng cười để cho ngày rộn rã....

Tháng Hai như những nốt nhạc đảo chiều. Đã có những tháng Hai kéo dài sang tháng Ba, đã có những tháng Hai bị bỏ quên, và có cả tháng Hai chỉ em với chính em ... Nhưng mà thân thương lắm, chẳng khi nào quên đi ngày có thêm một sinh linh xuất hiện trong vũ trụ bao la này với tiếng khóc chào đời. Chắc khi đó em cũng đã biết đời là bể khổ rồi, ngay khi sinh ra đã phải gánh kiếp khổ_ nên mới khóc. Nhưng khi đã sải những bước dài trên đường đời thì cũng là lúc biết rằng sau khổ đau vẫn còn những ngày hạnh phúc khi với ai đó em là hi vọng, với ai đó em là niềm tin, với ai đó em là tình yêu...

Vậy thì chuẩn bị đón ngày của em đi thôi !
Sẽ mua bánh kem !
Em thích ăn bánh kem !
Thích vị kem tươi man mát, ngậy ngậy, ngòn ngọt tan trên đầu lưỡi, thích miếng bánh xốp mềm mềm chạm khẽ đầu môi rồi chạm tới vị giác, khứu giác... rồi cũng đảo chiều mà trôi tuột. Ăn thật nhiều, ăn hết những ngọt ngào để rồi mà tiếp tục chiến đấu với mặn chát đắng cay trong tuổi mới.

Và...
Yêu thương những gì yêu thương... Mà cả những gì không yêu thương cũng sẽ yêu thương !

———————-

Cmsn em!
* Yêu thương những gì yêu thương...Những gì không yêu thương cũng sẽ yêu thương !
Oh hóa ra mợ đang thất tành à? Khổ thân ... mợ cho anh em xem một kiểu mặt đầy đủ để chiêm ngưỡng đi ... em nhớ là rất tươi =))
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
E4282A50-A7E3-4A7E-9E3E-C05370AFDB0E.jpeg



RU MÌNH...

Mưa đêm
Từng giọt
từng giọt
bên hiên vắng
Bàn tay gầy tự đan lấy nhau tìm hơi ấm
Chút mạnh mẽ cuối cùng...
giờ bỗng thấy xót xa

Ừ! thì khóc đi, giọt nước mắt thật thà
Em_đàn bà, em được quyền yếu đuối
Vì người chưa đến thôi, chứ đâu phải em có lỗi
Mà đã bao năm, em chống chèo qua giông bão một mình

Khóc đi em, khi cuộc đời này đã mải miết hy sinh
Vì người khác em không dám nghĩ cho riêng mình hạnh phúc
Rồi những đêm mưa như đêm nay, em lại tự mình lau nước mắt
Mơ bình yên cười trong những giấc mơ thôi

Ngoài kia mưa vẫn rơi tí tách, ngậm ngùi
Như xót thương em, người đàn bà mãi long đong với trò chơi phận số
Những người đàn bà khác chắc giờ này nồng say giấc ngủ
Trong vòng tay ấm áp của ai kia...

Em mong đợi gì khi thẫn thờ đếm từng giọt mưa khuya
Có phải em tin rằng, rồi một ngày có một người sẽ đến
Đền đáp những hy sinh của em bằng một tình yêu thiết tha trọn vẹn
Để những giọt lệ buồn không còn lẻ loi rơi xa xót, vơi đầy...

Em lại tự ru những yếu đuối trong mình ngủ ngoan nhé...
đêm nay!!!
————————-
Ru mình...!!!
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
7C59520C-0ABD-4539-9E42-E920A63BE4C9.jpeg


Ngủ đi đêm
thức làm gì
Đời là gặp để chia ly thôi mà
Ngủ đi
này những thật thà
Ngủ đi
cả những điêu ngoa, dối lừa
Ngủ đi
được, mất, hơn, thua
Ngọt bùi, cay đắng, chát chua...
giữa đời

Ngủ đi em
ngủ đi thôi
Kệ cho trăng thức với trời
...ngủ đi !
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
90AB6523-5439-48E5-8C00-4AEB69C8D014.jpeg


Gió mùa về
Hàng cây bên đường run run xao xác
Vạt nắng xoe mắt tròn ngơ ngác
Thương chiếc lá gầy rơi rụng cuối đông

Anh biết không?
Em muốn kể anh nghe bao điều chưa kịp nói
Những vụn vặt, linh tinh không đầu không cuối
Mà chẳng biết phải diễn tả thế nào

Chẳng biết phải làm sao
Xa nhau rồi mà những thói quen lúc bên anh chưa bỏ được
Anh đâu còn như trước
Đâu còn muốn nghe em kể chuyện nữa
Phải không..?

Có những nỗi niềm chỉ nên giữ trong lòng
Bởi trách hờn thì cả hai sẽ cùng đau, đau lắm
Em sẽ không còn buồn trong những chiều loang nắng
Sẽ tập thói quen tự trò chuyện với mình thôi

Cảm ơn anh đã đến trong đời
Cảm ơn anh đã ra đi
Để em biết thế nào là hụt hẫng
Thế nào là chơi vơi...thế nào là cay đắng
Và gió chiều nay
Như gom hết cả nỗi buồn rót vào đáy mắt em....
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
6B1B0664-0329-43EE-823A-71A9E3EE79A1.jpeg



Em xếp nỗi cô đơn đầy chặt va li
Nhét thêm tủi buồn và cả vạn ngàn ngày nhung nhớ
Còn ngăn nào nữa không?
em dành đựng trái tim tan vỡ
Để bắt đầu một hành trình dài
đi về phía không anh...!!!
 

Matizcoi

Xe cút kít
Biển số
OF-30934
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
19,488
Động cơ
-164,692 Mã lực
Em vào xem mợ mắt to làm thơ ;))
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
3F1B0807-0203-49ED-927C-979190D763A0.jpeg



_______________
Mộng quá nhiều
Rồi tất cả là không
À, có
là nước mắt
_____________________
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
9A4C3F8C-4830-4248-B9FD-2C75FE297D46.jpeg


Thôi mưa ạ
đừng trút sầu xuống phố
Một mình ta đau đớn thế đủ rồi
Chuyến tàu nào cũng đến ga hạnh phúc
Thì cuộc đời đâu còn chữ phai phôi

Người đã nguyện cùng ta qua giông bão
Ta hẹn thề dâng hết tuổi thanh xuân
Nhưng đến một ngày trời yên biển lặng
Ở trong tim chợt cuồn cuộn sóng ngầm

Làm sao để nói một lời xin lỗi
Làm sao thấy nhau đời quá rộng dài
Người ở nơi đâu nghìn trùng dâu bể
Trọn kiếp này, ta đã biết mình sai...

Rất nhiều lần ta nghẹn ngào rơi lệ
Khóc cho mình, khóc cho cuộc tình đau
Người hãy vì ta đừng buồn thêm nữa
Để riêng ta khóc chung cả nỗi sầu

Đông sẽ lạnh hơn những mùa đông trước
Mưa còn rơi xa xót nỗi chơi vơi
Bình yên nhé, người đàn ông dĩ vãng
Dù biết lãng quên
thật khó
trong đời !!!
————————

224223032022Hanoimotngaymua
 
Chỉnh sửa cuối:

vietpq75hanes

Xe container
Biển số
OF-25818
Ngày cấp bằng
15/12/08
Số km
6,092
Động cơ
552,300 Mã lực
Mợ thớt làm thơ hay, nhưng đọc thấy buồn quá!!!
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
9EF49950-58FB-4C15-9945-7630584ED14D.jpeg



EM NHÁT HÈN BỎ DỞ GIỮA CUỘC CHƠI
CHẲNG DÁM THEO TRỌN NIỀM THA THIẾT NỮA...

Cuối cùng thì em cũng chỉ hèn nhát thế này thôi
Chưa đi hết đoạn đường mà đôi chân đã mỏi
Chưa tin đến tận cùng đã ép mình vin vào những điều gian dối
Để tự gian dối mình và tự bỏ cuộc chơi

Chưa kịp bước vào mà đã bước ra rồi
Bởi sợ hãi những điều không có thực
Bởi biết rằng sẽ có những ngày và đêm chặn họng mình ngăn tiếng nấc
Nên những tha thiết này dở dang

Ôi, mới chỉ nghĩ đến thôi đã đau cả những úa vàng
Vì yêu thương mà rụng xuống
Xin góp dồn nhớ mong, khao khát này thành vốn liếng
Ký gửi vào hư vô

Em sẽ nhìn anh như chưa từng có bao giờ...!!!

Xin lỗi !
Xin lỗi !
Xin lỗi !

————-

Lonely & E
 

Cuccung_20

Xe tải
Biển số
OF-33763
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
347
Động cơ
479,588 Mã lực
Mợ làm thơ hay quá, nhưng hơi b u ồ n . . .
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
27E977EE-0F79-40B0-A123-75C30540FC5A.jpeg


........

Em giận những con đường
Có mưa đâu mà cứ loang loáng nước
Em ghét gió làm bụi bay vào mắt
Khiến mi cay
Em thương dáng ai gầy
Bước lầm lũi một mình trên phố
Mùa đến rồi kìa!
Trời trong veo, nắng vàng dịu gió
Sao mắt em nhìn chỉ một màu xám xịt mưa giông?
Người ta hạnh phúc em cũng thấy chạnh lòng
Em ghen cả với những đóa hồng tươi thắm
Họ tặng nhau
Rồi trong say đắm
Bỏ mặc mình em...
nghèn nghẹn nước mắt rơi...

Không có anh
Em đắng cay với cả cuộc đời.................💔
 

Mrs.13

Xe buýt
Biển số
OF-129782
Ngày cấp bằng
7/2/12
Số km
736
Động cơ
381,721 Mã lực
D6A66203-BB9F-4081-8ACA-11A439FBC1D2.png

Em nhặt nhạnh từng hạt nắng
Xếp thành nỗi nhớ mênh mông
Đem phơi cuộc tình héo úa
Làm sao để khỏi buốt lòng

Mùa Thu đã đi qua ngõ
Xuân về, Hạ cũng vừa sang
Chỉ riêng tim em vẫn thế
Giá băng, Đông lạnh ngập tràn

Hạnh phúc là gì anh nhỉ
Ngỡ mình ôm trọn trong tay
Nào biết một giây hờ hững
Giận hờn để rồi gió bay

Chiều nay bụi làm cay mắt
Em mang thương nhớ ra phơi
Nếu thời gian phôi pha được
Em muốn quên anh suốt đời !

——————-

thật!!!
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top