Sau cuộc tập ném bom, tôi được vào Quảng Bình để làm phương án tác chiến. Các đơn vị hải đội, pháo bờ biển, trạm ra đa hải quân và bà con cô bác các làng vạn chài ven biển Quảng Bình đã cho tôi biết tình hình hoạt động của tàu khu trục địch rất tỉ mỉ và cung cấp cho số liệu chính xác. Tôi tranh thủ thời gian làm phương án tác chiến ngay tại chỗ rồi về trung đoàn thông qua Đảng uỷ và Ban chỉ huy. Tôi mang bản phương án lên báo cáo trực tiếp với tư lệnh Quân chủng Lê Văn Tri. Ông ký vào văn bản và nhấn mạnh 12 chữ “Bí mật, bất ngờ, táo bạo, quả đoán, hiệp đồng chặt chẽ”. Ông nói, quân chủng sẽ bí mật điều động lực lượng pháo cao xạ và tên lửa bảo vệ sân bay xuất kích và sở chỉ huy tiền tiêu của trung đoàn. Rồi ông mỉm cười: Quân chủng sẽ giăng bẫy như trận ra quân đầu tiên của tên lửa ở Hà Tây. (Trận này, vào ngày 24-7-1965, tên lửa đánh xong rút nhanh, để những bệ phóng tên lửa giả làm bằng “cót” cho pháo cao xạ phục kích quanh, bắn rơi tại chỗ nhiều máy bay Mỹ).