Em thấy cũng gai gai cái thằng người phết.
em xin chém một số "lý do-lý chấu" theo chủ quan của em:
1. Cần cù lao động nhưng dễ thỏa mãn.
- Không thỏa mãn cũng không được, làm gì thì cũng chỉ 1+1+1+1... chứ không thể x2, x3, x10 được, cộng mãi ... chán, nghỉ .
2. Thông minh, sáng tạo khi phải đối phó với những khó khăn ngắn hạn, nhưng thiếu những khả năng tư duy dài hạn và linh hoạt.
- Tư duy nuôi trồng, chăn nuôi, theo mùa vụ. Kinh doanh thì tư duy đi vay, oánh nhanh thắng nhanh ... không nhanh thì chết.
3. Khéo léo nhưng ít quan tâm đến sự hoàn thiện cuối cùng các thành phẩm của mình.
- Có hoàn thiện hoàn hảo cũng không được đánh giá cao hơn là mấy, tội chóa gì.
4. Vừa thực tế vừa có lý tưởng, nhưng lại không phát huy được xu hướng nào thành những nguyên lý.
- cái này em chịu, em chả có lý tưởng gì ngoài "tứ khoái".
5. Yêu thích kiến thức và hiểu biết nhanh, nhưng ít khi học sự việc từ đầu đến cuối, nên kiến thức không có hệ thống hay căn bản. Ngoài ra, người Việt không học vì lợi ích của kiến thức (lúc nhỏ học vì gia đình, lớn lên học vì sĩ diện hay vì những công việc tốt).
- Học đối phó vì người dạy cũng "đối phó" với ... nhiều thứ khác. rất ít tấm gương thành đạt chỉ nhờ học giỏi.
6. Cởi mở và hiếu khách nhưng sự hiếu khách của họ không kéo dài.
- Đa số là do "khách" méo biết điều, hiếu khách mãi thì "tan cửa nát nhà" chứ chả chơi.
7. Tiết kiệm, nhưng nhiều khi hoang phí vì những mục tiêu vô nghĩa (vì sĩ diện hay muốn phô trương).
- Phô trương là đúng rồi vì có cái gì khác để tự hào đâu mà chả phô tài sản.
8. Có tinh thần đoàn kết và giúp đỡ lẫn nhau chủ yếu trong những tình huống khó khăn và nghèo đói, còn trong điều kiện tốt hơn, đặc tính này ít khi có.
- Nó nghèo thì giúp tí cũng được, nó kha khá tí mà giúp nó thì ... có lúc nó hơn mình à, méo dại. (bản chất là mình cũng méo có gì để giữ cái vị thế đang "hơn" này).
9. Yêu hòa bình và có thể chịu đựng mọi thứ, nhưng thường không thẳng thắn vì những lý do lặt vặt, vì thế hy sinh những mục tiêu quan trọng vì lợi ích của những mục tiêu nhỏ.
- cái này trìu tượng quá, em chịu.
10. Và sau cùng, thích tụ tập nhưng thiếu nối kết để tạo sức mạnh (một người có thể hoàn thành một nhiệm vụ xuất sắc; 3 người làm thì kém, 7 người làm thì hỏng việc).
- Chủ yếu do "phân phối không công bằng" mà ra.
* Mời các cụ chém tiếp ... vì sao nên nỗi ?!