Công nhận tư duy dân đàng trong khác dân ngoài này khá nhiều. Ngay bản thân họ hàng gđ bên nhà a lẫn nhà gấu ( Bắc kỳ 54) cũng nhiều người tìm cách sang bển. Bên gấu nhà a có mấy người con (họ hàng con chú con bác cực kỳ gần gũi), vợ thì đang làm chân có chức sắc của 1 cty lớn, chồng chủ doanh nghiệp, cũng bán nhà bán cửa sang bển định cư, chấp nhận sang làm nail với tạp vụ, dăm bẩy năm mới về VN thăm bố mẹ già, phó thác việc nuôi dưỡng bố mẹ cho a chị em khác.
1 lần a sang bên Frankfurt am Main thăm ông bạn làm ở quán ăn. Vào quán thì gặp 2 ông trạc tuổi mình làm tạp vụ ở quán (rửa bát, dọn dẹp, nhặt rau), không được làm chân chạy bàn vì ko biết tiếng. A ở quán chơi 1 tuần nên biết rõ hoàn cảnh 2 tay ng Nam này. Sang đc Đức theo diện thuyền nhân vượt biển, vào nước thứ 3 trước khi được bảo lãnh sang Đ để vào trại tị nạn. Tiếng tăm 1 chữ bẻ đôi ko biết, lơ nga lớ ngớ, sang bển có lẽ chỉ với mục đích mưu sinh. Hàng ngày cắm đầu làm việc ở quán, xong đến hôm lĩnh lương thì mò ra phố đèn đỏ, làm choác với gái Thái hoặc Thổ. Cuộc sống đơn điệu tẻ nhạt thế mà họ cũng chấp nhận được.
P/S: Riêng khoản tìm cửa đánh hàng về VN là a thấy có vẻ rất nan giải. Trong 1 clip cậu ta quay ở 1 cửa hàng đồ cổ hàng sưu tầm. Quay giá của 1 chiếc đồng hồ tủ cây hiệu Howard Miller hàng sx từ 197x đã qua sử dụng, giá sale off từ 4600 xuống 4000. Tương đương gần 100 củ vnđ, trong khi con này ở VN giỏi lắm 45 củ là kịch trần.