Trầm lặng linh hồn, đắm suy tưVầng, cụ đúng!
Chớm tối đông rét vô tình sang
Bờ vai nào đây, ta nức nở?
Cho anh đọa đầy những vâng ... những dạ... những đúng
Trầm lặng linh hồn, đắm suy tưVầng, cụ đúng!
Các mợ ở Cafe thường dấu dưới lớp lông thỏ của mình những chiếc lông của nhím.Thời đấy chị Bông của em chắc ác cảm và ngứa mắt nhất diễn đàn, may thế nào về sau lại có vẻ quy quý " em đoán có vẻ thôi chứ cũng không biết phải thế không ". Mà chả nguyên chị Bông, mà các mợ nhà NN và nhiều mợ ngoài cà phê hay một số F1 lúc đầu hầu đều gần như không có cảm tình với em, thậm chí nhiều người ghét. Nhưng chắc sau dần thấy em hiền, lành và chân tình nên tình cảm thay đổi dần. Lạ phết
Uống cây chó đẻ răng cưa thì có uống cả bao tảiEm nhận ra mợ ở thớt TT của em rồi. Lúc đó mợ post ảnh váy đen có hoa đính ở ngực trái. Gặp mợ, vì em ngồi xa nên ko rõ mặt. Nhưng dáng mợ chuẩn. Mợ hay uống trà nên giữ đc dáng phải ko ạ? Em hỏi thật, ko fun ạ.
Em hay bị mất ngủ, nên em uống saffron. Giờ bị nhờn hay sao nên em lại bị mất ngủ như trc. Cây Diệp hạ châu này uống mát gan, nhưng giờ hiếm rồi mợ nhỉ?
Em cảm ơn mợ đã đáp còm em nhé!
Hằn ui, em là ai trong những cô gái kia?Hôm nay tụi em lại đi ăn ở nhà hàng lần đầu em gặp cụ URAL CCCP vaf 2 bạn ở bên NH kia, đến cứ thấy nhà hàng quen quen
Em là em bé mặc áo xanh đứng sau cùngHằn ui, em là ai trong những cô gái kia?
Hỏi thế mà cũng trả lờiEm là em bé mặc áo xanh đứng sau cùng
Em vừa bị hỏi đểu ạHỏi thế mà cũng trả lời
Cái đứa xinh nhất rõ mồn một rồi mà vẫn còn hỏi, hỏi như kiểu tôi chả quen biết gì cô, chưa biết mặt thì chả hỏi đểu thì là hỏi gìEm vừa bị hỏi đểu ạ
Hỏi thế mà cũng trả lời
Lão đang buôn muối hử? (Cóp pi rai Mơ Hồng)Cái đứa xinh nhất rõ mồn một rồi mà vẫn còn hỏi, hỏi như kiểu tôi chả quen biết gì cô, chưa biết mặt thì chả hỏi đểu thì là hỏi gì
Anh hỏi thật đấy vì 5 bạn nữ ai cũng xinh.Em vừa bị hỏi đểu ạ
Em là em bé mặc áo xanh đứng sau cùng
(Trích tuyển tập thơ Ngẫu hứng - Ngô Nghê, thơ Những con cào cào, NXB Lủng củng)Trầm lặng linh hồn, đắm suy tư
Chớm tối đông rét vô tình sang
Bờ vai nào đây, ta nức nở?
Cho anh đọa đầy những vâng ... những dạ... những đúng
Dạ vâng ạ, em nhớ rồi ạ!Uống cây chó đẻ răng cưa thì có uống cả bao tải
Giờ có thuốc Diệp hạ châu viên nén, Mơ Hồng uống cho mát gan. Nhà có ai ham uống rượu, dùng cái này cực tốt
Kaycom sớm hỉ, chúc Nàng cuối tuần vui vẻ nhá.Dạ vâng ạ, em nhớ rồi ạ!
Em cảm ơn Siêu Chã nhé! Chúc tháng 9 SC buôn may bán đắt, nhất là rượu ạ!
Hihi, tại cụ Jil ko ở nhà nên em phải cày cho nhà cửa rộn ràng í.Kaycom sớm hỉ, chúc Nàng cuối tuần vui vẻ nhá.
CÁNH RỪNG VÀNG NGƯNG TIẾNGHihi, tại cụ Jil ko ở nhà nên em phải cày cho nhà cửa rộn ràng í.
Em cảm ơn cụ ạ!
Chúc cụ cuối tuần thảnh thơi nhé! Ảnh về mùa Thu, ko biết phải nước Nga ko, em đặt ở đây tặng cụ ạ:
"Ta đi tìm giấc thảnh thơi
Để mang ngày tháng rồi bời giấu đi..."
Thơ có cần phải "chạm" đến tâm can như này không nhỉ?CÁNH RỪNG VÀNG NGƯNG TIẾNG
Cánh rừng vàng đã ngưng rồi
Âm điệu bạch dương rộn rã,
Đàn sếu bay ngang buồn bã
Nào tiếc thương ai nữa đâu.
Thương ai ? Thế gian toàn khách–
Ngang nhà, ghé lại rồi đi
Dầu gai mơ người xa khuất
Trăng soi ao nước xanh rì
Mình tôi giữa đồng trơ trụi,
Gió đưa đàn sếu rời xa,
Tôi mông lung tuổi xuân ngà
Chẳng tiếc gì trong quá khứ
Chẳng tiếc những năm hoài phí
Tiếc chi hoa tím mộng lòng
Thanh lương trà cháy đỏ vườn
Nào sưởi ấm cho ai được
Thanh lương trà đâu cháy hết,
Cỏ úa vàng chẳng biến tan
Như cây âm thầm trút lá,
Tôi trút những lời sầu than
Và nếu thời gian, gió cuốn
Gom chúng thành một đống thừa
Hãy nói rằng rừng vàng ấy
Đã ngưng rồi tiếng yêu xưa
LMP dịch
Отговорила роща золотая
Березовым, веселым языком,
И журавли, печально пролетая,
Уж не жалеют больше ни о ком.
Кого жалеть? Ведь каждый в мире странник
Пройдет, зайдет и вновь оставит дом.
О всех ушедших грезит коноплянник
С широким месяцем над голубым прудом.
Стою один среди равнины голой,
А журавлей относит ветер в даль,
Я полон дум о юности веселой,
Но ничего в прошедшем мне не жаль.
Не жаль мне лет, растраченных напрасно,
Не жаль души сиреневую цветь.
В саду горит костер рябины красной,
Но никого не может он согреть.
Не обгорят рябиновые кисти,
От желтизны не пропадет трава.
Как дерево роняет тихо листья,
Так я роняю грустные слова.
И если время, ветром разметая,
Сгребет их все в один ненужный ком…
Скажите так… что роща золотая
Отговорила милым языком.
A.C. Eсенин