[Funland] Nơi cùng chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống hàng ngày 2019 Vol3

tqt77

Xe điện
Biển số
OF-7609
Ngày cấp bằng
31/7/07
Số km
2,342
Động cơ
553,209 Mã lực
Thầy khoá cửa thì nó chẳng ko ra đc??? Cụ kể logic tí.
Em góp chuyện thôi còn logic hay ko tùy bác nghĩ, nó muốn ra thì xin, năn nỉ chắc thầy mở cho thôi đâu phải khóc lóc làm gì.
 

Xhung73

Xe buýt
Biển số
OF-137073
Ngày cấp bằng
3/4/12
Số km
615
Động cơ
39,237 Mã lực
Em chờ tiếp ạ, rót cho cụ nhưng máy ko cho, nó bảo quan tâm đến cụ quá, cụ thối à
 

1102_sn

Xe hơi
Biển số
OF-689855
Ngày cấp bằng
19/7/19
Số km
152
Động cơ
104,547 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Cụ ấy không cần rượu đâu, chỉ cần mợ HT thức là được :)
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
2002,em tấp tểnh chuyển cty, vừa về cty mới, do còn non kinh nghiệm nên hay bị tống đi làm mấy việc chả giống ai. Một sáng vừa đến cty thì ô PGĐ gọi sang bảo " có việc trên Yên Bái, đơn giản thôi, cháu chỉ cần có mặt xem người ta làm, xong thì xác nhận với bên nhà máy để cty làm thủ tục thanh toán ( nôm na là chỉ cần có mặt vài ngày rồi về). Em hí hửng vì cũng chưa đi Yên Bái bao giờ, 5h sáng hôm sau có mặt ở ga Trần Quý Cáp để đi tàu lên YB ( giờ họ bỏ mất tuyến tàu ý rồi), đi đến Yên Bình thì xuống tàu bắt xe ôm vào nhà máy. Nhà máy nằm lọt thỏm giữa núi rừng ( cách thành phố Yên Bái tầm 22 km). Em tới sau khi gặp quản đốc và phó giám đốc phụ trách kỹ thuật làm việc thì được dẫn xuống xưởng, nơi có kết cấu cần sửa chữa. Thống nhất phương án, thời gian thi công xong ( 5 ngày vì có nhiều vật tư k có sẵn) em được dẫn xuống khu ăn nghỉ. Thật sự nản, nhà cấp 4 lợp mái Fibro xi măng, ẩm thấp, xập xệ mà khu vs thì xa tít tắp. Thấy em có vẻ ngần ngừ, một ông là tổ trưởng ( quê Hưng Yên, lấy vợ trên đó) sốt sắng mời em về nhà ở cùng. Thấy quảng cáo nhà rộng, một mình một quả đồi, thoáng mát nên em ok luôn. Ông này cũng là người trực tiếp nhận khoán làm cho bọn em nên cũng thuận cả việc đi lại trao đổi công việc. Buổi chiều tầm 4h thì ông ý gọi em để về, hai anh em chở nhau trên con xe city, cứ tưởng gần nhà máy nhưng lại khá xa, cách nhà máy tầm 5 km, dọc đường đi một bên là núi, một bên là sông, phong cảnh rất hữu tình. Nhà nằm trên lưng chừng một quả đồi, đường lên nhỏ và khá dốc, nhưng rất thoáng và mát. Ông này mới lấy vợ, vợ là người dân ở đó, nhà xây hai ba cái, mỗi cái cách nhau 20-30m. Đầu tiên là nhà bếp, đi lên tầm 20 m là một nhà cấp 4 mới xây, lợp tôn, nhà này vừa làm nơi ở của 2 vợ chồng ông ý, vừa bán caphe, hat karaoke. Em được dẫn lên ở nhà trên cùng, đó là một căn nhà gỗ kiểu dân tộc, lợp lá cọ. Dù là đang mùa hè, nhưng bước vào căn phòng ý cảm giác rất mát, có vẻ hơi lành lạnh nữa. Giữa nhà là ban thờ, che vải đỏ, hai bên là hai cái giường. Nhà này chắc ít có người ở nên cảm giác không ấm cúng lắm, thôi kệ, lỡ rồi, mà ở tạm vài ngày thôi, mà ở đây cũng k có nhà nào cho thuê hay nhà nghỉ. " nhà này là nhà cũ trước kia của vợ anh, trên này mát lắm, đêm ngủ rất thoáng, mình chú nên cứ tự nhiên, vợ ck anh ở nhà dưới, tối bán hàng ngủ lại luôn cho tiện" ông anh nói với em " thôi để đồ đấy, nghỉ ngơi rồi tý xuống dưới tắm rửa, anh xuống nói chị làm cơm, tối ở đây vui lắm" nói xong ông quay đi. Em để balo lên giường, nhìn ngó quanh, nền nhà bằng đất, nhẵn và phẳng lì bóng loáng, mát lạnh, sau nửa ngày ngồi tàu chợ và nửa ngày vật vờ trong nhà máy nên e cũng hơi mệt, trèo lên giường, gối đầu trên cái balo, em tranh thủ ngủ chút. Chìm vào giấc ngủ chập chờn k biết bao lâu, em có cảm giác lạnh, mơ màng thấy có người phụ nữ còn trẻ, rất to béo và trắng, mặc bộ đồ màu đen cứ ngồi ở cuối giường nhìn chằm chằm. " dậy, chuẩn bị xuống nhà tắn rồi ăn cơm" ông anh lên nhà gọi em dạy, mở choàng mắt nhìn xung quanh, bên ngoài trời đã tối, thấy e ngáo ngơ ngó khắp nơi, ông anh cười " lạ hả, đang ở nhà anh, mà chú vừa mơ gì mà giãy kinh thế, anh lên thấy cứ ú ớ" " hì, em mệt quá ngủ quên, trên này mát thật, em nằm ngủ tý mà cảm giác lạnh anh ạ" " uh, đêm trên này ngủ phải đắp chăn đấy, xuống tắm rửa ăn cơm, tý chị mang chăn gối lên cho, trên này điện yếu, lúc nào ngủ thì lên ngủ thôi, chứ điện yếu đèn cứ như con đom đóm đực ý" lúc này em mới để ý, giữa nhà có mỗi cái bóng đèn dây tóc đỏ quạch. Tắm rửa xong thì ăn cơm, có mỗi em và hai vc ông ý, đoán được vẻ ngạc nhiên ông anh nói " chỉ có hai anh chị thôi, mới cưới lên chưa có con cái, bố mẹ chị ý trước ở đây, n các cụ mất lâu rồi, anh lấy chị là tập 2...." bà vợ ông ý rất nhanh nhẹn, nhưng ít nói, suốt bữa ăn hầu như k nói chuyện gì, chỉ có em và ông kia nói chuyện. Cơm nước dọn dẹp xong, hai anh em đang ngồi uống nước chè thì một đoàn tầm hơn chục nam thanh nữ tú người địa phương kéo đến uống caphe. Ông anh bảo bọn nó nghe có zai HN nên đến ngó xem như nào hii. Trong lúc ngồi nói chuyện, em cứ có cảm giác có người phụ nữ béo trắng mặc đồ đen lởn vởn quanh đó. Ngồi tầm gần 21h, em bắt đầu buồn ngủ, phần ngại nói chuyện và cũng k quen biết gì nên e nhấp nhổm muốn chuồn lên nhà trên nghỉ ngơi.
Khách lại thêm một tốp nữa, mấy ông thanh niên đến hát, vợ chồng ông anh bận tíu tít, em lững thững đi bộ lên nhà trên để nghỉ, trời mùa hè mà cảm giác se lạnh, có sương mù, thỉnh thoảng nghe tiếng " tác tác" từ rất xa vọng lại( sau hỏi thì ông anh nói là con Nai nó đi kiếm ăn). Trèo tới gần nhà, em cảm giác có người đi phía sau, ngoảnh lại thì k thấy gì, tần ngần đứng trước cửa nhà một chút, cảm giác hơi sợ sợ, điện trong nhà đỏ quạch, mờ mờ tối càng làm cho căn nhà thêm phần ma mị, thật sự là em chưa ở chỗ nào nó giống như cái nhà này. Thôi lại mò xuống, đợi tý ông anh mang chăn màn đã ( thật ra là lúc ý em hơi sợ). Quay người đi xuống, vẫn bị ám ảnh cảm giác có người phía sau, em quay ngoắt lại, rõ ràng trong nhà có người phụ nữ mặc đồ đen, e nhìn rõ luôn, mà họ cũng nhìn em cười, nụ cười giờ nghĩ lại em vẫn rùng mình, nó dại dại kiểu gì ý. Em ù té chạy, vấp ngay ông anh đang đi lên " sao thế?" " anh ơi, trên nhà có người hả anh" " không, làm gì có ai?" " em thấy trong nhà có người phụ nữ" " phụ nữ như thế nào?" " to béo, trắng.." " ak thôi chết tôi rồi, TSB con dở hơi" nói xong ông anh huỳnh huỵch chạy lên, em cũng bám theo " con này, xuống dưới ngay, ai cho mày lên trên này, xuống" " há há há" tiếng cười của phụ nữ làm em rùng cả mình, lướt qua người ông anh ghé sát mặt em là người phụ nữ ông anh vừa lớn tiếng quát. " cái con dở này nó lên đây lúc nào k biết nữa, k sao đâu em, con thần kinh ý mà" em chỉ vâng, rồi lại theo ông anh xuống dưới nhà, thở phào nhẹ nhõm, hoá ra là người thôi, mình cứ thần hồn nát thần tính. Vụ gặp người phụ nữ lúc ý làm e tỉnh cả người, xuống ngồi uống nước chè với ông anh một lúc thì khách về hết, dọn dẹp xong, ông anh rủ làm mấy chén cho dễ ngủ. Tầm 23h thì bà chị mang chăn gối lên nhà, em cũng xin phép đi ngủ. Ông anh dẫn lên, trước khi quay xuống ông bảo " ở đây rất an toàn, tối ngủ cũng chả phải đóng cửa, n chú thấy k an tâm thì cứ khoá cửa cũng được, anh chị ngủ nhà dưới, có gì cứ gọi" ông anh ra khỏi nhà, em cũng khoá cửa lên giường nằm luôn. Chăn màn thơm phức, bà vợ còn xịt cho tý nước hoa. Lạ nhà, uống nước chè nên nằm mãi em không tài nào ngủ được, điện thì tối mù, thỉnh thoảng bên ngoài tiếng " tác, tác" từ xa vọng đến nghe rất buồn và não nề. Cứ nằm loay hoay mãi k biết mấy giờ, bên ngoài gió ù ù nổi lên rồi mưa, mưa rất to, sấm chớp ầm ầm, nằm trong nhà chỉ lo sập mịa nó nhà, đuợc một lúc thì mất điện, nhà tối om. Nản thật sự, em trùm chăn kín đầu cố gắng ngủ. Còn đang loay hoay cố gắng ngủ, em thấy phòng rất lạnh, thò đầu ra khỏi chăn, cái cửa sổ mở toang từ lúc nào, thỉnh thoảng chớp bên ngoài sáng loè, mưa hắt cả vào nhà, em mặc kệ, phần ngại, phần cũng hơi sợ sợ nên cứ trùm chăn cố ngủ, chợt nghĩ " bỏ mẹ, nhà nền đất, mưa nó hắt vào, mai ướt nhão nhét ra thì toi" lấy hết dũng khí, em vùng dậy mò ra đóng cửa sổ. Tối om, dò dẫm ra đến chỗ cửa sổ, thò tay ra ngoài với cánh cửa đóng lại, ánh chớp loé sáng, em giật bắn mình, ngay gần cửa sổ là bóng người phụ nữ đang đứng nhìn vào em. Hét toáng lên, rồi định thần nhìn kỹ, k có gì, chỉ có bóng tối mịt mù, ánh chớp loé lên từ phía xa, đúng là k có gì thật. Chắc mình ám ảnh vụ lúc tối quá nên vậy. Thò tay với được cánh cửa, đóng lại buộc dây cẩn thận, em mò mẫm bò vào giường, kiểu này mai phải mua cái đèn pin mới được. Lên giường nằm trùm chăn kín mít, nhưng vẫn có cảm giác có ai đó đang theo dõi , thôi mặc kệ, tối om chả rõ bên ngoài như thế nào. Nằm được một lúc thì mưa tạnh, rồi có điện, em mừng quá, thò đầu ra khỏi chăn cho dễ thở, ô, cửa sổ lại mở toang từ bao giờ, rõ ràng e đã đóng và buộc rồi mà. Có điện, dù đỏ quạch nhưng cảm giác vẫn rất sáng, em nhìn nền nhà xem có bị mưa ướt nhão ra không, chỉ có ít nước đọng trên mặt nền nhà. Em chợt rùng mình, cảm giác ngoài cửa sổ có ai đang rình mò nhìn em. Hic, vừa sợ, vừa ức chế, lúc ý e nghĩ là " cái con dở người" lúc tối, nên vùng dậy, tính chửi bới doạ nạt, nhưng nghĩ mưa gió và đêm hôm thế này, thần kinh cũng chả thể lên đây rình, với lại lúc trước ô anh đã quát chửi đuổi nó đi rồi mà. Nghĩ vậy nhưng em vẫn lò dò ngó ra bên ngoài, tối quá, chả rõ gì, chắc mình lạ nhà, trên này vắng quá nên nghĩ linh tinh. Vừa tính quay về giường, em chợt rùng mình, nổi da gà toàn thân, quay ngoắt lại phía sau, rõ ràng áp sát cửa sổ là người phụ nữ béo trắng, mặc đồ đen đang nhìn em. " anh C ơi, anh C ơi" em gào lên như cháy nhà. Phải đến 5p sau, ông anh quần đùi cởi trần chạy lên " có chuyện gì thế? Sao thế?" " cái con thần kinh ý nó lại lởn vởn ở ngoài" em mãi mới trả lời được " con nào, ngoài này làm gì có ai?"
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
34

TimeBreak

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70206
Ngày cấp bằng
8/8/10
Số km
2,103
Động cơ
460,817 Mã lực
Khách lại thêm một tốp nữa, mấy ông thanh niên đến hát, vợ chồng ông anh bận tíu tít, em lững thững đi bộ lên nhà trên để nghỉ, trời mùa hè mà cảm giác se lạnh, có sương mù, thỉnh thoảng nghe tiếng " tác tác" từ rất xa vọng lại( sau hỏi thì ông anh nói là con Nai nó đi kiếm ăn). Trèo tới gần nhà, em cảm giác có người đi phía sau, ngoảnh lại thì k thấy gì, tần ngần đứng trước cửa nhà một chút, cảm giác hơi sợ sợ, điện trong nhà đỏ quạch, mờ mờ tối càng làm cho căn nhà thêm phần ma mị, thật sự là em chưa ở chỗ nào nó giống như cái nhà này. Thôi lại mò xuống, đợi tý ông anh mang chăn màn đã ( thật ra là lúc ý em hơi sợ). Quay người đi xuống, vẫn bị ám ảnh cảm giác có người phía sau, em quay ngoắt lại, rõ ràng trong nhà có người phụ nữ mặc đồ đen, e nhìn rõ luôn, mà họ cũng nhìn em cười, nụ cười giờ nghĩ lại em vẫn rùng mình, nó dại dại kiểu gì ý. Em ù té chạy, vấp ngay ông anh đang đi lên " sao thế?" " anh ơi, trên nhà có người hả anh" " không, làm gì có ai?" " em thấy trong nhà có người phụ nữ" " phụ nữ như thế nào?" " to béo, trắng.." " ak thôi chết tôi rồi, TSB con dở hơi" nói xong ông anh huỳnh huỵch chạy lên, em cũng bám theo " con này, xuống dưới ngay, ai cho mày lên trên này, xuống" " há há há" tiếng cười của phụ nữ làm em rùng cả mình, lướt qua người ông anh ghé sát mặt em là người phụ nữ ông anh vừa lớn tiếng quát. " cái con dở này nó lên đây lúc nào k biết nữa, k sao đâu em, con thần kinh ý mà" em chỉ vâng, rồi lại theo ông anh xuống dưới nhà, thở phào nhẹ nhõm, hoá ra là người thôi, mình cứ thần hồn nát thần tính. Vụ gặp người phụ nữ lúc ý làm e tỉnh cả người, xuống ngồi uống nước chè với ông anh một lúc thì khách về hết, dọn dẹp xong, ông anh rủ làm mấy chén cho dễ ngủ. Tầm 23h thì bà chị mang chăn gối lên nhà, em cũng xin phép đi ngủ. Ông anh dẫn lên, trước khi quay xuống ông bảo " ở đây rất an toàn, tối ngủ cũng chả phải đóng cửa, n chú thấy k an tâm thì cứ khoá cửa cũng được, anh chị ngủ nhà dưới, có gì cứ gọi" ông anh ra khỏi nhà, em cũng khoá cửa lên giường nằm luôn. Chăn màn thơm phức, bà vợ còn xịt cho tý nước hoa. Lạ nhà, uống nước chè nên nằm mãi em không tài nào ngủ được, điện thì tối mù, thỉnh thoảng bên ngoài tiếng " tác, tác" từ xa vọng đến nghe rất buồn và não nề. Cứ nằm loay hoay mãi k biết mấy giờ, bên ngoài gió ù ù nổi lên rồi mưa, mưa rất to, sấm chớp ầm ầm, nằm trong nhà chỉ lo sập mịa nó nhà, đuợc một lúc thì mất điện, nhà tối om. Nản thật sự, em trùm chăn kín đầu cố gắng ngủ. Còn đang loay hoay cố gắng ngủ, em thấy phòng rất lạnh, thò đầu ra khỏi chăn, cái cửa sổ mở toang từ lúc nào, thỉnh thoảng chớp bên ngoài sáng loè, mưa hắt cả vào nhà, em mặc kệ, phần ngại, phần cũng hơi sợ sợ nên cứ trùm chăn cố ngủ, chợt nghĩ " bỏ mẹ, nhà nền đất, mưa nó hắt vào, mai ướt nhão nhét ra thì toi" lấy hết dũng khí, em vùng dậy mò ra đóng cửa sổ. Tối om, dò dẫm ra đến chỗ cửa sổ, thò tay ra ngoài với cánh cửa đóng lại, ánh chớp loé sáng, em giật bắn mình, ngay gần cửa sổ là bóng người phụ nữ đang đứng nhìn vào em. Hét toáng lên, rồi định thần nhìn kỹ, k có gì, chỉ có bóng tối mịt mù, ánh chớp loé lên từ phía xa, đúng là k có gì thật. Chắc mình ám ảnh vụ lúc tối quá nên vậy. Thò tay với được cánh cửa, đóng lại buộc dây cẩn thận, em mò mẫm bò vào giường, kiểu này mai phải mua cái đèn pin mới được. Lên giường nằm trùm chăn kín mít, nhưng vẫn có cảm giác có ai đó đang theo dõi , thôi mặc kệ, tối om chả rõ bên ngoài như thế nào. Nằm được một lúc thì mưa tạnh, rồi có điện, em mừng quá, thò đầu ra khỏi chăn cho dễ thở, ô, cửa sổ lại mở toang từ bao giờ, rõ ràng e đã đóng và buộc rồi mà. Có điện, dù đỏ quạch nhưng cảm giác vẫn rất sáng, em nhìn nền nhà xem có bị mưa ướt nhão ra không, chỉ có ít nước đọng trên mặt nền nhà. Em chợt rùng mình, cảm giác ngoài cửa sổ có ai đang rình mò nhìn em. Hic, vừa sợ, vừa ức chế, lúc ý e nghĩ là " cái con dở người" lúc tối, nên vùng dậy, tính chửi bới doạ nạt, nhưng nghĩ mưa gió và đêm hôm thế này, thần kinh cũng chả thể lên đây rình, với lại lúc trước ô anh đã quát chửi đuổi nó đi rồi mà. Nghĩ vậy nhưng em vẫn lò dò ngó ra bên ngoài, tối quá, chả rõ gì, chắc mình lạ nhà, trên này vắng quá nên nghĩ linh tinh. Vừa tính quay về giường, em chợt rùng mình, nổi da gà toàn thân, quay ngoắt lại phía sau, rõ ràng áp sát cửa sổ là người phụ nữ béo trắng, mặc đồ đen đang nhìn em. " anh C ơi, anh C ơi" em gào lên như cháy nhà. Phải đến 5p sau, ông anh quần đùi cởi trần chạy lên " có chuyện gì thế? Sao thế?" " cái con thần kinh ý nó lại lởn vởn ở ngoài" em mãi mới trả lời được " con nào, ngoài này làm gì có ai?"
Tiếp đi Lão

Đẫy đà phốp pháp lại trắng trẻo dư lày là chết với tay Lão rồi

Hế hế
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
34

bohong88

Xe tải
Biển số
OF-524129
Ngày cấp bằng
29/7/17
Số km
299
Động cơ
175,670 Mã lực
Tuổi
55
em cần nc với cháu em và em kể câu chuyện thế này các cụ mợ xem tâm linh thế nào ạ.hôm trước khi chị gái em đi viện mổ đẻ em có mơ thấy chị gái và cháu em đang đùa trong nhà tự nhiên cái áo bầu chị mặc quấn vào cổ cháu bé.cháu còn lại thấy thế quay sang cứu thì cũng bị quấn và hai cháu mât.đến tối hôm sau e nhận dk điện thoại báo chị đang bằm viện.sản hà nội.báo tình hinh nguy cấp.e có lập thớt nhờ cụ mợ nào làm ở đó giúp em.nhưng kết quả ko dk như ý muốn.hai cháu đã mất và k rõ nguyên nhân vì hôm trước đó chị gái em còn đi siêu âm hai cháu còn nghịch trong bụng mẹ thế mà sau một đêm đến chiều hôm sau đi khám lại hai cháu đã mất trong bụng. và điều đặc biệt là sau khi đi xuống nhà để niệm hai cháu thì e lại có cảm giác hai cháu còn sống và khung cảnh này e đã gặp trong mơ hay đâu đó mà em k nhớ rõ.và e hay nhìn thấy cảnh hai cháu gọi cậu ơi cứu cháu.
Đó là linh cảm đó cụ, nhưng nhiều khi cũng là số phận rồi. Cụ có biết trc cũng chả làm đc gì, vì rõ trong mơ cụ cũng đã thấy 2 cháu đều mất.
Em cũng đã từng trải qua cảm giác khủng khiếp gần như của chị cụ, biết mà Ko làm gì đc. Nên đành coi như số phận và nghĩ duyên phận của mình và đứa trẻ chỉ đến đó.
 

Khoai Cún

Xe tăng
Biển số
OF-302562
Ngày cấp bằng
23/12/13
Số km
1,461
Động cơ
314,964 Mã lực
Cụ Thoi về cái, topic lại sáng bừng, đèn xanh nhấp nháy :)
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Khách lại thêm một tốp nữa, mấy ông thanh niên đến hát, vợ chồng ông anh bận tíu tít, em lững thững đi bộ lên nhà trên để nghỉ, trời mùa hè mà cảm giác se lạnh, có sương mù, thỉnh thoảng nghe tiếng " tác tác" từ rất xa vọng lại( sau hỏi thì ông anh nói là con Nai nó đi kiếm ăn). Trèo tới gần nhà, em cảm giác có người đi phía sau, ngoảnh lại thì k thấy gì, tần ngần đứng trước cửa nhà một chút, cảm giác hơi sợ sợ, điện trong nhà đỏ quạch, mờ mờ tối càng làm cho căn nhà thêm phần ma mị, thật sự là em chưa ở chỗ nào nó giống như cái nhà này. Thôi lại mò xuống, đợi tý ông anh mang chăn màn đã ( thật ra là lúc ý em hơi sợ). Quay người đi xuống, vẫn bị ám ảnh cảm giác có người phía sau, em quay ngoắt lại, rõ ràng trong nhà có người phụ nữ mặc đồ đen, e nhìn rõ luôn, mà họ cũng nhìn em cười, nụ cười giờ nghĩ lại em vẫn rùng mình, nó dại dại kiểu gì ý. Em ù té chạy, vấp ngay ông anh đang đi lên " sao thế?" " anh ơi, trên nhà có người hả anh" " không, làm gì có ai?" " em thấy trong nhà có người phụ nữ" " phụ nữ như thế nào?" " to béo, trắng.." " ak thôi chết tôi rồi, TSB con dở hơi" nói xong ông anh huỳnh huỵch chạy lên, em cũng bám theo " con này, xuống dưới ngay, ai cho mày lên trên này, xuống" " há há há" tiếng cười của phụ nữ làm em rùng cả mình, lướt qua người ông anh ghé sát mặt em là người phụ nữ ông anh vừa lớn tiếng quát. " cái con dở này nó lên đây lúc nào k biết nữa, k sao đâu em, con thần kinh ý mà" em chỉ vâng, rồi lại theo ông anh xuống dưới nhà, thở phào nhẹ nhõm, hoá ra là người thôi, mình cứ thần hồn nát thần tính. Vụ gặp người phụ nữ lúc ý làm e tỉnh cả người, xuống ngồi uống nước chè với ông anh một lúc thì khách về hết, dọn dẹp xong, ông anh rủ làm mấy chén cho dễ ngủ. Tầm 23h thì bà chị mang chăn gối lên nhà, em cũng xin phép đi ngủ. Ông anh dẫn lên, trước khi quay xuống ông bảo " ở đây rất an toàn, tối ngủ cũng chả phải đóng cửa, n chú thấy k an tâm thì cứ khoá cửa cũng được, anh chị ngủ nhà dưới, có gì cứ gọi" ông anh ra khỏi nhà, em cũng khoá cửa lên giường nằm luôn. Chăn màn thơm phức, bà vợ còn xịt cho tý nước hoa. Lạ nhà, uống nước chè nên nằm mãi em không tài nào ngủ được, điện thì tối mù, thỉnh thoảng bên ngoài tiếng " tác, tác" từ xa vọng đến nghe rất buồn và não nề. Cứ nằm loay hoay mãi k biết mấy giờ, bên ngoài gió ù ù nổi lên rồi mưa, mưa rất to, sấm chớp ầm ầm, nằm trong nhà chỉ lo sập mịa nó nhà, đuợc một lúc thì mất điện, nhà tối om. Nản thật sự, em trùm chăn kín đầu cố gắng ngủ. Còn đang loay hoay cố gắng ngủ, em thấy phòng rất lạnh, thò đầu ra khỏi chăn, cái cửa sổ mở toang từ lúc nào, thỉnh thoảng chớp bên ngoài sáng loè, mưa hắt cả vào nhà, em mặc kệ, phần ngại, phần cũng hơi sợ sợ nên cứ trùm chăn cố ngủ, chợt nghĩ " bỏ mẹ, nhà nền đất, mưa nó hắt vào, mai ướt nhão nhét ra thì toi" lấy hết dũng khí, em vùng dậy mò ra đóng cửa sổ. Tối om, dò dẫm ra đến chỗ cửa sổ, thò tay ra ngoài với cánh cửa đóng lại, ánh chớp loé sáng, em giật bắn mình, ngay gần cửa sổ là bóng người phụ nữ đang đứng nhìn vào em. Hét toáng lên, rồi định thần nhìn kỹ, k có gì, chỉ có bóng tối mịt mù, ánh chớp loé lên từ phía xa, đúng là k có gì thật. Chắc mình ám ảnh vụ lúc tối quá nên vậy. Thò tay với được cánh cửa, đóng lại buộc dây cẩn thận, em mò mẫm bò vào giường, kiểu này mai phải mua cái đèn pin mới được. Lên giường nằm trùm chăn kín mít, nhưng vẫn có cảm giác có ai đó đang theo dõi , thôi mặc kệ, tối om chả rõ bên ngoài như thế nào. Nằm được một lúc thì mưa tạnh, rồi có điện, em mừng quá, thò đầu ra khỏi chăn cho dễ thở, ô, cửa sổ lại mở toang từ bao giờ, rõ ràng e đã đóng và buộc rồi mà. Có điện, dù đỏ quạch nhưng cảm giác vẫn rất sáng, em nhìn nền nhà xem có bị mưa ướt nhão ra không, chỉ có ít nước đọng trên mặt nền nhà. Em chợt rùng mình, cảm giác ngoài cửa sổ có ai đang rình mò nhìn em. Hic, vừa sợ, vừa ức chế, lúc ý e nghĩ là " cái con dở người" lúc tối, nên vùng dậy, tính chửi bới doạ nạt, nhưng nghĩ mưa gió và đêm hôm thế này, thần kinh cũng chả thể lên đây rình, với lại lúc trước ô anh đã quát chửi đuổi nó đi rồi mà. Nghĩ vậy nhưng em vẫn lò dò ngó ra bên ngoài, tối quá, chả rõ gì, chắc mình lạ nhà, trên này vắng quá nên nghĩ linh tinh. Vừa tính quay về giường, em chợt rùng mình, nổi da gà toàn thân, quay ngoắt lại phía sau, rõ ràng áp sát cửa sổ là người phụ nữ béo trắng, mặc đồ đen đang nhìn em. " anh C ơi, anh C ơi" em gào lên như cháy nhà. Phải đến 5p sau, ông anh quần đùi cởi trần chạy lên " có chuyện gì thế? Sao thế?" " cái con thần kinh ý nó lại lởn vởn ở ngoài" em mãi mới trả lời được " con nào, ngoài này làm gì có ai?"
Phần ngượng nên e cố sức thanh minh là thấy rất rõ ràng, ông anh cũng nghi ngại, sau khi soi đèn pin khắp nơi không có gì, ông bảo " thôi, đi xuống nhà ngủ tạm ở phòng khách đêm nay rồi mai tính" em hơi ngại nhưng cũng theo chân ông ý xuống. Lúc xuống nhìn đồng hồ mới hơn 2h sáng, thế mà em cảm giác như gần sáng rồi. Bà chị cũng ra hỏi xem có chuyện gì mà em gào toáng lên như vậy, ông anh kể đại loại là em nhìn gà hoá cuốc, thấy có người như vậy như vậy. E thì ngại, cũng bảo chắc tối quá, em hoa mắt, nhưng chốt lại câu " em nhìn rất rõ, người phụ nữ béo, trắng, mặc đồ đen..." " em có nhìn thấy tóc nó kiểu gì không?" Bà chị hỏi " em không rõ lắm, nhưng hình như tóc búi cao" " tóc búi cao ak? Con bé N nó có búi tóc cao bao giờ đâu, hay là con V chị gái nó hả anh?" Bà chị nghe em nói xong thì nói với ông chồng " vớ vẩn, con V làm sao mà lên đây được" " N và V nào thế anh?" " ak, nó là hai đứa em họ chị ý, con N nó bị hâm hâm, lúc tối chú gặp nó rồi đấy, còn V là chị gái nó, nhà hai đứa nó ngay sát đường rẽ lên nhà anh chị, thôi chú nằm tạm ở ghế, ngủ tý đi mai còn vào nhà máy" nói xong ông ý lấy cho em cái gối, em cũng nằm thẳng cẳng trên ghế salon, bên trong hai vợ chồng ông ý thì thầm nói chuyện to nhỏ một lúc rồi im, em cũng ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau dậy sớm, ông anh chở em vào nhà máy để làm việc, ngay cổng nhà máy có cái quán bán hàng ăn sáng và tạp hoá. Hai anh em vào đó ăn sáng xong thì vào nhà máy. Dọc đường từ nhà ông anh đến nhà máy em để ý thấy ven đường có cái nhà văn hoá và bưu điện. Vào nhà máy lang thang chả có việc gì, mọi người ai cũng làm việc, có mỗi em chả có việc gì làm, nghĩ đến vụ tối qua, nhớ ra cần mua cái đèn pin, em đi bộ ra cổng nhà máy vào quán lúc sáng hỏi mua. Bà chủ quán sau khi bán cho em cái đèn pin, thì hỏi " chú là cán bộ mới của nhà máy ak? " " không, cháu đến lv vài hôm thôi, cháu ở dưới hn" " ak, thế chú lên đây chú ở đâu? Ở trong khu tập thể ak?" " không, cháu ở nhà anh C" " ôi, sao lại ở nhà nó, nhà thằng ý ghê lắm" " sao thế hả cô?" " ak, thì cô nghe anh em nó nói vậy thôi, với lại nhà nó bán caphe, karaoke cũng phức tạp" " hôm qua cháu ở đấy, thấy cũng bình thường cô ạ" " uh, thằng C ý k phải người ở đây, nó ở nhà vợ, bố vợ nó là thầy cúng mà, chú ở tạm vài ngày thì được, chứ ở lâu dài thì phải đi kiếm nhà khác mà ở, k lại hối k kịp" hic, nghe bà chủ quán nói vậy em đâm ra nghi ngại. Tính hỏi thêm chuyện thì ông C lù lù đứng sau lưng, hoá ra thiếu đồ, ông đi tìm để rủ em đi ra thành phố Yên Bái mua. Hai anh em theo xe tải của nhà máy ra thành phói mia đồ, mua xong ông C rủ em ra cái hồ rất nhiều cây liễu mọc ven hồ uống bia. Từ lúc nghe bà chủ quán nói, em lại đâm ra ngần ngừ vụ ở lại nhà ông ý, sau vài cốc bia, em bảo " anh C, chắc em vào khu tập thể ở" " sao thế? Nhà anh chú cứ ở vô tư, hay chú ngại chuyện gì? Anh và chị vô tư mà, đừng ngại" sau khi vòng vo này nọ, thấy em chưa xuôi vụ ở lại, ông C chợt nói " hay chú sợ vụ đêm qua, thật ra đêm qua lúc chú xuống ngủ, chị cũng nói chuyện với anh, anh cũng chưa kịp trao đổi lại với chú, chuyện này anh thấy cũng ngại, các chú được ăn học tử tế, dân kỹ thuật lại sống ở hn, anh có nói chắc chú chả tin" " chuyện gì thế anh?" " ak thì chuyện chú nhìn thấy con bé đứng ngoài cửa sổ ý, chị bảo không phải là con N tâm thần đâu, đấy là con V chị gái nó đấy, dáng người, cách ăn mặc, kiểu tóc đúng là con V, nhưng mà anh nói chú đừng cười, con V nó tự tự chết cách đây cả chục năm rồi."
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top