[Funland] Nơi cùng chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống hàng ngày 2019 Vol2

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,289
Động cơ
689,035 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hì, " sinh dữ, tử lành" mợ cứ an tâm. Thường giấc mơ nó phản ánh những ký ức, đôi khi là 1 ấn tượng mạnh nào đó được não bộ ghi nhận lại ( mợ nên nhớ là chỉ một cái chớp mắt cũng được não bộ ghi nhận) và cất trong các ngăn ( nôm na như mợ cất quần áo, tiền bạc trong các ngăn tủ ý). Khi ngủ não bộ trong trạng thái nghỉ ngơi ( tiềm thức lang thang vô định) nên khả năng nó mở ngẫu nhiên một ngăn nào đó. Mơ thường là như vậy.
Cảm ơn cụ. Căn bản là nó khá ám ảnh.
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Em kể tiếp chuyện của em ạ:
1. Lúc còn nhỏ em ở quê với bà nội, quê nội em thuộc vùng chiêm trũng. Phía trước làng có một cái hồ khá to, giáp hồ là cánh đồng rồi đến con đê. Đứng trên đường làng sẽ nhìn thấy thứ tự hồ => cánh đồng => đê. Trên đê đó có duy nhất một cây đa rất rất to. Lúc bé bà em thường dặn 12h trưa không được đi đâu qua cây đa đó. Em hỏi vì sao thì bà bảo vì nơi đó không tốt. Nhìn từ đường làng, cây đa lừng lững, cô độc nhưng nó không hề yên tĩnh bởi bọn quạ làm tổ rất nhiều và kêu hót inh ỏi xóm làng nhất là lúc chiều tối. Một tối mùa đông năm em học lớp 7, bà nội sai em sang nhà chú họ mượn đồ cho bà. Nhà chú họ em nằm ngay mặt đường làng, cách nhà bà nội chừng 300m. Thời ấy ở quê điện đóm phập phù, mùa đông cứ cỡ 7h là tối đen như mực, thi thoảng mới thấy ánh đèn điện vàng le lói. Hồi bé em nổi tiếng là bạo dạn, buổi tối đi một mình không cần đèn đóm vẫn đi ngon lành nên bà mới sai e đi mượn đồ. E nhớ lúc e đi sang nhà chú họ cũng tầm hơn 8h tối, đường làng vắng tanh, đen thui. Tiếng gió rít, cành tre va đập vào nhau lào xào làm một đứa bạo như em cũng thấy ớn lạnh. Em co giò chạy thẳng tới nhà ông chú mượn đồ, lúc đến gặp thằng em họ đang học bài, nó nhờ em giảng cho nó bài toán. Hướng dẫn nó xong thì cũng khá muộn, tầm hơn 9h rồi nên em cầm đồ về. Ông chú bảo đưa em về nhưng e nói k cần, nghĩ chỉ chạy ù một cái là về đến nhà. Lúc em bước từ ngõ nhà chú ra đường làng, em nhìn thấy ngọn cây đa sáng rực như có đốt lửa, e còn tò mò đứng nhìn một chút nhưng sau lại giật mình nghĩ lửa cháy thì cháy từ gốc chứ sao lại cháy trên ngọn thế kia... Vậy là ù té chạy, vừa chạy vừa run vừa có cảm giác ai đó chạy sau mình. Về đến nhà em tông đổ cả cái cổng làm bằng khung tre của bà nội, bà em thấy mặt cháu cắt k còn giọt máu mới hỏi: "làm sao chạy như ma đuổi vậy?", em ú ớ một hồi rồi mới trấn tĩnh kể cho bà nội nghe hiện tượng mình vừa gặp. Bà nội em nghe xong bảo: "tưởng gì, cái đó bà gặp nhiều rồi, sau này con đừng đi về muộn quá 9h tối nhé."
2. Cũng chuyện liên quan tới cây đa đó: bọn trẻ con làng em khi đi chăn trâu ở cánh đồng trước cửa làng thường được người lớn dặn không được đến gần cây đa. Trong đám trẻ con có một thằng tên T, thằng này học chung lớp em luôn, mọi người thường bảo nó ngố nhưng em thì thấy nó khôn chết bà, nó chuyên gia mượn đồ dùng học tập của em rồi "quên" k trả, lúc đòi nó bảo làm mất rồi. Thằng này nó nghịch trên giời dưới bể, không biết sợ ai, nhà có một mẹ một con và mẹ nó suốt ngày bị hàng xóm mắng vốn vì nó. Năm lớp 6, em nghỉ hè được bố mẹ cho lên thành phố ở, lúc về mới biết thằng T bị... điên rồi. Bà em kể, trưa đó bọn trẻ con thách nhau xem đứa nào dám trèo lên cây đa trên đê, đứa nào trèo lên đấy sẽ được bọn trẻ con tôn làm... đại ca của xóm, đi học k cần xách cặp, không cần trực nhật vì bọn "đệ tử" sẽ làm hộ. Có hai thằng xung phong trèo, một là thằng T và hai là thằng H. Nhưng lúc đến gốc đa thằng H sợ quá bỏ chạy chỉ còn thằng T trèo lên cây đa xong còn nằm trên đó hát nghêo ngao vài bài rồi mới chịu xuống. Thằng T thắng cuộc nhưng nó k làm đc đại ca ngày nào cả. Đêm hôm đó về nó bị sốt, ốm. Mẹ nó phải gọi hàng xóm đưa lên bệnh viện huyện cấp cứu. Đến viện bác sĩ đo nhiệt độ các kiểu thì vẫn thấy bình thường nhưng nó luôn mồm kêu lạnh và mặt đỏ như tôm luộc. Mấy ngày bv huyện k tìm ra nguyên nhân nên chuyển nó lên bv tỉnh, nằm bv tỉnh một tuần các bs cũng lắc đầu. Sau đó nó bắt đầu nói nhảm, miệng lẩm bẩm k ngớt nhưng k ai hiểu nó nói gì. BV kết luận nó bị... tâm thần và trả về. Lúc bà em dắt em qua nhà nó thăm, nó ngồi trước sân, khuân mặt ngẩn ngơ, đôi mắt vô hồn. Em gọi nó, nó nhìn em như kiểu chưa bao giờ quen biết... Mẹ nó chạy khắp nơi tìm thầy chữa, thậm chí phải bán cả mảnh vườn rộng sau nhà lấy tiền chữa bệnh cho nó. Nó phải nghỉ học, đâu chừng sáu bảy tháng gì đó mẹ nó đi làm phụ hồ cho nhà kia, hôm nhà đấy đổ mái có mời một ông sư đến cúng lễ, ông này nhìn mẹ nó xong hỏi có phải nhà đang có người mắc bệnh tâm thần không, rồi ông sư bảo nó là bệnh âm, chữa dương làm sao khỏi. Mẹ nó mời ông sư về nhà xem giùm, lúc nhìn thấy ông sư thằng T rúm người lại, mắt long lên sòng sọc. Ông sư bảo phải lập đàn làm lễ nó mới khỏi được, dặn mẹ nó chuẩn bị đồ vài ngày sau ông sẽ đến lễ. Đêm đấy thằng T bỏ nhà đi, sáng hôm sau mẹ nó k thấy mới nháo nhào đi tìm. Cả làng đi tìm nó rồi có người phát hiện nó đang nằm ngủ chèo queo dưới gốc cây đa kia.
 
Biển số
OF-630582
Ngày cấp bằng
9/4/19
Số km
32
Động cơ
112,538 Mã lực
Câu thần chú "Án ma ni bát mê hồng" mầu nhiệm lắm các cụ mợ ạ, giúp mình bình an cả trong giấc ngủ. Trước kia khi ngủ em thi thoảng gặp một "thực thể" nào đó, thậm chí muốn xâm nhập vào cơ thể mình. Em đã tâm niệm và luyện để ngay cả trong mơ hoặc nửa mơ nửa tỉnh cũng có thể đọc câu "án ma ni bát mê hồng". Có lần em nhớ rõ khi em vừa ngủ một "thực thể" lập tức định chiếm cơ thể, em niệm câu thần chú và cảm nhận rõ cũng ngay lập tức thực thể đó bật ra rất mạnh và biến mất luôn. Em ngủ ngon lành đến sáng luôn.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Em kể tiếp chuyện của em ạ:
1. Lúc còn nhỏ em ở quê với bà nội, quê nội em thuộc vùng chiêm trũng. Phía trước làng có một cái hồ khá to, giáp hồ là cánh đồng rồi đến con đê. Đứng trên đường làng sẽ nhìn thấy thứ tự hồ => cánh đồng => đê. Trên đê đó có duy nhất một cây đa rất rất to. Lúc bé bà em thường dặn 12h trưa không được đi đâu qua cây đa đó. Em hỏi vì sao thì bà bảo vì nơi đó không tốt. Nhìn từ đường làng, cây đa lừng lững, cô độc nhưng nó không hề yên tĩnh bởi bọn quạ làm tổ rất nhiều và kêu hót inh ỏi xóm làng nhất là lúc chiều tối. Một tối mùa đông năm em học lớp 7, bà nội sai em sang nhà chú họ mượn đồ cho bà. Nhà chú họ em nằm ngay mặt đường làng, cách nhà bà nội chừng 300m. Thời ấy ở quê điện đóm phập phù, mùa đông cứ cỡ 7h là tối đen như mực, thi thoảng mới thấy ánh đèn điện vàng le lói. Hồi bé em nổi tiếng là bạo dạn, buổi tối đi một mình không cần đèn đóm vẫn đi ngon lành nên bà mới sai e đi mượn đồ. E nhớ lúc e đi sang nhà chú họ cũng tầm hơn 8h tối, đường làng vắng tanh, đen thui. Tiếng gió rít, cành tre va đập vào nhau lào xào làm một đứa bạo như em cũng thấy ớn lạnh. Em co giò chạy thẳng tới nhà ông chú mượn đồ, lúc đến gặp thằng em họ đang học bài, nó nhờ em giảng cho nó bài toán. Hướng dẫn nó xong thì cũng khá muộn, tầm hơn 9h rồi nên em cầm đồ về. Ông chú bảo đưa em về nhưng e nói k cần, nghĩ chỉ chạy ù một cái là về đến nhà. Lúc em bước từ ngõ nhà chú ra đường làng, em nhìn thấy ngọn cây đa sáng rực như có đốt lửa, e còn tò mò đứng nhìn một chút nhưng sau lại giật mình nghĩ lửa cháy thì cháy từ gốc chứ sao lại cháy trên ngọn thế kia... Vậy là ù té chạy, vừa chạy vừa run vừa có cảm giác ai đó chạy sau mình. Về đến nhà em tông đổ cả cái cổng làm bằng khung tre của bà nội, bà em thấy mặt cháu cắt k còn giọt máu mới hỏi: "làm sao chạy như ma đuổi vậy?", em ú ớ một hồi rồi mới trấn tĩnh kể cho bà nội nghe hiện tượng mình vừa gặp. Bà nội em nghe xong bảo: "tưởng gì, cái đó bà gặp nhiều rồi, sau này con đừng đi về muộn quá 9h tối nhé."
2. Cũng chuyện liên quan tới cây đa đó: bọn trẻ con làng em khi đi chăn trâu ở cánh đồng trước cửa làng thường được người lớn dặn không được đến gần cây đa. Trong đám trẻ con có một thằng tên T, thằng này học chung lớp em luôn, mọi người thường bảo nó ngố nhưng em thì thấy nó khôn chết bà, nó chuyên gia mượn đồ dùng học tập của em rồi "quên" k trả, lúc đòi nó bảo làm mất rồi. Thằng này nó nghịch trên giời dưới bể, không biết sợ ai, nhà có một mẹ một con và mẹ nó suốt ngày bị hàng xóm mắng vốn vì nó. Năm lớp 6, em nghỉ hè được bố mẹ cho lên thành phố ở, lúc về mới biết thằng T bị... điên rồi. Bà em kể, trưa đó bọn trẻ con thách nhau xem đứa nào dám trèo lên cây đa trên đê, đứa nào trèo lên đấy sẽ được bọn trẻ con tôn làm... đại ca của xóm, đi học k cần xách cặp, không cần trực nhật vì bọn "đệ tử" sẽ làm hộ. Có hai thằng xung phong trèo, một là thằng T và hai là thằng H. Nhưng lúc đến gốc đa thằng H sợ quá bỏ chạy chỉ còn thằng T trèo lên cây đa xong còn nằm trên đó hát nghêo ngao vài bài rồi mới chịu xuống. Thằng T thắng cuộc nhưng nó k làm đc đại ca ngày nào cả. Đêm hôm đó về nó bị sốt, ốm. Mẹ nó phải gọi hàng xóm đưa lên bệnh viện huyện cấp cứu. Đến viện bác sĩ đo nhiệt độ các kiểu thì vẫn thấy bình thường nhưng nó luôn mồm kêu lạnh và mặt đỏ như tôm luộc. Mấy ngày bv huyện k tìm ra nguyên nhân nên chuyển nó lên bv tỉnh, nằm bv tỉnh một tuần các bs cũng lắc đầu. Sau đó nó bắt đầu nói nhảm, miệng lẩm bẩm k ngớt nhưng k ai hiểu nó nói gì. BV kết luận nó bị... tâm thần và trả về. Lúc bà em dắt em qua nhà nó thăm, nó ngồi trước sân, khuân mặt ngẩn ngơ, đôi mắt vô hồn. Em gọi nó, nó nhìn em như kiểu chưa bao giờ quen biết... Mẹ nó chạy khắp nơi tìm thầy chữa, thậm chí phải bán cả mảnh vườn rộng sau nhà lấy tiền chữa bệnh cho nó. Nó phải nghỉ học, đâu chừng sáu bảy tháng gì đó mẹ nó đi làm phụ hồ cho nhà kia, hôm nhà đấy đổ mái có mời một ông sư đến cúng lễ, ông này nhìn mẹ nó xong hỏi có phải nhà đang có người mắc bệnh tâm thần không, rồi ông sư bảo nó là bệnh âm, chữa dương làm sao khỏi. Mẹ nó mời ông sư về nhà xem giùm, lúc nhìn thấy ông sư thằng T rúm người lại, mắt long lên sòng sọc. Ông sư bảo phải lập đàn làm lễ nó mới khỏi được, dặn mẹ nó chuẩn bị đồ vài ngày sau ông sẽ đến lễ. Đêm đấy thằng T bỏ nhà đi, sáng hôm sau mẹ nó k thấy mới nháo nhào đi tìm. Cả làng đi tìm nó rồi có người phát hiện nó đang nằm ngủ chèo queo dưới gốc cây đa kia.
Chuyện mợ kể hao hao câu chuyện ở quê em. Đọc xong rùng mình nổi da gà. Hì.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Mùng 1 đầu tháng chúc CCCM tháng mới mạnh khoẻ, bình an và gặp nhiều may mắn.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Câu thần chú "Án ma ni bát mê hồng" mầu nhiệm lắm các cụ mợ ạ, giúp mình bình an cả trong giấc ngủ. Trước kia khi ngủ em thi thoảng gặp một "thực thể" nào đó, thậm chí muốn xâm nhập vào cơ thể mình. Em đã tâm niệm và luyện để ngay cả trong mơ hoặc nửa mơ nửa tỉnh cũng có thể đọc câu "án ma ni bát mê hồng". Có lần em nhớ rõ khi em vừa ngủ một "thực thể" lập tức định chiếm cơ thể, em niệm câu thần chú và cảm nhận rõ cũng ngay lập tức thực thể đó bật ra rất mạnh và biến mất luôn. Em ngủ ngon lành đến sáng luôn.
Em đang tự hỏi cụ chủ thớt hay cụ Ngu.Hen nay đâu mất tích. Hì.
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
33
Hì, trước em toàn " tàu ngầm" ở các thớt kiểu như thế này thôi. Gần đây em đang ngủ thì bị bóng đè ( rất lâu rồi e chưa bị) em k ngủ được lên đây kể lể với cụ Ngu.Hen, thế rùi tự nhiên em biên liên tục. Âu cũng là cái duyên ( mà em hỏi cụ hay mợ thế? Em hỏi để dễ xưng hô cho phải phép thôi ạ)
Nó là cái duyên đấy ạ ^^ hí hí
Mà cụ post buổi đêm đi, ban ngày các mợ đọc xong chẳng mợ nào nhờ e ... đưa đi cả ^^ ế khách vãi da :((
 

1102_sn

Xe hơi
Biển số
OF-689855
Ngày cấp bằng
19/7/19
Số km
153
Động cơ
104,574 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Năm 2016 ông anh em sau thời gian đầu tư kinh doanh kiểu amater thì cũng đi đến bước phá sản. Thanh lý thiết bị cửa hàng còn lại thu hồi chưa đến 20% vốn bỏ ra ban đầu. Thất vọng và chán nản nhưng không thể ngã gục vì phía sau còn gia đình vợ con, ông ấy quyết định chuyển sang làm tài xế tãxi cho 1 hãng ở Hà Nội.

Sau một thời gian đi làm thì cái dáng dấp trắng trẻo ưa nhìn và tính tình vui vẻ hòa đồng cũng mang đến cho ông này không ít khách quen, mối ruột. Trong đó gần nhà có một bà chị cỡ trung tuổi là khách khá là thường xuyên của ông anh em. Bà này cũng là dân buôn chuyến ăn to nói lớn, phốp pháp mỡ màng, tóc xoăn tít, tay cổ đeo lúc lỉu rủng riểng vàng lớn vàng bé trĩu cả . Chị này có đặc điểm là nhanh gọn, chị đã gọi là phải đến ngay, đã chở chị là luôn luôn có tiền bo thêm đủ chục phiên bia lạc lè phè nên ông anh em quý lắm.

Tầm 9h tối một đêm mùa đông mưa phùn rét mướt, ông anh em sau một ngày chở khách ê cả xương cụt thì đã về nhà cơm nước no say. Vừa gác chân lên mặt bàn xỉa răng thì có điện thoại của chị khách, chị gọi để chở ngay vào Thanh Hóa có việc gấp, sáng sớm hôm sau lại về Hà Nội luôn. Lúc đấy đi làm cả ngày mệt phờ râu rồi, nhưng không đi thì dễ mất mối, lại được thêm mấy đồng trang trải bớt khoản nợ nần. Nên là sau 1s cân nhắc thì ông kia gật đầu ngay lập tức và thay đồ, nổ máy xe vòng ra đón chị khởi hành hướng Thanh Hóa. Chắc lúc ấy ông ấy cũng không nghĩ đến đêm đấy sẽ là một đêm dài kinh hoàng trong cuộc đời mình...
Mợ TrangBC kể tiếp đi chứ
 

myman65

Xe buýt
Biển số
OF-205573
Ngày cấp bằng
10/8/13
Số km
863
Động cơ
327,613 Mã lực
E lại đánh dấu
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Bác kia lay mãi nó mới tỉnh, định dắt nó về thì nó cứ nằm lăn ra khóc lóc, ăn vạ nên bác ấy phải chạy về làng gọi mẹ nó và vài người ra để khiêng nó về làng. Anh họ em là một trong những người khiêng nó kể lúc anh lôi nó dậy định cõng nó về nhưng không thể lôi nổi vì quá nặng, cuối cùng phải 3 người mới lôi được nó. Sau hôm đấy mọi người khuyên mẹ nó xích nó lại vì sợ nó chạy mất, mẹ nó nghỉ làm luôn ở nhà trông nó. Đúng ngày hẹn ông sư thầy đến. Chưa bao giờ em chứng kiến một dàn lễ to như vậy, hầu như cả làng tập trung tới xem. Ông thầy cúng bái nửa ngày xong ông dội chậu nước cúng màu vàng vàng lên người thằng T lúc này đang bị trói nằm trên cái chõng tre kế bên dàn cúng. Rồi ông lấy cây roi quật túi bụi vào người thằng T, vừa quật vừa tụng kinh, thằng T gào thét liên hồi. Chừng 30p, thằng T nằm xụi lơ, lúc này ông sư mới bảo "xong rồi đấy" và đeo một sợi dây có mảnh gỗ khắc chữ nho lên cổ thằng T, dặn mẹ nó không bao giờ được cho nó tháo sợi dây ra. Thật thần kỳ, chỉ vài ngày sau thằng T dần trở lại bình thường. Nó thậm chí còn không nhớ mình đã bị làm sao. Thời gian bị bệnh của nó chừng 8 tháng nên dĩ nhiên nó bị lưu ban và phải học chậm sau em một năm. Học hết cấp 2 em về TP ở với bố mẹ còn thằng T học xong cấp 3 nó đi nghĩa vụ quân sự rồi về quê học nghề mộc. Giờ nó đã có vợ và 3 đứa con, nhà thuộc dạng khá ở quê. Nhưng không may cách đây 3 năm con gái lớn của nó bị ngã xuống ao và chết đuối nên giờ chỉ còn hai đứa con trai. Người quê em bảo rằng nó đã phải trả giá quá nhiều cho cái tội nghịch dại thời thơ ấu. Cây đa đã bị chặt để làm đường quốc lộ, nghe nói lúc chặt người ta cũng phải cúng kiếng rất to, bây giờ về quê nội e k còn thấy cây đa nữa, cái hồ trước làng cũng bị lấp một phần làm nhà ở.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
E
Nó là cái duyên đấy ạ ^^ hí hí
Mà cụ post buổi đêm đi, ban ngày các mợ đọc xong chẳng mợ nào nhờ e ... đưa đi cả ^^ ế khách vãi da :((
Em pót rồi cụ, chiều nay là " thể theo yêu cầu" của mợ Trang lên em phá lệ tý. Gõ máy tính một lúc mà như đi cày cả buổi. Mệt kinh.
 

tamlinh

Xe tăng
Biển số
OF-707721
Ngày cấp bằng
15/11/19
Số km
1,196
Động cơ
115,671 Mã lực
Tuổi
51
Em cũng chuyên phải đi công tác đây. Có lần em công tác Hải Phòng nhưng không về được luôn trong ngày. Thuê nhà nghỉ ngay gần công trình cho tiện nên phải ở mạn ngoại thành.
Bị rủ rê vô cái nhà nghỉ mà đằng trước là hồ, đằng sau cũng hồ. Bao quanh hồ toàn cây liễu treo đèn lồng đỏ. Còn nhà nghỉ thì là một dẫy nhà cấp 4 cũng khang trang sạch sẽ.
Cơ mà đến đêm thì những chiếc đèn lồng đỏ treo trên cây liễu, nhìn từ trong phòng nghỉ ra mà em cứ thấy rợn rợn.
Làm em gọi hết đoàn dậy (đoàn em đi hôm ấy có 4 nam và 1 nữ là em), không cho ai ngủ, bắt chơi đánh bài với em.
Sau em tha cho cậu lái xe được ngủ thôi vì vẫn đủ 4 chân. Lần sau là em cạch, xa chút nhưng phòng ốc sáng sủa, ngay trung tâm thì mới dám ở.
Thực ra ngoài nghĩa trang và bệnh viện là nơi có nhiều vong lang thang, quanh chỗ đó, không siêu được, thì kS là nơi thứ ba cũng có nhiều vong, kể cả resort và ks 5 sao. Nên khi EM đi nghỉ trong ks, nếu thấy có biến, lạnh lạnh, hay nghi nghi sao đó, thì khi nước vô phòng khấn : "Hôm nay tôi (con) có việc đi công tác (hay đi nghỉ...) và được phân vào ở phòng này. Nếu có gì làm phiền, xin các vị khuất mày khuất mặt, Ông Bà, cô Bác bỏ qua và cho tôi nghỉ lại yên ổn vài bữa, chúng tôi rất cảm ơn ". Hoặc nếu không có nhang thì các Bác đốt một điếu thuốc thay nhang mời người ta. Nếu ai thuộc chú đại bi hoặc Bát nhã thì tụng cho người ta 1 biến và hồi hướng cho các vị ấy, thường như vậy Em thấy yên tâm và sẽ tốt hơn.

Có một lần Gđ người nhà em và Em vào 1 ks ở Cần Thơ, khoảng 10h30 tối VC Em ngủ phòng khác. phòng bên kia khoảng 3 người lớn. Em nghe mọi ngưồi kể lại: khi mọi người tắt đèn sắp thiu thiu ngủ, thì TV đang tắt bỗng kêu lên một cái roẹt lớn như chạm điện, làm mọi người giật mình. Một lúc sau trong WC lại nghe tiếng vòi nước mở, thế là có người vô tắt đi, nhỏ em thì hơi sợ. Còn bà chị thì khấn vái đại khái là xin đừng phá rồi mai sẽ cúng cho trái cây,... thế là ngủ yên. Đến sáng sớm, cở 5h00, khi mọi người chuẩn bị dậy đi chợ nổi, nhỏ em vô WC rửa mặt, nó kể đang đứng chăm chú soi gương bỗng nhiên bồn cầu tự nhiên xả nước 1 cái rột, nước chảy ào ào nó hoảng hồn nhảy 1 phát ra khỏi WC luôn. Nhưng lúc em chạy qua nghe kể thì chẳng thấy gì dù em cũng tò mò... chắc vía em nặng nên chưa bao giờ đụng, chỉ vài lần thấy trong giấc mơ thôi (toàn thấy dạng ma dữ doạ nạt và em đe đánh nhau với nó, vừa doạ nó vừa sợ và cầu cứu niệm Phật Quan Thế âm (có khi còn ú ớ, vợ em phải đập mấy phát cho tỉnh ngủ ) hayzz.
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
33
Đồn thổi thôi cụ, em vào rồi, chả có gì.
Em công nhận. Ma kêu to là ma lành, ma im ỉm là ma ... thối =)))


Thớt cũ lâu rồi em quên mất mợ chủ tên gì Nhưng em nhớ là mợ ấy kể là xin bùa ở chùa Quán Sứ cụ ạ.



Dạ cụ, là mợ ấy để bùa dưới gối để ko bị gặp phải nữa, ko bị quấy nhiễu nữa. Ban đầu mợ ấy còn nhét sâu trong túi xách có mang ra đâu, nhưng hữu sự lại 1 thân 1 mình nên vừa xài vừa run. Như nhà em năm nào mẹ đi lễ đầu năm cũng xin bùa bình an cho từng người trong nhà. Trong ví em năm nọ qua năm kia phải đến mấy chiếc rồi. Cứ để yên đó thôi, cảm giác có đi công tác ở nơi xa lạ cũng yên tâm phần nào.

Bùa thì e ko nghe nói mấy. Nhưng dân gian thấy bảo cầm tỏi khá hiệu nghiệm. Còn chiêu tè quanh xe như cụ gì kể e chưa thử bao giờ.

Ngủ thì để con dao dưới gối, có điều cách này hơi bị phản khoa học mới lại ko an toàn khi mơ sâu quá

Cụ ơi, trường hợp ác mộng không liên quan đến những sự việc xảy ra ban ngày như mơ cả khúc sông người chết nổi lềnh bềnh, người chết đội mồ sống dậy,...thì lí giải ntn ạ?
Mợ thử nhét tỏi rồi ngủ xem.
Còn cụ Thối nói sinh dữ tử lành, e cũng thấy thế.

Có điều e thấy có 2 loại giấc mơ.
1) loại mơ linh tinh: mình sẽ nhảy vụn vặt mà ko có điểm tập trung. Ví dụ mợ thấy cái bánh rán, đưa tay định lấy thì có ng xuất hiện, mợ quên luôn cái bánh rán đó.
Tiếp tục đang nhìn thấy người, họ lại rơi tiền ra, mợ lại nhặt và quên luôn người ... cứ thế cứ thế, ko có điểm chốt.
Kiểu này thường do mệt mà sinh ra mê mẩn ^^
2) mơ thật: mợ có điểm tập trung duy nhất, đến tận lúc tỉnh mợ vẫn chỉ tập trung vào nó. Và khả năng thành thật rất cao, tùy cơ duyên của mợ ^^

Dĩ nhiên cũng tùy tính người, nhung trg hợp 1 e cá 90% là mơ do bị ức chế thần kinh ^^
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Chuyện mợ kể hao hao câu chuyện ở quê em. Đọc xong rùng mình nổi da gà. Hì.
Bà nội em kể khá nhiều chuyện ma ở quê nhưng e chả nhớ chuyện gì hết ngoài vụ việc em chứng kiến như đã kể. Vụ lửa cháy trên ngọn đa nó ám ảnh em tới giờ luôn ấy cụ.
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
33
E
Em pót rồi cụ, chiều nay là " thể theo yêu cầu" của mợ Trang lên em phá lệ tý. Gõ máy tính một lúc mà như đi cày cả buổi. Mệt kinh.
E đề nghị mợ Choang đấp bóm dả công cụ í đuê ^^


Bà nội em kể khá nhiều chuyện ma ở quê nhưng e chả nhớ chuyện gì hết ngoài vụ việc em chứng kiến như đã kể. Vụ lửa cháy trên ngọn đa nó ám ảnh em tới giờ luôn ấy cụ.
Hum qua mợ bảo e trêu mợ HoaMaudon làm mợ í dỗi hnay lặn mất tiêu rồi =))
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Bà nội em kể khá nhiều chuyện ma ở quê nhưng e chả nhớ chuyện gì hết ngoài vụ việc em chứng kiến như đã kể. Vụ lửa cháy trên ngọn đa nó ám ảnh em tới giờ luôn ấy cụ.
Ngày bé, nghỉ hè e hay được cho về quê chơi. Buổi tối ở quê thỉnh thoảng có đội chiếu phim ( loại phim nhựa màn ảnh rộng chiếu ở sân bãi) em hay được cho đi xem, vui lắm, trên đường từ khu chiếu phim về nhà có đi qua gần khu vực cây đa, cây đa cổ thụ mọc trên gò đất cao ngoài rìa làng. Một lần đang xem phim thì trời mưa to, dân tình chạy toé loe, giải tán ai về nhà ý. Em với ông chú cùng mấy đứa trẻ con ( tầm 10-12t) đang cắm cổ chạy mưa, lúc ngang qua khu vực có cây đa tất cả đứng sững lại, trên cây đa là ngọn lửa cháy xanh lè nhìn rất kinh. Từ ông chú đến bọn trẻ con gào ầm lên cắm đầu cắm cổ chạy. Hôm sau em còn rủ mấy thằng ra tận nơi ngó nghiêng xem cây nó bị cháy như thế nào, tuyệt nhiên không hề phát hiện thấy có vết cháy xém nào mới lạ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top