- Biển số
- OF-177897
- Ngày cấp bằng
- 21/1/13
- Số km
- 4,398
- Động cơ
- 386,243 Mã lực
Em nhớ là nhà đấy có cái bể, hình như có lần lão đề cập, liệu quỷ có ở đó không lão?Vẫn như thế Lão ợ...
Em nhớ là nhà đấy có cái bể, hình như có lần lão đề cập, liệu quỷ có ở đó không lão?Vẫn như thế Lão ợ...
Oài, vậy a.Vẫn như thế Lão ợ...
Vâng, em cũng đang thắc mắc như cụ ạ.Câu này em đã hỏi bà thầy nhưng không nhận được câu trả lời thỏa mãn
Em cũng hỏi câu này: Quỷ và Vong khác nhau như thế nào? Mà về cơ bản, các thầy vẫn ko trả lời cặn kẽ đc...
Ở đó là 1 cốt, nhà võ. Em nhìn thấy là sau khi bố em mất được hơn năm. Nhưng thực tế là cốt đó nằm vắt sang cả nhà bên cạnh. Nhà bên cạnh đã làm lễ đưa người ấy đi rồi.Em nhớ là nhà đấy có cái bể, hình như có lần lão đề cập, liệu quỷ có ở đó không lão?
Theo lão nếu ở chung cư thì liệu hiện tượng vong hay quỷ có không lão nhỉ?Oài, vậy a.
Cụ ngoại em cũng có một ngôi nhà như vậy, năm 85 cũng bán cho Bộ Công An. Các cô em kể rằng luôn thấy tiếng guốc mộc gõ lộc cộc đi lên thang gỗ (Lão biết rồi nha Pháp xây thường là thang gỗ) và buổi xẩm tối, luôn nhìn thấy một bóng phụ nữ mặc áo dài trắng chải tóc kiểu hong khô trên mái tầng 2...
Sau này nhà em nghe nói, đội cảnh vệ của Bộ cũng chỉ lưu trú ở đó một vài năm phải chuyển vì đêm ko thể ngủ được
Thực ra thuận lợi hay ko cũng ko rõ ràng lắm vì tính em khá mềm mại và ko khát vọng quá lớn về chuyện kiếm tiền nên công việc thoải mái, có thành tựu (ko đơn thuần về mặt tài chính) là em đánh giá là thuận lợi. Còn như em cũng có trao đổi trước là từ khoảng 33t (tính tuổi âm) thì em bắt đầu dính vào những suy giảm về tài chính và khá nhiều những hệ lụy đi kèm.Giai đoạn 24 - 33 em có thấy công việc của cụ thuận lợi gì đâu nhỉ? 34 ổn, 35, 36, 37 khó khăn, 38 tốt.
Cái đó em nghĩ co thể có ạ.Theo lão nếu ở chung cư thì liệu hiện tượng vong hay quỷ có không lão nhỉ?
Vâng cụ, mỗi người 1 quan niệm sống, miễn sao cảm thấy thoải mái là được ạ.Thực ra thuận lợi hay ko cũng ko rõ ràng lắm vì tính em khá mềm mại và ko khát vọng quá lớn về chuyện kiếm tiền nên công việc thoải mái, có thành tựu (ko đơn thuần về mặt tài chính) là em đánh giá là thuận lợi. Còn như em cũng có trao đổi trước là từ khoảng 33t (tính tuổi âm) thì em bắt đầu dính vào những suy giảm về tài chính và khá nhiều những hệ lụy đi kèm.
Vậy như ý cụ ở trên là những khó khăn và thuận lợi về tài chính hả cụ. Nếu vậy thì em khá vững tin để chiến đấu tiếp rồi.
Em cám ơn cụ.
Hãi hùng quá cụ ơi..giờ gi đình anh chị ấy sao rồi cụ.có còn ở nhà đó k.cháu có bị ả hưởng k,và sao k bán nhà đi?em tò mò chút ,nêú cụ k phiền.Em bây giờ mới về nhà, lạch tạch hầu các Kụ Mợ luôn
Chuyện ngôi nhà bên Vợ, có lẽ nốt phần này em xin tạm dừng, mạch chuyện u uất, người trong cuộc vẫn chưa thoát, ngôi nhà ấy vẫn vậy, những gì sau này em nhìn thấy, thậm chí ngồi nói vanh vách về một số sự vật, hiện tượng liên quan ngôi nhà đó là có thật, em nói mà cũng chả biết tại sao lại nghĩ ra mà nói, chỉ biết là ...đúng gần hết, và mọi người ngồi nghe khi em nói thì mặt xanh lè...
Do đó, em sẽ không kéo dài mạch chuyện này nữa
Khi em còn theo Bà thầy dị pháp, em cũng có mô tả về căn nhà, và tất nhiên, bà thầy pháp nói luôn, bà xử lý được, với phí là x.xxx USD
Trong suốt hơn 10 năm, không bệnh viện nào về thần kinh, không bác sỹ nào về tâm thần là nhà vợ em chưa đưa anh qua chữa, vậy mà không tác dụng. Do đó,khi vợ em thông báo với gia đình thì đã thống nhất nhanh với ông bà và các anh chị, quyết luôn (do có một số việc rất tế nhị nội bộ, những việc này không báo cho chị vợ và con anh ấy biết)
Hôm đó, bà thầy bảo em là sẽ bay từ HCM ra để làm 1 việc cho em. Xong việc thì đưa bà đến đó, bà chỉ đứng bên ngoài nhìn thôi, để còn biết về HCM chuẩn bị đồ, sau đó sẽ ra tác nghiệp. (và theo thông lệ cách làm việc của bà thầy, tiền sẽ là USD, đưa luôn 100%, về bà sẽ chuẩn bị và ra hành pháp)
Xong việc của em là chừng 11h, em bảo bà đó qua luôn,nhưng bả không chịu, nói phải tránh các giờ Tí, Ngọ,Mão, Dậu
Chừng 14h, em đưa bà qua đó. Taxi đỗ bên kia đường. Hạ kính xe xuống, bả ngắm nghía ngôi nhà. Khoảng 5p, bỗng nhiên bả quay sang hỏi em có thể vào trong đó luôn bây giờ không?
Em bảo chắc là ok. Em dẫn bà ấy sang cửa nhà, bấm chuông
Chị không có nhà, thằng ku cháu mở cửa.
Em hỏi mẹ có nhà không? Nó bảo mẹ cháu đi vắng. Vẫn biết giờ này anh đang ngủ say, nhưng em cũng hỏi thêm:Bố đang làm gì?
Nó đáp: Ngủ lâu rồi, chú không biết à.
Em bảo: Chú với bà bác có việc đi qua đây, định gặp mẹ cháu, cho chú vào đợi tí vậy
Nó vâng rồi uể oải dẫn em với bà thầy vào.
Nó đi trước, em đi sau và bà thầy đi sau cùng.
Thời điểm này, tầng 1 tòa nhà phía trước đã cho thuê từ nhiều năm. Tòa nhà phía sau đã lên thành 3 tầng. Anh ở trọn vẹn tầng 2 ( 2 buồng), thằng ku ở tầng 3, tầng 1 là bếp và phụ. Tầng 2 tòa nhà trước làm phòng khách
Bước vào sân, em cẩn thận hỏi lại thằng ku là Bố đang ngủ ở tầng 2 nhà dưới à, nó vâng. Em dặn nó là chú chỉ ngồi chờ mẹ lúc, ko cần gọi bố. Nó cũng vâng
Nó dẫn em và bà thầy đi lên tầng 2 nhà trước, vào phòng khách. Em ngồi vào ghế,nó thì xem TV bên cạnh
Từ lúc vào, đi sau lưng em, bà thầy đã chăm chú lia mắt săm xoi ngắm nghía
Đến lúc này, em ngồi ghế, thằng ku cháu ngồi xem TV, thì bà ấy đi từ từ vòng quanh phòng khách đó (trước là phòng anh chị, rồi 1 phòng nhỏ anh nằm khi còn li bì,bây giờ đập thông trở lại nguyên bản, nó có 1 cửa chính ra ban công nhìn xuống đường, hai bên cửa đó là 2 cửa sổ trong kính ngoài chớp. Bên cạnh phòng là cửa sổ nhìn xuống cái lối đi từ cổng vào bên cạnh nhà. Tất cả các bộ cửa đều nguyên bản của ngôi nhà). Bà ấy đi ra ban công, nhìn xuống phố, rồi nhìn qua cửa sổ, chớp đang mở, nhìn vào trong phòng, bước trở lại phòng, đóng cửa, lại nhìn qua cửa sổ ra ngoài, rồi đi đến cửa sổ bên cạnh, nhìn qua cửa sổ xuống cổng...
Em vẫn dõi theo hành động của bả
Bả bước tiếp đến cửa ra vào ...
Thì cả bả cả em giật bắn người lên
Ông anh em đứng sừng sững ở đó từ khi nào, mắt vằn lên, long sòng sọc
Em vẫn không quên được cái khoảnh khắc ấy
Ông ấy xoay người,chỉ thẳng tay ra sân tầng 2 nơi có lối mà em và bà ấy đã lên lúc nãy, rồi gầm lên 1 tiếng, rung cả cửa kính:
CUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUÚUT
Bà ấy lập tức giơ tay làm 1 số dấu hiệu gì đó, ông anh mắt trừng trừng nhìn bà đó, không thèm nhìn em (may là như thế), không thèm có biểu hiện gì khác, tay vẫn chỉ thẳng
Em cũng không kịp nhìn xem thằng cháu làm gì mà không ra với bố nó, vội đứng dậy đi thẳng ra cửa,chào anh một tiếng rất to
Ông ấy không thèm quay lại, vẫn trừng trừng nhìn bà thầy
Bà thầy đã tĩnh tâm lại hơn, vội vã nghiêng người tránh qua mặt anh rồi bước giật lùi ra sân, em cũng nhanh chân gật đầu chào anh rồi đi thẳng ra sân, 1 mạch, chẳng còn có bụng dạ nào mà chờ bà thầy đi cùng, em thẳng cổ ngay lưng đi nhanh, không ngoảnh lại nhưng cũng biết rõ luồn mắt tóe lửa kia đang dõi theo hai cô cháu
Xuống đến cổng,may quá không khóa, em gọi vống lên ý bảo thằng cháu xuống khóa cửa, thì chát 1 tiếng, 1 cục gạch to đập mạnh vào tường ngay cạnh chân bà thầy, lúc này đang đứng sau lưng em
Ngẩng lên, ông anh em đứng trên sân, thò hơn nửa người ra, tiếp tục chỉ tay, mắt trừng trừng ....
Em với bà thầy gần như vọt ra khỏi cổng, nhảy tọt lên taxi.....
Trên xe về đến khách sạn,không ai nói câu gì
Về đến sảnh, ngồi phịch vào bộ ghế khách, em hỏi bà thầy về sự việc
Bà chỉ xua tay không nói, rồi bảo em về đi... Tối đến nói chuyện
Tối, em với vợ đến, mang theo đúng x.xxx USD như đã hẹn
Nhưng bà thầy đã không nhận, đây là lần đầu tiên và duy nhất trong mấy năm theo thầy mà em thấy thầy chê không nhận tiền
Khi em gặng hỏi, bà bảo, bà không thể nói được nhiều, chỉ nói được như này:
Vị ở đó cực kỳ mạnh, tầm của bà không thể nhận làm được gì. Vị đó là nữ, trẻ, rất lâu năm rồi... Anh trai,gia đình anh trai ....là sự lựa chọn của Vị đó, không thoát được đâu, chấp nhận đi
Vị đó không phải là vong, mà là QUỶ
................
Em xin dừng mạch chuyện của ngôi nhà này ở đây
Hãi hùng quá cụ ơi..giờ gi đình anh chị ấy sao rồi cụ.có còn ở nhà đó k.cháu có bị ả hưởng k,và sao k bán nhà đi?em tò mò chút ,nêú cụ k phiền.
Em có lần khi còn học ĐH thì 1 ng bạn có rủ về 1 ngôi nhà bỏ không thuộc đất 1 làng bên hồ tây..nay là phố lớn.hôm đó bạn bảo đi cùng thì bỏ tiết đi cho vui..bạn em đến thắp hương cho ngày rằm hay mùng 1 gì đó.hồi ấy em còn trẻ và rất hăng kiểu trẻ trâu..đến nơi đó là ngôi nhà cấp 4 cũ kỹ..cổng gỗ kiểu nông thôn ngày xưa,sân nhà xếp gạch lẫn đá và rêu mốc..trong sân có 1 cây khế 1 cây bưởi.nhà có cả giếng khơi cũng xây bằng đá cục .bếp thì phải đi qua sân rồi mới đến.có cả chuông lợn bỏ không..nói chung là bế và chuồng lợn đều đã sụp vài chỗ.trong lúc bạn em mở cửa vào gian giữa nhà thắp hương thì em đã kịp đảo quanh 1 chút như vậy.ngoài nhà ẩm mốc rêu phong và âm u.lúc bấy giờ em mới vài gian giữa sau bạn..ban thờ sơn son thếp vàng phủ kín bụi hoàn toàn k tương xứng với ngôi nhà cũ thấp xập xệ..đứng ở gian giưã sau lưng bạn em bỗng cảm thấy rất sợ..sợ đến mức không còn nghe và nhớ đc nó nói chuyện gì đó về ông bà và gia đình mình.xong việc ,không đợi hương tàn em và bạn vội về trường.em không nói gì nhưng rảo bước thật mau ra khỏi cổng.bạn đi sau ..ra đến ngoài đường em mới trấn tĩnh lại.sau vài lần bạn em vẫn rủ lên ngôi nhà đó nhưng em đều né tránh. em định k bao giờ nói ra điều này với bạn vì sợ nó suy nghĩ ...nhưng sau này khi lập gi đ rồi ..bạn em mãi không có em bé dù vợ bạn ctac trong nghành y.tới khi làm ra 1chút lại đc chia thừa kế..bạn em đc 1 phần đất tại ngôi nhà này (đúng gian giữa)..xây xong ngôi nhà 3 tầng nó mới nói cho em biết..hôm đào móng..chỉ cách nền nhà cỡ 80 cm và đúng giữa gian thờ..trước ban thờ luôn nhé.có 1 bộ hài cốt nằm nghiêng..nhát cuốc của ng thợ đào móng bổ đúng vào hộp sọ của hài cốt nhưng chỉ vừa hay tới chứ k chạm vào. bạn em liền báo chính quyền đề phòng họ cho là án mạng..đồng thời thắp hương xin phép anh linh ng quá cố cho phép đc đặt 1 cái tên và xin đc lấy ngày tìm thấy làm ngày cúng giỗ hàng năm..sau đó bạn em mua đất ở 1 vùng núi xa và an táng cụ ấy theo đúng nghi thức.việc xây nhà vẫn tiếp tục..sau đó trong khoảng 3,4 năm bạn em sinh đc liên tiếp 2 cu..trở thành 1 lãnh đạo nhỏ trong nghành..tiếp tục xd 1 doanh nghiệp trong lĩnh vực cao su rất thành đạt..em kh rõ có mối liên hệ nào ở đây k..nhưng thâm tâm em nghĩ nó đc âm phù dương trợ..nhưng ngay cả bây giờ .mỗi khi qua nhà bạn chơi em vẫn có cảm giác k thoải mái dù k còn cảm giác sợ nữa.
Chuyện này nữa..cũng đã rất lâu.ngày đó rất hiếm nhà ai có oto riêng thì em có 1 ng bạn hơn em 1 tuổi(cứ gọi là cậu ấy).cậu này nhờ gi đình nên có 1 chiếc lada cũ để chạy khách..năm 97 cậu ấy lấy vợ.và sau khi lấy vợ có xun đc chạy xe cho 1 anh sếp nghành máy xd anh này vốn cũng là ng cùng địa phương bọn em..thi thoảng đi ct.thời gian đi ct không nhiều nên lương cũng k cao.cậu ấy bèn nghĩ cách làm thêm..qua ng quen cậu ấy biết 1 bà môi giới đủ thứ ,nhà ở cổng bv tỉnh em..từ nhà cậu ấy ra cổng cái viện này cũng chỉ 5,10 phút đi xe.thế là cậu ấy cứ có đt vào ban đêm mà k phải đi với xếp là phóng xe ra cái bv đó..vì đó bao giờ cũng là những ca chở ng đã mất về quê..nhiều khi cậu bảo ng ta cho nhân viên yt ngồi cùng rồi đắp chăn ra vẻ ng bệnh hấp hối chưa chết để đưa về làng .về tới nơi ng lang vác đuốc ra chặn xem..nếu đã mất họ k cho vào làng..nên gi đình ng mất phải giả vờ như vậy..mỗi khi đi bà môi giới đứng ra làm giá và trả công lại cho cậu này cũng cao nên cậu ham..khi đi vì đang trong thời kỳ trăng mật nên cạu toàn nói dối vợ là xếp gọi đi ct gấp..sáng mai về sớm.
Thế rồi 1 hôm cậu ấy rủ em đi chơi..em vô tư đi cùng.nhưng ôi ông bạn xấu bụng khi đi xong việc ở 1 huyện cách xa 40 km (tới nơi bạn bảo em ngồi trong xe).trên đng về nửa đng cậu rủ em vào ăn uống chút..lúc ăn ông ấy mới thổ lộ..là ông vừa đi lấy tiền nợ.hôm trước cũng đoạn đg này ông có chở 1 ng đã mất và khi về ông thấy 1 cái đám màu trắng bay theo cạnh kính cửa lái..ông cảm giác nếu chỉ quay sang nhìn thì đâm xe xuống ruông ngay tức khắc..ông im lặng tăng ga.về tới bv thì cậu nhân viên y tế phọt ra " lúc ở đoạn ý...em thấy có cái bóng bùng nhùng trắng xóa bay theo xe ở ngay cạnh kính cửa bên anh.em sợ quá nhưng anh đang lái em k dám nói..lúc anh chạy nhanh nó đuổi nhanh ra tới ngã 4 thị trấn huyện thì nó biến đâu mất".và hom nay ông ấy rủ em đi cho đỡ sợ..em kh nói gì..chỉ ậm ừ nhưng khi lên xe tiếp tục đi về thi thoảng em lại liếc ra ghế sau và 2 bên kính xe..ơn trời kh có gì cả.
Hix; hôm em đi lên Sơn la công tác lúc lên đi quả giường nằm ngủ đêm nên k cảm nhận được nhiều. Đến lúc về đi xe của khách hàng em ngồi nhòm mà nín thở, lám lúc còn nghĩ dại. Nghĩ lại, vậy mà đêm hôm trước xe giường năm còn đi nhanh hơn là xe con gần tiếng. thở phào!Em có duyên đi xe lão, hv lão nhắc em để e đổi xe khác.....ngồi 135km em đã thấy ớn rùi lão đóng 150 thì cầm vài tập bỉm.....Không khác gì mấy ông thần đổ đèo ở lai châu, toàn 60km xe giường nằm. Lúc đầu còn hóng hớt ngồi lên đầu nhòm...sau ghê quá chui giữa xe nằm xác định xuống vực xác vẫn còn trong xe.
E thì có việc nhớ như in hồi bé thế này. Lúc ấy là giáp tết ông a nhà bác ra chơi rủ lấy quả quất trên ban thờ mâm ngũ quả để pha nước, e lúi gúi gỡ thì cả đĩa hoa quả có nải chuối thì rơi hết xuống đất mà rõ là e lấy rất nhẹ nhàng. Tiếp đó e trèo lên lóc tủ chè để xếp hoa quả, từ lóc tủ lên đến ban khoảng 50cm tức là e đứng cao hơn ban thờ. Đang xếp tự nhiên cả bát hương, hoa quả các thứ trên ban thờ và e bay hết xuống ra giữa nhà luôn, nhưng ban vẫn nguyên y vị trí (chỉ đồ cúng với bát hương rơi xuống thôi và giữa nhà luôn) và e có cảm giác mình bị hất xuống. Cái này hồi còn bé lắm chắc các cụ không giận, tới giờ vẫn nhớ như in.Chắc trong này cũng có mợ đêm nghe thấy những tiếng như người đi trong nhà, đồ bàn ghế xô dịch, vòi nước mở, điện tự sáng....và rất nhiều chuyện không giải thích được. Ai đang ngủ mà có người cứ đòi chỗ nằm ko nhỉ?
Quá khó. Em cũng ko biết quỷ là gì nhưng e đoán quỷ tập hợp đc ma thành băng đảng.Dù đọc xong dựng tóc gáy nhưng em vẫn thắc mắc: Cụ cho em hỏi, quỷ hình thành như thế nào ạ?
Đa phần là những người cụ gặp thôi;Vậy là 78 đa phần con 1 bề hề hề.
Quan hệ với 1 người thường xuyên ko biết mặt, người đó hợp với lão và hay đi theo lão. Lão đã vợ con gì chưa nhỉ?E thì có việc nhớ như in hồi bé thế này. Lúc ấy là giáp tết ông a nhà bác ra chơi rủ lấy quả quất trên ban thờ mâm ngũ quả để pha nước, e lúi gúi gỡ thì cả đĩa hoa quả có nải chuối thì rơi hết xuống đất mà rõ là e lấy rất nhẹ nhàng. Tiếp đó e trèo lên lóc tủ chè để xếp hoa quả, từ lóc tủ lên đến ban khoảng 50cm tức là e đứng cao hơn ban thờ. Đang xếp tự nhiên cả bát hương, hoa quả các thứ trên ban thờ và e bay hết xuống ra giữa nhà luôn, nhưng ban vẫn nguyên y vị trí (chỉ đồ cúng với bát hương rơi xuống thôi và giữa nhà luôn) và e có cảm giác mình bị hất xuống. Cái này hồi còn bé lắm chắc các cụ không giận, tới giờ vẫn nhớ như in.
Chuyện thứ 2.
E có 1 thời gian (thời sinh viên)rất hay mơ quan hệ vs 1 người cảm giác rất rõ từng bộ phận trên cơ thể nhưng k thấy mặt, sảy ra rất nhiều lần. và 1 thời gian cách đây 1 năm thường xuyên tỉnh lúc 3h sáng xong k ngủ đc nữa mà tỉnh kiểu tỉnh như sáo luôn ấy.