Chúng ta chỉ có thể kiểm soát được hành động nhưng không thể kiểm soát được kết quả
Con người luôn nghĩ rằng kết quả là do hành động sinh ra, nhưng kết quả như thế nào thì không có nghĩa là theo ý muốn của ta được. Bởi kết quả không chỉ do năng lực, khả năng ta thực hiện mà còn do những yếu tố phụ bên ngoài mà ta không thể biết trước được.
Đừng để ý đến kết quả chỉ nên quan tâm đến hành động.
Khi con người làm 1 việc gì đó là vì kết quả, họ chỉ nghĩ đến kết quả nên kết quả ra sao ảnh hưởng đến tâm trạng của con người: Nếu kết quả tốt đẹp mỹ mãn, người ta thấy hài lòng, vui vẻ. Ngược lại nếu kết quả không được như ý muốn, thất bại ta thấy buồn, khó chịu. Khi ta để ý đến kết quả, mong đợi nhiều ở kết quả thì trong quá trình ta làm việc gì đó, hành động ta có thể chịu nhiều áp lực hơn, lo sợ kết quả không được như ý muốn và khi đó với tâm trạng như vậy chất lượng của kết quả có thể sẽ giảm đi hoặc gặp thất bại. Đừng đặt nhiều kỳ vọng nhiều quá vào kết quả mà chỉ nên chú tâm vào hành động, hoàn toàn chú tâm vào hành động của mình mà không có bất kỳ một mong đợi nào, một lo lắng nào. Kết quả ra sao thì ít nên hạn chế quan tâm, ta nên làm, chỉ làm với tinh thần nhiệt huyết của ta.
Cũng có câu là “hãy sống tùy duyên”, câu này cũng tương tự như câu trên. Nghĩa là chúng ta chỉ nên tạo ra nhân duyên tốt đẹp (hành động) nhưng thái độ của ta là tùy duyên, “cái gì đến sẽ đến, đi sẽ đi” đừng bám chấp, đừng có níu giữ, hãy thanh thản trong cuộc sống cho dù gặp bất kỳ sóng gió gì. Đây không phải là 1 thái độ bị động mà là một thái độ chủ động và tích cực. “mọi duyên đều tuân theo nguyên tắc nhân – quả, nên còn gọi là nhân duyên”. Chúng ta chịu trách nhiệm cho tư tưởng (suy nghĩ ), lời nói ,hành động, cảm xúc, lý trí, ý chí. Vì những quá trình này thuộc về ta, do ta làm chủ. Còn những gì không thuộc về ta là thuộc về yếu tố hoàn cảnh bên ngoài (tác động lên ta) cho nên mọi thứ xảy ra là do đã hội tụ đủ nhân duyên: hành động do ta tạo tác, yếu tố môi trường bên ngoài, nghiệp nhân từ quá khứ. Nếu ta hành động – gieo nhân lành thì ta sẽ gặt được quả tốt, nhưng quả này có thể chưa xảy ra liền mà phải hội tụ đủ nhân duyên .
Còn nếu như ta “vô duyên” thì nghĩa là cưỡng cầu, tranh đoạt cố chấp, bám chấp, sống không bao giờ biết bình thản, nuối tiếc Quá Khứ, lo sợ Tương Lai.
Tùy duyên là hoan hỷ chấp nhận những gì xảy ra trong hiện tại, tạm ngưng tranh đấu và bình thản chờ đợi nhân duyên thích hợp hội tụ. Nhiều khi chính thái độ ngưng tranh đấu và bình thản chờ đợi ấy lại là nhân duyên quan trọng để kết nối với những nhân duyên tốt đẹp khác. Ta đừng quên khi một việc được tựu thành thì phải hội tụ hàng triệu nhân duyên, nên chỉ cần thiếu một duyên thì nó cũng có thể chưa thành (cũng giống như từ nhân đến quả phải có duyên phụ trợ Ví dụ như 1 hạt giống muốn nảy mầm thì cần đến duyên, duyên đó là: đất, nước, không khí, ánh nắng… khi hội đủ các nhân duyên ấy thì tự nhiên hạt giống đó sẽ nảy mầm thành cái cây) Nếu ta có hiểu biết sâu sắc hay từng trải nghiệm thì trong vài trường hợp ta có thể đoán biết được mình nên làm gì và không nên làm gì để cho nhân duyên tốt hội tụ đầy đủ trở lại và nhân duyên xấu sớm tan biến đi.
Ta thường gọi nhân duyên tốt là thuận duyên, và nhân duyên xấu là nghịch duyên, tức là những điều kiện có lợi cho ta gọi là thuận duyên và những điều kiện bất lợi cho ta gọi là nghịch duyên. Có những duyên thuận với ta, nhưng nghịch với kẻ khác và ngược lại. Đó chỉ là nói trong phạm vi con người, trong khi nhân duyên luôn xảy ra với tất cả vạn vật trong khắp vũ trụ này. Cho nên bản chất của nhân duyên thì không có thuận nghịch, tốt xấu. Nó chỉ hội tụ hay tan rã theo sự thích ứng giữa các tần số năng lượng phát ra từ mọi cá thể mà thôi.
Ấy vậy mà thói quen của hầu hết chúng ta khi đón nhận thuận duyên thì luôn cảm thấy sung sướng và rất muốn duy trì mãi nhân duyên ấy, còn khi gặp phải nghịch duyên thì luôn cảm thấy khó chịu và tìm cách tránh né hay loại trừ nó.
Nhưng chưa hẵn thuận duyên sẽ đem lại giá trị hạnh phúc hay nghịch duyên sẽ mang tới khổ đau, bởi có khi nghịch duyên lại đưa tới cho bạn các kinh nghiệm sống, các bài học, sự khôn lớn, trưởng thành…. và đôi khi là cả giác ngộ nữa, còn thuận duyên thì dễ khiến ta yếu đuối… Và nhiều khi thuận duyên ban đầu nhưng lại biến thành nghịch duyên sau này, có khi nghịch duyên bây giờ nhưng lại biến thành thuận duyên trong tương lai. Tất cả đều tùy thuộc vào bản lĩnh và thái độ sống của ta để chuyển đổi các nhân duyên này.
Do đó, ta không cần phải khẩn trương thay đổi những nhân duyên mà mình không hài lòng, hay cố gắng tìm kiếm những nhân duyên mà mình mong đợi. Khi tâm ta đã vững chãi đủ để tạo ra những nhân duyên an lành (duyên tốt) thì những nhân duyên tương ứng sẽ tự động đó mà kết nối theo. Mà sự thật khi tìm được sức sống từ nơi chính tâm mình rồi thì ta sẽ không còn coi là quan trọng những giá trị bên ngoài nữa. Nhân duyên nào cũng được cả, cứ thong dong tự tại..!
(trích: Vanhoaphatgiaovietnam.net)