- Biển số
- OF-663750
- Ngày cấp bằng
- 30/5/19
- Số km
- 16,185
- Động cơ
- 347,095 Mã lực
Đừng cám ơn xuông mà nhớ phải làm theo đó cụ nhớ !Em cám ơn nha.

Đừng cám ơn xuông mà nhớ phải làm theo đó cụ nhớ !Em cám ơn nha.
Hồi trước, lần đầu tiên nghe bài này là qua bộ phim "Hai phía chân trời", em thật sự xúc động. Bài hát lột tả chân thực tâm trạng của người con xa xứ.Gửi cụ ca khúc này như nỗi lòng của những người con xa xứ...
Be strong, big boy!!!!!![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Chơi vơi, một đời với những mùa đông tuyết trắng xứ người
Bỏ lại tiếng ru chiều tàn à ơi
Tìm nơi xa xôi nhọc nhằn, nỗi đắng cay
Hoà trong nước mắt rơi cùng bông tuyết
Để chìm trong kí ức nhạt nhoà
.....
Ngậm ngùi với những đêm trắng
Ngược dòng kí ức thời gian
Triền sông bình yên đổ bóng mơ nơi quê nhà
Tìm lại ngõ vắng lặng yên, nhỏ nhoi bờ vai thấp thoáng
Chỉ còn lại những tàn phai mong manh hôm nào
Mãi xa....
Văn khéo mồm lồng nội dung vào bài hát gặp cô nào bốc bốc có điều kiện cứ là lẳng cho từng quyển một, vui lémEm cũng rất thích đi hầu. Thích nhất là nghe đội văn họ chơi nhạc. Đội này nếu quý cô, họ chơi và hát cực hay, sung mãn và phiêu.
![]()
![]()
Đúng đấy ạ.Văn khéo mồm lồng nội dung vào bài hát gặp cô nào bốc bốc có điều kiện cứ là lẳng cho từng quyển một, vui lém
Vâng đồng có đồng tỉnh đồng say mà mợ, đậm nhạt và mệnh giá thì thường là tỉnh lắm. em đi dự hầu thì ko ngồi tứ trụ cũng phải làm chân le ve nhận lộc cho nó xôm chứ vòng ngoài lụm tiền lẻ đếm mệt lắmĐúng đấy ạ.
Thực tế không rải đều mà tung chỗ đậm chỗ nhạt rất chuẩn ạ.
tục này có thể theo phong tục của ng tàu (em ko rõ lắm), nhưng thực tế ở tàu hay ở Việt nam, chỉ có ng dân thi hành tục này mà thôi, các quan lại, vua chúa ko bao giờ làm việc này, chính vì thế họ viết ra các chỉ dẫn, hướng dẫn có vẻ mị dân, để ng dân vui vẻ thực hiện thôi.Nay em đọc bài này thấy hay nên chia sẻ ở đây với các cm.
SANG CÁT (CẢI CÁT, CÁI TÁNG)... VÌ SAO VÀ TẠI SAO?
Khuya qua nói chuyện linh dị, tôi có ý thể dọa nạt ma quỷ cô em gái nhỏ, có nhắc tới cựu tục cải táng của người Việt ta tự bao đời nay, nhân thể buổi chiều nhàn hạ nhấp nháp chén trà, đưa ra vài chủ kiến về vấn đề vừa viện dẫn phía trên, dựa vào những gì mình đã được khai hóa từ thư tịch cổ, và cả điều minh định mắt thấy tai nghe, xem như trình ra lời bàn, quý vị đọc thẩm, cho vài lời vun bồi đặng thêm vẹn toàn thì quả là quý hóa.
Trước tiên ta cần hiểu Cải Táng là gì?
Giải nghĩa Cải là làm lại, Táng là chôn. Vậy tổng ý là việc chôn cất lại người quá cố đã hung táng. Tức là việc khai quật mộ, lấy xương cốt người quá cố lau rửa sạch sẽ, rồi chôn nơi đất khác, xây cất mộ mới cho khang trang đẹp đẽ.
Cải Táng còn có nhiều tên gọi khác nhau, kẻ yếm học thì dùng từ thô thiển như Bốc Mộ, dân cư thật thà chất phác thì nhã ý gọi bằng "thay áo mới", "sang nhà mới" cho các cụ. Người có chữ thì dùng từ Cải Cát, tức là xem việc hiếu lễ đó là điều đáng mừng vui. Tất cả nó có nguyên ủy phương đông quan niệm rằng "Trần sao âm vậy" - xương cốt tổ tiên tiền liệt thanh sạch thì con cháu trên dương thế mới mát mày nở mặt.
Cải Cát chỉ được tiến hành khi nào?
Cải Cát phải đảm bảo người mất đã được làm giỗ năm thứ 2, hay còn gọi là lễ Đại Tường, "lễ giỗ hết", giỗ hết bởi vì tính từ ngày giỗ thứ 2 đó đến đủ 3 tháng sau-tổng 27 tháng, thì tang chủ được trừ bỏ đốt hóa hồn bạch, cờ phiến, gậy tre - vông, áo quần đại liệm tiểu liệm, đồ tang chế xô gai. Tục gọi là đủ "2 năm ba tháng dư ai" thì xem như quyến thuộc không còn chịu tang nữa.
Cải Cát thường thực hiện vào mùa đông, ngày giờ hoàng đạo do thầy bùa bấm độn phán định. Nhưng phải vào ban đêm, đêm ấy lại nhằm lúc canh tý, canh sửu khuya khoắt nhất.
Tại sao lại như vậy?
Thứ nhất, bởi vì cải táng là làm việc âm, người ta kiêng kị sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời (tượng trưng cho dương, nếu cải táng ban ngày sẽ tạo âm dương xung khắc bất lợi).
Thứ hai, mùa đông là thời điểm lạnh nhất trong năm, càng về khuya càng rét buốt, nền hàn nhiệt đó có tác dụng kìm hãm xú khí, hơi độc bốc lên từ nơi tha ma mộ địa làm ảnh hưởng sức khỏe con người.
Thứ ba là hạn chế được sự xem ngó bàn tán của người hiếu kỳ.
Người ta phải tiến hành cải cát như thế nào?
Trước tiên phải làm lễ cáo gia tiên tại từ đường. Khi đến nơi tha ma mộ địa, cần bày biện 3 mâm lễ hương hoa đăng trà quả thực, 1 lễ thỉnh thần linh thổ địa, 1 lễ lạy người cải táng và một lễ tế ban thí chúng sinh.
Lễ tất thì mới động thổ đào huyệt mộ. Đến phần khai quật "áo quan" ván thiên, tức-mở nắp hòm, lại phải dùng vải tẩm xăng dầu quấn vào đầu sào tre nứa, đốt lên rồi khua đi khoắng lại trong hòm cho khí độc tích tụ lâu ngày ở đó tỏa đi hết. Rồi mới lựa người "cứng vía" xuống lấy xương cốt.
Theo sách cổ Thọ Mai Gia Lễ thì ở công đoạn này khi gặp ba việc liệt kê sau thì không nên lấy cốt nữa mà phải ngay lập tức lấp mộ, hoàn lại nguyên trạng ban đầu:
Thứ nhất là thi thể giữ nguyên không tiêu, do chôn cất người đó vào khu vực đất Dưỡng Thi.
Thứ 2: Mở nắp quan tài mà trong đó có nhiều giọt nước trắng xốp như sữa bám ở thành ván, lại thấy hơi đất ấm áp xông lên, kèm theo là những dây tuyết trắng tựa mạng nhện, tơ hồng vấn vít lấy thi thể, ván hòm....thì đó là táng vào nơi Đất Kết, đó là điều đại cát đại lợi, phú quý.
Thứ Ba, mở nắp quan tài mà thấy trong đó có con rắn màu vàng chui ra thì gọi là Kim xà nhập mộ.
Nếu không xuất hiện ba điều linh dị ấy thì có thể tiếp tục tiến hành.
Việc lấy cốt cần tỉ mỉ cẩn thận, thực hiện lần lượt từ phần đầu xuống dưới, tránh chạm tay vào hai hốc mắt, ý chừng chạm tay vào thì kiếp sau người này mù lòa. Lại càng không được bỏ sót mẩu xương nào, chắc cũng lại e thiếu xương thì kiếp sau người này tàn phế.
Toàn bộ xương cốt đó, lấy đến đâu thì được rửa lại bằng nước vang (nước vang là nước lấy từ ba con sông đem trộn vào nhau, hoặc lấy nơi ngã ba sông hợp lưu cũng đúng lệ. Nước ấy đem đun với thân cây vang, nêm thêm hàn the, lại có thể nêm thêm chút trầm cho thơm thảo) rồi mới lau lại cho khô bằng khăn sạch, sau mới xếp ngăp nắp trật tự trong tiểu quách đã được xức dầu thơm, trải lót vuông lụa, nhiễu điều. Tiểu quách thì bằng sành sứ, hình chữ nhật, thường mang kích cỡ 60 x 40 cm, một đầu in nổi hình tròn là tượng trưng cho trời, phía đó đặt phần xương đầu, đầu còn lại in nổi hình vuông biểu ý cho đất, phía ấy xếp phần xương chân.
Tinh tươm đâu đấy thì đậy nắp tiểu quách, lại chờ cho đúng giờ đúng khắc tốt mà giở la bàn phân kim gióng hướng để hạ tiểu vào huyệt mới cho hợp phong thủy, rồi xây cất lại vuông thành sắc cạnh. Bữa sau thì làm lễ tạ, sửa soạn cỗ mừng.
Tục Cải Táng ở Việt Nam có lẽ tẩm nhiễm từ người Tàu, trải qua ngàn năm bắc thuộc cộng đồng người Tàu hỗn cư tại đất Việt, khi chết đi đành hung táng, đợi sau này có điều kiện lấy xương gùi về cố quốc.
Dẫu vậy, tục cải cát truyền thừa từ các cụ xa xưa tới nay chứa đựng nhiều nguyên ý đẹp. Cách thức nhiều điểm chung mà cũng có cả sự không thống nhất do sự biến đổi thời gian, phù hợp với nhận thức với phong thổ từng vùng miền. Vì vậy có nơi nặng nề hình thức lễ nghi, có nơi lại giản tiện đi nhiều.
Nhưng tựu chung lại cải cát cũng là một nét văn hóa đặc trưng của người Việt, tinh biểu giá trị hiếu hiền với chân linh tổ tiên, cũng lại là dịp xum tụ đoàn viên con cháu trong giòng tộc, ôn tông kể thế.
Tuy nhiên xét cho cùng thì tục này cũng đang ngày mai một, phần vì sự tang ma ở xứ ta vốn đã lắm thủ tục nhiêu khê, quyến thuộc vừa đoạn tang đã phải lo việc cải cát, cải táng thành ra mệt mỏi, mà hàng xóm láng giềng cứ "đành phải bận bịu mãi" với người đã nằm xuống.
Nhưng quan trọng hơn hết là tục cải táng đã không còn hợp phép vệ sinh cho con người ở thời kỳ hiện đại. Đó là những lý do cơ bản mà rất có thể sau dăm ba chục năm, một hai thế kỷ nữa cải cát trong tâm thức các thế hệ hậu nhân Việt chỉ còn là trong sử sách.
Tg: Mạc Phong Tuyền
buicongchuc Có người nhắc đến cụ nàyUh giờ mà gặp ông Of mà chuyên lướt pic thích ngắm gấy từ góc nào thì thôi dồi 🥲
Có ng lặn lâu lâu mới nổi lên, ko biết trời có sắp mưa kobuicongchuc Có người nhắc đến cụ này![]()
Trong bài có đoạn viết như này:tục này có thể theo phong tục của ng tàu (em ko rõ lắm), nhưng thực tế ở tàu hay ở Việt nam, chỉ có ng dân thi hành tục này mà thôi, các quan lại, vua chúa ko bao giờ làm việc này, chính vì thế họ viết ra các chỉ dẫn, hướng dẫn có vẻ mị dân, để ng dân vui vẻ thực hiện thôi.
Nhắc đến nguyệt cầm, em nhớ đến cây nguyệt cầm và cái giếng cổ có hình dáng giống cây nguyệt cầm trong phim "Long thành cầm giả ca" của đạo diễn Đào Bá Sơn ra mắt năm 2010.Hồi bé chỉ chờ đến thứ 7 để xem chương trình Sân khấu, có chèo, cải lương, tuồng. Những năm 8x xem ké tivi đen trắng nhà hàng xóm, nhà ông ấy siêu xịn vì vừa có tivi vừa có ắc quy. Hồi đó mất điện xoành xoạch, đang xem hay mà mất điện hoặc điện yếu nó co cái bóng hình tivi lại rồi tịt, cú lắm
Em hát được 1 số làn điệu chèo cổ phổ biến: Đào liễu, Quân tử vu dịch, Đò đưa, Chinh phụ, Đường trường thu không, Đường trường bắn thước, Luyện năm cung, Đào lý một cành, Con nhện giăng mùng, Tò vò, Tình thư hạ vị, Sa lệch chênh, Ngâm bốn mùa, Chức cẩm hồi văn... Em rất thích những bài có đoạn ngâm sổng, thơ.
Hát văn, Xẩm, Cải lương, Quan họ, nếu cần em cũng hát được vài bài tiếp khách.
Mấy năm trước em đã tìm thầy dạy đàn nguyệt, mà lúc ấy bận quá xong covid nữa nên không thực hiện được. Tiếc quá. Giá quyết tâm thì giờ có thêm cần câu cơm rồi không.
Mợ giỏi quá, em ngưỡng mộ rồi đấy.Hồi xưa nhà em nghèo nên em chỉ có học và làm việc nhà thôi ạ. Em nhớ hồi tiểu học (em học khu B ở ngoại thành), năm lớp 4 hay lớp 5, lớp em có 2 bạn nữ nhà có điều kiện, mua hay mượn được 2 cái váy voan trắng xòe nhiều tầng, đi tất giấy trắng, trang điểm xinh đẹp, các bạn ấy múa bài Tập tầm vông để thi văn nghệ cấp trường (xuống trường chính ở phố thi). Em đi xem các bạn ấy múa mà mê mẩn, như thấy tiên ấy Mợ ạ.
Sau này đi làm, phải vào đội văn nghệ (thanh niên mà), thử giọng tất, hóa ra em hát được, không những tốp ca mà cả song ca nam nữ mới ghê. Em nhớ là em hát không dở lắm nhưng chân tay với mặt cứng đơ ra ấy
Lúc ấy chỉ hát nhạc đỏ, nhạc trẻ với nhạc vàng thôi, hồi bé nhà hàng xóm mở nhạc vàng còn ông nội em mở đài tiếng nói VN suốt nên em tuy không hát nhưng thuộc giai điệu rất nhiều bài.
Hát chèo với mấy thể loại kén nghe kia là mấy năm gần đây thôi, có một sếp với vài khách quan trọng thích, em nghe mấy bác đấy hát ngang quá nên hát đại, hóa ra em hát cũng đúng nhạc. Sau đó em mới nghe kỹ để học theo cho đúng giọng chèo, để hát đỡ phô, cũng được khen động viên, dần dần em mới thấy hay và định đi học đàn nguyệt. Có vậy thôi chứ so với dân văn hóa thì em chưa được xách dép cho họ ạ.
Con gái em không chịu hát nhưng nó có chút khả năng guitar (thầy đánh giá là khá), em cho học guitar cổ điển được 4 năm rồi ạ.
Hát nó là thiên phú trời cho, ko cố được nhờ rèn luyện chăm chỉ nếu không có thiên tư. Mợ là được cho giọng oanh vàng đấy. Chèo khó và ít người giữ được nên mợ học công phu hơn. Mợ học đàn nguyệt đi, giữ văn hoá dân tộc mà cũng đồng thời có thú vui cho mình, tao nhã lắm.Hồi xưa nhà em nghèo nên em chỉ có học và làm việc nhà thôi ạ. Em nhớ hồi tiểu học (em học khu B ở ngoại thành), năm lớp 4 hay lớp 5, lớp em có 2 bạn nữ nhà có điều kiện, mua hay mượn được 2 cái váy voan trắng xòe nhiều tầng, đi tất giấy trắng, trang điểm xinh đẹp, các bạn ấy múa bài Tập tầm vông để thi văn nghệ cấp trường (xuống trường chính ở phố thi). Em đi xem các bạn ấy múa mà mê mẩn, như thấy tiên ấy Mợ ạ.
Sau này đi làm, phải vào đội văn nghệ (thanh niên mà), thử giọng tất, hóa ra em hát được, không những tốp ca mà cả song ca nam nữ mới ghê. Em nhớ là em hát không dở lắm nhưng chân tay với mặt cứng đơ ra ấy
Lúc ấy chỉ hát nhạc đỏ, nhạc trẻ với nhạc vàng thôi, hồi bé nhà hàng xóm mở nhạc vàng còn ông nội em mở đài tiếng nói VN suốt nên em tuy không hát nhưng thuộc giai điệu rất nhiều bài.
Hát chèo với mấy thể loại kén nghe kia là mấy năm gần đây thôi, có một sếp với vài khách quan trọng thích, em nghe mấy bác đấy hát ngang quá nên hát đại, hóa ra em hát cũng đúng nhạc. Sau đó em mới nghe kỹ để học theo cho đúng giọng chèo, để hát đỡ phô, cũng được khen động viên, dần dần em mới thấy hay và định đi học đàn nguyệt. Có vậy thôi chứ so với dân văn hóa thì em chưa được xách dép cho họ ạ.
Con gái em không chịu hát nhưng nó có chút khả năng guitar (thầy đánh giá là khá), em cho học guitar cổ điển được 4 năm rồi ạ.
Mợ chịu khó đi thế.Em còn phi xe máy lên tận đền Hùng nữa cơ, cứ hì hục đi bao h đến thì đến,![]()
Em cảm ơn Mợ ạ. Cái gì cũng có tính thời điểm ạ. Mấy năm trước em quyết tâm học thì giờ cũng bật bông được rồi đấy ạ. Để trôi đi, đến giờ lại vướng bận nhiều quá nên hiện tại việc ấy không còn trong list nữa ạ. Em hy vọng 3 năm sau, em sắp xếp xong một số việc quan trọng hơn thì em có thể quay lại mấy niềm vui cá nhân còn dở (đàn hát, học tiếp tiếng Trung và vài thứ khác nữa).Hát nó là thiên phú trời cho, ko cố được nhờ rèn luyện chăm chỉ nếu không có thiên tư. Mợ là được cho giọng oanh vàng đấy. Chèo khó và ít người giữ được nên mợ học công phu hơn. Mợ học đàn nguyệt đi, giữ văn hoá dân tộc mà cũng đồng thời có thú vui cho mình, tao nhã lắm.
Cụ anh ác thật.......
![]()
......
Huế nếu thích tìm hiểu về lịch sử văn hóa thì đi cũng hay mợ ạ, em thích kiểu có thời gian lang thang tự tìm hiểu chứ nghe hướng dẫn viên chỉ để tham khảo phần nào thôi.Mợ chịu khó đi thế.
Em lại rất lười đi, trừ khi bắt buộc. Em thuộc kiểu người suốt ngày ở trong phòng một mình được (tất nhiên phải làm các việc của em thì em không chán).
Em sắp phải đi Huế 10 ngày mà ngại quá.