[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2023 Vol 7

Trạng thái
Thớt đang đóng

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,856
Động cơ
628,335 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Năm 2009 em mới ra trường đi làm ctr trường học ở HY (giờ tên là trường cấp 3 Nguyễn Thiện Thuật ở Mỹ Hào). Hôm đó tầm 5h chiều ngày tháng Mười, nhóm thợ đào móng bất ngờ đào được 3 cái chum sành xếp hình tam giác, hai thợ nhặt 2 cái, em đứng gần đó nhanh tay nhặt 1 cái. Hai ông thợ vội đập ra xe có gì không thì trong toàn đất, cái chum em cầm thì chưa kịp đập. Em bảo thợ đào sâu xuống xem có gì không thì phát hiện quan tài còn nguyên. Em bảo thợ bật nắp ra xem, có thể trong đó có vàng bạc. Ông nào ông đấy sợ xang mặt, không ao dám bật ra, và vội vàng gom mảnh chum sành đặt lên quan mộ rồi phủ đất tạm lại. Em thì vào alo cho ông Hiệu trưởng trường, CT xã và Cty biết, tất cả hẹn sáng hôm sau sẽ xử lý. Em đi mua nắm hương, tiền vàng, hoa trái về khấn lễ.
Đêm đó mờ sương...
Văn phòng CH công trường ngay sát mộ cách khoảng sân nhỏ, lán công nhân thì cách đó vài trăm mét. Tối đó em định phóng xe về HN xong Cty bảo em ở lại đấy để sớm mai làm việc với xã và nhà trường sớm. Em để điện trong phòng và ngoài sân sáng cả đêm và ngồi uống trà, thế rồi lăn ra ngủ lúc nào không biết, chả thấy hiện tượng gì.S áng hôm sau họ xác định mộ vô danh nên chuyển ra nghĩa địa làng.
Khoảng mấy tháng sau công trường hai đêm liền mất 2 cái mô tơ máy trộn vữa mà lính vệ binh không phát hiện ra, có vết chân người tháo trộm mang đi qua hàng rào. Điểm đặt máy trộn ngay gần chỗ mộ cũ. Em lại phải đi mua mô tơ mới về lắp vào. Khi đó phòng CH công trường đã chuyển sang vị trí khác. Rồi mấy đêm liền em bí mật ra ngủ ở cái phòng xây ngay bên trên chỗ mộ cũ để rình trộm. Em mang theo súng cao su đạn bi sắt, một dao găm và một trường côn. Thời HS và SV em học võ và có luyện đánh trường côn. Đêm thứ 5, tầm 4h sáng thì em phát hiện người vào tháo trộm mô tơ, em bò sang phòng bên cạnh kêu 2 cậu lính vệ binh dậy. Ba thằng xông ra bắt sống được một tên trộm, ra ngay cái ông nhà ở cổng trường làm nghề sửa xe máy tại nhà.
Năm đêm ngủ ở vị trí đấy em cứ cắp phập con dao găm trên đầu giường, và cái trường côn để gậm giường (giường phản gỗ cốp pha) nên không thấy hiện tượng gì.
Ah, em nhớ hè năm sau ở ctr đó em có thấy hiện tượng lạ khi em trèo tường xem mấy cô giáo nội trú tắm đêm. Lúc nào em kể sau...
 

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,856
Động cơ
628,335 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Để em cố vấn.
1 . Ngồi quay lưng dựa tường, mặt nhìn ra cửa, lối đi. Không ngồi đối diện hặc dưới cánh ông anh nào hơn mình 6 tuổi. ( chị thì đc ).
2. Tuyệt đối không ngồi quay lưng ban thờ các cụ, ban thờ thần tài. Hoặc gương, cửa sổ sau lưng.
3. Thua thì trả bằng tiền lẻ . Thắng đổi tiền chẵn vuốt phẳng , bỏ ví đút túi luôn..( tất nhiên lại thua thì vẫn phải phòi trong vui vẻ 🤣)
4. Giỏi biểu cảm ..bài đẹp thì xìu, bài xấu tưng tửng..
5. Đã hay thua là gà ..đã gà thì chọn đội nghiện họp mà đánh..đội đó boxing, karate , vật dt đều tài..nhưng gặp ông loạn đao pháp, vô chiêu là dễ đi lắm..( không cùng họ đánh đến lần 3 ).
6. Địch đang thua nhiều thì đánh chậm lại.
7. Khi đi nhớ cúng cụ ở nhà.
8 . Đánh 3 trận đầu tháng mà thua 2 thì bãi binh cả tháng.
9. Né xa các làng xã có truyền thống, không đi do ai chủ động rủ..
10. Tinh tai nghe xem ae có đánh manip, tinh mắt xem ae có bấm móng...
11. Đừng rủ em đi , vì em không thích tiền cờ bạc ( trừ khi nó nhiều 😆).
12. Bạc kém thường tửu kém..nên đã tửu càng không bạc.
Em nói phét cho vui ..đừng tin kẻ nhất chiến bách thắng.🤣🤣🤣
Trước em chơi bài ít bị thua, nhưng được không nhiều nền chán không chơi nữa mà chuyển sang luận số... He he.
 

Khem

Xe buýt
Biển số
OF-627230
Ngày cấp bằng
27/3/19
Số km
832
Động cơ
123,907 Mã lực
1975 cụ ạ.

Quá xót xa, đôi lúc em cứ tự nghĩ, giả sử như tuần trước đó, chúng em có đứng lại nói chuyện thêm vài câu, hoặc trong công việc những ai gần gũi liệu có manh mối gì để có thể ngăn được không? Câu trả lời tất nhiên là không, chắc chắn là không rồi, nhưng đôi lúc vẫn cứ nghĩ thế.
Em vẫn còn nhớ sáng hôm trước, nhóm em đến muộn, đầu tóc bù xù xơ xác, anh ấy còn cười bảo phạt nhá, trưa thì hỏi sao giờ này chưa đi ăn. Có những người vạn sự lặn vào trong, âm thầm nhưng tàn phá khủng khiếp. Haizzz.
Aizzz, vậy đó, dù có việc gì xảy ra, điều đầu tiên chắc là phải tự tha thứ cho bản thân, còn thở còn tiếp tục gỡ được, sửa sai được, chứ thân mình còn k biết thương thì gỡ làm sao 😭😭😭
Em có một người bạn, cũng sinh năm này, bạn ấy hiền và thương nhân viên cấp dưới lắm, rất giỏi nữa. Vậy mà chỉ vì bất công trong công việc, trong một giây phút định mệnh dại dột nào đó, lớp em mất đi 1 người bạn tài đức.

Em cũng đã từng có suy nghĩ giống mợ. Rằng nếu mình gần gũi bạn hơn, chia sẻ được với bạn hơn, không biết có cứu vãn được gì không.
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Em có một người bạn, cũng sinh năm này, bạn ấy hiền và thương nhân viên cấp dưới lắm, rất giỏi nữa. Vậy mà chỉ vì bất công trong công việc, trong một giây phút định mệnh dại dột nào đó, lớp em mất đi 1 người bạn tài đức.

Em cũng đã từng có suy nghĩ giống mợ. Rằng nếu mình gần gũi bạn hơn, chia sẻ được với bạn hơn, không biết có cứu vãn được gì không.
Tháng sinh của bạn mợ có vào tháng 4 hay tháng 12 không ạ?
 

Khem

Xe buýt
Biển số
OF-627230
Ngày cấp bằng
27/3/19
Số km
832
Động cơ
123,907 Mã lực
Tháng sinh của bạn mợ có vào tháng 4 hay tháng 12 không ạ?
Em xin lỗi vì đã ko còn nhớ tháng sinh của bạn mình cụ ạ. Bạn em mất hơn 8 năm rồi ạ, tự dưng nay nhớ đến bạn, như mới ngày hôm qua.
 

ethanvo1996

Xe hơi
Biển số
OF-833929
Ngày cấp bằng
17/5/23
Số km
123
Động cơ
1,083 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Tháng 7 Quý Mão sắp qua, em mạo muội xin được mở thớt mới ạ:D

Em trân trọng kính mời các Cụ các Mợ LÃO CANH NÔNG duchathoithoi Đại Ba cuhaifus gaconcongchuong Bigmoto thanhvinhckgtcc tomtomchát Khoai Cún Hoàng Trang HoaMaudon tuantab ngu ngơ F.ACURA ganghiadan Yeuaibaygio mitmat Xe nội lước techz1 114hangbong groupon congdanhang3 slaz8 honda acura cairong_2011 grandis0801 Harry Brown lạc lối Nine Hồng Ca landaumuaxe giả.thành HuyArt Gato2009 tunganh_a76amc chandai.toinack trauxanh GMHSCC XPQ vuchanphong thngaylangthang đại dương xanh 08 prado2012 herotran8 giólangthang Khem radiogaga mèo lang thang moonlight meotamthe Thang N. DurexXL kduc McCord Xe nội lước Mimeo buicongchuc holland manhcsic uoat_LX UltraMod ...cùng các Cụ các Mợ quan tâm về thế giới Tâm Linh sang nhà mới 2023 Vol 7 ạ.

Các câu chuyện về Tâm linh có thể khác biệt về góc nhìn, nhưng em mong các Cụ các Mợ cởi mở và đón nhận một cách tích cực ạ.

Em kính mong các Cụ các Mợ cùng chung tay xây dựng góc Tâm linh ạ.

Dưới đây là link các thớt trước ạ:
Vol 1 - 2021

Vol 2 - 2021

Vol 3 - 2021

Vol 4 - 2021

Vol 5 - 2021

Vol 6 - 2022
có mp3 audio ko bác
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,934
Động cơ
868,370 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn

Khem

Xe buýt
Biển số
OF-627230
Ngày cấp bằng
27/3/19
Số km
832
Động cơ
123,907 Mã lực
Đêm nay không hiểu sao em khó ngủ, bình thường em ngủ dễ như con lợn ỉn, em kể hầu các cụ, mợ một chuyện, cũng là thắc mắc của em. Vì em chưa gặp vong, ma lần nào (nếu gặp chắc em vỡ tim chết chắc, vì em sợ ma lắm), nên em chỉ có chuyện xoay quanh việc trùng hợp, không biết cố tình hay vô ý một thế lực nào đó sắp đặt sẵn cho em.

Làng em có 1 ngôi đình cổ. Bom thời Pháp làm tan nát đình chính, chỉ còn đình vuông. Hiện giờ đình chính đã được phục dựng. Ngôi đình này khá là đẹp và theo nhiều người, đình rất thiêng.

Năm đó em học lớp 12, lớp học chuyên về toán, là môn học yêu thích của em. Trong lớp có nhiều cao thủ (trong đó có bạn mà em kể ở trên), nên em không được đi thi học sinh giỏi toán Thành phố cũng là bình thường, dù trong lòng buồn lắm. Chả hiểu sao nhà trường lại đưa em đi thi văn. Mặc dù em không phải quá kém môn này, nhưng thú thực em không thuộc hết bất cứ bài thơ nào (cũng như giờ không thuộc nổi một bài hát nào).

Đi thì đi, dù sao cũng thích vì chưa bao giờ được sang tới Hà Nội, chưa bao giờ được ăn 1 tô phở (hihi, xấu hổ thật). Các thầy cô cũng xác định đi cho đủ phong trào, sao có thể đọ được với các bạn Ams. Hôm ấy cả tụi em đông lắm (nhiều môn, mỗi môn 2 người) chen chúc trên 1 chiếc xe lam (người lái giờ là bố chồng của em), đến muộn giờ thi, thầy hiệu phó tất ta tất tưởi tìm từng phòng, ấn tụi em vào. Không xác định gì nên em làm bài nhẹ nhàng lắm. Chẳng ngờ được 18/20 điểm, đứng đầu Thành phố đợt đấy. Chẳng ai ngờ được, em càng không, em tưởng ráp phách nhầm. Rồi được đi ôn luyện ở Ams, học cùng các bạn Ams một thời gian, thi đợt hai Thành phố để chọn tuyển đi thi quốc gia, em lại đứng đầu.

Đến lúc này em chưa nghĩ gì đâu, thậm chí còn hơi ảo tưởng sức mạnh (nên con người ta cũng dễ sinh hư, hihi), đi thi Quốc gia, gặp đề khoai ơi là khoai (với em), nhưng vẫn ngóng. Em bị quật lên quật xuống bởi ý nghĩ: mình có được giải không, có khả năng chứ; khuyến khích thì cũng có thể chứ; không, mình chắc chắn không được giải đâu, mình là ai cơ chứ... Kiểu vậy ạ.

Thời gian trôi nhanh mà cũng không có tin tức gì. Thầy Hiệu trưởng, Hiệu phó trường em sang Sở họp lần nào cũng ngóng... Không có tin tức gì.

Đến lúc em lấy được sự thanh thản, bình tâm trở lại, chắc chắn trượt vỏ chuối rồi, thì đúng hôm ấy...

Hôm ấy là ngày Hội làng em, ngày đầu tiên mở lại hội làng sau mấy chục năm gián đoạn. Năm đấy lần đầu tiên mẹ em cho em sờ vào miếng thịt luộc để thái (em nhớ rõ vì em thái dọc thớ, lúc ăn dai ngoách, mẹ em kêu um lên còn bố em vẫn khen ngon, hihi). Đúng lúc thái thịt thì cô bạn gái học giỏi văn nhất lớp Ams tìm đến (cô ấy giờ là phu nhân của TGĐ một Tổng Công ty nhà nước lớn của mình). Cô ấy hét lên: Cậu được giải Nhì, tớ được giải Ba, không có giải Nhất đâu.

Em cũng chả nhớ cảm xúc lúc đó của mình như nào, chỉ nhớ năm ấy ăn miếng thịt luộc hội làng ngon lắm, hihi...

Cái mà em băn khoăn mấy chục năm nay, em cảm giác cái giải đó có sự sắp đặt từ yếu tố tâm linh nào đó. Vì làng em cũng có truyền thống khoa cử phết, nhiều cụ được ghi bia trong Quốc Tử Giám. Cụ nội của em, nghe các cụ cao niên trong làng kể lại, cụ em học cùng lớp với cụ Ngô Tất Tố, học ngang ngửa cụ ấy.

Không biết cụ em có làm bài hộ em hay không nữa. Chứ thực lòng, trong sâu thẳm em luôn nghĩ mình tuổi gì, hihi. May mắn là phước phần của em, nhưng cũng không may, ai cũng tưởng em là tài năng nên học kì II lớp 12, bẻ ngoéo 1 cái sang thi khối C. Sau một số năm thấy mình đi nhầm đường, em mạnh dạn làm cái dừng và giờ thì đang đi bán cơm bụi ạ.

Đấy là chuyện riêng của em. Còn nhiều chuyện liên quan đến cái đình làng em, em không rõ thực hư, lúc nào mất ngủ tiếp em xin hầu các cụ mợ. Nhưng em nghĩ đình làng em thiêng, các cụ phù hộ độ trì cho em rất nhiều, việc gì của em khởi đầu cũng vô cùng khó, mà rồi cuối cùng cũng xuôi chèo mát mái cả. Cho đến giờ em tạm thấy thế ạ.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,651
Động cơ
293,623 Mã lực
Đêm nay không hiểu sao em khó ngủ, bình thường em ngủ dễ như con lợn ỉn, em kể hầu các cụ, mợ một chuyện, cũng là thắc mắc của em. Vì em chưa gặp vong, ma lần nào (nếu gặp chắc em vỡ tim chết chắc, vì em sợ ma lắm), nên em chỉ có chuyện xoay quanh việc trùng hợp, không biết cố tình hay vô ý một thế lực nào đó sắp đặt sẵn cho em.

Làng em có 1 ngôi đình cổ. Bom thời Pháp làm tan nát đình chính, chỉ còn đình vuông. Hiện giờ đình chính đã được phục dựng. Ngôi đình này khá là đẹp và theo nhiều người, đình rất thiêng.

Năm đó em học lớp 12, lớp học chuyên về toán, là môn học yêu thích của em. Trong lớp có nhiều cao thủ (trong đó có bạn mà em kể ở trên), nên em không được đi thi học sinh giỏi toán Thành phố cũng là bình thường, dù trong lòng buồn lắm. Chả hiểu sao nhà trường lại đưa em đi thi văn. Mặc dù em không phải quá kém môn này, nhưng thú thực em không thuộc hết bất cứ bài thơ nào (cũng như giờ không thuộc nổi một bài hát nào).

Đi thì đi, dù sao cũng thích vì chưa bao giờ được sang tới Hà Nội, chưa bao giờ được ăn 1 tô phở (hihi, xấu hổ thật). Các thầy cô cũng xác định đi cho đủ phong trào, sao có thể đọ được với các bạn Ams. Hôm ấy cả tụi em đông lắm (nhiều môn, mỗi môn 2 người) chen chúc trên 1 chiếc xe lam (người lái giờ là bố chồng của em), đến muộn giờ thi, thầy hiệu phó tất ta tất tưởi tìm từng phòng, ấn tụi em vào. Không xác định gì nên em làm bài nhẹ nhàng lắm. Chẳng ngờ được 18/20 điểm, đứng đầu Thành phố đợt đấy. Chẳng ai ngờ được, em càng không, em tưởng ráp phách nhầm. Rồi được đi ôn luyện ở Ams, học cùng các bạn Ams một thời gian, thi đợt hai Thành phố để chọn tuyển đi thi quốc gia, em lại đứng đầu.

Đến lúc này em chưa nghĩ gì đâu, thậm chí còn hơi ảo tưởng sức mạnh (nên con người ta cũng dễ sinh hư, hihi), đi thi Quốc gia, gặp đề khoai ơi là khoai (với em), nhưng vẫn ngóng. Em bị quật lên quật xuống bởi ý nghĩ: mình có được giải không, có khả năng chứ; khuyến khích thì cũng có thể chứ; không, mình chắc chắn không được giải đâu, mình là ai cơ chứ... Kiểu vậy ạ.

Thời gian trôi nhanh mà cũng không có tin tức gì. Thầy Hiệu trưởng, Hiệu phó trường em sang Sở họp lần nào cũng ngóng... Không có tin tức gì.

Đến lúc em lấy được sự thanh thản, bình tâm trở lại, chắc chắn trượt vỏ chuối rồi, thì đúng hôm ấy...

Hôm ấy là ngày Hội làng em, ngày đầu tiên mở lại hội làng sau mấy chục năm gián đoạn. Năm đấy lần đầu tiên mẹ em cho em sờ vào miếng thịt luộc để thái (em nhớ rõ vì em thái dọc thớ, lúc ăn dai ngoách, mẹ em kêu um lên còn bố em vẫn khen ngon, hihi). Đúng lúc thái thịt thì cô bạn gái học giỏi văn nhất lớp Ams tìm đến (cô ấy giờ là phu nhân của TGĐ một Tổng Công ty nhà nước lớn của mình). Cô ấy hét lên: Cậu được giải Nhì, tớ được giải Ba, không có giải Nhất đâu.

Em cũng chả nhớ cảm xúc lúc đó của mình như nào, chỉ nhớ năm ấy ăn miếng thịt luộc hội làng ngon lắm, hihi...

Cái mà em băn khoăn mấy chục năm nay, em cảm giác cái giải đó có sự sắp đặt từ yếu tố tâm linh nào đó. Vì làng em cũng có truyền thống khoa cử phết, nhiều cụ được ghi bia trong Quốc Tử Giám. Cụ nội của em, nghe các cụ cao niên trong làng kể lại, cụ em học cùng lớp với cụ Ngô Tất Tố, học ngang ngửa cụ ấy.

Không biết cụ em có làm bài hộ em hay không nữa. Chứ thực lòng, trong sâu thẳm em luôn nghĩ mình tuổi gì, hihi. May mắn là phước phần của em, nhưng cũng không may, ai cũng tưởng em là tài năng nên học kì II lớp 12, bẻ ngoéo 1 cái sang thi khối C. Sau một số năm thấy mình đi nhầm đường, em mạnh dạn làm cái dừng và giờ thì đang đi bán cơm bụi ạ.

Đấy là chuyện riêng của em. Còn nhiều chuyện liên quan đến cái đình làng em, em không rõ thực hư, lúc nào mất ngủ tiếp em xin hầu các cụ mợ. Nhưng em nghĩ đình làng em thiêng, các cụ phù hộ độ trì cho em rất nhiều, việc gì của em khởi đầu cũng vô cùng khó, mà rồi cuối cùng cũng xuôi chèo mát mái cả. Cho đến giờ em tạm thấy thế ạ.
Mợ dậy làm ấm trà cho dễ ngủ 🤣
 

herotran8

Xe tăng
Biển số
OF-120240
Ngày cấp bằng
11/11/11
Số km
1,025
Động cơ
96,732 Mã lực
Đêm nay không hiểu sao em khó ngủ, bình thường em ngủ dễ như con lợn ỉn, em kể hầu các cụ, mợ một chuyện, cũng là thắc mắc của em. Vì em chưa gặp vong, ma lần nào (nếu gặp chắc em vỡ tim chết chắc, vì em sợ ma lắm), nên em chỉ có chuyện xoay quanh việc trùng hợp, không biết cố tình hay vô ý một thế lực nào đó sắp đặt sẵn cho em.

Làng em có 1 ngôi đình cổ. Bom thời Pháp làm tan nát đình chính, chỉ còn đình vuông. Hiện giờ đình chính đã được phục dựng. Ngôi đình này khá là đẹp và theo nhiều người, đình rất thiêng.

Năm đó em học lớp 12, lớp học chuyên về toán, là môn học yêu thích của em. Trong lớp có nhiều cao thủ (trong đó có bạn mà em kể ở trên), nên em không được đi thi học sinh giỏi toán Thành phố cũng là bình thường, dù trong lòng buồn lắm. Chả hiểu sao nhà trường lại đưa em đi thi văn. Mặc dù em không phải quá kém môn này, nhưng thú thực em không thuộc hết bất cứ bài thơ nào (cũng như giờ không thuộc nổi một bài hát nào).

Đi thì đi, dù sao cũng thích vì chưa bao giờ được sang tới Hà Nội, chưa bao giờ được ăn 1 tô phở (hihi, xấu hổ thật). Các thầy cô cũng xác định đi cho đủ phong trào, sao có thể đọ được với các bạn Ams. Hôm ấy cả tụi em đông lắm (nhiều môn, mỗi môn 2 người) chen chúc trên 1 chiếc xe lam (người lái giờ là bố chồng của em), đến muộn giờ thi, thầy hiệu phó tất ta tất tưởi tìm từng phòng, ấn tụi em vào. Không xác định gì nên em làm bài nhẹ nhàng lắm. Chẳng ngờ được 18/20 điểm, đứng đầu Thành phố đợt đấy. Chẳng ai ngờ được, em càng không, em tưởng ráp phách nhầm. Rồi được đi ôn luyện ở Ams, học cùng các bạn Ams một thời gian, thi đợt hai Thành phố để chọn tuyển đi thi quốc gia, em lại đứng đầu.

Đến lúc này em chưa nghĩ gì đâu, thậm chí còn hơi ảo tưởng sức mạnh (nên con người ta cũng dễ sinh hư, hihi), đi thi Quốc gia, gặp đề khoai ơi là khoai (với em), nhưng vẫn ngóng. Em bị quật lên quật xuống bởi ý nghĩ: mình có được giải không, có khả năng chứ; khuyến khích thì cũng có thể chứ; không, mình chắc chắn không được giải đâu, mình là ai cơ chứ... Kiểu vậy ạ.

Thời gian trôi nhanh mà cũng không có tin tức gì. Thầy Hiệu trưởng, Hiệu phó trường em sang Sở họp lần nào cũng ngóng... Không có tin tức gì.

Đến lúc em lấy được sự thanh thản, bình tâm trở lại, chắc chắn trượt vỏ chuối rồi, thì đúng hôm ấy...

Hôm ấy là ngày Hội làng em, ngày đầu tiên mở lại hội làng sau mấy chục năm gián đoạn. Năm đấy lần đầu tiên mẹ em cho em sờ vào miếng thịt luộc để thái (em nhớ rõ vì em thái dọc thớ, lúc ăn dai ngoách, mẹ em kêu um lên còn bố em vẫn khen ngon, hihi). Đúng lúc thái thịt thì cô bạn gái học giỏi văn nhất lớp Ams tìm đến (cô ấy giờ là phu nhân của TGĐ một Tổng Công ty nhà nước lớn của mình). Cô ấy hét lên: Cậu được giải Nhì, tớ được giải Ba, không có giải Nhất đâu.

Em cũng chả nhớ cảm xúc lúc đó của mình như nào, chỉ nhớ năm ấy ăn miếng thịt luộc hội làng ngon lắm, hihi...

Cái mà em băn khoăn mấy chục năm nay, em cảm giác cái giải đó có sự sắp đặt từ yếu tố tâm linh nào đó. Vì làng em cũng có truyền thống khoa cử phết, nhiều cụ được ghi bia trong Quốc Tử Giám. Cụ nội của em, nghe các cụ cao niên trong làng kể lại, cụ em học cùng lớp với cụ Ngô Tất Tố, học ngang ngửa cụ ấy.

Không biết cụ em có làm bài hộ em hay không nữa. Chứ thực lòng, trong sâu thẳm em luôn nghĩ mình tuổi gì, hihi. May mắn là phước phần của em, nhưng cũng không may, ai cũng tưởng em là tài năng nên học kì II lớp 12, bẻ ngoéo 1 cái sang thi khối C. Sau một số năm thấy mình đi nhầm đường, em mạnh dạn làm cái dừng và giờ thì đang đi bán cơm bụi ạ.

Đấy là chuyện riêng của em. Còn nhiều chuyện liên quan đến cái đình làng em, em không rõ thực hư, lúc nào mất ngủ tiếp em xin hầu các cụ mợ. Nhưng em nghĩ đình làng em thiêng, các cụ phù hộ độ trì cho em rất nhiều, việc gì của em khởi đầu cũng vô cùng khó, mà rồi cuối cùng cũng xuôi chèo mát mái cả. Cho đến giờ em tạm thấy thế ạ.
Đêm nay không hiểu sao em khó ngủ, bình thường em ngủ dễ như con lợn ỉn, em kể hầu các cụ, mợ một chuyện, cũng là thắc mắc của em. Vì em chưa gặp vong, ma lần nào (nếu gặp chắc em vỡ tim chết chắc, vì em sợ ma lắm), nên em chỉ có chuyện xoay quanh việc trùng hợp, không biết cố tình hay vô ý một thế lực nào đó sắp đặt sẵn cho em.

Làng em có 1 ngôi đình cổ. Bom thời Pháp làm tan nát đình chính, chỉ còn đình vuông. Hiện giờ đình chính đã được phục dựng. Ngôi đình này khá là đẹp và theo nhiều người, đình rất thiêng.

Năm đó em học lớp 12, lớp học chuyên về toán, là môn học yêu thích của em. Trong lớp có nhiều cao thủ (trong đó có bạn mà em kể ở trên), nên em không được đi thi học sinh giỏi toán Thành phố cũng là bình thường, dù trong lòng buồn lắm. Chả hiểu sao nhà trường lại đưa em đi thi văn. Mặc dù em không phải quá kém môn này, nhưng thú thực em không thuộc hết bất cứ bài thơ nào (cũng như giờ không thuộc nổi một bài hát nào).

Đi thì đi, dù sao cũng thích vì chưa bao giờ được sang tới Hà Nội, chưa bao giờ được ăn 1 tô phở (hihi, xấu hổ thật). Các thầy cô cũng xác định đi cho đủ phong trào, sao có thể đọ được với các bạn Ams. Hôm ấy cả tụi em đông lắm (nhiều môn, mỗi môn 2 người) chen chúc trên 1 chiếc xe lam (người lái giờ là bố chồng của em), đến muộn giờ thi, thầy hiệu phó tất ta tất tưởi tìm từng phòng, ấn tụi em vào. Không xác định gì nên em làm bài nhẹ nhàng lắm. Chẳng ngờ được 18/20 điểm, đứng đầu Thành phố đợt đấy. Chẳng ai ngờ được, em càng không, em tưởng ráp phách nhầm. Rồi được đi ôn luyện ở Ams, học cùng các bạn Ams một thời gian, thi đợt hai Thành phố để chọn tuyển đi thi quốc gia, em lại đứng đầu.

Đến lúc này em chưa nghĩ gì đâu, thậm chí còn hơi ảo tưởng sức mạnh (nên con người ta cũng dễ sinh hư, hihi), đi thi Quốc gia, gặp đề khoai ơi là khoai (với em), nhưng vẫn ngóng. Em bị quật lên quật xuống bởi ý nghĩ: mình có được giải không, có khả năng chứ; khuyến khích thì cũng có thể chứ; không, mình chắc chắn không được giải đâu, mình là ai cơ chứ... Kiểu vậy ạ.

Thời gian trôi nhanh mà cũng không có tin tức gì. Thầy Hiệu trưởng, Hiệu phó trường em sang Sở họp lần nào cũng ngóng... Không có tin tức gì.

Đến lúc em lấy được sự thanh thản, bình tâm trở lại, chắc chắn trượt vỏ chuối rồi, thì đúng hôm ấy...

Hôm ấy là ngày Hội làng em, ngày đầu tiên mở lại hội làng sau mấy chục năm gián đoạn. Năm đấy lần đầu tiên mẹ em cho em sờ vào miếng thịt luộc để thái (em nhớ rõ vì em thái dọc thớ, lúc ăn dai ngoách, mẹ em kêu um lên còn bố em vẫn khen ngon, hihi). Đúng lúc thái thịt thì cô bạn gái học giỏi văn nhất lớp Ams tìm đến (cô ấy giờ là phu nhân của TGĐ một Tổng Công ty nhà nước lớn của mình). Cô ấy hét lên: Cậu được giải Nhì, tớ được giải Ba, không có giải Nhất đâu.

Em cũng chả nhớ cảm xúc lúc đó của mình như nào, chỉ nhớ năm ấy ăn miếng thịt luộc hội làng ngon lắm, hihi...

Cái mà em băn khoăn mấy chục năm nay, em cảm giác cái giải đó có sự sắp đặt từ yếu tố tâm linh nào đó. Vì làng em cũng có truyền thống khoa cử phết, nhiều cụ được ghi bia trong Quốc Tử Giám. Cụ nội của em, nghe các cụ cao niên trong làng kể lại, cụ em học cùng lớp với cụ Ngô Tất Tố, học ngang ngửa cụ ấy.

Không biết cụ em có làm bài hộ em hay không nữa. Chứ thực lòng, trong sâu thẳm em luôn nghĩ mình tuổi gì, hihi. May mắn là phước phần của em, nhưng cũng không may, ai cũng tưởng em là tài năng nên học kì II lớp 12, bẻ ngoéo 1 cái sang thi khối C. Sau một số năm thấy mình đi nhầm đường, em mạnh dạn làm cái dừng và giờ thì đang đi bán cơm bụi ạ.

Đấy là chuyện riêng của em. Còn nhiều chuyện liên quan đến cái đình làng em, em không rõ thực hư, lúc nào mất ngủ tiếp em xin hầu các cụ mợ. Nhưng em nghĩ đình làng em thiêng, các cụ phù hộ độ trì cho em rất nhiều, việc gì của em khởi đầu cũng vô cùng khó, mà rồi cuối cùng cũng xuôi chèo mát mái cả. Cho đến giờ em tạm thấy thế ạ.
Mất ngủ hóng chia sẻ tiếp của mợ. Em thấy người học toán mà giỏi văn thì viết rất sâu sắc, logic. Nhưng phần lớn thành công trong sự nghiệp chính trị toàn thấy chuyên C, chuyên G😆
 

XeChuaCo

Xe tăng
Biển số
OF-347591
Ngày cấp bằng
21/12/14
Số km
1,232
Động cơ
233,727 Mã lực
e trước cũng có mấy hiện tượng mà ko thể giải thích được
Bóng đè.hồi bé ngủ e cũng thi thoảng bị bóng đè.Nhưng lớn chút chỉ cần bóng đè là e bật được bóng ngay(đến bây giờ vẫn sử dụng).
Lúc mệt bóng đè e chỉ cần tập trung giác quan lại.khoog nghĩ tới gì nữa và liên tưởng tới 1 khối đen.chỉ tập trung vào nó,tự nhiên hết bóng luôn ,thế mới tài,.
E nói ra thì nhiều ng không tin là e bật được bóng đè.nhưng đúng là sự thật,và chục năm trở lại đây e cực ít bị hiện tượng này,bị là e có thể bật luôn được,ngồi dậy đc ngay chứ ko bị gì ạ
Lúc bắt đầu bị bóng đè, em thấy nó chạy từ chân lên, đến ngang mông thì em tỉnh dậy, thế là nó tụi lại xuống chân và hết. Cụ có như vậy không?
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,651
Động cơ
293,623 Mã lực
Em bất giác nhớ ra tình huống trong lịch sử. Đó là chiến tranh, thiên tai vv..1 trận pháo kích , hay 1 quả bom nguyên tử dội xuống thì hàng trăm, hàng vạn tính mạng kết thúc 1 lúc. Vậy lý giải sao thỏa khi họ không cùng ngày sinh tháng sinh ?
 

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,856
Động cơ
628,335 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Em bất giác nhớ ra tình huống trong lịch sử. Đó là chiến tranh, thiên tai vv..1 trận pháo kích , hay 1 quả bom nguyên tử dội xuống thì hàng trăm, hàng vạn tính mạng kết thúc 1 lúc. Vậy lý giải sao thỏa khi họ không cùng ngày sinh tháng sinh ?
Đó là trường hợp một người hay nhiều người chết chưa tới số cụ ạ! Mọi thứ còn tiếp chứ có phải chết là hết đâu, mới chết phần xác (hình tướng) thôi.
 

trungunimor

Xe buýt
Biển số
OF-616641
Ngày cấp bằng
18/2/19
Số km
633
Động cơ
148,688 Mã lực
Nơi ở
Đồng nai
Đêm nay không hiểu sao em khó ngủ, bình thường em ngủ dễ như con lợn ỉn, em kể hầu các cụ, mợ một chuyện, cũng là thắc mắc của em. Vì em chưa gặp vong, ma lần nào (nếu gặp chắc em vỡ tim chết chắc, vì em sợ ma lắm), nên em chỉ có chuyện xoay quanh việc trùng hợp, không biết cố tình hay vô ý một thế lực nào đó sắp đặt sẵn cho em.

Làng em có 1 ngôi đình cổ. Bom thời Pháp làm tan nát đình chính, chỉ còn đình vuông. Hiện giờ đình chính đã được phục dựng. Ngôi đình này khá là đẹp và theo nhiều người, đình rất thiêng.

Năm đó em học lớp 12, lớp học chuyên về toán, là môn học yêu thích của em. Trong lớp có nhiều cao thủ (trong đó có bạn mà em kể ở trên), nên em không được đi thi học sinh giỏi toán Thành phố cũng là bình thường, dù trong lòng buồn lắm. Chả hiểu sao nhà trường lại đưa em đi thi văn. Mặc dù em không phải quá kém môn này, nhưng thú thực em không thuộc hết bất cứ bài thơ nào (cũng như giờ không thuộc nổi một bài hát nào).

Đi thì đi, dù sao cũng thích vì chưa bao giờ được sang tới Hà Nội, chưa bao giờ được ăn 1 tô phở (hihi, xấu hổ thật). Các thầy cô cũng xác định đi cho đủ phong trào, sao có thể đọ được với các bạn Ams. Hôm ấy cả tụi em đông lắm (nhiều môn, mỗi môn 2 người) chen chúc trên 1 chiếc xe lam (người lái giờ là bố chồng của em), đến muộn giờ thi, thầy hiệu phó tất ta tất tưởi tìm từng phòng, ấn tụi em vào. Không xác định gì nên em làm bài nhẹ nhàng lắm. Chẳng ngờ được 18/20 điểm, đứng đầu Thành phố đợt đấy. Chẳng ai ngờ được, em càng không, em tưởng ráp phách nhầm. Rồi được đi ôn luyện ở Ams, học cùng các bạn Ams một thời gian, thi đợt hai Thành phố để chọn tuyển đi thi quốc gia, em lại đứng đầu.

Đến lúc này em chưa nghĩ gì đâu, thậm chí còn hơi ảo tưởng sức mạnh (nên con người ta cũng dễ sinh hư, hihi), đi thi Quốc gia, gặp đề khoai ơi là khoai (với em), nhưng vẫn ngóng. Em bị quật lên quật xuống bởi ý nghĩ: mình có được giải không, có khả năng chứ; khuyến khích thì cũng có thể chứ; không, mình chắc chắn không được giải đâu, mình là ai cơ chứ... Kiểu vậy ạ.

Thời gian trôi nhanh mà cũng không có tin tức gì. Thầy Hiệu trưởng, Hiệu phó trường em sang Sở họp lần nào cũng ngóng... Không có tin tức gì.

Đến lúc em lấy được sự thanh thản, bình tâm trở lại, chắc chắn trượt vỏ chuối rồi, thì đúng hôm ấy...

Hôm ấy là ngày Hội làng em, ngày đầu tiên mở lại hội làng sau mấy chục năm gián đoạn. Năm đấy lần đầu tiên mẹ em cho em sờ vào miếng thịt luộc để thái (em nhớ rõ vì em thái dọc thớ, lúc ăn dai ngoách, mẹ em kêu um lên còn bố em vẫn khen ngon, hihi). Đúng lúc thái thịt thì cô bạn gái học giỏi văn nhất lớp Ams tìm đến (cô ấy giờ là phu nhân của TGĐ một Tổng Công ty nhà nước lớn của mình). Cô ấy hét lên: Cậu được giải Nhì, tớ được giải Ba, không có giải Nhất đâu.

Em cũng chả nhớ cảm xúc lúc đó của mình như nào, chỉ nhớ năm ấy ăn miếng thịt luộc hội làng ngon lắm, hihi...

Cái mà em băn khoăn mấy chục năm nay, em cảm giác cái giải đó có sự sắp đặt từ yếu tố tâm linh nào đó. Vì làng em cũng có truyền thống khoa cử phết, nhiều cụ được ghi bia trong Quốc Tử Giám. Cụ nội của em, nghe các cụ cao niên trong làng kể lại, cụ em học cùng lớp với cụ Ngô Tất Tố, học ngang ngửa cụ ấy.

Không biết cụ em có làm bài hộ em hay không nữa. Chứ thực lòng, trong sâu thẳm em luôn nghĩ mình tuổi gì, hihi. May mắn là phước phần của em, nhưng cũng không may, ai cũng tưởng em là tài năng nên học kì II lớp 12, bẻ ngoéo 1 cái sang thi khối C. Sau một số năm thấy mình đi nhầm đường, em mạnh dạn làm cái dừng và giờ thì đang đi bán cơm bụi ạ.

Đấy là chuyện riêng của em. Còn nhiều chuyện liên quan đến cái đình làng em, em không rõ thực hư, lúc nào mất ngủ tiếp em xin hầu các cụ mợ. Nhưng em nghĩ đình làng em thiêng, các cụ phù hộ độ trì cho em rất nhiều, việc gì của em khởi đầu cũng vô cùng khó, mà rồi cuối cùng cũng xuôi chèo mát mái cả. Cho đến giờ em tạm thấy thế ạ.
Bái phục, thảo nào giọng văn Ngô Tất Tố giống giống giọng văn mợ.
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
Lúc bắt đầu bị bóng đè, em thấy nó chạy từ chân lên, đến ngang mông thì em tỉnh dậy, thế là nó tụi lại xuống chân và hết. Cụ có như vậy không?
Cụ bị bóng đè một cách tế nhị thế thì có gì mà sợ.
Chỉ sợ thấy bóng đè nó ... ngồi phịch lên mặt luôn, không thèm lân từ chân lên.
 

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,856
Động cơ
628,335 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top